Chương 2: Mao Mao Trùng truy sát

Dịch: Sylvesta

Chiến Thiên Minh đang che kín lỗ tai khỏi tiếng thét chợt nghe thấy hệ thống nhắc nhở thì không khỏi sững sờ.

Chẳng nhẽ phải hoàn thành nhiệm vụ thật à?

Hắn quay đầu lại nhìn chồng quần áo vừa bẩn vừa thối. Thực sự không muốn tiếp ah.

Kỳ thực hắn căn bản không cần giặt nhiều như vậy, một nửa trong số đó vốn nên là phần việc của bà mập, kết quả nàng ta ném một đống đến cho hắn sau đó chạy về nhà nghỉ ngơi.

CMN! Hết bị đánh bây giờ còn phải giặt quần áo giúp cho ngươi. Ta *&$##%.

Giao hợp mẫu thân nhà ngươi!

Nghĩ đến đây, Chiến Thiên Minh tức nổ cổ. Mỗi lần như vậy, ban đêm hắn thường tìm mấy viên thạch đầu đem đi thăm hỏi cửa sổ phòng mụ béo.

Cuối cùng, Chiến Thiên Minh hung hăng cắn răng.

Tiếp?

Không được, ta mở ra Chí Tôn Long Thần hệ thống mà còn chạy đi giặt quần áo chẳng phải tự hạ thấp giá trị bản thân?

“Không nhận nhiệm vụ giặt quần áo”.

“Leng keng!”

“Kí chủ Chiến Thiên Minh từ bỏ nhiệm vụ giặt quần áo.”

Chiến Thiên Minh cẩn thận nhìn một chút giao diện thuộc tính.

Thăng cấp kinh nghiệm: 0/100

“Hừ hừ, chỉ có 100 kinh nghiệm? Ca đây có thể chơi trò pk chi Vương, chừng ấy điểm kinh nghiệm dởm mà còn không kiếm được thì xin lỗi cuộc đời đi?”

“Ha ha… Những ngày tháng tốt đẹp của soái ca ta rốt cuộc đến rồi”

“Ta thề, ta nhất định phải trở thành nam nhân mạnh mẽ nhất trên Cửu Long đại lục, phải ngủ với nữ nhân đẹp nhất, phải uống loại rượu ngon nhất…”

Chiến Thiên Minh còn chưa nói xong, thanh âm của hệ thống lại vang lên.

“Leng keng!”

“Chúc mừng kí chủ Chiến Thiên Minh nhận chung cực nhiệm vụ: Thăm dò Cửu Long đại lục chi mê.”

“Nhiệm vụ hoàn thành, khen thưởng: ”Trở thành nam nhân mạnh mẽ nhất trên Cửu Long đại lục, ngủ với nữ nhân đẹp nhất, uống loại rượu ngon nhất…”

“Nhiệm vụ thất bại, trừng phạt: ”Trở thành nam nhân yếu nhất trên Cửu Long đại lục, phải ngủ với nữ nhân xấu nhất, uống loại rượu dở tệ nhất…”

“Nhiệm vụ thời hạn: Mười năm.”

Phút chốc, Chiến Thiên Minh cả người sững sờ.

“Con bà nó!”

Trừng phạt thế này có phải qua ác hay không?

Nghĩ đến kết cục sau khi nhiệm vụ thất bại, cả người Chiến Thiên Minh run lên bần bật.

Khốn kiếp! Tuyệt đối không thể thất bại.

Từ Chí Tôn Long Thần hệ thống biết được cách thăng cấp, Chiến Thiên Minh nảy ra ý tưởng khác.

Nếu tiếp nhận nhiệm vụ có thể kiếm lời kinh nghiệm, như vậy làm chuyện khác cũng nhất định có thể.

Làm cái gì tốt đây?

Đánh quái?

Ạch… Cái này, lấy sức mạnh của chính mình, đến con ngũ sắc hùng kê còn đánh không lại, cái này không cần cân nhắc.

Đổi một cái.

Hái thuốc?

