Ngày ba tháng ba, kỷ nguyên Tiên Võ.
Thanh Vân Đạo tông nhờ sự nỗ lực to lớn, không màng gian khổ của chưởng môn, cuối cùng cũng thành công nghênh đón Diệp Bình trở thành đệ tử thứ tám.
Diệp Bình khiến mọi người trong tông môn đều dốc hết sức để lưu lại người, ai cũng muốn được Diệp Bình tôn trọng, thế nên có “tuyệt kĩ” gì cũng đều tung ra.
Thậm chí còn phải phóng đại bản thân là tuyệt thế thiên tài kiếm đạo, tuyệt thế thiên tài tu hành, tuyệt thế thiên tài luyện đan, tuyệt thế thiên tài luyện khí, tuyệt thế thiên tài xem bói, tuyệt thế thiên tài trận pháp, tuyệt thế thiên tài giám bảo, tuyệt thế chi tử số mệnh……….
Hơn nữa vì duy trì hình tượng thiên tài, càng loạn dạy một trận.
Tùy tiện một vết kiếm khiến Diệp Bình lĩnh ngộ ra tuyệt thế kiếm ý.
Tùy tiện xuất ra cái nồi lớn rồi Diệp Bình luyện ra cực phẩm đan dược.
Tùy tiện ném ra một đồng tiền để Diệp Bình tính ra tuyệt thế thiên cơ.
Vốn chỉ hi vọng Diệp Bình phát hiện chân tướng trễ một chút, ở tông môn lâu hơn.
Nhưng lại khiến mọi người không nghĩ tới chính là.
Tiểu sư đệ mới tới này… rõ ràng thật học xong.
– —
Quyển sách này lại có tên là “Tu tiên thật sự khó nha”, “Tiểu sư đệ thường thường không có gì lạ”, “Làm thế nào để tiểu sư đệ tin tưởng chúng ta là lý luận phái?”, “Chỉ cần các ngươi dám nói ta liền dám làm”, “Hóa ra trên thế giới này thực sự có thiên tài”, “Tiểu sư đệ tư chất bình bình”.
Cùng đọc truyện nhé!!!!