Trường An thành, Thảo Phạt Đổng Trác….
Đổng Trác ma hoá trở nên khổng lồ, trọng thương Lữ Bố, Dương Tuấn cũng chẳng mấy quan tâm, làm nhiệm vụ trước mắt là giết Đổng Trác, còn Điêu Thuyền và Lữ Bố có ra sao thì nhiệm vụ vẫn hoàn thành.
Rống….
Ma – Đổng Trác vươn cánh tay khổng lồ định bóp nát Dương Tuấn, nhưng lại bị mũi kích chặn lòng bàn tay lại, không thể nhúc nhích dù chỉ một tấc.
– Dùng ma niệm cường hóa sao? Chiêu này ta thích nhưng ngoại hình thì ta không thích cho lắm, chết đi.
Dương Tuấn định vung kích chém giết Ma Đổng Trác thì dừng lại, vì Hồn Tâm đang rung động, Sư Hoàng tử muốn thoát ra…
– Con sư tử điên này muốn làm gì? Thả nó ra trước đã.
Gầm….
Tham Thực Sư Hoàng thoát ra thì vui mừng gầm rống, nhưng thấy hình dáng khổng lồ của Ma Đổng Trác thì sợ hãi cụp đuôi, hoá thành con mèo nhỏ núp sau lưng Dương Tuấn.
Bộp….
Dương Tuấn vỗ trán một cái, hoàn toàn không còn lời nào để nói về cái Thần Hồn này, lão thiên, à nhầm, hệ thống ngươi chơi ta sao?
Ầm….
Hai cánh tay khổng lồ của Ma Đổng Trác đập xuống, mặt đất chấn động mãnh liệt, từng ngôi nhà xung quanh sụp đổ, Dương Tuấn đứng trong hố sâu không một vết xước, mũi kích từ lúc nào đã cắt đứt hai bàn tay của Ma Đổng Trác.
Rống….
Xoạt…..
Ma Đổng Trác đau đớn ngửa đầu gào rống, nhưng mũi kích sắc bén của Sư Hoàng Chiến Kích xuyên thủng đầu hắn từ trên xuống dưới, xẻ đôi hắn ra, thân thể khổng lồ tan thành tro bụi.
Keng, nhận được 9 vạn sát điểm và pháp lực…
Keng, hoàn thành nhiệm vụ số 1, khai mở nhiệm vụ số 2.
Keng, nhận được rương thưởng nhiệm vụ x1.
– Được, đến nhiệm vụ thứ hai nào….
Gào….
Tham Thực Sư Hoàng gào lên, vẻ mặt hưng phấn chạy đến bên cạnh đống tro, kéo ra một luồng khói đen, thôn phệ, vẻ mặt thoả mãn xoa xoa bụng, khiến Dương Tuấn có xúc động muốn đến đá nó một cái.
– Ngươi biết thôn phệ ma niệm sao?
Dương Tuấn kéo đuôi Sư Hoàng tử lên không, làm nó vùng vẫy gào lên, bốn cái chân ve vẩy trong không trung. Sư Hoàng con hoá thành luồng khói vàng, chui vào trong Hồn Tâm, để lại Dương Tuấn ở lại cười khổ.
– Đến nước Tào Ngụy xa không nhỉ?
Dương Tuấn nhìn xung quanh, mang chiến kích lên lưng, rời đi Trường An, trước sự chứng kiến của Lữ Bố và Điêu Thuyền.
– Khụ khụ, tên đó là ai? Kẻ cường đại như vậy tại sao ta chưa nghe qua?
Lữ Bố ho ra mấy ngụm máu, chật vật đứng dậy, Điêu Thuyền ngay lập tức đỡ lấy, nói.
– Chàng đừng bận tâm nữa, mau, ta đưa chàng đi tìm Hoa Đà chữa trị.
………………………………..
