Ngày 1 – Lớp Học.
Đang đọc một cuốn sách.
Đó là thói quen thường ngày của tôi trong giờ nghỉ trưa. Đừng có gọi tôi là kẻ cô độc nhé! Mặc dù vậy, tôi sẽ không phủ nhận điều đó.
Tôi ngạc nhiên, những người bình thường xung quanh tôi ~ có rất nhiều chủ đề để nói, ở điểm này thật ấn tượng. Đó là một học sinh năm hai nhưng tất cả những gì tôi có thể nghe được từ cuộc trò chuyện của họ thật nực cười. Bất chấp tất cả những điều đó, vẫn có một tên đang nghịch điện thoại, dường như anh ấy không có bất kỳ bạn bè nào. Hơn hết, anh ấy ngồi giữa lớp nên phải chịu những âm thanh từ xung quanh, và dường như có nhiều người trong lớp hơn bình thường. Tại sao tất cả mọi người lại tụ tập trong lớp học này vậy? Có điều gì thú vị ở đây phải không?
Tôi tiếp tục đọc. Sẽ ổn nếu nói rằng tôi bắt đầu đọc khi còn nhỏ. Bắt đầu là sách tranh và sau đó trở thành đủ loại sách.
Bạn sẽ cho rằng nếu bạn đọc nhiều đến mức này thì thị lực của bạn sẽ kém đi nhưng nó sẽ không tệ đến mức bạn phải đeo kính.
Thị lực của tôi kém đi vì tôi quá nghiện sách? Đừng lo chuyện bao đồng nhé!
Dù sao đi nữa, thật buồn khi tôi không thể tập trung vào việc đọc cuốn sách của mình. Trong một lớp học đầy rẫy vấn đề như vậy, tại sao một học sinh bình thường như tôi lại phải vào đó? Im đi, im đi, im đi, những người bình thường kia.
Hả? Có cái gì đó…ở đây?…Đang tới? Cảm xúc này là sao? Đợi đã…hả!
Sàn lớp học bắt đầu tỏa sáng, một vòng tròn và các chữ cái kết hợp với một vật thể hình học nào đó phát ra ánh sáng……đợi đã, một ma pháp trận? Đó là một pháp trận. Aaa…đây là thứ đó.
Không nghi ngờ gì. Ngược lại, nếu đây là một bài kiểm tra toán bất ngờ nào đó, tôi sẽ càng ngạc nhiên hơn với giáo viên toán của mình.
Khi ý nghĩ đó xuất hiện trong đầu tôi, cơ thể tôi đã chuyển động được rồi. Về phía cửa sau không mở được, tôi đá nhưng không gãy. Tôi ném chiếc ghế gần tôi ra cửa sổ, nó thậm chí còn không bị nứt.
Quả thực, cho đến nay nó đúng như mong đợi. Tôi lao về phía tủ đựng đồ ở cuối lớp, mở chiếc tủ cao dùng để đựng dụng cụ vệ sinh. Ở phía trên, có một cửa sập kín đáo được tạo ra để kiểm tra. Tôi dùng đà đập người vào cửa sập, thật tuyệt. Sau đó tôi nhảy về phía trần nhà.
Ánh sáng của ma pháp trận tăng lên và cuối cùng, toàn bộ lớp học được bao phủ bởi ánh sáng trắng.
Tôi bò qua gác mái để đi càng xa càng tốt. Bạn hỏi tôi không thích nó? á Nhưng mà ~ , ai quan tâm đến việc chuyển sinh sang dị giới vào thời điểm này cơ chứ. Ngày nay, Light Novel, Anime và Manga đều nói về việc chuyển đến các thế giới khác nhau. Cứ để nó ở đó, đừng biến nó thành hiện thực nữa. Aaa, lỡ như nó dịch chuyển toàn bộ Nhật Bản sang một dị giới. Aaa, nếu một cuốn sách về vấn đề này được xuất bản thì sẽ thú vị lắm, tôi sẽ mua nó.
Khi mọi việc diễn ra như vậy, tôi tiếp tục bò qua căn gác mái. Tôi đã ở xa thế này rồi nên tôi sẽ ổn thôi…huuuuuu ~ .
Uwah, nó thực sự đã xảy ra. Thật là một diễn biến xà lơ!
Đó là một căn phòng hoàn toàn trắng xóa.
Đối với câu nói xà lơ này, điều này thực sự đã vượt quá sự mong đợi của tôi. Đừng nói với tôi đây là thế giới kiếm và ma thuật nhé. Đây có phải là một cuộc chiến không gian xoắn hay thế giới khoa học viễn tưởng? Tôi cũng không muốn nó là thế giới tâm linh hay thế giới kinh dị.
Tuy nhiên, với ma pháp trận, có lẽ đây không phải là thế giới Khoa học viễn tưởng chăng? Vậy rốt cuộc thế giới có mối liên hệ nào với ma thuật không? Không, không, có lẽ không phải vậy.
Bởi vì thể loại Isekai ngày nay rất nổi tiếng nên nếu ai đó nói rằng họ đã chuyển đến một thế giới khác thì sẽ vô cùng xấu hổ. Diễn biến xà lơ sẽ là nhân vật chính gặp Thần Linh và được thông báo rằng sẽ được chuyển đến một thế giới của kiếm và ma thuật (haha). Dù thế nào đi chăng nữa, sẽ quá xấu hổ khi nói điều đó phải không?Ma pháp trận có phải là một cái bẫy và nó là thứ gì đó mang tính khoa học không? Đó sẽ là thế giới như thế nào? Một thế giới toán học? Tôi thực sự không muốn đến một thế giới như vậy!!
Kẻ thù đầu tiên sẽ là phân tích thành thừa số? Tôi không nghĩ mình có thể thắng.
Đợi chút, sao không có ai ở đây vậy?
Họ có ra ngoài không? Vậy thì đừng triệu hồi tôi!
Đó là phép lịch sự cơ bản khi mời ai đó đến nhà……(Phàn nàn bằng văn bản dài)
Tôi nghĩ tôi là kiểu người dành thời gian để đọc. Nhưng có vẻ như tôi đọc rất nhanh vì nhiều người hỏi tôi liệu tôi có đọc đúng không với tốc độ lật trang.
Nếu là tiểu thuyết ngắn thì có thể dễ dàng đọc hết 20 cuốn trong một ngày. Như vậy, tôi đã đọc cuốn sách thứ 4 của mình. Với tốc độ này, cuối cùng tôi sẽ hết sách để đọc. Chà, ít nhất thì tôi cũng mang theo túi để có sách để đọc. Trong một môi trường yên tĩnh, có đủ ánh sáng, không nóng cũng không lạnh. Đó là môi trường hoàn hảo cho một người nghiện đọc sách như tôi. Nhưng nè, không có ai đến cả, phải không?
Tôi tự hỏi liệu tôi có thể mua sách ở đâu đó ở đây không? Tôi sẽ nhờ Thần Linh trả tiền.
Hừm, có ông lão ở đây à? Ông đang nhìn qua đây. Ông bị lạc à? Ông ơi, chỉ vì ông bị lạc không có nghĩa là ông nên đến một dị giới đâu. Đừng nói với tôi đó là câu chuyện về một ông lão mắc chứng mất trí nhớ ở dị giới nhé!?
[Tại sao cậu ở đây?]
Ông ơi, cháu đã ăn hết đồ ăn rồi…
[Không, cậu có ăn gì đâu!!]
Đợi đã, ông ấy vừa đọc được suy nghĩ của tôi sao!?
Đó là khi bạn được triệu hồi vào một căn phòng màu trắng, người đàn ông xuất hiện, một ông già mắc chứng mất trí nhớ tự xưng là Thần Linh.
[Tại sao—! Phần cuối cùng không được yêu cầu]
Đó là một ông già với tình cảm mong manh, chẳng bao lâu nữa mạch máu…sẽ vỡ ra?
[Đừng giết ta!]
Aaa, một ông già mắng tôi vì đùa giỡn…
[Vậy thì đừng đùa nữa! Hãy lắng nghe những gì ta nói một cách nghiêm túc!]
