Chương 1: Hệ thống nhận chủ

Tiêu Hạo nằm ngủ trong lớp một cách say sưa ngon lành, đang mơ một giấc mơ rất đẹp.Trong mơ, Tiêu Hạo đang trần truồng mà trái ôm phải ấp một nhóm mỹ nữ hưởng thụ khoái lạc.

“Đinh, kiểm trắc đến mục tiêu yy ý tưởng, tiến hành khóa chặt.”

“Đinh, khóa chặt thành công, chung cực toàn năng hệ thống bắt đầu khởi động.”

“Chào mừng kí chủ đến với chung cực toàn năng hệ thống.Chúc kí chủ có những giây phút thật vui vẻ khi trải nghiệm hệ thống.”

Liên tục nhiều thanh âm điện tử vang lên khiến Tiêu Hạo giật mình từ trong mơ tỉnh lại hô lên.

“Ai?là ai đang nói chuyện?”

Trong lớp học sinh bị Tiêu Hạo lớn tiếng hô hào cho mộng.Đang đứng giảng bài trên bục giảng lão sư cũng sững sờ, sắc mặt đen lại, ném cho Tiêu Hạo một viên phấn trúng đầu.

“Tiêu Hạo, em tự nhiên phát điên hô hào cái gì đâu?Không muốn học thì đi ra khỏi lớp cho tôi.”

Vị này nam lão sư hiển nhiên bị hành động của Tiêu Hạo cho chọc giận, mặt có chút khó coi quát.

Tiêu Hạo biết mình có chút thất thố, vội vàng nói.

“Em xin lỗi lão sư, lần sau không dám vậy nữa.”

Nam lão sư sắc mặt thoáng hòa hoãn lại, phất tay.

“Thôi, em ngồi xuống đi.Lần sau đừng có nói nhảm nữa.”

Tiêu Hạo nghe thấy lão sư tha thứ, tâm lý thở phào nhẹ nhõm, vội vàng ngồi xuống.Trong đầu suy nghĩ, chẵng lẽ bản thân thường xuyên mộng tinh nên bị ảo giác.

“Đinh, mời kí chủ không nên nghi ngờ.Hiện tại bản hệ thống đã dung hợp trong đầu kí chủ.”

Máy móc thanh âm vang lên lần nữa khiến Tiêu Hạo cả kinh, trong đầu như có một vạn con ngựa chạy qua.Đây là bị hệ thống bám thân giống trong loại hình tiểu thuyết mạng sao?

Tiêu Hạo cảm thấy quá không chân thật, mẹ trứng, đang ngủ lại bị hệ thống bám thân.Đọc truyện không phải thằng nào không trong tuyệt vọng hay chết một lần mới bị hệ thống nhận chủ sao hả?

Ý nghĩ đến đây, Tiêu Hạo mặc niệm trong đầu giống tiểu thuyết mà thử nói chuyện cùng hệ thống.

“Ngươi là cái gì hệ thống?”

“Bản hệ thống gọi chung cực toàn năng hệ thống:là chung cực sản phẩm đến từ một hành tinh cao cấp theo cách gọi của dân Địa Cầu là thế giới khoa huyễn(khoa học kỹ thuật kết hợp huyền huyễn).Mục đích hệ thống được tạo ra là trợ giúp kí chủ bước lên nhân sinh đỉnh phong, làm thành một người chung cực toàn năng chức nghiệp tài năng.”

Nghe hệ thống giới thiệu, Tiêu Hạo nội tâm vui mừng kích động muốn nhảy dựng lên.Haha, vậy là anh từ đây sẽ đi lên nhân sinh đỉnh phong, chân đạp ác bá, ổn ổn cưới mấy em gái giàu có chân dài đi.

“Đinh, vì hệ thống vừa nhận chủ.Hệ thống vì kí chủ đưa ra tân thủ nhiệm vụ:Tại trong lớp tỏ tình với mỹ nhân nhan trị đạt mức 80 trở lên trước mặt mọi người.Phần thưởng thành công:tân thủ gói quà một cái.Thất bại trừng phạt:bị hệ thống mạt sát.”

Trong đầu đến từ hệ thống nhiệm vụ thanh âm vang lên để Tiêu Hạo sững sờ một lúc, chợt sắc mặt đen lại, đau khổ nói.

“Hệ thống, có thể đổi một cái nhiệm vụ khác không?cái này cũng quá làm khó người đi.”