Không được, trên núi Xích Mao Thố quá lợi hại, tùy tiện đi ra một con, đều có thể dễ dàng cắn chết mình.

Đào mỏ? Luyện đan? Khắc trận…

Mệt à nha, hình như bây giờ không thể làm được cái nào ah.

Quên đi, trước tiên ra ngoài thôn rồi tính sau.

Nếu không tí nữa bị bà béo chết bầm nhìn thấy lại ăn thêm trận mắng té tát mặt mũi nữa.

Hiện tại không chọc được nàng thì không thể trốn thoát sao?

Hừ!

Chờ ca thăng cấp, trở về lại tính sổ với ngươi.

Lang thang ở ngoài thôn, Chiến Thiên Minh phát sầu.

Nếu như đi quá xa thôn, tùy tiện đi ra mấy con như Xích Mao Thố, Bát Nhĩ Thanh Thử gì gì đó, đều không phải mình có thể đối phó.

Ai! Đều tại mình quá yếu.

Lấy từng ấy điểm khí lực của mình, phỏng chừng cũng chỉ có thể đi bắt nạt Mao Mao Trùng (sâu róm)?

“Đúng vậy, không phải còn có thể giết Mao Mao Trùng ấu tể sao?”

Chiến Thiên Minh vỗ trán một cái.

Nói là làm, lúc này hắn mò tới sơn cốc phía sau thôn mấy dặm.

Sinh vật ở thế giới này hoàn toàn vượt qua nhận thức của Chiến Thiên Minh.

Trốn ở trong bụi cỏ, nhìn những con Mao Mao Trùng nhàn nhã bò ở phía xa xa sắc mặt Chiến Thiên Minh không dễ nhìn chút nào.

Con bà nó, đây mà cũng gọi là Mao Mao Trùng?

Dài hai mét?

Còn có lông dài trên người như cương châm, nhìn thật là đáng sợ.

“Ồ, chờ đã.”

Chiến Thiên Minh đột nhiên ngẩn ra.

Những con Mao Mao Trùng kia trên người lại xuất hiện thanh máu màu đỏ, mặt trên còn có con số.

Sinh Mệnh giá trị: 500

Sinh Mệnh giá trị: 10

“Thành niên Mao Mao Trùng có 500 điểm Sinh Mệnh giá trị, ấu trùng chỉ có 10 điểm Sinh Mệnh giá trị. Giết một con Mao Mao Trùng hẳn là không thành vấn đề.”

Chiến Thiên Minh xoa xoa tay, hắn đã nhìn chằm chằm vào một con Mao Mao Trùng, bất quá không dám lập tức động thủ.

Hắn đang suy nghĩ, sau khi giết xong Mao Mao Trùng thì làm sao đào tẩu?

Xuyên việt tới nay hơn ba tháng, Chiến Thiên Minh lần đầu mới nhìn thấy qua những thành niên Mao Mao Trùng ghê gớm kia. Nghĩ đến tình cảnh những cái cương châm kia đâm vào trong cơ thể mình, toàn thân hắn không rét mà run.

Ẩn núp, chờ cơ hội.

Rốt cục, sau khi kiên nhẫn ẩn núp khoảng tám phút ba giây đồng hồ, ngay lập tức Chiến Thiên Minh nắm lấy một cơ hội.

Thừa dịp thời điểm những thành niên Mao Mao Trùng kia đều không phòng bị, hắn nhanh chóng vọt tới rồi đột nhiên nhấc chân mạnh mẽ giẫm xuống.

Bẹp!

Một con Mao Mao Trùng màu xanh dài bằng lòng bàn tay bị Chiến Thiên Minh giẫm bạo.

Lục dịch bắn tung tóe đầy đất.

“Leng keng!”

“Chúc mừng kí chủ Chiến Thiên Minh đánh giết Mao Mao Trùng, thu được 10 điểm EXP.”

“Leng keng!”

“Chúc mừng kí chủ Chiến Thiên Minh hoàn thành lần đầu đánh giết, mở ra Chí Tôn Long Thần Võ đạo thức thứ nhất: Kháng Long Hữu Hối. Võ kỹ đẳng cấp: Chí Tôn.”

