Chương 2: Cửu Tinh Liên Châu

Lời vừa nói ra đã gây chấn động cả trời đất.

Nhưng ngay sau đó là những tiếng cười nhạo châm chọc.

Muốn lấy lại mặt mũi sao? Cũng không tự biết mình, hẳn không thắp sáng nổi chút ánh sáng nào, sao có thể phá giải Cửu Tinh Thiên Nguyên Trận?

Mấy vạn năm qua ở thánh cung Thiên Nguyên cũng chỉ có vài người có thể phá giải Cửu Tinh Thiên Nguyên Trận, mặc dù không phải không có, nhưng sao có thể đến lượt một kẻ ngốc chứ?

Không ai tin.

Thật ra chỉ cần là người bình thường đều sẽ không tin.

Đừng nói đến một ngôi sao, đến cả chút ánh sáng Diệp Tu cũng không thắp sáng được, rõ ràng là một phế vật, lấy đâu ra tự tin có thể phá giải Cửu Tinh Thiên Nguyên Trận vậy?

Phạm Thống thở dài một hơi, không thể không cầm Thanh Long Đao đi đến trước mặt Diệp tu, khuyên bảo hẳn: “Thiếu gia, mau theo ta về đi.”

Cứ tiếp tục như vậy thì mặt mũi của tướng quân sẽ mất hết.

Ánh mắt Diệp Tu rất kiên định, còn rất nghiêm túc nói: “Ta cảm thấy ta có thể phá giải Cửu Tỉnh Thiên Nguyên Trận.”

Phạm Thống bất lực, hắn ta biết, điều này có nghĩa là thiếu gia lại phát điên rồi.

Mỗi khi thiếu gia phát điên, nếu không để hắn làm chuyện hẳn muốn, nhất định sẽ vừa khóc vừa quậy vừa đòi thắt cổ.

Thấy ánh mắt kiên quyết của Diệp Tu, hẳn ta biết cho dù có mười ngàn con trâu cũng không kéo nổi thiếu gia nhà mình.

Trưởng lão khảo hạch suýt nữa cười thành tiếng.

Ánh mắt Diệp Tu rực lửa, càng thêm kiên định: “Bẩm trưởng lão, ta muốn thử.”

Trưởng lão khảo hạch hừ một tiếng, nhìn Diệp Tu bằng ánh mắt kỳ quái, ông ấy rất muốn xem thử rốt cuộc Diệp Tu muốn làm gì?

Một kẻ không có tư chất gì, thậm chí tinh lực còn chưa thức tỉnh, chẳng lế thực sự cho rằng mình có thể phá giải Cửu Tỉnh Thên Nguyên Trận sao?

Cửu Tinh Thiên Nguyên Trận kia là trận pháp do Thiên Nguyên Thánh Chủ tạo ra.

Chẳng lẽ hản muốn thử vận may, xem thử có thể thành mèo gặp chuột chết không, nếu thật sự nghĩ vậy thì e là hắn đã nghĩ nhiều rồi, tuyệt đối không thể nào.

Nhưng trưởng lão khảo hạch vẫn khuyên hẳn: “Ta biết ngươi không cam lòng, nhưng phải chấp nhận sự thật, nếu thật sự muốn vào thánh cung Thiên Nguyên như vậy thì tu luyện cho tốt, ba năm sau quay lại.”

Diệp Tu lắc đầu, nhìn trưởng lão: “Ta cảm thấy ta có thể phá giải Cửu Tinh Thiên Nguyên Trận.”

Lời này vô cùng kiên định.

Nói thật, Diệp Tu cũng không biết mình lấy đâu ra tự tin như vậy.

Nhưng ánh mắt hắn mang lại cho hắn một cảm giác rất mãnh liệt, nhìn càng lâu, cảm giác này càng tăng thêm.

Nguyệt Vô Nhai khinh thường nhìn Diệp Tu, lạnh lùng nói: “Ngu ngốc.”

Chỉ với hắn cũng muốn phá giải Cửu Tinh Thiên Nguyên Trận sao?

Đúng là suy nghĩ kỳ lạ.

