Chương 20: Thực Dương Công

Chương 20: Thực Dương Công

Tác Giả: Tà Lão Quái

Ngoài bìa bí tịch có ghi bốn chữ màu đỏ thật to:Xích Diệm thối* thể quyết!

( thối: cước)

ngang lập tức gã mở ra xem:

Xích Diệm thối thể quyết, võ kỹ Hoàng cấp Trung giai, độc môn võ học do 1 tán tu tên là Thất Diệm thánh tử tạo ra, người tu luyện cần phải có Hỏa Linh căn, cần phải có một bản Xích Diệm công để bổ trợ tu luyện. Võ kỹ thối quyết này gồm Lục thức trong đó có 2 thức là bổ trợ và 2 thức dành cho công kích:

Thức 1: Viêm Bộ: là thức bổ trợ giúp di chuyển với tốc độ chớp nhoáng để tránh các đòn tấn công, dấu hiệu luyện thành là khi di chuyển sẽ có một đạo viêm ảnh phía sau.

Thức 2 Thể Khối: Là Thức bổ trợ giúp cơ thể người sử dụng cứng như sắt, vô hiệu hóa các đòn tấn công. Tuy nhiên đòn này vẫn có thể bị phá nếu có 1 lực đủ mạnh tác động. Đồng thời thức này yêu cầu thân thể của người luyện cần bền bĩ.

Thức 3:Xích Long Toản: là thức dồn chân khí vào mui bàn chân, chiêu xuất ra phải nhanh như chớp, đánh vào yếu điểm nhất trên cơ thể đối phương

Thức 4: Viêm Thoái: là thức chuyên dùng cho tấn công tầm xa, đá với tốc độ cao, tạo ra đường Viêm trảm có thể chém các vật. Tuy nhiên còn tùy vào khả năng của người sử dụng để có thể phát ra bao nhiêu viêm trảm.

Thức 5:Xích Thoái: là chiêu thức dùng chân để huyễn hóa thành những sợi xích quấn quanh chân tăng lực tấn công cận chiến.( là chiêu thức nâng cao sức tấn công)

Thức 6: Viêm Quyển Tích Lịch Thoái: là một loại thối pháp hùng mạnh có thể phá mọi kình khí hộ thân. Lấy tốc độ cao cùng chân khí vận kình vào hai đôi chân tạo thành khí lưu viêm bạo (lốc xoáy lửa)

Vừa kết hợp với lực gió vừa đá liên tục tấn công đối thủ, vừa có thể dùng để phòng thủ.

Tần Túc lắc lắc đầu, lại cất điển tịch Xích Diệm thối thể quyết vào trong, loại võ kĩ này hiện tại gã cũng chẳng cần, luyện kiếm còn chưa xong chứ nói chi tới luyện cái khác, chi bằng gã nghĩ đợi sau này thu một tên thủ hạ trung thành rồi truyền cho tên đó cũng được.

một lần gã nữa gã lượm từ Tu Di túi ra cuốn điển tịch thứ hai.

Đây là cuốn sách mà chẳng có một chữ nào cũng giống như tiêu dao kiếm quyết. hiểu được cách thức đối phó với mấy loại điển tịch thách đố ngươi xem này Tần Túc liền truyền linh lực vào.

Tuy nhiên khác với lần trước, lần này Chữ lại hiện lên bên trong cuốn điển tịch.

Những dòng chữ bắt đầu hiện ra:

Thực Dương Công,công pháp Địa Cấp sơ giai.

Người tu luyện cần hấp thu ánh sáng mặt trời hoặc hỏa linh khí mới có thể luyện thành

Công pháp phân thành Thập nhị trọng cảnh giới. luyện thành nhất trọng thì linh lực sẽ ngưng tụ thành một đốm lửa nhỏ trong lòng bàn tay sát thương cực lớn. Cứ như vậy luyện đến thập nhị trọng sẽ xuất hiện 12 đốm lửa như thế.

Nhìn thấy vậy gã liền hô lên:

*“công pháp địa cấp!…trời ơi! Là trời!….công pháp địa cấp. xem ra lúc trước tên hài tử của lão cẩu Xích Diệm Môn lượm được không lâu nên chưa kịp tu luyện hoặc là tên đó không biết cách truyền linh lực để thấy chứ. Nói chung sao cũng có lợi cho ta hehehe”

*

Quả thật là công pháp này rất vừa tay với Tần Túc, Gã đương nhiên không bỏ qua, hạ quyết tâm tu luyện thành công cho bằng được.