Không, nhưng họ nói rằng kiểu người nói rằng họ không muốn làm trò hề thực ra lại muốn làm trò hề, phải không? Chà, tôi chắc chắn cũng có những người không muốn đùa giỡn.
[Đủ rồi! Ta không ở đây để giỡn chơi với cậu! Tại sao cậu ở đây?]
Uwaa ~ , ông ấy gọi tôi đến đây mà không có sự cho phép của tôi hỏi tôi đang làm gì ở đây? Ông già mắc chứng mất trí nhớ được xác nhận.
Trên hết, ông ấy đang đọc suy nghĩ của tôi mà không có sự cho phép của tôi và la mắng tôi.
[Ta phải vặn lại mới được!]
Hả, ông ấy đang mắng lại tôi phải không?
Đây có phải là câu chuyện chuyển sinh về một ông già mắc chứng mất trí nhớ khiến mọi người phải mê mẩn? Tiêu đề sẽ là [Ma Vương Thật Chất Là Một Lão Già Mắc Chứng Mất Trí Nhớ], đại loại như thế ~ .
[Haaa ~ , cậu có thể nghiêm túc lắng nghe được không. Những người khác được triệu hồi đã được dịch chuyển đến dị giới rồi. Tại sao cậu vẫn ở trong phòng này?]
Chà ~ ông đã triệu hồi tất cả mọi người cùng một lúc nhưng tôi là người duy nhất ông triệu hồi nhầm phòng nhỉ?
[Chà, ta đã triệu hồi tất cả các cậu thành một nhóm chứ không phải từng người một. Gặp mọi người ta cứ tưởng có lẽ thiếu một người nhưng nghĩ tới lại có một người bị gọi nhầm phòng. Cậu là người duy nhất bị triệu hồi nhầm phòng.]
[Vì một người nào đó mà tôi được đưa đến đây trái với ý chí tự do của mình ~ ? Tuy nhiên tôi có ý tưởng về chuyện đã xảy ra.]
[Cậu biết?! Cậu đã làm gì…cậu đã trốn thoát khỏi không gian biệt lập!? Hả, tại sao lại có lối thoát trên trần nhà?]
Pupupu. Thần Linh toàn năng của thiên đường, vị thần tối cao và toàn năng của chúng ta đã quan sát cửa bảo trì trên trần nhà (LOL).
[Làm sao ta có thể biết được điều đó—! Làm sao ta có thể biết rằng những căn phòng ở thế giới của cậu lại có một cánh cửa kín đáo như vậy trên trần nhà. Sẽ thật kỳ lạ nếu ta biết ấy!]
Đúng hơn là, không phải tôi đã an toàn sau khi ở xa đến thế sao? Ông đã mất dấu tôi như vậy không phải là gian lận sao?
[Như ta đã nói với cậu rồi. Tất cả các cậu chỉ được triệu hồi vì sự tương thích về bước sóng giữa tất cả. Tất nhiên, nếu bỏ chạy một mình thì kết quả sẽ như vậy. Trên hết, cậu chỉ có một mình ở rìa kết giới và cậu thậm chí không cố gắng gọi hay liên lạc với ta, và cậu chỉ đọc sách mà không quan tâm đến thế giới. Cũng không phải trả tiền!]
Aaa ~ , cuối cùng thì ông cũng đọc được ký ức của tôi rồi nhỉ? Chúng ta có thể triệu hồi một khu rừng khi chúng ta đang ở đó để giải trí không?
[Đừng triệu hồi thứ gì quá lớn mà không có sự cho phép. Hơn nữa, nếu làm vậy mỗi khi có tập mới ra mắt, hiệu sách ở nước đó sẽ phải đóng cửa. Hãy xem xét sự rắc rối của nhân viên hiệu sách!!]
Nó không thành công à. Hơn nữa, tâm trí của tôi cũng đã được đọc. Ngoài ra, hãy nghĩ đến những rắc rối tôi phải trải qua nữa! Ông chỉ đang nghĩ đến những rắc rối của nhân viên hiệu sách, ông có nhận được phiếu giảm giá hay gì không? Tôi cũng muốn một cái!
[Ta xin lỗi nhưng cậu đã được triệu hồi đến một dị giới vì những bước sóng mà cậu và bạn cùng lớp chia sẻ. Đây là logic của thế giới. Ta không đặc biệt chọn cậu và ta cũng không phải là người triệu hồi.]
Vãi c*t. Tôi không biết ông đang nói về ‘bước sóng’ nào, nhưng nếu tụi kia từ lớp khác không xông vào lớp chúng tôi thì chúng tôi đã không bị triệu hồi à!?
Việc cản trở thời gian đọc sách của tôi chưa đến mức tệ đến mức họ ngăn cản tôi đọc sách mãi mãi? Tôi hiểu rồi, giờ thì mọi chuyện đã rõ ràng rồi, tôi được triệu hồi đến một dị giới để đánh bại họ à?!
[Không hề!! Đừng tùy tiện quyết định rằng bạn cùng lớp là Last Boss và đánh bại họ. Đó chỉ là mối hận thù cá nhân thôi].
Tôi sẽ giải quyết mối hận thù này…
[Nghe ta nói này—!].
Aaa ~ , nhanh lên nhé? Người già chắc chắn có nhiều điều để nói. Dù sao thì [Thần Linh (Tự xưng)] sẽ yêu cầu tôi đi đến thế giới của kiếm và ma thuật (LOL). Dù sao thì đó cũng là điều ông định yêu cầu tôi phải không?
[[LOL] là không cần thiết, ta cũng không phải tự xưng nhé! Dù sao thì những người khác cũng đã chuẩn bị xong và rời đi. Nếu không nhanh lên, cậu sẽ tự mình đi đến một dị giới. Cậu sẽ không thể gặp được những người đi trước với tốc độ này. Nếu cậu không nhanh chóng chuẩn bị, họ sẽ bỏ cậu lại phía sau].
Aaa ~ , Vậy là những người khác ở cùng nhau. Sáo rỗng phải không, haha. Nếu chúng ta đang hướng về thời Trung Cổ thì sẽ không có sách, chưa kể những hiệu sách lớn phải không? Có vẻ như thực sự không còn lựa chọn nào khác ngoài việc triệu hồi người đưa thư của Amazon.
[Người đưa thư của Amazon sẽ không thể quay lại! Thế giới bên kia sẽ đầy rẫy những người đưa thư! Nó sẽ biến thành một thế giới khác đầy những nhân viên hiệu sách và người đưa thư!!]
Ông thực sự sẽ từ chối việc tôi muốn đọc sách à? Chỉ có nhân viên và người đưa thư thôi thì không được sao?! Còn việc triệu hồi một nhóm tiểu thuyết gia vào một chỗ thì sao?
[Cậu có thể dừng lại được không! Đúng hơn là ta sẽ không cho phép!]
Lời giải thích của lão già dài quá nên tôi bỏ qua. Ông ấy giải thích những điều về một vương quốc, ngôn ngữ của thế giới khác và ác quỷ. Chuyện dài lắm sao không viết ra nhỉ? Mặc dù tôi muốn đọc thứ gì đó, nhưng có vẻ như lão già này không có tài năng văn chương.
[Tất cả những gì còn lại là chuẩn bị.]
Tôi cần chuẩn bị những gì? Tôi được phép mang theo bao nhiêu đồ ăn nhẹ hoặc có vấn đề nực cười nào khác mà tôi cần chuẩn bị không?
[Cậu sẽ chọn một kỹ năng. Ai đến trước được phục vụ trước.]
[Lão già——!!]
[Ta đã nói với cậu rằng ta là Thần Linh!! Lão già là ai hả—!! Cuối cùng thì cậu cũng đã lên tiếng lần đầu tiên nhưng điều đầu tiên cậu nói là gọi ta là lão già?]
Nếu 43 người chọn trước tôi có nghĩa là tất cả kỹ năng Cheat đều biến mất. Những kỹ năng tốt có lẽ đã bị lấy hết, đây là điều tồi tệ nhất. Lão già đã xác nhận.
Chà, tôi cũng có thể xem qua…..
[Nhanh lên và chọn một kỹ năng. Nghĩ rằng sẽ có một ngày ta trở nên mệt mỏi sau khi trở thành Thần Linh.]
