Chương 20

Lúc này Los giống như một cậu bé nghịch ngợm, miệng nói lời xin lỗi nhưng không thấy chút ân hận nào trong đáy mắt.
Có lẽ rượu đã thúc đẩy bản chất của anh – con rồng này, bảy phần ngây thơ, ba phần tinh quái.
A Lai biết rằng do thuốc ức chế mất tác dụng, vùng hạ bộ của anh căng phồng lên trầm trọng, nhưng rõ ràng, so với việc chịu đựng nỗi đau của cơn dục vọng, Los đã trải qua lần đầu tiên còn muốn “chơi” với cô một lúc trước.
Anh ta nghịch ngợm với bầu ngực của A Lai như thể đang chơi với món đồ chơi yêu thích nhất, nâng cằm A Lai lên và nuốt lấy môi dưới của cô, ngón tay lướt vào mái tóc của cô, ôm cô thật chặt, gần như muốn nhào nặn cô vào bên trong mình.
Hơi thở của hai người quấn quýt lẫn nhau, đầu lưỡi của họ quấn quýt khó rời trong miệng, Los cố ý dùng đầu lưỡi kéo A Lai, khiến hơi thở của cô ngày càng khó khăn.
Mãi một lúc sau, cho đến khi khuôn mặt A Lai nóng bừng vì nín thở, Los mới miễn cưỡng buông cô ra.
Có lẽ vì quá vui sướng và thỏa mãn, đuôi của Los không ngừng vỗ nhẹ xuống sàn nhà, anh nâng khuôn mặt của A Lai lên, nhìn cô chăm chú và thì thầm: “A Lai thật đáng yêu.”
Giọng nói của Los thực ra hơi lạnh, nhưng khi tình cảm sâu đậm, giọng nói của anh ta chỉ như là ném một nắm cát vào hồ nước trong, rõ ràng là dòng chảy nhỏ nhẹ, nhưng lại nói những lời này với giọng mũi trầm trầm, như thể đang vô thức làm nũng.
Điều này khiến A Lai muốn cười, suýt nữa quên mất rằng chỉ một giây trước cô vẫn đang tức giận vì Los không nghe lời.
“Thôi nào,” A Lai nới lỏng giọng điệu, di chuyển cổ tay của mình, “anh định trói tôi đến bao giờ?”
Los chớp mắt, nghiêng đầu, nhìn về phía chiếc bình rượu trên bàn, không có lý do mà hỏi: “A Lai có chơi búp bê khi còn nhỏ không?”
Búp bê nào?
A Lai cũng theo dõi ánh mắt của Los, chiếc bình rượu được đặt trong hầm lạnh trước khi được mang đến, bây giờ bình thủy tinh đầy hạt nước, làm ướt dải ruy băng màu đỏ thẫm quấn quanh cổ bình.
“Ở Bách Đô, có một cửa hàng búp bê rất nổi tiếng,” Los với tay nắm lấy một đầu ruy băng, nhẹ nhàng kéo nó vào lòng bàn tay, anh ta cầm ruy băng, lơ đãng nói: “Mỗi búp bê khi bán ra đều được đeo một dải ruy băng màu đỏ quanh cổ.”
“Anh biết từ đâu?”
“Anh trai tôi đã từng tặng tôi một con, tôi rất thích nó… nhưng tôi đã làm mất nó,” Los giơ ruy băng lên nhìn cô hỏi: “A Lai thích không? Sau này… nếu, nếu tôi có thể trở lại Bách Đô, nếu lúc đó tôi vẫn là tôi, tôi sẽ mua cửa hàng đó và tặng cho cô.”
“Nói là làm đấy,” A Lai che giấu đi vẻ đắng cay ở khóe miệng, đùa cợt nói: “Nhưng anh có nhiều tiền như vậy không?”
“Cơ thể này, dù sau này là ai, cũng sẽ là chủ nhân của gia tộc Oswald.” Trong lúc nói chuyện, Los phẳng phiu ruy băng trong tay, “Tiền mua một cửa hàng thì vẫn có.”
Ngay khi lời nói vừa dứt, ruy băng lạnh lẽo được Los quấn từng vòng quanh cổ A Lai, như một loại trang sức, Los thậm chí còn làm một chiếc nơ xinh xắn cho cô.
“A Lai đáng yêu hơn những con búp bê kia nhiều.”