Tiếp theo là cuốn điển tịch thứ ba, cũng là cuốn cuối cùng.

Liễm khí Thuật, công pháp phụ trợ Hoàng cấp cao giai. Bắt đàu luyện có thể giúp bản thân tu sĩ có thể che giấu một tầng cảnh giới, luyện tới tiểu thành có thể giảm tùy ý nhưng giới hạn giảm là Định khí Nhất tầng, luyện tới đại thành có thể thu liễm hết toàn bộ trở thành một phàm nhân bình thường.

“tuyệt, Liễm Khí Thuật, tốt quá, xem như đủ để dùng tới Tụ Đan kỳ” vừa đọc xong Tần Túc liền vui vẻ hẳn lên.

Bởi chỉ cần có Liễm Khí Thuật thì sau này nếu có bị truy đuổi cũng có món để giở trò lừa gạt thoát thân.

Sau đó gã đứng dậy thu hết đồ vật lại vào trong túi Tu Di và đem lẫn cái xác chết của con Ma Hạt về luôn.

…………………………

Hai ngày sau, Tần Túc liền có mặt tại Đằng Sơn Thành.

Không nhanh không chậm gã đi thẳng tới La Tụ Quầy.

Cũng như mọi ngày, nơi này khá hẻo lánh nên lượng người qua lại cũng khá ít.

Đến bên quầy, Diệp Trần đặt túi da đựng nguyên liệu yêu thú lên trên.

“Bao Chưởng quầy, bán nguyên liệu yêu thú đây này.”

*“à,ngươi đi săn về rồi đấy…. mới đây mà đã lên Định Khí Bát tầng rồi cơ đấy……. để ta xem chuyến lần này ngươi có được cái gì”

*

Lão đi tới mở túi da, vừa đếm nguyên liệu, vừa tính giá:

“Nguyên liệu cả người con Hăc Giáp Ma Hạt trị giá 200 hạ phẩm linh thạch, nguyên liệu cả người của Đại Đia Kim Hùng 200 hạ phẩm linh thạch, nguyên liệu Tử Điện Lang 95 viên hạ phẩm, Thái Hồ hoa 30 viên hạ phẩm,…., tổng cộng là 755 viên hạ phẩm khấu trừ đi thanh Ma Bối kiếm lúc trước nữa là còn 725 viên”

Lão mang cất kỹ nguyên liệu yêu thú, Bao chưởng quầy liền đi vào trong. Một khắc sau lão mang ra một túi linh thạch đổ ào ào xuống quầy.

“Đây, tổng cộng bảy trăm hai mươi lăm viên hạ phẩm, ngươi đếm đi”

Tần Túckhông cần đếm nhìn qua, sau đó rời ánh mắt, cười nói với Lão Chưởng Quầy:

*“không cần đếm, ta tin Lão”

*

“haaha, tốt…ngươi sau này định làm gì đây hả Tần Túc” Lão chần chừ đôi chút rồi hả gã

*“làm gì?..chắc lần này ta định bế quan trùng kính bình cảnh Định khí cửu, Thập tầng. Mà Lão hỏi làm gì?”

*

*“lão Phu thấy ngươi luận tu vi hay Tâm tính đều rất được, vả lại ngươi hiện cũng chỉ mới 16 tuổi cũng không quá trễ, sao ngươi không gia nhập một tông môn nào đó đi cho lành mà suốt ngày đi săn yêu thú thế này?”

*

“phu phu, Lão biết đấy ta vốn không thích bị luật lệ gượng ép, với lại ta muốn bản thân mình sau này tự lập một thế lực nào đó rồi phát triển lên thì hay hơn!…” gã lắc đầu cười cười phân rành

“ừm! xem như lão phu lo xa rồi..nhưng không ngờ dã tâm ngươi cũng lớn phết đấy..nếu sau này có món lời gì thì nhớ đến ta với nha hahaha” lão cười.

Tám chuyện với lão hồi lâu, cuối cùng Tần Túc cũng rời đi, điểm đến lần này là của gã là một tiểu điếm ở trung tâm Đằng Sơn Thành