Cuối cùng, ông chán ngán việc bắt bẻ và tiếp tục cuộc trò chuyện một mình, thật ích kỷ. Ooo~oi……không phải……Hả?
Thứ gì đó giống như một tấm bảng đen lơ lửng trước mặt tôi, có thể nhìn thấy rất nhiều từ ngữ. Liệu một chiếc máy tính bảng có làm được việc đó không? Đúng như dự đoán, đối với người già, công nghệ mới nhất là…
[Ta sẽ không vặn lại ~ , ta sẽ không vặn lại nữa ~ .]
Ông đang thì thầm điều gì đó, ông ấy đang sáng tác một bài thơ phải không?
Đặt những trò hề ngu xuẩn của lão già sang một bên, tôi bắt đầu đọc ngay lập tức, có rất nhiều từ. Có rất nhiều từ nhưng hầu hết đều có màu xám, tức là đã bị lấy rồi phải không?
—1. Phân Bổ Trạng Thái
Ở trên cùng, [Trạng Thái – Phân Bổ Trạng Thái, phân bổ 1P với mỗi chỉ số (hoặc 10P để tung hai xúc xắc).] Tôi hiện có 50P. Tiêu chuẩn là dồn tất cả P vào May Mắn nhưng nó đã là 10 rồi. Ngay cả khi tôi đổ tất cả P của mình vào đó, thì cũng chỉ có 60, cảm giác thật tầm thường. Tôi không biết liệu có giới hạn trên hay không và liệu nó có tăng lên khi tôi lên cấp hay không.
[Phân Bổ P Cho Từng Trạng Thái.] Tại sao phần này là phần duy nhất có màu xám? Tôi không có xúc xắc, tôi cần 10P nhưng tôi chỉ có 2 viên xúc xắc, nếu có sáu mặt thì xác xuất sẽ rất khủng khiếp.
—2. Vật Phẩm – Vũ Khí – Áo Giáp – Vật Phẩm 5P~50P
Cái thứ hai là [Vật Phẩm – Vũ Khí – Áo Giáp – Vật Phẩm 5P~50P], vật phẩm dùng một lần. 5P đối với thuốc và thuốc giải độc. Vũ khí và áo giáp có giá từ 5P~30P và một bộ sẽ có giá 50P.
Tôi muốn thuốc để không chết nhưng mua thì không hợp túi tiền. Có lẽ tôi nên mua Hồi Phục Ma Pháp?
Có hơn 100 vật phẩm nhưng tất cả những gì còn lại là [Vật Phẩm Các Loại (Dân Làng A) 50P]. [Thánh Hiệp Sĩ], [Đại Hiền Giả], [Chiến Đại Trọng], tất cả đều có mức giá hấp dẫn là 50P nhưng không còn sót lại. Thứ duy nhất tôi có thể nhận được là (Dân Làng A) với giá 50P, điều này quá vô lý!! Bộ vật phẩm bao gồm các thanh gỗ, quần áo và nhật ký của một Dân Làng.
Hàng ngon duy nhất còn lại là kính áp tròng này có giá 30P. Chúng cải thiện thị lực, điều này cũng có thể giúp bạn trở nên dễ tiếp cận hơn. Nhưng 30P thì đắt quá!! Có lẽ nó cần thiết nếu thị lực của bạn đủ kém? Khả năng cao là thế giới cũng sẽ không còn kính nữa. Dù sao đi nữa, 30P là không thể vì dù thế nào đi nữa tôi cũng chỉ còn lại 20P.
—3. Võ Thuật
Hạng mục thứ ba là [Võ Thuật – 10P]. Đó là một mức giá hợp lý và phải chăng.
Ngoài ra còn có [Kiếm Thuật], [Katana Thuật], [Thương Thuật], [Khiên Thuật], [Cung Thuật] và [Roi Thuật] nhưng tất cả đều đã bán hết.
Tất cả những gì còn lại là [Gậy Thuật, có thể sử dụng gậy tốt – 10P]…Tôi cần một môn võ thuật và 10P là một mức giá hợp lý. Gậy Thuật…đánh kẻ thù bằng gậy. Liệu thứ đó có đủ để chiến đấu ở một dị giới không? Tôi không phải là một đứa trẻ bắt nạt một con rùa ở bãi biển. Một lần nữa, tôi thậm chí còn không thể đánh bại một con rùa khi còn nhỏ. Chà, tôi sẽ rất tiếc nếu tôi làm vậy.
Cuối cùng, hạng mục thứ 4, [Kỹ Năng 10P~30P], nó đắt tiền nhưng…đây chính là điều tôi đang nói đến!! Đây chính là một dị giới, đây chính là ý tôi khi nói Cheat!! [Tăng EXP], [Ma Thuật], [Cưỡng Đoạt], [Thấu Thị]. Nếu nó rẻ thì đây sẽ là những kỹ năng tuyệt vời ở thế giới khác…hả? Không thứ nào trong số đó còn lại!
Những gì còn lại là, hừmm…cái gì!
[Sức Khoẻ – Ít có khả năng mắc bệnh hơn – 30P], điều này hoàn toàn ổn. Đúng hơn là tôi muốn nó! Tôi chắc chắn sẽ không muốn đi bệnh viện nào cả. Nhưng đó là 30P. Khả năng này sẽ ổn nếu đó là một thế giới hòa bình. Nhưng có lẽ sẽ không như vậy. Nếu có nhiều kỹ năng chiến đấu như vậy thì không thể nào có được một thế giới hòa bình được, 30P là đắt đỏ. Đó là lý do tại sao nó bị bỏ lại.
[Đi Bộ, đi khoẻ – 30P]. Có thì tốt nhưng ai lại mua cái này với giá 30P. [Tăng EXP], đi bộ sao có giá ngang bằng với cái giá này? Bạn có triệu hồi mọi thứ trong khi đi bộ không? Lệnh triệu tập nhà trẻ á? Các Anh Hùng có lao vào Ma Vương không? Ma Vương chắc chắn sẽ run sợ cho mà coi ~ .
Tuy nhiên, đó là một trong những cái tốt hơn.
[Thể Dục, trở nên giỏi thể dục – 30P]. Tựa truyện của tôi sẽ có tựa đề “Sự Ra Mắt Của Một Thiên Tài Thể Dục Dụng Cụ Ở Một Dị Giới”? Có độc giả nào quan tâm không ~ ? Đã hết! nghiêm túc đó.
Kỹ năng đáng sợ cuối cùng là. Nó là…
[Nhạy Thể, biến thành cơ thể nhạy cảm ~ – 30P]. Đừng gây sự với tôi! Một nam sinh cao trung nhạy cảm và dễ cảm thấy dễ chịu. Đây có phải là BL không? Có phải là gay không?
Tôi không cần cái này, tôi chắc chắn không cần cái này. Tuy nhiên, một nửa số người được triệu hồi là nữ sinh cao trung. Không ai trong số họ xem xét nó á? Chà, có lẽ sẽ không có ai tự ý mua nó, nếu ai đó đã mua thì hãy nói cho tôi biết. Làm ơn.
—4. Ma Thuật
Không phải bạn nên nhắm tới một trong Tứ Đại Ma Pháp trong những thời điểm như thế này sao? [Lôi], [Dịch Chuyển], [Hồi Phục]… nhưng chẳng còn lại gì. Không phải việc chọn những kỹ năng như thế này được coi là một sự kiện thú vị sao? Sao tôi lại khóc nhỉ? Tại sao Thần Linh lại hướng tầm mắt của mình ra khỏi tôi?
Cái thứ tư còn lại. [Nhiệt Thuật, điều chỉnh nhiệt độ – 30P.] Aaa, tiện lợi quá, tôi có nên đặt mục tiêu mở một quầy bán đồ ăn ở dị giới không? Bạn có nghĩ tôi sẽ làm điều đó không? Không có công việc như vậy ở dị giới! Đừng nổi lên nhé!
Cái thứ ba còn lại, [Đóng Gói Thuật, có thể bọc vật thể bằng ma thuật – 30P]. Công dụng đó là gì? Thứ này sẽ giúp có Shipper á? Liệu có triệu hồi họ không?