“Xét thấy kí chủ vẫn còn là một cái người yếu gà.Hệ thống hỗ trợ kí chủ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, ban cho công năng có thể nhìn thấy điểm nhan trị của phái nữ.

Hệ thống không chút nhượng bộ mà vẫn máy móc thanh âm trả lời làm Tiêu Hạo nội tâm buồn bực, âm thầm cắn răng.Ông đây cùng lắm là liều thôi, nhiệm vụ thất bại sẽ bị hệ thống mạt sát, Tiêu Hạo không đem mạng mình ra cược.

Dùng ánh mắt quét tới chỗ ngồi của mấy nữ sinh, lần lượt từng con số nhan trị theo trong bảng điện tử vô hình hiện ra trước mặt Tiêu Hạo.

“Nhan trị:70, nhan trị:78, nhan trị:65,…”

Quét qua một hồi, Tiêu Hạo gương mặt thất vọng, thầm mắng hệ thống hố cha, làm gì có nữ sinh nào nhan trị trên 80.Nhưng làm Tiêu Hạo đưa ánh mắt đến nữ sinh cuối cùng thời điểm, nội tâm kích động đến cả người run rẩy.

“Nhan trị:88.”

Tiêu Hạo nhìn đến nữ sinh này, trong lòng không tự chủ được rét một cái.1m7 chân cũng xem là dài, gương mặt trái xoan thanh thuần, da thịt trắng như tuyết, má lúm đồng tiền.Nàng gọi Ninh Tuyết Yên, là lớp của Tiêu Hạo hoa khôi.Không chỉ xinh đẹp mà con học giỏi, đạt tiêu chuẩn học bá, kiểm tra lúc nào cũng đứng nhất lớp toàn môn học.Dù xinh đẹp cùng học giỏi nhưng Ninh Tuyết Yên đã là danh hoa có chủ, nghe nói nàng là đội trưởng đội bóng rổ của trường Lăng Tích Uy bạn gái.Thằng này không chỉ đẹp trai, cao to, chơi bóng rổ giỏi, học tốt, mà trong nhà còn rất có bối cảnh.Hoàn mỹ như vậy nam nhân bắt được phương tâm của nàng cũng bình thường.

Việc khiến Tiêu Hạo hơi sợ là tỏ tình xong hậu quả.Lăng Tích Uy biết Tiêu Hạo tỏ tình với bạn gái mình mà không giận mới là lạ.Gọi mấy người đi thu thập Tiêu Hạo nằm viện cũng không ai dám nói gì.Cùng lắm là cho một ít tiền thuốc men rồi thôi, ai bảo người ta có bối cảnh đâu rồi.Bản thân một cái con nhà nghèo điểu ti làm sao đấu lại được.

Càng nghĩ, Tiêu Hạo càng lộ vẻ phiền muộn, nội tâm vô cùng xoắn xuýt.Làm:được hệ thống đến gói quà người mới, nhưng bị Lăng Tích Uy trả thù.Không làm:bị hệ thống mạt sát đến cặn không còn.Suy nghĩ cân nhắc lợi và hại, Tiêu Hạo cũng đã quyết định.Mẹ, quản cái Lăng Tích Uy, Lăng Tích cẩu, so với bị mạt sát thì bị đánh có vẻ nhẹ hơn, còn được gói quà tân thủ, ngu sao không làm.

Nghĩ đến liền hành động, con trai S quốc nói là làm.Tiêu Hạo đột nhiên đứng lên nói ra.

“Lão sư, em có việc muốn nói?”

Đang đứng giảng bài nam lão sư thấy Tiêu Hạo như có lời muốn nói, cho là Tiêu Hạo thắc mắc hay không hiểu bài giảng mình nên gật đầu.

“Được em nói đi.”

Ở mọi người ánh mắt không hiểu ra sao, Tiêu Hạo cất bước rời khỏi chỗ mình ngồi, đi đến bàn của Ninh Tuyết Yên cất chân thành nói.

“Tuyết Yên bạn học, mình có lời muốn nói với bạn.Quả thật mình muốn chôn kín nó dưới đáy lòng, nhưng chỉ còn vài tháng nữa là mọi người phải tách ra rồi.Nếu không nói ra mình rất sợ bản thân hối hận.Thanh xuân là nhiệt huyết, thanh xuân là ngọn lửa bùng cháy của tuổi trẻ.Mình thích bạn, muốn bạn làm bạn gái mình.Dù mình học tập thành tích không được tốt, cũng không có gì tài năng nổi bật.Nhưng mình sẽ cố gắng làm một bạn trai chuẩn mực, không để bạn thiệt thòi.Xin hãy chấp nhận lời tỏ tình của mình.”