Một thời gian sau, Lưu Bị bị Tào Tháo bắt đi, đưa về phủ Tào Ngụy, từ đó Lưu Bị hằng ngày cuốc đất trồng rau, không khác gì một vị nông phu cả.
Ầm….
Cổng lớn phủ Tào bị đá văng, cánh cửa cao 3 trượng bằng gỗ chắc chắn bị một cước đạp nổ nát, Dương Tuấn hiên ngang vác chiến kích đi vào trong, tìm mai viên nơi Tào Tháo và Lưu Bị uống rượu luận anh hùng.
– Đứng lại, ngươi chán sống rồi sao?
Một toán binh lính mặc giáp tiến đến ngăn cản Dương Tuấn, nhưng đều bị hất bay do khí kình khi Dương Tuấn quét kích
– Qua thuẫn của ta trước, rồi mới được bước qua…
Lúc này một vị tướng tay phải cầm thuẫn tay trái cầm đại đao ngăn lại Dương Tuấn, hét lên, dùng hết sức đẩy thuẫn về phía trước tấn công Dương Tuấn.
Cạch….
Mũi kích cản lại mặt thuẫn cự đại của vị tướng này, mũi kích xuyên qua mặt thuẫn, đầu nhọn mũi kích dừng lại giữa trán vị tướng, Dương Tuấn rút kích ra, bỏ mặc vị tướng đông cứng tại chỗ.
– Nhạc Tiến đến đây, vị các hạ này xin dừng bước….
Lại thêm một vị tướng vác cự nỏ tiến đến cản đường, Dương Tuấn đạp thân pháp vượt qua, không nhìn lại một chút nào.
– Khoan đã, nếu như vầy sẽ không vui cho lắm, có lẽ nên đợi Xích Bích trận diễn ra thì dọn một lần luôn cho gọn.
Dương Tuấn chợt nghĩ ra điều gì đó, ngay lập tức xông vào mai viên, đánh ngất Tào Tháo cùng Lưu Bị, sau đó đem Lưu Bị rời đi, tìm một chỗ cách xa hai mươi dặm Tào phủ, đặt Lưu Bị ngất xỉu trong một hang động, sau đó đạp thân pháp bỏ đi, tìm một nơi có pháp lực dồi dào bế quan, dọn dẹp một lần luôn sẽ nhanh hơn là tìm mỗi người một nơi.
Keng, nhận được rương thưởng nhiệm vụ nhỏ.
…………………………………
Năm 208, liên minh Tôn – Lưu liên hợp chống lại quân Ngụy, gọi là Đại Chiến Xích Bích, Dương Tuấn tiêu dao khắp Tam Quốc, chỉ cần nơi nào pháp lực đậm đặc đều hấp thu, cảnh giới tuy không tăng nhưng hệ thống đã tạo ra một thứ gọi là Pháp Lực Đan, do pháp lực tinh khiết hoà thành đan dược, có thể tạo ra một lượng pháp lực khổng lồ khi cần đột phá.
Còn cái gọi là Ma Chủ đó thì đaz bị Dương Tuấn tiêu diệt, tu vi mặc dù là Hư Linh cảnh nhưng hoàn toàn bị áp chế, pháp lực và ma niệm chỉ sử dụng được vài lần mà thôi, Dương Tuấn bất tử thì giết mãi cũng không chết, pháp lực cạn kiệt, bị một kích toàn diệt.
Dương Tuấn từ đó nhặt ra một quyển công pháp kì lạ, hoàn toàn không có phẩm giai, ma niệm cường đại bị Sư Hoàng con nuốt sạch, đột phá ngũ phẩm.
[Hủy Diệt Ma Tôn], không phẩm giai, là môn công pháp sử dụng ma tâm làm vật dẫn, cường đại chính bản thân, trở thành ma vật có sức hủy diệt khủng bố.
Keng, có hay không sử dụng toàn bộ sát điểm sáng tạo lại công pháp?
Dương Tuấn đang trầm tư suy nghĩ có nên học công pháp này hay không thì âm thanh hệ thống vang lên.