Cái thứ hai còn lại, [Trọng Thuật, giảm hoặc tăng trọng lượng của vật thể – 30P]. Nó làm giảm trọng lượng hàng hóa và làm cho việc vận chuyển dễ hơn! Có vẻ như tôi phải triệu hồi Shipper rồi.
Cái cuối cùng là [Chuyển Động Thuật, hỗ trợ chuyển động – 30P] …Tôi đoán là khá ngon nhỉ? Kết hợp với Trọng Thuật, thì có thể làm được Shipper. Tôi là Shipper rồi á?!!
—5. Đặc Biệt
Hạng mục thứ 5 là [Đặc Biệt: 20P~50P]. Khả năng đặc biệt, kỹ năng đặc biệt, tài năng kiếm thuật, tài năng ma thuật…Giảm EXP Yêu Cầu, nó có thể được kết hợp với Tăng EXP, không có sẵn. Chẳng còn lại gì…
Đặc Biệt còn lại thứ nhất, [[Ho-Ren-So], giao tiếp, trở nên giỏi trong việc tư vấn]. Có người giám sát nào đang đợi tôi ở dị giới không? Người làm công ăn lương ở dị giới á? Nếu lên cấp liệu tôi có trở thành chủ tịch của một công ty tỷ đô không?
Đặc Biệt thứ hai, [[Khéo Léo Kém], việc thăng cấp trở nên chậm hơn]. Nó đến đấy! Một kỹ năng không hề hữu ích chút nào và khiến cuộc sống của bạn trở nên khó khăn hơn. Đó có phải là một cái bẫy? Bạn sẽ bị trừng phạt vì vô tình bấm vào chăng?
Đặc Biệt cuối cùng, [[Vô Năng], việc thăng cấp trở nên khó hơn]. Kỹ năng khủng khiếp lại xuất hiện! Lại gặp phải mi! Triệu hồi Dị Giới Nhân để làm gì nếu chỉ khiến cuộc sống của họ trở nên khó khăn hơn hả?
Có lẽ [Khéo Léo Kém] khiến việc thăng cấp chậm hơn nhưng cũng giúp học kỹ năng dễ dàng hơn.
Tuy nhiên, [Vô Năng] chỉ khiến việc thăng cấp trở nên khó khăn hơn thôi á? Liệu nó có khả năng tinh thần nào đó không? Tôi có thể khiến mọi người lắng nghe tôi không? Có lẽ không có sai lầm khi quyết định rằng đây là thứ tồi tệ nhất.
Cái cuối cùng là [Tiêu Đề 10P]. Nó rẻ nhưng hiệu quả không cao. Hiệu quả của danh hiệu phụ thuộc vào mối tương quan của nó với chức nghiệp.
Tuy nhiên, điều này có thể hiệu quả hơn về lâu dài so với kỹ năng.
Nhưng hơn hết [Kiếm Tinh Linh, Hộ Vệ, Ma Pháp Sư…]. Aaaaaaaaaaaaaaa ~ ! Những thứ này đã được bán hết rồi! Những cái tên làm lay động tâm hồn chuuni của tôi…mặc dù tôi đang học năm hai cao trung. Không sao đâu, tôi đang ở một dị giới mà nhỉ? Chẳng phải Kiếm Tinh Linh nghe khá ngầu sao? Thật là xấu hổ khi khoe nó ra. Chà, chúc may mắn cho người đã lấy nó.
Tôi đã trải qua một giai đoạn mà trước đây tôi cũng từng nghĩ về những điều tương tự. Dù có ngại ngùng, đáng xấu hổ hay ảo tưởng cũng không sao cả! Ít nhất là so với hai cái này!
Một trong số đó là [[Hikikomori], Sẽ an toàn miễn ở trong nhà]. Ôi mẹ ơi, một tên NEET, đã xuất hiện rồi. Có phải họ bị bắt cóc khỏi nhà và bị đẩy vào một dị giới không? Nhưng nhà của bạn sẽ biến mất? Trở thành NEET ở dị giới? Tuy nhiên lại không có cuốn sách nào cả ~ . Đợi đã…miễn là Shipper đến là ổn nhỉ? Nhưng họ sẽ không đến.
Cái còn lại là [[NEET] Tất cả các công việc sẽ bị vô hiệu]. Bạn sẽ bị lũ quỷ đánh bại trước khi làm việc.
Kết thúc rồi nhỉ? Danh sách các kỹ năng đã hết hay tôi đã hết rồi? Có phải lão già này vừa kết án tử hình tôi không?
Ông ấy muốn tôi làm gì ở dị giới thế?
[Nè ~ sao ông cứ tránh giao tiếp bằng mắt thế? Ông ơi, ông không có gì muốn nói với tôi sao? Hãy nhìn và nói cho đàng hoàng đi.]
Sau bao nhiêu lần hối thúc tôi chuẩn bị, ông đã tránh nhìn tôi ngay khi tấm bảng đen có chữ xuất hiện trước mặt tôi phải không?
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu nhưng khi tôi nhìn về phía trước, lão già đang quỳ gối.
Tôi chăm chú thuyết phục để tìm hiểu xem ông ấy muốn tôi làm gì.
Tôi không chắc vì lý do gì nhưng ông đã mạnh mẽ đưa một học sinh cao trung bình thường đến một dị giới. Cho dù đó là ý muốn của Thần Linh hay sự quan phòng của thế giới.
Tôi nghĩ sẽ có lý do để đi xa đến thế, tôi nghĩ sẽ có lý do chính đáng, tôi nghĩ không còn lựa chọn nào khác.
Tuy nhiên, ông không thể mong đợi một người đột nhiên bị bắt cóc sẽ hiểu được. Kể cả khi đó, nếu ông cưỡng ép ném tôi sang dị giới, có lẽ tôi cũng chẳng thể làm gì được.
Đó là lý do tại sao ông lại cho tôi những kỹ năng đặc biệt phải không?
Nếu không có mục đích thì sẽ không có lý do gì để đưa chúng tôi đến một dị giới.
Ngay cả khi đó là một tai nạn, nhiệm vụ của ông với tư cách là Thần Linh là cung cấp cho chúng tôi những kỹ năng để chúng tôi có thể sống sót ở dị giới.
Nếu đó không phải là một tai nạn và có lý do nào đó để triệu hồi tôi thì ít nhất hãy cho tôi sức mạnh để sống sót. Đó là mục đích của khả năng và kỹ năng, sở hữu tiềm năng để hoàn thành những mục tiêu mà chúng tôi được triệu hồi.
Chính xác thì ông mong muốn đạt được điều gì?
Tôi trình bày danh sách kỹ năng rất rõ ràng. Đây có phải là sức mạnh cần thiết để tồn tại ở dị giới? Đây có phải là sức mạnh cần thiết để hoàn thành bất cứ điều gì? Điều này có đang hoàn thành bổn phận của ông với tư cách là Thần Linh không? Hãy xem xét kỹ và cho tôi biết ông muốn tôi làm gì?
Khi ông ấy cố gắng bào chữa, tôi trừng mắt nhìn. Khi ông cố gắng nhúc nhích, tôi trừng mắt nhìn với ánh mắt giận dữ.
Ông lão đưa ra lời bào chữa với những giọt nước mắt rơi xuống và run rẩy.
[Cho đến nay, ta chỉ triệu hồi tối đa 30 người nên có quá đủ kỹ năng để lựa chọn.
Có rất nhiều người đã từ bỏ kỹ năng để không gây rắc rối cho người khác bằng cách tích trữ.
Tuy nhiên ta đã không chuẩn bị cho 43 người tới.
Và ta chắc chắn đã gặp khó khăn khi tìm thấy cậu, người cuối cùng.
Ngoài ra, tất cả các kỹ năng ở đây đều được ta công nhận là những kỹ năng đã đạt được điều gì đó đáng khen ngợi.
Và tất cả những kỹ năng ở đây đều là tàn dư của những người đã từng làm những điều mà Thần Linh chứng kiến.
Kỹ năng thuộc sở hữu của những người được Thần Linh công nhận, được Thần Linh nhờ vã, và đã vượt qua cả Thần Linh, đó là những tàn dư của tâm hồn họ.