Cô đã đoán sai, sai lầm lớn.
Bản chất của con rồng này nên là – bảy phần giả tạo, ba phần tinh quái, chẳng có cái gọi là ngây thơ nào cả.
Cảm giác lạnh lẽo quấn quanh cổ A Lai, khiến cô co rúm lại một chút, lông mi rung rinh, pheromone dần dần phát huy tác dụng toàn bộ, khiến cô cảm thấy choáng váng.
Môi của Los cọ xát vào vành tai cô, giây tiếp theo anh ta đưa tay sờ vào chỗ kín của cô, ngón tay theo bụng dưới lướt xuống, chui vào bên trong quần lót.
Đầu ngón tay theo khe hở mân mê qua âm vật, nhanh chóng chạm vào cô bé đã ướt đẫm không còn hình dạng, anh ta quay một vòng ở cửa miệng, hơi lên cao một chút, sau đó lăn qua lăn lại giữa hai mép thịt.
Los cúi mắt xuống, chăm chú nhìn A Lai cúi đầu.
Vì kích thích của hoa tâm, A Lai không thể không hơi cong người, không để phần dưới cơ thể hoàn toàn đè lên tay Los, nếu không ngón tay ý đồ của Los sẽ trực tiếp chui vào cô bé của cô.
Khe hẹp ấy dưới sự ve vãn của Los trở nên ướt át không còn hình dạng, tiếng ẩm ướt chật chội yếu ớt phát ra từ dưới thân A Lai.
Los như không muốn bỏ qua bất kỳ biểu cảm nào của A Lai, anh nâng đùi cô lên, khiến cơ thể cô nhô lên một chút, tạo không gian cho ngón tay mình.
Sau khi ma sát qua lại trong khe hẹp một lúc lâu, ngón tay anh nhiều lần chìm vào bên cạnh cái miệng ẩm ướt kia, cuối cùng, khi A Lai không chịu nổi sự co thắt đó, anh thuận tay chọc ngón tay mình vào.
Quần của A Lai bị Los kéo xuống vị trí gốc đùi, mép quần vừa vặn nằm giữa thịt đùi, lộ ra toàn bộ phần kín.
Cô không còn ngồi trên đùi Los nữa, tư thế hiện tại đã là quỳ gối trên ghế.
Cô cơ hồ có thể thấy động tác ngón tay Los ở mình hạ thể mình thọc vào rút ra, cánh tay gân xanh uốn lượn sạch sẽ, như là màu xanh nhạt đồ đằng, theo mỗi một lần tiến vào, những cái đó gân xanh cũng biến hoá rất nhỏ.
Thong thả mà dùng sức di chuyển, dọc theo tiểu huyệt, chảy ra dâm dịch trong suốt, sau đó lại bị lòng bàn tay dọc theo đường cũ đẩy đưa trở về……
A Lai toàn thân đều ở phát run, trước ngực trắng nõn nhũ thịt cũng đi theo cùng nhau nhẹ nhàng mà đong đưa, Los thấy cảnh này cổ họng căng thẳng.
“A Lai, anh muốn.”
Los chống trán vào cổ cô, cô muốn tránh, mất thăng bằng lại ngồi xuống, cửa huyệt trực tiếp nuốt sống nguyên ngón tay Los, mãi cho đến lòng bàn tay bên cạnh phía trên.
“Tôi……” A Lai ngửa đầu, khống chế được thân thể của mình, thoáng vừa động, điểm mẫn cảm ở tiểu huyệt liền sẽ đụng tới đầu ngón tay Los.
Cô cố gắng không động đậy.
Một thanh âm truyền đến, Los dùng một cái tay khác giải phóng khăn tắm quấn bên hông.
dương v*t thô to bật ra lập tức, đỉnh đầu khất phun ra chất nhầy trong suốt chảy một ít xuống chân Los.
Los kề cô rất gần, tiếng anh thở dốc phảng phất dán vào bên tai cô.
A Lai bị hắn ngón tay trêu chọc đến chịu không nổi, thân thể không chịu khống chế mà co rút lên, hoa tâm chảy ra dâm dịch theo khe hở chảy tới hắn bàn tay Los.
Cơn cao trào còn chưa tan đi, Los đã cầm dương v*t đằng trước, hơi trúc trắc mà từ quy đầu bắt đầu di chuyển xuống phía dưới.