Không ai tin hẳn.

Tiếng cười xung quanh ngày càng lớn.

Trưởng lão khảo hạch nheo mắt nhìn Diệp Tu, nói: “Nếu ngươi muốn thử thì không phải không thể, nhưng ta phải nhắc nhở ngươi trước.”

“Cửu Tinh Thiên Nguyên Trận được tạo thành từ những thiên thạch bên ngoài bầu trời, bên trong ẩn chứa Tinh Thần Lực, nếu không phải là người có tư chất nghịch thiên, dù Tinh Thần Lực trong Cửu Tinh Thiên Nguyên Trận không nhiều, nhưng cũng đủ khiến ngươi trọng thương, với tư chất của ngươi, không có chút tinh lực nào, chỉ sợ là phải chết bên trong trận pháp này cũng không phải không thể?”

“Ta đã nói vậy rồi, ngươi vẫn muốn mạo hiểm tính mạng để thử phá giải Cửu Tinh Thiên Nguyên Trận một lần sao?” Trưởng lão khảo hạch nhìn chằm chăm Diệp Tu.

Lời này vừa nói ra đã khiến Phạm Thống sốt ruột.

Nếu không thể phá giải được Cửu Tinh Thiên Nguyên Trận còn có thể nguy hiểm đến tính mạng.

Nếu thiếu gia kiên quyết muốn thử, lỡ như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy hắn ta phải giải thích với tướng quân thế nào đây.

Mặc dù thiếu gia thường xuyên phát điên, nhưng dù sao cũng là huyết mạch duy nhất của tướng quân.

“Thiếu gia, trưởng lão đã nói rồi, tiến vào Cửu Tinh Thiên Nguyên Trận sẽ có nguy hiểm đến tính mạng, chúng ta vẫn nên mau chóng trở về thì hơn.” Phạm Thống căng thẳng nói, bình thường thiếu gia rất xem trọng tính mạng, tuyệt đối sẽ không làm chuyện gì nguy hiểm.

Nhưng nào ngờ, Diệp Tu lại dứt khoát đáp: “Không thử một lần ta tuyệt đối không trở về.”

Phạm Thống sợ tới mức cầm không nổi Thanh Long Đao.

Hản ta còn chưa kịp nói gì, Diệp Tu đã chắp tay với trưởng. lão: “Trưởng lão, để ta lên đó thử xem.”

“Ngươi đã chắc chắn chưa?” Trưởng lão khảo hạch nhìn Diệp Tu, dù phải mạo hiểm tính mạng hắn vẫn muốn thử sao?

“Ý ta đã quyết” Diệp Tu khẳng định.

Phạm Thống luống cuống, hắn ta không ngờ được, thiếu gia nhà mình bây giờ không thèm quý trọng tính mạng nữa rồi.

“Ta nghe nói Diệp Tu rất sợ chết, không ngờ bây giờ hắn lại không cần mạng như vậy.”

“Đại tướng Diệp Hạo Thiên chỉ có một đứa con trai, xem ra phải người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh rồi.”

“Chúng ta hãy nhìn cho kỹ hẳn chết thế nào trong Cửu Tỉnh Thiên Nguyên Trận đi.”

Tiếng giễu cợt không ngừng vang lên. “Nếu ngươi đã quyết, vậy ta cũng không khuyên ngươi nữa.” Nói xong, trưởng lão khảo hạch vung phất trần lên, một

đám mây trằng xuất hiện dưới chân Diệp Tu.

Diệp Tu đứng trên mây trắng, quay đầu nhìn Phạm Thống, ha, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, đổ đầy mồ hôi lạnh rồi.

Diệp Tu an ủi nói: “Phạm Thống tướng quân, đừng lo, ta đi thử rồi vê ngay.” Phạm Thống: “…”

Thật sự có thể trở về sao?

Mây trắng bay lên, đưa theo Diệp Tu bay về phía chín ngôi sao đang lơ lửng giữa không trung.

Bên dưới chín ngôi sao có một phiến đá tròn lơ lửng.