Kỹ năng là tâm hồn, là lối sống, là tư tưởng.
Và những Dị Giới Nhân là những người mà ngay cả Thần Linh cũng không thể hiểu được.
Đó là sức mạnh để có được kỹ năng đó, cảm nhận được tâm hồn, biết cách sống, tiếp nhận và thể hiện nó, và kỹ năng tồn tại ở đây là thứ đã được thể hiện và đã đạt được điều gì đó.
Kỹ năng thực sự là hiểu được ký ức, suy nghĩ và sử dụng nó một cách chính xác. Nếu không thể, những kỹ năng mạnh mẽ sẽ chỉ vô dụng và gây cản trở.
Những thứ ở đây chắc chắn là những thứ mà ta không biết, cũng chưa từng thấy trước đây.
Nhưng nếu những kỹ năng này có ở đây thì chúng có ý nghĩa và cần thiết.
Đó là lý do tại sao chúng được liệt kê ở đây bây giờ.]
Ông vừa khóc vừa cầu xin, đôi chân run rẩy.
Ông đang cố gắng giải thích trong khi đứng dậy nhưng đôi chân của ông ấy giống như một con nai mới sinh.
Tệ quá ông ơi, mắt tôi đau quá.
Nó có phải là một cái gì đó như thế? Tâm hồn của một tay vợt đam mê bằng cách nào đó đã nhập vào lão già? Tệ quá. Nó thật tệ.
Kỹ năng đó quá nguy hiểm, cảnh tượng này là thứ thậm chí còn vượt qua cả Thần Linh, nó đã vượt qua một ranh giới không nên vượt qua. Đó là một loại linh hồn hay một dạng tâm linh nào đó, dù sao đi nữa lão già, chạy đi ~ .
[Là Thần Linh, nghĩa vụ của ta đối với sự thật, lý trí và sự quan phòng, ta sẽ vượt qua cả hai].
Ya~ba~i~, lão già hỏng rồi!! Tôi đã nói là ông không nên vượt qua ranh giới đó.
[Thần ơi, tôi vô cùng biết ơn!! Đó là điều tuyệt vời nhất!]
Không—! Đúng như tôi dự đoán, đó là con người—, chứ không phải phần còn lại của linh hồn, đó là tinh thần tiến bộ hiện tại hoặc bản chất của linh hồn.
Ngay cả Thần Linh cũng không được chạm vào nó!
[Trời còn nóng hơn nữa ~ !!]
Aaa ~ không thể nhầm lẫn được vào thời điểm này. Đã hết.
[Cậu đang ở đây, đó chính là giải pháp!]
Gram có bị hỏng không? Ông ấy không chịu được nhiệt độ đó à?
[Vậy thì tất cả linh hồn này!!]
Hả? Ông đang nói về cái gì vậy?
[Ta sẽ cho cậu gần như mọi thứ ~ !!]
Ông sẽ cho tôi cái gì? Ý ông là tất cả mọi thứ, một nhân viên hiệu sách sao? Một Shipper? Ông có định kéo một người đến dị giới với tôi không? Đó là cái gì vậy?
[Cậu sẽ nhận được tất cả các kỹ năng!!]
[Đợi tí—!! Ông có phải là lão già ngu ngốc không!! Tôi không cần nó nhé ~ !! Điều này sẽ giống như chơi ở chế độ Địa Ngục nếu ông đưa cho tôi tất cả những kỹ năng đó!!]
[Cậu có chịu đau khổ từ Thần Linh? Lol!]
Ông ngốc à ~ !! Đợi đã, đó không phải là điều ông nên nói!! Chuyện này đang trở thành một mớ hỗn độn!!
[Tạm biệt ~ ]
[Tạm biệt cái méo ấy!!]
.
.
.
Trong rừng.
Đợi đã, uwahhhh ~ , lão già đó thực sự vừa chuyển tôi đi sau đó.
Bên trong một khu rừng. Không có ai ở đây.
Tôi ghét phải nhìn thấy nó nhưng tôi không thể làm gì được trong tình huống này, [Kiểm Tra Trạng Thái].
(Xin hãy tung xúc xắc.)
Trong đầu tôi, một giọng nói rung lên. Hả?
Aaa ~ đó là Cheat xúc xắc ~ ông ấy thực sự đã cho tôi mọi kỹ năng! Xô hàng sắp hết hạn cho tôi hết á?
[Haaa ~ ]
Tôi tung hai con xúc xắc xuất hiện trên tay mình. Tôi không ném giáo, tôi chỉ có một cây gậy gỗ thôi đó?
Cả hai viên xúc xắc đều dừng lại ở mặt có chữ [M]. Cái quái gì vậy?
(Bạn muốn tăng trạng thái nào?)
Tăng với [M]? Nó có tăng thêm không? Trạng thái của tôi đều là 10, 10+M bằng bao nhiêu?
Dù sao đi nữa, tôi chỉ có thể cho rằng nó sẽ tăng chỉ số. Ngay cả khi M là tác động tiêu cực và M là viết tắt của âm, tôi cũng sẽ không biết cho đến khi tôi thực sự sử dụng nó.
[…vào May Mắn]
Có lẽ đó là điều tôi cần nhất lúc này, hiện tại tôi chưa thể làm được gì nhiều với khả năng của mình.
Tôi có cảm giác như vận may của mình đã tiêu cực rồi nhưng có lẽ đó chỉ là trí tưởng tượng của tôi mà thôi. Ngay cả ở thế giới ban đầu của tôi, tôi cũng cảm thấy như vậy.
(Bạn muốn thêm vào trạng thái nào?)
Lựa chọn duy nhất của tôi lúc này là thêm vào LuK. Trong trường hợp xấu nhất là trừ đi vận may của tôi có thể giảm xuống dưới 0.
Tuy nhiên nếu thêm HP vào để test thì nguy hiểm quá. Các trạng thái khác có thể cũng nguy hiểm khi thử nghiệm.
Với may mắn, tôi cần nhiều nhất có thể, và ngay cả khi điều tồi tệ nhất xảy ra, tôi vẫn có thể chịu đựng được. Tương lai khiến tôi lo lắng nhưng đây là tất cả những gì tôi có thể làm.
[Vào LuK?]
(Đã thêm vào LuK. Hiển thị trạng thái.)
————————————————————————
Trạng Thái
Tên: Haruka
Chủng Tộc: Con Người
Tuổi: 16
Lv: 01
Chức Nghiệp: –
HP: 10
MP: 10
ViT: 10
PoW: 10
SpE: 10
DeX: 10
MiN: 10InT: 10
LuK Max (Đột Phá Giới Hạn)
SP: 0
Võ Thuật: 「Gậy Thuật Lv 1」
Ma Thuật: 「Nhiệt Thuật Lv 1」 「Chuyển Động Thuật Lv 1」 「Trọng Thuật Lv 1」 「Đóng Gói Thuật Lv 1」
Kỹ Năng: 「Sức Khỏe Lv 1」 「Nhạy Thể Lv 1」 「Thể Dục Lv 1」 「Đi Bộ Lv 1」 「Tiện Ích Lv 1」(Mới)
Danh Hiệu: 「Hikikomori Lv 1」 「NEET Lv 1」 「Cô Độc Lv 1」(Mới)
Đặc Biệt: 「Ho-Ren-So Lv 1」 「Khéo Léo Kém Lv 1」 「Vô Năng Lv 1」
Trang Bị: 「Túi Vật Phẩm」
————————————————————————
LuK đã đạt tối đa (Đột Phá Giới Hạn), chốt tồ mát tề?… M đó là viết tắt của Max á?
Uwaa ~ [M] là viết tắt của Max? Hãy viết như vậy xuống đâu đó đi nhé! Nó chỉ có 3 chữ thôi. Lẽ ra tôi nên đặt cả hai vào Sức Mạnh và Tốc Độ. Sai lầm ngu người quá mà!
Tôi tưởng đó là một cái bẫy hay thứ gì đó rác rưởi. Tôi thậm chí còn không nghĩ rằng [M] là viết tắt của Max.
A~Aaaaaaaaa!
