Chương 10: Ai Mà Biết

Cả 9 đội thi được đem về Huỳnh gia thủ phủ bằng những chiếc xe chạy bằng linh khí.Đến chung cư Thủ Phủ, cả đám bao gồm cả Quốc mới cảm thán về tòa chung cư chọc trời này.

Cho dù nó tinh thông bản đồ cấm phủ cỡ nào vẫn không thể nào tưởng tượng ra một tòa chung cư nào như thế này.

Cả đám vì là tầng lớp thái tử của cửu đại gia tộc nên được xếp vào phòng xa xỉ nhất, vì để tạo mối gắn kết nên cả đám cùng ở chung phòng, chia hai gian.

Phòng của tụi nó có tường mạ vàng, đồ trang trí toàn là loại đắt tiền nhất, ví dụ như là…!- Tượng Đông Long, phiên bản lam ngọc! – Tượng Trung Lân, phiên bản hoàng ngọc! – Tượng Tây Hổ, phiên bản bạch kim! – Tượng Bắc Quy, phiên bản hắc kim cương! – Tượng Nam Phụng, phiên bản hồng ngọc!Cả đám nhìn ghen tị về phía bọn Quốc, bọn này đang tìm cách chữa thẹn thì Quốc đột ngột nói một cách ngu ngốc: – Nhằm nhò, cung điện của tao còn ghê hơn cơ!Bây giờ nó đột nhiên cảm thấy mình thật ngu sau khi nói xong câu đó.

Vì cả đám (trừ thằng Quốc) nhao nhao: – Đâu? Dẫn tụi này đi xem! – Đi thì đi! Theo!Cả bọn lật đật chạy theo thằng Quốc khi nó đang đi trên hành lang, sau khi tụi nó ra khỏi chung cư thì men theo đường Đông Long, đến Đông Long Đài, rẽ phải là đến Thái Tử phủ.

Chờ bọn này xem lác con mắt khi nhìn thấy Thập Nghệ Cung, Nguyên Tố Cung, rồi hằng hà sa số các cung điện khác, Quốc lên tiếng: – Sẵn tiện đây, mời các Thái tử đi thăm thú Cấm phủ Huỳnh gia đây luôn.Rồi sau khi đi dạo một vòng Huỳnh gia cấm phủ, quay về phòng trong chung cư thì trên gương mặt của nguyên đám trừ Quốc ra thì tất cả đều lồi hẳn ra ngoài đến mức có thể nhìn thấy bằng mắt thường, thậm chí trên mặt một vài đứa con gái còn rươm rướm nước mắt nhờ vào cuộc gặp gỡ người quen của Quốc tại Vô Hình Điện và ở đó bọn nó đã được trải nghiệm giọng thâm trầm và những câu chuyện buồn về Thoth của điện chủ Hồng Cao Tấn.Ngày hôm sau, cả đám đều mất ngủ, một phần vì lo lắng cho cuộc thi, một phần là vì ám ảnh mấy cung điện của Cấm phủ.Canh 4, chính điện học viện Tri Thức.

– Bây giờ tôi xin được phép bắt đầu vòng thi thứ 2 của Cửu Tú Tranh Tài, giả kim.

Từng thí sinh một lên đây lắp ghép một loại Bảo Vật, cấp độ, hình dáng, bề ngoài và công dụng tự chọn từ những nguyên vật liệu có sẵn.

– Đội Văn gia, thành viên Văn Thanh Hà.

– Đội Võ gia, thành viên Võ Hoa Lan.

– Đội Song gia, thành viên Song Nhi.

– Đội Toàn gia, thành viên Toàn Báo Ân.

– Đội Long gia, thành viên Long Chúc Hảo.

– Đội Trần gia, thành viên Trần Quỳnh.

– Đội Hoàng gia, thành viên Hoàng Diễm.

– Đội Mai gia, thành viên Mai Thủy Quỳnh.

– Đội Huỳnh gia, thành viên Huỳnh Thúy Vân.Phần thi kết thúc nhanh chóng với người chiến thắng là đội Song gia, nhì là đội Huỳnh gia, đội Văn gia lại lần nữa rớt hạng bét với 30 điểm cho một đôi giày có thể rút xương người đang mang nó….Ngày mai, canh 4.Chính điện học viện Tri Thức.

– Bây giờ tôi xin được phép bắt đầu vòng thi thứ 3 của Cửu Tú Tranh Tài, cướp cờ.

Thể lệ rất đơn giản, hai người chưa thi đấu của 9 đội sẽ lần lượt bước vào những góc khác nhau của 1 linh cảnh, trong linh cảnh đó có 9 lá cờ, lấy được nhiều lá cờ nhất sẽ thắng.

Lưu ý, đội nào mà bị loại cả hai người trong linh cảnh thì đội đó sẽ mất quyền đi vào vòng cuối, đại chiến; và có thể cướp cờ của các đội khác.Lúc câu nói vừa dứt, từ tám phía quanh chính điện xuất hiện tám cái gương, và ở giữa có thêm một cái.

– Bây giờ, tôi xin báo danh các thành viên của 9 đội được phép bước vào linh cảnh: – Đội Văn gia, thành viên Văn Thanh Kiều và thành viên Văn Công Hùng.

– Đội Võ gia, thành viên Võ Hoa Mai và thành viên Võ Công Dũng.

– Đội Song gia, thành viên Song Giang và thành viên Song Công Vĩ.

– Đội Toàn gia, thành viên Toàn Hổ Kiều và thành viên Toàn Công Đại.

– Đội Long gia, thành viên Long Chúc Hạnh và thành viên Long Địa Đạo.

– Đội Trần gia, thành viên Trần Điệp và thành viên Trần Phi Dương.

– Đội Hoàng gia, thành viên Hoàng Mộc Diệp và thành viên Hoàng Phi Sương.

– Đội Mai gia, thành viên Mai Thủy Linh và thành viên Mai Thụ Quy.

– Đội Huỳnh gia, thành viên Huỳnh Thúy Kiều và thành viên Huỳnh Kiến Quốc.Khi cái tên Quốc được đọc lên, khán giả xôn xao: – Quốc nào? Phải thằng Quốc tư chất Đế Vương của Huỳnh gia đó không? – Tư chất Đế Vương, tuyệt đỉnh tư chất! – Không biết nó có biến hình được không nhỉ, nếu không thì buồn quá! – Bậy nào, thằng Quốc dù không biến hình được nhưng ai mà biết nó có trở thành vĩ nhân như Thượng sư Legenire không? – Ai mà biết? Phải chờ thời gian xác định thôi!…Ngày đầu tiên trong linh cảnh.Có hai đứa con gái đang ngồi bên bờ biển.Một trong hai đứa cất tiếng nói: – Chị Sương, mình đang ở đâu? – Chắc ở trong linh cảnh rồi.

Em có thấy lá cờ nào không? – Dạ không, chắc phải tìm manh mối rồi tự lần ra thôi.Từ khắp mọi nơi trong linh cảnh, những tiếng nói như vậy cũng phát ra.Riêng bên chỗ thằng Quốc thì im hơi lặng tiếng, một phần do Quốc chẳng biết nói gì, một phần do Kiều ngại quá không nói gì được..