Nói xong, Tiêu Hạo khẩn trương cúi đầu quỳ một chân xuống đất dâng lên một bó hoa làm bằng giấy.Cái này là trước đó hệ thống tặng cho Tiêu Hạo, hỗ trợ hắn đi tán gái tỏ tình.Bó hoa được gắp vô cùng tinh xảo, trông sinh động như hoa thật, có đầy đủ họa tiết, nhìn mà chỉ khiến người ta than thở như một tác phẩm nghệ thuật của chuyên gia làm.

Mọi người bị lời tỏ tình của Tiêu Hạo cho mộng bức, chợt đám người tất cả đều hét lên một tiếng khoa trương, cả lớp như vỡ tổ tiến hành nghị luận.

“Oa, Tiêu Hạo hôm nay lá gan cũng quá mập, lại dám tỏ tình Ninh đại hoa khôi.”

“Thằng này không biết Ninh đại hoa khôi là bạn gái của Lăng đội trưởng sao?có trò vui để nhìn.”

“Tao thấy được đầu của Lăng đại đội trưởng như có điểm lục.”

“Thôi đi ba, Ninh đại hoa khôi còn không có đồng ý Tiêu Hạo tỏ tình đâu rồi.Còn nhớ lúc Ninh đại hoa khôi chưa là hoa có chủ, một đống thư tình xếp thành núi.Bây giờ nàng là bạn gái người ta, mà lại có người dám đến công khai tỏ tình.Học chung Tiêu Hạo gần một năm mới biết được thằng này cũng trâu bò đấy chứ.”

“Tiêu Hạo đại thần mời nhận của tại hạ một lạy.”

Nam lão sư cũng bị hành động tỏ tình của Tiêu Hạo cho chấn kinh rồi.Không nghĩ đến học sinh bây giờ lại lớn mật đến vậy.Trước mặt giáo viên cùng học sinh trong lớp đi công khai tỏ tình.Nhưng nam lão sư cũng bị câu nói thanh xuân nhiệt huyết của Tiêu Hạo cho đồng tình.Ai trong đời học sinh không có thanh xuân nhiệt huyết?vì thanh xuân lại điên cuồng một lần thì có làm sao?chỉ cầu bản thân không hối hận đối đãi với thanh xuân mình là được.

Ninh Tuyết Yên bị Tiêu Hạo lời tỏ tình cho bối rối.Nàng không ngờ rằng bản thân có bạn trai rồi vẫn được nam sinh khác đến tỏ tình.Chứng tỏ nàng mị lực không giảm đi mà còn tăng lên.Trong lòng có chút nho nhỏ cao hứng, nhưng rất nhanh nàng nghĩ đến cái gì.Trong lòng có chút sợ, vội vàng đỡ Tiêu Hạo đang quỳ nửa gối dưới đất đứng lên.

“Tiêu Hạo bạn học, cảm ơn bạn nói ra tiếng lòng của mình.Mình rất muốn tiếp nhận tâm ý của bạn, bạn rất tốt nhưng mình rất tiếc.Mình tâm ý đã có người thương, xin lỗi vì đã phụ tâm ý bạn.Dù vậy nhưng hai chúng ta vẫn là bạn, xem như đóa hoa giấy này là bằng chứng tình bạn hai chúng ta đi.Mình tiếp nhận nó.”

Mấy bạn học trong lớp thấy Ninh Tuyết Yên dùng lời lẽ khéo léo từ chối Tiêu Hạo, nhưng lại dùng tay làm hành động hơi thân mật đỡ Tiêu Hạo đứng lên làm đám người lần nữa lâm vào bên trong chấn kinh.

Cả đám gia súc này bắt đầu móc điện thoại ra chụp hình, quay phim các kiểu.Sau hôm nay, tên của Tiêu Hạo triệt để nóng trên đầu đề của diễn đàn trường học.

Tiêu Hạo bị tỏ tình từ chối có chút nho nhỏ thất lạc, nhưng rất nhanh tiếp nhận.Dù sao bản thân là một cái học sinh nghèo, thành tích học tập không tốt, không có tài năng gì.Có gì xứng đáng để người ta coi trọng mà thành mình bạn gái.Không khinh thường bản thân đã tốt lắm rồi.Thanh âm điện tử đến từ hệ thống trong đầu cũng vang lên.