Hãy bình tĩnh, Đó chắc chắn là phun phí nhưng nó không trở thành một sự lãng phí và không thể phủ nhận rằng may mắn là cần thiết.
Vì tôi không biết [M] là gì nên đó là lựa chọn tốt nhất. Bạn không nên đặt cược khi mạng sống của bạn có liên quan.
Tuy nhiên, vượt quá mức tối đa, có một sự đột phá giới hạn.
Đây có phải là một điều tốt một chút? Trước đây tôi chưa bao giờ gặp nhiều may mắn.
Không, đây chắc chắn là một điều tốt. Tôi đã mong đợi là 1-6 nhưng thay vào đó tôi lại nhận được Max. Đây có lẽ là kết quả tốt nhất. Ngược lại, có lẽ phía bên kia rất nguy hiểm.
Ít nhất thì tôi cũng gặp may mắn về mặt xúc xắc. Thực sự rất may mắn.
Thông thường, khi thăng cấp, chỉ số duy nhất không tăng là May Mắn. Đặt tất cả P vào May Mắn cũng là tiêu chuẩn trong Light Novel. Đó phải là lựa chọn tốt nhất cho tương lai.
Đúng như tôi mong đợi, tôi đã nhận được tất cả các kỹ năng còn lại. Đầy những kỹ năng xấu…? Hả? Có vẻ như có nhiều hơn 2 cái tôi mong đợi.
Tôi đã học được thứ này à? Chỉ cần đến và tung xúc xắc thôi là có được nhỉ? Aaa, là cái này.
[Cô Độc] Sống một mình không có cộng sự, không thể lập tổ đội. Học được kỹ năng [Tiện Ích] dùng để phân bổ EXP.
Cô Độc? Chà, nó vẫn giống như trước à? Ừm nhưng đừng thêm nó vào Trạng Thái coi!
Ngay khi tôi đến dị giới, điều đó đã được xác nhận rằng tôi sẽ là người cô độc không có cộng sự. Tôi đã khóc thầm vì có chút hy vọng về một Isekai Harem.
Rõ ràng, kỹ năng còn lại dường như là hiệu ứng của [Cô Độc]. Vì dù sao thì cũng ở một mình nên tôi có nên nuôi thú cưng không? Tôi đã khóc vì lòng tốt, nỗi buồn và sự cô đơn. Một ngày nào đó, tôi sẽ chữa lành trái tim mình bằng sự mềm mại.
Aaa! Túi Vật Phẩm. Đó là trang bị của Dân Làng A.
Cho dù đó là một thanh gỗ hay thứ gì khác, bây giờ chúng ta cần một loại vũ khí nào đó. Tôi không chắc nơi này có nguy hiểm hay không.
Việc thay quần áo thật rắc rối nhưng tôi rất biết ơn đôi bốt da. Sẽ là một thảm họa nếu tôi phải đi bộ xuyên rừng bằng đôi giày đi trong nhà của mình.
Một chiếc áo choàng sẽ tốt hơn. Với giá trị của nó, tôi có thể sử dụng nó như áo giáp. Trời tối nên quái vật có thể khó phát hiện ra tôi hơn. Ít nhất, Dân Làng A có thể sống sót chỉ với điều này.
Có cả găng tay da nữa…hả? Hình như bên trong còn có thứ gì khác, một chiếc nhẫn? Chà, có lẽ đó là thứ mà Dân Làng A trang bị. Có lẽ là một loại thiết bị nào đó, tôi sẽ đeo nó vào.
Thật tuyệt khi mình có một chiếc túi, nó nhẹ và tiện lợi như không có gì bên trong.
Tôi nhìn xung quanh nhưng không có ai ở gần đó, cũng không có dấu vết của những người khác ở gần đó.
Bạn cùng lớp của tôi lẽ ra cũng được triệu hồi đến đây? Tôi không biết họ đi theo hướng nào và tôi không chắc liệu gặp họ có phải là một ý kiến hay hay không.
Không còn nghi ngờ gì nữa, có nhiều người hơn là một lợi thế. Các bạn cùng lớp của tôi có lẽ bây giờ cũng đã hiểu nhau rồi.
Không giống tôi, tất cả bọn họ đều có sức mạnh phi lý. Có lẽ sẽ an toàn hơn khi nhóm với họ.
Tuy nhiên, vấn đề nằm ở bản chất con người hơn là khả năng chiến đấu.
Ngoài ra, miễn là tôi có Cô Độc thì tôi sẽ không thể thành lập tổ đội được.
Ngay cả khi họ mạnh thì điều đó cũng không nhất thiết dẫn đến khả năng chiến đấu thực sự. Có quá nhiều thứ không thể tin được.
Tôi đang solo à ~ . Chà, việc vào tổ đội có quá nhiều vấn đề nên tôi sẽ tự mình thám hiểm.
Tuy nhiên, tầm nhìn trong rừng rất kém. Những màu sắc khác nhau hòa quyện trong khu rừng khiến cho việc nhìn thấy trở nên khó khăn. Sẽ rất dễ dàng bỏ qua một mối đe dọa tiềm tàng như quái vật hay ác quỷ.
Thật bất lợi cho những người có thị lực kém. Có nên mua kính không nhể? Aaa! Phải có những món giá rẻ còn tồn kho trong này vì không bán được!
Chúng có ở trong túi không? Khi tôi lục lọi trong túi, tôi thấy bên trong có vài chiếc hộp nhỏ. Nó ở trong này à? Chai thủy tinh? Nó chứa một chất lỏng có vẻ là thuốc.
Là như thế này à? Hai vật thủy tinh hình tròn nhỏ được bọc trong một miếng vải. Tuy nhiên, người ta nghi ngờ những thứ chưa từng được tiếp xúc trước đây có nên đưa nó vào khi đang ở trong một khu rừng mất vệ sinh hay không.
Tuy nhiên, tôi không thể ra khỏi khu rừng này với đôi mắt tệ thế này nên tôi phải đeo kính vào. Khá đáng sợ, để vật gì đó vào mắt, hãy đảm bảo rằng chúng ta không làm rơi chúng xuống đất.
Bọc nó bằng một miếng vải, tôi đeo kính áp tròng lên mắt trong khi cẩn thận để không làm rơi nó. Có điều gì đó cảm thấy kỳ lạ.
[Guu….]
Tôi có thể hiểu được sự khó chịu trong mắt mình nhưng đột nhiên tôi thấy đau đầu. Có nhất thiết phải như thế này không?
Tôi không có người bạn nào sử dụng kính áp tròng nên tôi không chắc chắn. Tôi đoán là ngay từ đầu tôi đã không có bạn bè…
Chà, tôi đoán là tôi phải làm quen với nó thôi.
Nhìn xung quanh, tôi có thể thấy nhiều thứ rõ ràng một cách kỳ lạ. Cảm giác như thể thông tin hình ảnh nhận được từ mắt tôi ngay lập tức đi vào não tôi.
Tôi thậm chí có thể nhìn thấy rõ ràng những con côn trùng trên một chiếc lá ở xa. Có những nhược điểm với việc có thị lực tốt là tốt. Vì tôi có thể nhìn rõ xuyên qua khu rừng ngay cả trong bóng tối nên việc di chuyển xuyên qua không thành vấn đề. Tôi cũng có [Đi Bộ].
Trước hết, hãy sắp xếp tất cả những thứ này…(thuốc trị thương), (thuốc giải độc). Uwooo! Tôi rất ngạc nhiên.
Khi tôi cố đóng chiếc hộp mà tôi đã mở trước đó, đây là cái gì? Trong khi tôi đang nghĩ vậy, những dòng chữ xuất hiện trên chai thủy tinh ngay lúc tôi nhìn vào nó. Thuốc trị thương và thuốc giải độc? Có phải nó đang đề cập đến chai này?
Khi tôi nghĩ vậy, tôi nhìn vào trạng thái của mình và phát hiện ra có một kỹ năng mới, [Thẩm Định Lv1]. Đây là thẩm định hả? Những lá thư đột nhiên xuất hiện khiến tôi rất bất ngờ.
Rất có thể, đây là một hiệu ứng của các liên hệ. Tôi không thể xác định được điểm tiếp xúc như chúng ở trong mắt tôi. Có lẽ, nếu tôi loại bỏ chúng, tôi sẽ không thể sử dụng kỹ năng này. Vì vậy tôi không thể.