– Có….
Keng, sáng tạo công pháp thành công….
[Ma Tôn Tiên Toạ]: là ma hay là tiên, là tà hay là chính, điều đó không quan trọng, chỉ cần đủ mạnh mẽ thì không cần quan tâm.
• Trở thành Ma: Chiến lực cường đại gấp trăm lần, điều khiển Ma Binh, vô tình, khát máu, chỉ cần có ma tâm, các người đều phải sợ hãi ta.
• Trở thành Tiên: Pháp Lực, công pháp uy lực tăng gấp trăm lần, Thần Binh vô lượng, không quan tâm nhân sinh, vô cảm, vô ưu, không có ma tâm.
Phẩm chất: Thiên giai truyền thuyết phẩm.
……………………………
– Cái này? Kiếm lời rồi….
Dương Tuấn ngay lập tức học tập công pháp, tiến đến địa điểm diễn ra Đại Chiến Xích Bích, hoàn thành tất cả nhiệm vụ một lần.
Keng…. Ầm… Ahhh….
Đại chiến đã vào cao trào, thây người cao như núi, máu cũng chảy thành biển lớn, máy bắn đá bắn ra từng đợt mưa đá, rơi xuống đầu binh sĩ, mưa tên cắm lên người như nhím, tiếng la hét thảm liên tục vang lên.
Ầm…..
Bỗng nhiên một bàn tay đen kịt đập xuống, mấy trăm binh sĩ tan thành một đống huyết nhục, binh sĩ xung quanh sợ hãi tản đi.
– Khặc khặc, chết hết đi….
Dương Tuấn hoá ma lơ lửng trên không trung, cười một nụ cười đáng sợ, mái tóc đen nhánh trở thành màu trắng tinh, trên đầu mọc ra sừng, cánh tay đen kịt, móng vuốt sắc nhọn, hàm răng nhọn hoắt như răng sói.
Lạch.. cạch…
Mặt đất nứt vỡ, từ bên trong lao ra hàng ngàn, hàng vạn bộ xương khô mặc giáp, lao đến cắn xé binh sĩ, tên, đao, kiếm, đều vô hiệu với chúng.
Keng, diệt sát Thường Dân nhận 1 sát điểm và pháp lực…
……………. x50 vạn….(80 vạn binh Ngụy + 5 vạn quân liên hợp, không rõ)
Keng, hoàn thành nhiệm vụ số 3 và số 4, nhận được rương thưởng nhiệm vụ nhỏ x2.
Keng, hoàn như toàn bộ nhiệm vụ, nhận được rương thưởng nhiệm vụ lớn.
Keng, chuẩn bị thoát ra không gian trò chơi.
……………….
Dương Tuấn bị ánh sáng làm chói mắt, lần nữa mở mắt ra đã ở trong hang động của Hồ Điệp, vẫn là hòn đá lúc cũ hắn ngồi.
– Ta đi bao lâu rồi?
Keng, kí chủ chỉ mới đi một canh giờ mà thôi.
– Thì ra là vậy? Tổng hợp được bao nhiêu Pháp Lực đan rồi?
Keng, có tổng cổng 3 ngàn 2 trăm 63 viên, mỗi viên tăng 1 vạn pháp lực, tương đương một tiểu cảnh giới cho một tu sĩ dưới Hư Linh.
Keng, mạnh nhất có thể tăng 2 tiểu cảnh giới chỉ có hơn 300 viên.
– Được, nâng cấp còn cần 10 giờ nữa, trước hết vẫn giải quyết việc riêng đã.
Dương Tuấn nở nụ cười dâm tà, thân pháp quỷ mị núp trong bóng tối, tập kích Hồ Điệp và Hiến Anh đang loay hoay trong gian bếp mà Dương Tuấn mới tạo ra ngày trước, âm thanh hổn hển vang dội ra ngoài.
………………………..
P/S: Hôm nay xui quá, lại mất điện….