Ngón tay ở huyệt đạo cô thời điểm lực độ đều nắm chắc gãi đúng chỗ ngứa, đến phiên chính hắn lại có vẻ có chút vụng về.
Los tự động côn th*t thô tráng của mình, lòng bàn tay vuốt ve trên dương v*t, qua lại vài lần, anh nghi hoặc mà nhìn về phía A Lai.
“Không đúng, A Lai,” Los dùng tay dính đầy dâm dịch của A Lai nâng eo nàng “ Tự mình vận động một chút cũng không thoải mái.”
Ngược lại càng thêm khó chịu.
Los nhanh chóng từ bỏ nếm thử
chính mình tự an ủi, ánh mắt lướt qua A Lai bả vai nhìn về phía hai người phía sau —— nơi đó có một mặt thật lớn gương.
Đôi mắt vừa động, tựa hồ nghĩ tới cái gì.
Tiếp theo không chờ A Lai phản ứng, anh đã nâng mông A Lai, ôm cả người cô vào trong ngực đứng lên, vì thuận tiện, anh còn “tốt bụng” mà giúp A Lai cởi đi quần áo dư thừa
“……”
A Lai mơ mơ màng màng mà dựa vào trước ngực Los, đi được vài bước mới phát giác Los đem cô hướng trước gương, cô vừa muốn lên tiếng, Los liền đem cô đặt ở trên thượng.
Háng cô tê tê dại dại suýt nữa không đứng được, cũng may tay Los vẫn luôn nâng eo cô.
Mới vừa rồi trong quá trình di chuyển, quy đầu của Los ủi ủi mông cô, trên bề mặt để lại một vệt nước mảnh nhỏ. Chờ đến lúc cô vất vả đứng vững, đôi tay Los nắm nhẹ eo cô làm cô di chuyển thân mình, sau đó cởi dây cột tóc tên tay cô.
Bởi vì tác dụng của thôi tình tố, A Lai lúc trước bị dây cột tóc thít chặt ra vệt đỏ đã sớm biến mất không thấy, cô chuyển động chính mình, liếc mắt một cái liền thấy chính mình
trong gương …… Cùng Los phía sau.
Thị giác đánh sâu vào làm cô nhất thời cứng lại, hơi động một chút thân thể liền có thể dương v*t nóng bỏng chót vót ở dưới thân anh, quy đầu ướt át cách mônh cô bất quá mấy cm.
Los hôn hôn sườn mặt cô, hơi cong eo, chôn đầu ở trên vai cô, nhìn bọn họ trong gươn, ánh mắt khẽ nhúc nhích, không biết suy nghĩ cái gì.
“A Lai, anh có phải đã nói với em”
“Cái gì?”
Đuôi rồng dọc theo cẳng chân cô hướng về phía trước, quấn quanh đùi cô, đem hai chân cô tách ra.
Anh hôn vai cổ A Lai, hơi thở phun ở nàng bên tai, A Lai nhịn không được nhẹ rên ra tiếng.
Qua một lúc sau Los nói bên tai cô, thanh âm Los không hề bị nhiễm tình dục, thanh thấu giống như tiếng chuông vang lên trong sương mù dầy đặc, hắn nói rất chậm, thực nghiêm túc.
“Kỳ thật kia bình rượu không có ảnh hưởng đến anh, anh không có say không có cảm mạo…… thuốc ức chế cũng không có mất đi hiệu lực,” Los đè ở cô bên tai thấp giọng nói.
“Rồng không phải chỉ ở kỳ động dục mới có thể như vậy.”
Khi yêu một người cũng sẽ như vậy.
Hắn giờ phút này làm, là bởi vì hắn muốn làm mà thôi.
A Lai nhìn dương v*t màu nâu nhạt thong thả từ kẽ mông nàng đưa về phía trước, quy đầu đang ở dưới âm đế cô, chỗ suối nguồn tràn ra dâm dịch dính ướt lông tóc cô, cô như ở giữa hè tháng tư kẹp một que kem, kẹp ở giữa hai chân mà thủ dâm, que kem vì nhiệt độ cơ thể của cô mà từ từ tan chảy, trì hoãn sự khô nóng.
Nhưng sự thật lại hoàn toàn tương phản, trước mắt hết thảy chỉ làm lý trí cô tiến thêm một bước tán loạn.