Chương 7: Động phủ

“ Keng, Bạn đánh giết…”

“ Kinh nghiệm + 10.”

Hắn vẫn tiếp tục giết yêu thú trong lúc đi tìm Thanh Thủy, hiện tại hắn không biết nàng ta ở đâu, nên chỉ có thể đi xung quanh Ám Sâm Lâm săn giết yêu thú mà thôi.

Trong lúc săn giết yêu thú thì bên tai hắn nghe người khác trò chuyện, nghe giống như một đám động tụ tập một chỗ.

Hắn khá tò mò, không biết chuyện gì mà khiên nhiều người tập trung đông như vậy.

Hắn chạy về phía đám đông thì thấy bọn họ tập trung ở trước một cái động phủ.

Hắn liếc nhìn xung quanh thì thấy khá nhiều tông phái tụ tập trung một chỗ, hắn thấy Thanh Thủy trong một nhóm người y phục tím nhạt, đó là y phục của Tử Hà Tông, nhìn dáng vẻ của nàng là đã được giải độc, nhưng thực lực vẫn mới hồi phục đến Trúc Cơ Sơ Kỳ, theo như hắn nhớ thì nàng ta là Hậu kỳ thì phải.

“ Tìm cơ hội khác để xin lỗi vậy.” Long Sát muốn xin lỗi nàng ta, nhưng có vẻ hiện giờ không tiện, đi về phía Tử Hà Tông không chừng chưa kịp nói, bị bọn họ đánh hội đồng nữa thì mệt.

Hắn nhìn xung quanh thấy đám người y phục đỏ nhạt, gương mặt đằng đằng sát khí thì chạy về phía đó.

Hắn đứng trước thanh niên đứng đầu trong đám nói “ Bái kiến đại ca.”

“ Ngươi làm sao lại ở đây?.” Long Vân nhìn hắn gật đầu nói.

“ Đệ đi ra ngoài lịch lãm một chút.” Long Sát khẽ nói, hắn không muốn nói về việc tìm Kiếp Ma Đan, dù sao hắn cũng thất bại có nói thì cũng vô dụng.

“ Đại ca, phía trước là cái gì vì sao nhiều người tập trung như vậy.” Long Sát nhìn qua Long Vân khẽ hỏi.

“ Đây là một động phủ của một vị tiền bối nào đó, chúng ta không hề biết đó là ai, động phủ này xuất hiện là do một tên tán tu vô tình chạm phải cơ quan hay gì đó nên nó xuất hiện.” Long Vân trả lời.

Long Sát hiểu ra nhìn dáng vẻ là biết bọn họ đây là đi tìm cơ duyên cho mình, hắn cũng muốn vào xem thử trong đó rốt cuộc là cái gì.

Mặc dù tu vi hắn có hơi yếu nhưng hắn sở hữu Bất Tử Chi Thân nên không lo lắm, thứ khiến hắn sợ nhất là phong ấn, lỡ bản thân hắn bị phong ấn thì hơi mệt.

“ Chắc là không bị phong ấn đâu.” Hắn tự an ủi chính mình.

Ở đằng xa có một thiếu nữ đang nhìn hắn với ánh mắt đằng đằng sát khí.

Hắn dường như cảm giác ai đó nhìn mình, quay lại nhìn về phía thiếu nữ đó, nàng là Thanh Thủy chứ còn ai??.

Hắn không biết chuyện này nên làm cái gì mới đúng, cũng không biết giải thích với nàng ta như thế nào, nên chỉ có thể im lặng nhìn mà thôi.

Đối với chuyện này hắn giải thích không được, nên im lặng là cách tốt nhất.

“ Cùng lắm thì dùng hành động để cho nàng nguôi giận rồi tính tiếp.” Long Sát trong lòng thầm nghĩ.

Hắn nén lại những suy nghĩ phức tạp đó, hắn bận tâm là hiện giờ bản thân hắn không hề có công pháp nào, chỉ có dùng kiếm lao lên mà thôi.

Mặc dù hắn là thiếu chủ của Huyết Ma Tông nhưng vẫn là đệ tử ngoại môn không thể vào Huyết Bảo Các để chọn công pháp.

Mà hắn cũng có vài bộ công pháp nhưng toàn là những thứ phế bỏ đi, mặc dù những công pháp này là đồ bỏ đi nhưng chủ thân thể này lại không luyện được, đủ để phía chủ thân thể này phế vật đến cỡ nào.

Nhưng dù gì cũng là thiếu chủ một tông nên được phụ thân hắn cho một môn công pháp tàn khuyết gọi là Thiên Ma Công.

Đây là bộ công pháp xa xưa của một môn phái tên là Thiên Ma Tông, bộ công pháp này hấp thu ma khí để tu luyện.

Nếu không nhờ nó thì có lẽ chủ thân thể này mãi vẫn không lên được Luyện khí sĩ lục trọng.

“ Haizz, càng nghĩ càng nhức đầu.” Long Sát thở dài lắc đầu liên tục.

————————————————————-

Mọi người ủng hộ mình nha, mình mới bắt đầu viết truyện nên chưa hay cho lắm