Mây trắng đưa Diệp Tu đến phía trên phiến đá rồi lập tức biến mất.

Diệp Tu ngẩng đầu nhìn, chín ngôi sao sắp xếp hỗn loạn, lúc này trận pháp còn chưa kích hoạt, vì vậy không có Tinh Thần Lực bao phủ trên phiến đá.

Nhưng mà cũng không biét vì sao, khi hắn nhìn thấy sự sắp xếp của chín ngôi sao, hẳn lại có một cảm giác rất tự tin, như thể…

Cửu Tinh Thiên Nguyên Trận không phải do Thiê Nguyên Thánh Chủ tạo ra, mà giống do hẳn tạo ra hơn.

Chẳng lẽ đây là bàn tay vàng của mình sao?

“Nếu đã chuẩn bị xong rồi thì ta mở Cửu Tinh Thiên Nguyên Trận đây.” Trưởng lão khảo hạch hờ hững nói.

Diệp Tu gật đầu: “Trưởng lão, ta chuẩn bị xong rồi.”

Trưởng lão khảo hạch khẽ vung phất trần, quét về phía chín ngôi sao, ánh sáng vàng lóe lên.

Gió đột nhiên nổi lên, sau đó là những tiếng nổ nặng nề.

Chỉ thấy ánh sáng vàng lập tức bao trùm lấy chín ngôi sao và Diệp Tu.

Mọi người đều khoanh tay trước ngực đợi xem màn kịch hay.

Mà Phạm Thống lại vô cùng hoảng sợ, nếu thiếu gia thật sự xảy ra chuyện, trở về hắn ta phải giải thích với tướng quân thế nào đây.

Tinh Thần Lực bao phủ phiến đá.

Ánh sáng rực rỡ vốn nên chứa đầy sức mạnh vô hạn.

Nhưng khi tiếp xúc với Diệp Tu lại dịu xuống một cách kỳ lạ.

Diệp Tu khế nhếch môi.

Hản bị Tinh Thần Lực bao lấy, đương nhiên không nhìn thấy được sự kinh ngạc của mọi người trong sân.

Theo lý mà nói, một người không hề có tinh lực như hắn, bị Tinh Thần Lực bao lấy như vậy cũng đủ để chết ngay lập tức.

Nhưng hiện giờ trên mặt Diệp Tu không có chút đau đớn nào.

Nguyệt Vô Nhai lên tiếng: “Có lẽ Tinh Thần Lực vừa được kích hoạt, còn chưa bùng nổ, một khi đã nổ thì hắn không chống đỡ quá một hơi thở.”

Trưởng lão khảo hạch cũng có chút kinh ngạc nhìn về phía Diệp Tu.

Thật vô lý, một khi Cửu Tinh Thiên Nguyên Trận mở ra, Tinh Thần Lực trong trận pháp cũng đủ để làm người ta bị thương trong nháy mắt.

Nhưng Diệp Tu hoàn toàn không vấn đề gì.

Mà lúc này Diệp Tu nhìn lên, trước mắt hắn cũng không phải chín ngôi sao mà là một khoảng không rộng lớn.

Trong khoảng không của vũ trụ, vô số ngôi sao trôi nổi, khiến người ta có chút rung động.

Mà ngay sau đó, ý nghĩa sâu xa của trận pháp Cửu Tinh Thiên Nguyên này biến thành một dòng chữ đơn giản bay vào đầu Diệp Tu.

Diệp Tu kinh ngạc, cảm giác này giống như bị một ký ức xa lạ cưỡng ép nhập vào não, hắn lập tức hiểu ra.

Tuy rằng không biết bàn tay vàng của mình là gì, nhưng cũng quá đỉnh rồi. Diệp Tu buộc bản thân phải bình tĩnh lại, cẩn thận xem xét lại ký ức vừa bị ép nhập vào.

Hóa ra muốn phá giải Cửu Tinh Thiên Nguyên Trận cũng không khó, chỉ cần xếp chín ngôi sao thành một hàng là xem như phá trận.

Tuy nhiên, mấu chốt quan trọng chính là Thân Hòa Lực của Tinh Thần Lực.