Học được kỹ năng Thẩm Định là một cách cứu mạng. Đó là kỹ năng tôi mong muốn nhất lúc này.
Lão già nói với tôi rằng tôi sẽ có thể hiểu được ngôn ngữ của dị giới sau khi dịch chuyển và giờ tôi đã đạt được Thẩm Định. Sẽ không quá lời khi nói rằng mọi thứ đã tốt hơn rất nhiều đối với tôi.
Sẽ thật tệ nếu không có ó ~ .
Vừa đi vừa đánh giá những cái cây đi ngang qua, thật thú vị. Nó giống như một cuốn sách thực vật ảo. Ồ. Nấm ăn được. Thẩm Định là điều không thể thiếu, nếu không có nó, thức ăn sẽ trở thành một vấn đề lớn.
[Nấm Tiềm Năng – Ăn Được, Tiềm Năng UP], nó có vẻ tăng tiềm năng nếu xơi à? Tôi tự hỏi bên trong này có gì ẩn giấu? Cô Độc, Hikikomori, NEET, cũng luôn muốn ẩn mình.
Trong khi đi bộ, tôi đã đánh giá mọi thứ tôi đi ngang qua. Không còn loại nấm nào có thể nâng cao tiềm năng của tôi nữa nhưng tôi đã tìm thấy rất nhiều loại nấm ăn được có thể nâng cao Thể Lực và Ma Thuật. Tôi rất biết ơn vì đã hồi phục được MP và HP. Sẽ không thể kiếm được thuốc trong rừng, nấm sẽ trở thành thức ăn phục hồi của tôi.
Vì không có đích đến cụ thể nên tôi chỉ hái nấm ở bất cứ nơi nào tôi nhìn thấy.
Tôi đã ném một số lượng lớn nấm vào túi của mình, tôi không nghĩ đến bất cứ điều gì khác vì việc thu thập nấm trong khi sử dụng Thẩm Định rất thú vị, nhưng không đời nào nhiều nấm có thể nhét vừa trong một chiếc túi 35-40cm, nó thậm chí còn không nặng chút nào.
Tôi xin lỗi vì đã coi thường trang bị của Dân Làng A.
Đó là vật phẩm huyền thoại. Nền tảng của thế giới này là Ngôn Ngữ, Thẩm Định và Túi Vật Phẩm. Tôi đã có được ba món đồ mà tôi mong muốn nhất.
Túi Vật Phẩm đi kèm với trang bị Dân Làng A, 50P khá đắt nhưng đó là một mức giá hợp lý để có được một vật phẩm có giá trị như vậy ở dị giới.
Đáng lẽ tôi nên hài lòng với kỹ năng của Dân Làng A và rời đi thay vì bị buộc phải nhận tất cả những kỹ năng kỳ lạ này. Nếu tôi làm được điều đó thì lão già đã không trở nên giống như vừa nảy.
Có phải ông ấy đang làm những việc như [Ta xin lỗi!], đó có phải là motip Thần Linh ngày nay không?
Trong túi có thuốc và những thứ khác nữa. Chiếc túi là một giải độc đắc.
Bây giờ tôi suy nghĩ cẩn thận khi rút ra một cây gậy dài 1 mét và đôi ủng da từ trong túi, lẽ ra tôi có thể đoán được rằng chiếc túi đó là vật đựng đồ. Tôi đã nghĩ rằng tôi cũng đang suy nghĩ bình tĩnh trong tình huống này. Có quá nhiều điều bất ngờ xảy ra và vẫn còn nhiều điều tôi không thể hiểu nổi. Hiện tại tôi không biết đây là đâu.
Cầm cây gậy, tôi sử dụng Thẩm Định mọi thứ xung quanh trong khi băng qua khu rừng. Tại sao? Sẽ là một vấn đề nếu quái vật xuất hiện. Nhưng đó là một thanh gỗ mà? Vũ khí là gì? [Gậy Thuật] là một võ thuật nhưng tất cả những gì có thể làm là đánh chúng bằng gậy đó?
Bên kia có ánh sáng lấp ló á? Cuối cùng tôi cũng nhìn thấy một khoảng trống trong rừng, mắt tôi tốt hơn nên có thể nhìn xa hơn, cảm giác như có chức năng zoom, cảm ơn kính áp tròng-san.
Cuối cùng, khi tôi rời khỏi khu rừng, tôi bắt gặp một con sông nước ngọt, rồi tôi nghĩ xem đã bao nhiêu giờ rồi tôi chưa uống nước.
Khi nhúng tay vào nước, tôi cố nghĩ xem có thứ gì có thể đựng nước được không. Tôi nghĩ đến [Cốc], [Chai Nước], [Túi Đựng Nước], rồi tôi chợt hưng phấn. Chai nước xuất hiện, Aaa~nước ngon quá. Dù sao thì đó cũng là nước khoáng, tôi đã uống từng ngụm lớn. Món này sẽ bán rất chạy nếu được bán ở máy bán hàng tự động. Nếu tôi có thể gọi Shipper thì tôi có thể bán nước và sách.
Liệu những Shipper có biết nơi này ở đâu không? Ở một khu rừng nhưng có được không?
Dưới sông có cá bơi lội bình thường, có vẻ như bữa tiếp theo của tôi đã được quyết định là cá nướng và nấm. Tôi xuống sông với vũ khí.
Có lẽ đó là điều bạn đang nghĩ nhưng tôi sẽ chỉ ăn nấm nướng thôi. Tôi không thể bắt được cá nên điều đó thật vô nghĩa. Làm thế nào tôi có thể bắt cá bằng gậy gỗ? Không đánh được thì không bắt được, mà không bắt thì không nướng được nên không ăn được.
Sau khi đi được một lúc, tôi đi ngang qua một hang động.
Tôi ngó vào trong, chẳng có gì cả. Không có Ma Vương, cũng chẳng có gấu.
[Xin lỗi ~ ?]
Tôi chào như một vị khách nhưng lại ngồi xuống như thể tôi là chủ nơi này.
Không phải nơi này khá lớn sao? Nó lớn hơn những nơi tôi từng sống.
Sâu bên trong tối đen như mực nên tôi mở hành lý ở gần lối vào.
Không còn nghi ngờ gì nữa, chiếc túi đã trở nên lớn hơn, ý tôi là một chiếc lều đã xuất hiện.
Vấn đề là quy luật của thế giới này.
[Lều Ma Thuật – Khi ma lực được đưa vào, chúng sẽ tự động mở ra hoặc lưu trữ để vận chuyển. Duy trì nhiệt độ thích hợp, xua đuổi côn trùng và tránh quái vật].
[Đèn Lồng Ma Thuật – Khi ma lực được cung cấp, nó có khả năng: bật, nhấp nháy hoặc tắt. Được trang bị thuốc chống côn trùng và tránh quái vật]. Wow ~ , nó thậm chí còn tiêu diệt cả ác quỷ nữa. Hơn nữa, nó còn có chức năng nhấp nháy trong một thế giới không có đèn đường hay ô tô.
Nhưng đèn lồng có chức năng nhấp nháy, văn hóa ma thuật có thể khá tiên tiến, thậm chí có thể có cả xe ma thuật. Có lẽ thậm chí có thể có cả Shipper.
Bây giờ tôi đã tìm thấy những thứ hữu ích, tôi biết ơn Dân Làng và lão già đó.
Nhưng làm thế nào để thấm nhuần ma lực? Tôi chưa bao giờ biết dùng ma lực trước đây. Có vẻ như tôi phải thử nó thôi.
[Giải phóng ma lực ngự trị trong tay phải của ta!…không có gì xảy ra cả.]
Đó không phải vì tôi là chuuni đâu nhé, đó chỉ là điều tôi đã cố gắng thử mà thôi.
Nếu bạn định đưa cho tôi một vật phẩm yêu cầu niệm phép thì hãy hướng dẫn tôi cách niệm phép nữa.
Tôi thử nhiều thứ khác nhau với chiếc đèn lồng.