“Ta xxx! Giết một đầu Mao Mao Trùng lại thu được Chí Tôn cấp võ kỹ?”

Không kịp nghĩ nhiều, Chiến Thiên Minh đã cảm giác được mấy chục đôi mắt tràn ngập lửa giận đâng tập trung vào người hắn.

Chạy!

Chiến Thiên Minh chạy trối chết, đằng sau từng đàn thành niên Mao Mao Trùng đều điên cuồng truy đuổi.

Chiến Thiên Minh phí hết đại khí lực rốt cục thoát khỏi quân đoàn Mao Mao Trùng truy sát không khỏi giơ tay xoa xoa mồ hôi trên trán.

Hô… Hô…

Chiến Thiên Minh vừa thở hổn hển vừa lắc lắc đầu:

“Tố chất thân thể thực sự quá kém.”

Xác nhận lần nữa không có Mao Mao Trùng đuổi theo, hắn mới rảnh rỗi mở ra giao diện thuộc tính.

Kỹ năng: Kháng Long Hữu Hối. (Chí Tôn. Cửu Long đại lục đẳng cấp võ kỹ: Hạ, Trung, Thượng, Tinh, Nguyệt, Địa, Thiên, Thần Võ, Chí Tôn. Tổng cộng chín cấp.)

Đẳng cấp: Nhất trọng

Độ thuần thục: 0/10000

Tiêu hao chân nguyên: 100

Miêu tả: Kháng Long Hữu Hối, uy lực cực lớn, không đứng thẳng thì không phát động được. 20% tỷ lệ phát động gấp đôi uy lực, 20% tỷ lệ phát động hiệu quả giảo sát (xoắn giết). Tăng độ thuần thục có thể tăng cường tỉ lệ phát động. Độ thuần thục tăng lên đến cửu trọng đại viên mãn thì trăm phần trăm phát động gấp đôi uy lực, trăm phần trăm phát động hiệu quả giảo sát, đồng thời thu được Long khí gấp mười lần.

Nhìn lại điểm chân nguyên.

0.

“Ta *&#@#, chỉ có thể xem mà không dùng được?”

Chiến Thiên Minh không còn gì để nói, đây là muốn buộc mình lại đi giẫm chín đầu Mao Mao Trùng ah, sau đó lại bị Mao Mao Trùng quân đoàn truy sát thêm chín lần? Số khổ ah!!!

Phỏng chừng mình vừa giết thêm một đầu, không cần tới chín lần, những đầu Mao Mao Trùng kia nhất định không chết không thôi.

Hơn nữa, đây thực sự là Chí Tôn Long Thần Võ đạo sao?

Đây không phải là Hàng Long Thập Bát Chưởng thức thứ nhất sao?

“Cắt, Tiểu Dạng*, ngươi cho rằng ngươi thay đổi bí danh là ca liền không nhận ra ngươi? Năng lực kém.”

*Tiểu Dạng: xưng hô mang ý khinh thường

Quên đi, quản nó làm gì.

Bất quá, Chí Tôn cấp võ kỹ quá trâu bò à.

Chí Tôn, nghe đã thấy sảng khoái rồi!

“Ha ha… nhân sinh ngưu bức à, không cần giải thích. Chỉ là… Ngươi có cần trêu đùa ca như thế không? Ca hiện tại một điểm chân nguyên cũng không có, ngươi hiện ra làm cái gì? Mê hoặc ca? Định lực ca vẫn tốt à.”

Quên đi, hết cách rồi, ai bảo mình chỉ có thể bắt nạt Mao Mao Trùng đây?

Lần thứ hai.

“Leng keng…”

Lần thứ ba.

“Leng keng…”

Lần thứ bảy.

“Leng keng…”

“Cứu mạng à!”

Chiến Thiên Minh vừa hô to vừa điên cuồng cong chân chạy trốn.

Ở phía sau hắn, một đoàn Mao Mao Trùng dày đặc đang thẹn quá hóa giận truy sát điên cuồng.