Thân Hòa Lực càng mạnh, sẽ càng dễ dàng khống chế các ngôi sao.

Diệp Tu ngước mắt nhìn chín ngôi sao xếp lộn xộn trong hư không.

Điều khiến hắn ngạc nhiên nhất chính là, hắn có thể cảm nhận rõ ràng sự tồn tại của chín ngôi sao.

Cảm giác này giống như hắn chính là chủ nhân của nó, có thể dễ dàng điều khiển nó chỉ với một ý nghĩ.

Mẹ nó, tuyệt quá!

Chỉ với một ý nghĩ. Chín ngôi sao liền xếp thành hàng!

Trong phút chốc, trời đất tối sầm, không chút ánh sáng, cả khoảng sân chìm trong bóng tối.

Sao vậy chứ? Rõ ràng mặt trời vừa mới mọc, sao lại tối rồi?

Lúc này, trưởng lão khảo hạch không còn giữ bình tĩnh nổi nữa!

Đây chính là điềm báo của Cửu Tinh Liên Châu!

Trong mắt ông ấy lóe lên một tia sáng màu vàng, dừng lại trên người Diệp Tu đang đứng trên phiến đá.

Diệp Tu dù là thể chất hay tư chất thì cũng thua kém người thường, không có chút tinh lực nào, căn bản không thể dùng Tinh Thần Lực mới đúng.

Nhưng vì sao đột nhiên xuất hiện dị tượng, hơn nữa còn là điềm báo của Cửu Tinh Liên Châu!

Trong vòng vài hơi thở, hàng loạt giọng nói kinh ngạc vang lên.

“Mau nhìn bầu trời kìa!”

Nhất thời, vô số ánh mät đều hướng về phía bầu trời.

Chỉ thấy trên bầu trời tối tăm, chín ngôi sao lớn đang sắp xếp theo vị trí của chín ngôi sao trong Cửu Tinh Thiên Nguyên Trận.

“Ta từng nghe nói, khi Cửu Tỉnh Thiên Nguyên Trận bị phá vỡ, bầu trời sẽ bị bóng tối nuốt chửng, chín ngôi sao hiện lên giữa trời.”

“Đây là dị tượng, là điềm báo Cửu Tinh Thiên Nguyên Trận đã bị phá vỡi”

Nguyệt Vô Nhai nheo mắt lại, sao lại có thể?

Phủ Nguyệt tướng quân và phủ Diệp tướng quân vốn không hòa hợp, bởi vậy hắn ta cũng hiểu rõ Diệp Tu như lòng bàn tay.

Diệp Tu sinh ra đã có bệnh về não, căn bản không có tư cách tu luyện.

Với tư chất của hắn, vốn dĩ không thể nào phá giải được. Cửu Tinh Thiên Nguyên Trận!

Phạm Thống bị cảnh tượng này dọa ngây người, không hợp lý chút nào, hắn ta chưa từng thấy thiếu gia tu hành bao. giờ, càng đừng nói đến thiếu gia có năng lực phá giải trận pháp.

Hơn nữa còn là trận pháp mà Thiên Nguyên Thánh Chủ lập ral

Chẳng lẽ ông trời có mắt, đóng cánh cửa này của thiếu gia, lại mở ra một cánh cửa khác cho hắn!

Mà lúc này, không chỉ có bên ngoài thánh cung Thiên Nguyên bùng nổ.

Sâu bên trong thánh cung Thiên Nguyên, trong vô số cung điện mật thất, các trưởng lão đang bế quan đều mở to mắt!

Thần thức vô tận xuyên qua mây mù, bao phủ bên ngoài cửa núi

Mà ở nơi sâu hơn, trên chín đỉnh thần phong. Chín hoa thần bay lên cao!

Nhìn từ xa giống như cầu vồng ở phía chân trời, lộng lẫy đẹp mắt!

Nhất thời, chín giọng nói tràn ngập sự chấn động vang vọng khắp đất trời.

“Trời sinh đủ Thân Hòa Lực, Cửu Tinh Liên Châu!”