[Ma lực! Hãy đáp lại ý chí của ta và sống dậy trong chiếc đèn lồng này!]…Sai rồi? Có thực sự sai không? Tôi muốn tin rằng điều đó là sai…Tôi muốn tin như vậy.
Tập trung vào ma lực và sau đó kiểm soát nó. Đó là tiêu chuẩn trong Light Novel. Tóm lại, tôi không hiểu ma thuật.
Vậy thì cần một câu thần chú á? Niệm chú sao? Thử xem nào. Vâng, chỉ thử thôi ấy nhé! Tôi không đắm chìm trong ảo tưởng của mình đâu.
[Aaa ~, bật lên đi.]
Aaa, nó đã bật rồi. [Bật], đó có phải là tất cả những gì cần nói không?
Nếu đó là tất cả những gì cần thiết thì hãy viết nó ra trong hướng dẫn. “Đổ ma lực khi đặt tay lên tay nó và nói ‘bật’.”. Tôi thậm chí còn tạo dáng, vâng, nó khá thú vị.
Tóm lại, chỉ cần chạm vào nó và không thêm lời nào. Chẳng hạn như ‘nhân danh ta hãy để ánh sáng ma thuật được thắp lên’. Nó không tuyệt vời sao, tôi muốn nói điều đó.
Bây giờ, tôi mở lều và nằm xuống. [Mở], mở bằng một từ đó. Tôi đã nghĩ ra nhiều thần chú khác nhau nhưng…ý tôi là đơn giản như vậy cũng được nhưng bạn biết đấy.
Bên ngoài trời đang khá tối. Hôm nay tôi không thể di chuyển được. Tôi không có điểm đến cụ thể cũng như không biết hiện tại mình đang ở đâu.
Tôi nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn trên tay mình. Vậy chiếc nhẫn này có phải là một món đồ không? Nếu đó là nhẫn cưới của Dân Làng A thì tôi nên trả lại. Suy cho cùng, nó đã làm rất nhiều điều cho tôi. Nhẫn Thẩm Định.
[Võ Hồn, Sinh Mệnh, Khổ Linh. Tấn Công? Phòng Thủ? Ma Pháp Tấn Công? Ma Thuật? Kỹ Năng Cứu Mạng???]
Hả? Nó có bị nguyền rủa không? Đời là bể khổ lắm phải không? Những kỹ năng khác ngoài cứu mạng?…Cứu mạng?
[Cứu Mạng, hồi phục HP bằng MP trước khi HP chạm 0.]
Ồ—, đây có phải là thẩm định đầy đủ không? Điều đó tốt thôi nhưng [Cứu Mạng: hồi phục HP bằng MP trước khi HP chạm 0.] Đó là một kỹ năng tốt có thể cứu mạng tôi trong những thời điểm quan trọng. Nhưng dường như mạng sống và linh hồn bạn sẽ phải chịu đau khổ? Tại sao vậy?
Tôi cũng đi nhặt củi trong rừng. Không có nhiều cây khô nhưng cũng đủ để đốt lửa trại. Nó rất hữu ích để tránh quái vật và nó cần thiết cho hang động ẩm ướt này.
Tôi sử dụng Nhiệt Thuật để thử đốt củi, nó rất hợp với nấm. Nó thắp lên, củi không có tác dụng nhưng lá cây lại bốc cháy.
Nó không dễ cháy nên tôi sử dụng Nhiệt Thuật để đốt cháy nó nhưng lửa đã lan sang gỗ.
Cấp độ của Nhiệt Thuật có tăng lên không? Tôi kiểm tra cấp độ ma thuật của mình bằng trạng thái, [Hoả Thuật Lv 1], [Nhiệt Thuật Lv 2], cấp độ Nhiệt Thuật tăng lên nhưng tôi cũng có một kỹ năng mới, Hoả Thuật. Bạn có thể có được kỹ năng này chỉ bằng cách đốt lửa không? Tôi không biết các điều kiện thu nạp. Nhiệt Thuật cũng thăng cấp nhưng tôi không chắc liệu chúng có liên quan với nhau hay không.
Hiện tại, phương pháp tấn công duy nhất tôi có là tấn công bằng gậy và Hoả Thuật. Tôi muốn tập luyện nhưng tôi đã mệt rồi.
Tôi kiểm tra trạng thái của mình trước khi đi ngủ vì tôi vẫn chưa nhớ hết.
————————————————————————
Trạng Thái
Tên: Haruka
Chủng Tộc: Con Người
Tuổi: 16
Lv: 01
Chức Nghiệp: –
HP: 10
MP: 10
ViT: 10
PoW: 10
SpE: 10
DeX: 10
MiN: 10
InT: 10
LuK Max (Đột Phá Giới Hạn)
SP: 0
Võ Thuật: 「Gậy Thuật Lv 1」
Ma Thuật: 「Nhiệt Thuật Lv 2」 「Chuyển Động Thuật Lv 1」 「Trọng Thuật Lv 1」 「Đóng Gói Thuật Lv 1」 「Hỏa Thuật Lv 1」(Mới)
Kỹ Năng: 「Sức Khỏe Lv 1」 「Nhạy Thể Lv 1」 「Thể Dục Lv 1」 「Đi Bộ Lv 1」 「Tiện Ích Lv 1」(Mới) 「Thẩm Định Lv 1」 (Mới) 「Thấu Thị Lv 1」 (Mới) 「Nguy Hiểm Cảm Tri Lv 1」 (Mới) 「Tìm Kiếm Lv 1」 (Mới)
Danh Hiệu: 「Hikikomori Lv 1」 「NEET Lv 1」 「Cô Độc Lv 1」
Đặc Biệt: 「Ho-Ren-So Lv 1」 「Khéo Léo Kém Lv 1」 「Vô Năng Lv 1」
Trang Bị: 「Thanh Gỗ」 「Quần Áo Cơ Bản」 「Găng Tay Da」 「Giày Da」 「Áo Choàng」 「Kính Áp Tròng」 「Nhẫn Linh Hồn」 「Túi Vật Phẩm」
————————————————————————
Có lẽ vì tôi quan sát được khoảng cách xa trong khi đi bộ nên tôi đã nhận được kỹ năng [Thấu Thị Lv 1]. Thẩm Định và Thấu Thị rất hữu ích trong việc sinh tồn, nếu tôi có thể thoát ra khỏi khu rừng này thì chắc là nhờ vào khả năng Thấu Thị.
Đây là trí tưởng tượng của tôi hay đây đang bắt đầu trở nên giống như một Isekai Survival. Không phải bình thường sẽ có một Công chúa hay một nữ Pháp Sư xinh đẹp triệu hồi bạn sao. Bị bỏ lại một mình trong rừng, tôi phải làm gì? Đó có phải là logic của thế giới khi những Dị Giới Nhân hoàn toàn không có quan hệ họ hàng? Đợi đã, không có nhiệm vụ hay mục tiêu, mục đích chỉ là sống sót ở dị giới thôi sao? Không, thà sống vô tư còn hơn liều lĩnh cố gắng đánh bại Ma Vương. Tuy nhiên, nếu tôi không rời khỏi khu rừng này, có lẽ tôi sẽ phải sống cả đời ở đây cho đến khi chết.
[Nguy Hiểm Cảm Tri Lv 1] và [Tìm Kiếm Lv 1] có lẽ là kết quả của việc liên tục đề phòng quái vật hoặc ác quỷ khi đi bộ xuyên rừng. Đó cũng có thể là kết quả của việc kiểm tra hang động xem có mối đe dọa nào không. Việc đạt được các kỹ năng nhanh chóng và dễ dàng như vậy có phải là điều bình thường không? Việc nhận được các kỹ năng từ căn phòng trắng có ý nghĩa gì không? Những kỹ năng mà tôi có được từ ông ấy thậm chí còn không được nghĩ tới. Kỹ năng đó thậm chí còn nguy hiểm hơn cả Ma Vương nữa!
Bây giờ, ngày đầu tiên ở dị giới sắp kết thúc. Một cậu học sinh cao trung được dịch chuyển đến dị giới liệu có mơ thấy một Shipper nào hay không? Cùng đoán xem ở chương tiếp theo.
Ngày 1 – Kết Thúc