“Đinh, chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ tỏ tình.Khen thưởng tân thủ lễ bao một gói, đã gửi vào trong hòm thư, mời kiểm tra và nhận.”

Tiêu Hạo mặc niệm mở ra giao diện.Hiện tại giao diện bảng điện tử hiện trước mặt có 4 chức năng:Thông tin cá nhân, hòm thư, túi đồ cùng nhiệm vụ.Ấn mở hòm thư, Tiêu Hạo nhận lấy tân thủ lễ bao gói quà đưa vào trong túi đồ.Tiếp theo là mở giao diện túi đồ, nhìn thấy trong góc không gian có một gói quà màu tím trôi lơ lửng.Tiêu Hạo mở ra gói quà, thanh âm quen thuộc điện tử lại vang lên.

“Đinh, chúc mừng kí chủ nhận được Phá Vọng chi nhãn một đôi.”

“Đinh, chúc mừng kí chủ nhận được cực phẩm Tẩy Tủy đan 1 viên.”

“Đinh, chúc mừng kí chủ nhận được 200 điểm hối đoái.”

“Đinh, chúc mừng kí chủ nhận được thanh đồng rút thưởng một vé.”

“Đinh, chức năng rút thưởng mở ra.”

“Đinh, hệ thống chức nghiệp mở ra.”

Trong túi đồ Tiêu Hạo nhiều ra 3 cái vật phẩm, 1 cặp mắt, 1 viên đan dược cùng 1 tấm thẻ đồng.Tra xét những vật này thông tin, Tiêu Hạo nội tâm cuồng hỉ.

“Phá Vọng chi nhãn(có thể thăng cấp):dùng để tra xét thông tin của mọi vật.Dựa theo đẳng cấp mà tra xét.”

“Tẩy Tủy đan(cực phẩm):hoàng cấp trung giai đan dược, trợ giúp tu sĩ tẩy kinh phạt tủy, loại bỏ tạp chất trong người, tu luyện thuận lợi hơn.

“Thanh đồng vé rút thưởng:giúp kí chủ có một lần cơ hội rút thưởng ở khu thanh đồng cấp bậc.”

Tiêu Hạo không chút do dự ấn vào dung hợp Phá Vọng chi nhãn.

“Phá Vọng chi nhãn, phải chăng dung hợp.”

“Vâng.”

Một cảm giác vừa ngứa vừa nóng rát truyền đến hai mắt Tiêu Hạo làm hắn nhắm mắt lại, nước mắt cũng chảy ra.Ninh Tuyết Yên thấy Tiêu Hạo chảy nước mắt tưởng là Tiêu Hạo thất vọng muốn khóc, vội vàng nói.

“Tiêu Hạo bạn học, không cần vì mình mà thương tâm đến vậy.Thế giới này đâu chỉ có mình là nữ đâu, đợi khi duyên phận đến, bạn chắc chắn sẽ tìm được mình nửa kia thôi.”

Tiêu Hạo không nghe thấy Ninh Tuyết Yên nói mà còn ở trong đau đớn dung hợp Phá Vọng chi nhãn đâu.

Ước chừng sau gần 5 phút, dung hợp hoàn tất.Bắt đầu mở ra 2 mắt, Tiêu Hạo quả thật giật mình.Mắt mình nhìn ngày càng rõ hơn cảnh vật xung quanh, đến con ruồi bay trong góp nhỏ cũng có thể thấy rõ.Khi nhìn đến đối diện Ninh Tuyết Yên trước mặt, bảng điện tử trước mặt hiện lên nhắc nhở.

“Có hay không tra xét mục tiêu.”

“Tra xét.”

Mục tiêu:Ninh Tuyết Yên

Chức nghiệp:Học sinh cấp 3 lớp 12.

Quan hệ:Bạn học.

Nhan trị:88

Hảo cảm:20

Tiêu Hạo nhìn thông tin trước mặt, ánh mắt kinh ngạc, trong lòng bất đắc dĩ.Cái này sao giống như là chơi gal game một dạng thế này.Còn có hảo cảm các loại, không lẽ đạt đến 100 là có thể XXX à?

Thấy Tiêu Hạo mở hai mắt ra, ánh mắt kinh ngạc nhìn mình chằm chằm.Ninh Tuyết Yên cảm thấy có chút không thích, nhàn nhạt nói.

“Tiêu Hạo bạn học, mình đã nói đến như vậy rồi.Mong bạn tự trọng.”

