Chương 9: Hợp tác

Trong vài ngày này các tu sĩ tập hợp ngày càng đông hơn, hắn không bận tâm lắm.

Trong khoảng những ngày này hắn cùng với Long Nhất lĩnh ngộ Tử Vong Đồng Thuật.

Bởi vì có 2 người cùng lĩnh ngộ nên tốc độ lĩnh ngộ nhanh hơn rất nhiều, tuy hắn mới lĩnh ngộ được da long nhưng kết hợp với thực lực hiện tại đã là thiên tài rồi.

“ Keng, Chúc mừng bạn lĩnh ngộ được Tử Vong Lao Tù.”

“ Tử Vong Lao Tù: Khiến đối phương lâm vào ảo giác.”

“ Hahaha, không tệ lắm.” Long Sát cười, đối với hắn thuật này cũng đủ rồi, giết người chỉ bằng một cái liếc mắt.

Ầm Ầm

Long Sát trong lúc lĩnh ngộ, đột nhiên địa hình trung chuyển, phong ấn đang mờ nhạt đi, chưa hẳn phá giải.

Mọi người đều hoảng hốt khi địa hình rung chuyển nhưng không lâu lắm tất cả bình tĩnh lại.

“ Chư vị Thánh Nữ, Thánh Tử, chúng ta hợp sức lại mọi người thấy thế nào.” Trong đám đông có một thanh niên bước lên kêu gọi, hắn mặc bộ đồ xanh lá cây nhạt.

Hắn là Thánh Tử của Mộc Linh Tông, tên hắn là Ninh Phong.

Tông môn này theo như trí nhớ thân thể này thì tông môn này chuyên gia về Luyện Dược Sư, thường qua lại với Tử Hà Tông.

Còn có lời đồn hắn ta có hôn ước với Thanh Thủy nữa, nhớ đến điều này khiến hắn khó chịu.

“ Không được, phải giải quyết tên này mới được, không cần biết lời đồn đến cùng là thật hay giả thì hắn phải giải quyết tên này.” Long Sát mang theo lòng khó chịu nhìn hắn thầm nghĩ.

“ Hừ, sẳn tiện hắn cũng thuộc Mộc Linh Căn, cơ thể ngươi sẽ thuộc về ta.” Long Sát hừ một tiếng, trong lòng tính toán nhiều thứ.

Long Sát cũng không bởi vì hắn thuộc chính tông mà nhẹ lòng, do dung hợp ký ức nên hắn biết thế giới này cường giả làm vi tôn, Ma – Phật như nhau, chẳng qua là người đứng bên phe nào mà thôi.

Bọn người chính tông đa số là ngụy quân tử mà thôi, còn Ma Tông thì ra mặc thẳng thắng chẳng sợ ai.

Nếu như so sánh thì Ma Tông tốt hơn nhiều so với bọn họ, chẳng qua Chính Tông nhiều người lương thiện hơn Ma Tông mà thôi, nhưng không nhiều hơn bao nhiêu.

Ninh Phong thấy các tông môn khác im lặng không nói thì hắn cũng im luôn, cho mọi người suy nghĩ rồi ra quyết định.

“ Ta đồng ý.” Người nói chuyện là Thanh Thủy, do 2 bên tông môn quan hệ qua lại nên nàng mới đồng ý.

“ Ta cũng đồng ý.” Một tông môn Chính Tông thấy Tử Hà Tông đồng ý thì cũng chấp nhận đề nghị.

“ Ta đồng ý.” Những tông môn khác thấy vậy cũng từ từ đồng ý bao quát cả Ma Tông.

Tuy hai bên không thích nhau nhưng trong trường hợp này thì chỉ còn cách hợp tác, nếu không thì khó phá được lớp phong ấn.

Long Vân cầm đạp kiếm bay lên tập hợp cùng với bọn người Thánh Tử, Thánh nữ.

“ Chúng ta cùng nhau phá vào một điểm, như vậy tỉ lệ thành công phá phong sẽ cao hơn.” Ninh Phong đề nghị mọi người.

Bọn họ thấy đề nghị không tệ, tất cả đều gật đầu đồng ý.

Trong số người bọn họ thì Thanh Thủy yếu nhất chỉ có Trúc Cơ Sơ kỳ, do nàng ta trúng độc nên bị suy yếu hắn ta còn chấp nhận được, nhưng những kẻ còn lại tại sao ai cũng Trúc Cơ Hậu Kỳ.

“ Ồ…” Long Sát liếc mắt sang vị trí Long Vân thì phát hiện cũng chỉ lộ ra Trúc Cơ Hậu Kỳ.

“ Xem ra đa số ẩn giấu thực lực.” Long Sát thầm nghĩ trong lòng, nhìn Long Vân chỉ lộ ra khí lực là Hậu kỳ hắn liền đoán những kẻ còn lại cũng như vậy.

“ Không biết tên Ninh Phong kia tu vi như thế nào, xem ra muốn đoạt xá khá mệt đây.” Long Sát trong lòng căng thẳng, hắn quyết định nếu trong động phủ phát hiện đối phương suy yếu thì đoạt xá ngay lập tức.

Trở lại với đám người trên không đạp pháp bảo, bọn họ đang dùng ánh mắt nghiêm nghị để phá giải phong ấn, nhưng đa số là đề phòng những kẻ xung quanh.

Ờ đây thì có lợi ích chứ không bao giờ hợp tác, muốn bọn họ buôn lỏng đề phòng là không thể nào.

“ Tất cả bắt đầu phá phong ấn.” Một người trong đám người bọn họ thúc đẩy hô to.

Tất cả bọn họ dồn linh lực, muốn tung ra một chiêu thức để phá phong ấn.

Tất cả chiêu thức đều bay về phía phong ấn, chiêu thức va vào phong ấn thì bắt đầu rung chuyển.

Lớp phong ấn bắt đầu nứt ra, khi lớp phong ấn bị phá tan thì linh khí bên trong bắt đầu tràn ra ngoài.

Thiên địa yên tĩnh lại thì mọi người bắt đầu hô to lên chạy vào trong động phủ.

Chẳng qua người của các tông môn không vội, bảo vật thì tùy vào cơ duyên của mỗi người, vào trước cũng chưa chắc đã chiếm được bảo vật.