Tác giả: Trường Hạ Bất Thệ
Editor: ♪ Mio⁺✧༚
Thể loại: Truyện gốc, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, có H, Gương vỡ lại lành
Giới thiệu:
Cãi thì cãi đi, còn có thể chia tay được sao.
Sau đó chia tay thật.
Bởi vì một lần quên đóng cửa nhà bếp, hai người kết thúc tình yêu mười năm.
Đoạn văn đại cương ngắn, chuyện hằng ngày gà bay chó sủa, cãi nhau om sòm, rất là ồn ào, ngốc nghếch gõ chữ.
Cam Nhạn Chi (công) x Liễu Vũ Phong (thụ)
Hướng dẫn sử dụng:
1. Editor hay viết sai chính tả, bạn nên chỉnh, còn mình sẽ sửa lại trong quá trình beta.
2. Chuyện tình yêu, chỉ có tình yêu và tình yêu. Không có cốt truyện nào quá rườm rà ngoài hai nhân vật chính.
3. Quan điểm cá nhân của mình: THỤ MÍT ƯỚT (nhấn mạnh in đậm viết hoa) nhưng không yếu ớt. (phải viết z chứ tác giả bảo thụ không mít ướt nhưng tả thụ khóc 2/3 truyện tính cả trên giường kaka)
4. Chắc là không ai bình thường khi yêu.
5. Không được chửi nhân vật!
6. Mình note một chút là tuổi của hai bạn ngang bằng nhau nhưng bạn thụ sinh nhật trước nửa năm, mình edit công vẫn xưng anh – em với thụ vì hai bạn yêu nhau, thỉnh thoảng công vẫn gọi thụ là anh cho tình thú thôi nhé. Bạn nào dị ứng với kiểu này thì tốt nhất nên chạy ở khúc này được rồi nhé mình cảm ơn.
Đánh giá của editor:
“Cấm cãi nhau” là một câu chuyện nhẹ nhàng, mạch truyện không có gì quá rắc rối, nhưng văn phong êm ái của tác giả lại khiến mình cảm nhận được tình yêu sâu sắc của hai nhân vật chính. Truyện bắt đầu bằng phân cảnh hằng ngày, sau đó hai nhân vật chính… chia tay, không những chia tay mà còn chia tay bằng lý do lãng xẹt, mà ở hiện thực những điều vụn vặt ấy cũng chính là một trong những nguyên nhân dẫn đến việc “giọt nước tràn ly” chẳng hề hiếm thấy chút nào.
Tác giả xây dựng nhân vật là những người bình thường không hoàn hảo, nhưng vốn dĩ khiếm khuyết mới có thể khiến bản thân cầu thị, trưởng thành và phát triển hơn. Hai bạn quen nhau từ khi còn ngồi trên ghế giảng đường đến khi trưởng thành, tuy dùng 10 năm để bên nhau nhưng không phải lúc nào cuộc sống cũng bình dị suôn sẻ. Ai cũng có tâm tư thầm kín, có những bí mật là căng tràn mật ngọt, lại cũng có những bí mật càng bóc lại càng đau lòng. Lồng ghép trong những phân cảnh chia tay, trong những giọt nước mắt âm thầm kiềm nén lại có những hồi ức đáng nhớ về tuổi thanh xuân, về những tháng ngày ngọt ngào khiến độc giả vừa khóc vừa nuốt ngược nước mắt vào trong.
Nổi bật nhất trong câu chuyện này có lẽ là cách Cam Nhạn Chi (công) dẫn dắt Liễu Vũ Phong phải mở lòng với mình – một người chung chăn chung gối với bạn 10 năm. Hai bạn chia tay vốn không phải vì hết yêu, mà là tình thì càng đậm sâu, mà bạn lại không muốn người kia đau khổ. Với Cam Nhạn Chi, yêu là trở thành phiên bản tốt hơn của bản thân, bạn không ngại bộc lộ bản thân, không ngại ánh mắt người khác, bạn yêu một ai đó là hy vọng người đó nên là chính mình, vô lo vô nghĩ, bởi lẽ làm sao có thể khiến bản thân thụt lùi khi yêu đúng người được chứ? Nhưng Liễu Vũ Phong của sau này khiến định nghĩa tình yêu của bạn đảo lộn, khiến bạn nhận ra hóa ra yêu một ai đó bạn lại tự ti, mẫn cảm và phải chịu đựng nhiều đến thế. Cứ vậy, hai bạn bước vào một hành trình gỡ bỏ những khúc mắc trong quá khứ, bao dung bản thân và tha thứ cho chính mình.
Có lẽ tình yêu sẽ chết đi nếu chúng ta cứ mãi lặng câm, nhưng thật may vì chúng ta chọn cách lắng nghe và thấu hiểu.
Trên con đường theo đuổi tình yêu, chúng ta sẽ vấp ngã, sẽ gặp bao trắc trở, sẽ trải qua những chông gai đau đớn, nhưng tất cả đều rèn giũa để chúng ta càng thêm rực rỡ, khi mùa đông giá rét qua đi, cả thiên hà cũng trở nên bừng sáng.