Bảng thông tin của Ninh Tuyết Yên dòng hảo cảm từ 20 bị tuột xuống còn 15 làm Tiêu Hạo sắc mặt thay đổi.Tiêu Hạo gãy gãy đầu cười ngây ngô nói.

“Xin lỗi Tuyết Yên bạn học, lúc nãy mình là nói đùa.Bạn xem như chưa có chuyện gì xảy ra được không?”

Lớp học đám người sững sờ, chợt hiểu ra.Tiêu Hạo nói vậy là sợ Lăng Tích Uy trả thù vì nhúng chàm bạn gái mình.

Ninh Tuyết Yên nghe cũng hiểu ý trong câu nói của Tiêu Hạo.Nàng cũng không muốn vì chuyện này mà Tiêu Hạo bị nàng bạn trai giáo huấn nên nói.

“Ừ, xem như là lúc nãy bạn nói đùa thôi vậy.Mình không để bụng.”

Tiêu Hạo nghe Ninh Tuyết Yên không để ý, nội tâm thở phào như trút được gánh nặng.Chắc sẽ không sao, Tiêu Hạo về chỗ ngồi, trong lòng âm thầm nghĩ.

Nam lão sư thấy nháo kịch cũng xong, không có ý tứ ho khan một tiếng.

“Được rồi, xem như vừa nãy Tiêu Hạo bạn học diễn cho chúng ta một tuồng kịch giải tỏa áp lực kỳ thi đại học sắp đến đi.Mọi người tiếp tục giải đề đi.”

Mọi người cũng bắt đầu trở lại trạng thái nghiêm túc giải đề.Tiêu Hạo đang muốn nằm ngủ tiếp, một cái tay vỗ lấy bản thân bả vai.

“Hạo ca, đừng có ngủ.Anh không biết là anh sắp thành danh nhân của trường sao?”

Người nói chuyện là Cao Viễn, một cái hiếm hoi bạn thân kiêm đàn em của Tiêu Hạo.Vì lúc đầu năm nhập học, Tiêu Hạo từng giúp Cao Viễn giải vây thoát khỏi đám lưu manh giáo huấn nên nhận làm Tiêu Hạo đàn em.

“Tiểu Viễn, nói lung tung gì đâu.Ca muốn yên tĩnh.”

Tiêu Hạo quả thật muốn yên tĩnh tra xét thêm tính năng mới của hệ thống đâu, bị Cao Viễn hỏi cũng không tiện không đáp lời.

“Ai da, Hạo ca à Hạo ca.Lúc nãy bọn gia súc trong lớp đã chụp hình quay phim hết rồi.Bọn nó đang đăng lên trên trường học diễn đàn ấy.Anh không muốn hỏa cũng không được đó.”

Dừng một chút, Cao Viễn còn lên tiếng an ủi, khuôn mặt lo lắng hỏi.

“Hạo ca, tiểu đệ biết anh tỏ tình thất bại mà thương tâm.Nhưng mà Lăng Tích Uy đến trả thù thì làm thế nào?nghe nói nó có bối cảnh, chọc đến thì vô cùng phiền phức.”

Tiêu Hạo gặp cái này tiểu đệ lo lắng mình bị đánh ghen trả thù, tâm lý một trận ấm áp, vỗ Cao Viễn bả vai nói ra.

“Không sao, Hạo ca mày nếu đã làm thì tâm lý nắm chắc.Nếu nó dám trả thù, tao cam đoan không đánh lại cũng phải liều mà lột nó một lớp da.”

Tiêu Hạo ánh mắt lộ ra sắc bén lưỡi dao, bản thân cũng trở nên tự tin lên.Ca là có hệ thống tại thân.Hệ thống nơi tay, thiên hạ ta có.Chỉ một cái Lăng Tích Uy còn không đáng lọt vào mắt.Tiêu Hạo bắt đầu mở ra thuộc tính cá nhân.

Kí chủ:Tiêu Hạo

Chức nghiệp:Học sinh cấp 3 lớp 12.

Chiến lực:4(người bình thường là 5.)

Cảnh giới:không bằng phàm nhân.

Điểm hối đoái:200.

Kỹ năng:Phá Vọng chi nhãn(cấp 1).

Nhìn trong đầu bảng thuộc tính cá nhân, đến cả chiến 5 cặn bã cũng không bằng.Tiêu Hạo khóe miệng giật giật, phẫn nộ đóng lại bảng thuộc tính cá nhân mà nằm trên bàn tiếp tục ngủ.