Chương 16: Hứa Hoa Linh phẫn nộ

Nghe xong lời Hứa Hướng Tiền, sắc mặt đám tân đệ tử phía sau Hứa Tử Yên đại biến. Hậu Thiên tầng thứ chín! Đám tân đệ tử này thấy Hứa Tử Yên anh dũng giao đấu với đệ tử cũ, hơn nữa cuối cùng còn chiến thắng. Trong lòng mấy tân đệ tử này đều mừng rỡ, thầm cho rằng giữa đám người mới bọn họ rốt cuộc xuất hiện một người đáng tin cậy. Có thể khỏi bị đệ tử cũ nhục nhã nữa, nhưng điều khiến bọn họ giật mình là, trong hàng ngũ đệ tử cũ vậy mà xuất hiện một người Hậu Thiên tầng thứ chín.

Hậu Thiên tầng thứ chín đối với bọn họ mà nói, thì phải là trời. Là sự tồn tại khiến bọn họ phải ngưỡng vọng (*), hiện tại xuất hiện một nhân vật như vậy, bọn họ liền biết đám đệ tử cũ kia hôm nay không tính buông tha cho bọn họ. Bọn họ sốt ruột nhìn bóng lưng Hứa Tử Yên, thầm nghĩ: “Hứa Tử Yên à, Hứa Tử Yên ơi! Tử Yên ơi, Tử Yên hỡi! Tử Yên tỷ tỷ, Tử Yên lão đại! Ngươi rốt cuộc có thể gánh nổi không vậy, chúng ta chỉ có thể trông cậy vào ngươi thôi đó!”

(*) Ngưỡng vọng: Ngửa mặt lên nhìn.

Hứa Tử Yên vẫn cứ không nhanh không chậm tiến về phía trước, trên mặt không chút biến hóa, nhưng mà ở trong lòng lại không ngừng cân nhắc: “Hiện tại xem như thấu hiểu đạo lý bí quyết dưới Hậu Thiên tầng thứ mười hai, nhưng đó dù sao cũng chỉ là một quy tắc chung, hơn nữa bản thân cũng chưa cân nhắc kỹ càng. Chỉ sợ vẫn chưa hoàn toàn thấu hiểu hết đạo lý. Lúc nãy đối phó với gã đệ tử Hậu Thiên tầng thứ tám kia, đều dựa vào đối phương hao hết chân khí mới đủ giành lấy thắng lợi, hiện tại đối mặt với một người Hậu Thiên tầng thứ chín, mình còn có thể chiến thắng sao?”

Nhưng hoàn cảnh lúc này đã không do người, muốn lên cũng phải lên, mà không muốn lên cũng phải lên. Huống chi, cho dù Hứa Tử Yên có đi chậm hơn nữa, lúc này cũng đã đi tới trước mặt Hứa Hướng Tiền. Hứa Tử Yên lạnh lùng liếc Hứa Hướng Tiền một cái, hờ hững nói: “Tránh ra!”

Vẻ mặt Hứa Hướng Tiền lập tức cứng đờ, hắn ở ngoại đường lăn lộn mười năm, còn chưa từng có một tân đệ tử nào dám nói chuyện như thế với hắn, kể cả đệ tử cũ, cũng chẳng có mấy người dám nói chuyện với hắn kiểu này, vì thế hắn cực kỳ tức giận cười gằn: “Giỏi! Giỏi! Giỏi lắm! Hứa Hướng Tiền ta ở ngoại đường cả mười năm nay, còn chưa từng có một tân đệ tử nào dám nói với ta như vậy, ngươi giỏi! Ngươi giỏi lắm!”

“Ta đương nhiên giỏi!” Hứa Tử Yên thản nhiên nói, trong lòng lại nghĩ: “Xem ra tên này đã bị mình chọc giận, mình phải nhóm thêm một đống lửa nữa, triệt để chọc giận hắn luôn, như thế sẽ khiến hắn mất bình tĩnh, cũng dễ dàng nhân cơ hội đánh bại hắn.”

Vì thế, Hứa Tử Yên hơi nhếch khóe miệng một cái, nhìn Hứa Hướng Tiền bằng ánh mắt coi thường, giọng điệu cực kì lãnh đạm: “Ồ, ngươi đã ở ngoại đường hơn mười năm rồi cơ à, như vậy ngươi cũng được xem như nhân vật kỳ cựu?”

“Đó là đương nhiên!” Hứa Hướng Tiền nghe xong lời Hứa Tử Yên, cho rằng Hứa Tử Yên sợ mình, kiêu ngạo ưỡn ưỡn ngực, ngạo nghễ nói: “Ta đã ở ngoại đường ròng rã mười năm, người nơi này ta đều quen biết, không có ai dám không cho ta mặt mũi, chỉ cần ngươi đi theo ta, về sau ta đảm bảo ngươi sống yên ổn.”

“Mười năm!” Hứa Tử Yên cũng không tiếp lời hắn, mà tự hô tự đáp: “Lại ở đến mười năm! Thật không hiểu ngươi tu luyện thế nào, mười năm trôi qua, lại còn đực mặt ở ngoại đường! Chẳng biết đời này ngươi có thể đột phá, tiến vào nội đường hay không nữa!”

“Ngươi… ngươi… ngươi…” Hứa Hướng Tiền bị Hứa Tử Yên chọc giận đến thiếu chút nữa tăng xông, vươn ngón tay chỉ vào Hứa Tử Yên, một hơi nghẹn trong lồng ngực, vậy mà nói không nên lời.

Hứa Tử Yên thấy đối phương đã mất bình tĩnh, biết cơ hội đến rồi. Vừa nãy Hứa Hướng Tiền mở cái miệng thối hoắc nói ra những lời kia, làm trong lòng Hứa Tử Yên vô cùng tức giận, hiện tại cơ hội ngay trước mắt, Hứa Tử Yên làm sao có thể giữ chút tình cảm.

Không hề do dự vươn tay, chụp lấy ngón tay chỉ vào mình, bẻ lên trên, bên tai chợt nghe một tiếng ‘răng rắc’, ngón tay Hứa Hướng Tiền đã bị Hứa Tử Yên bẻ gãy.

“Á ~~”

Một tiếng kêu thảm thiết thê lương phát ra từ trong miệng Hứa Hướng Tiền, còn chưa đợi hắn tru dứt, Hứa Tử Yên đã bổ một chưởng vào động mạch trên cổ hắn. Âm thanh tru lên im bặt, hai mắt Hứa Hướng Tiền trợn trắng, liền ngất xỉu.

“Hả ~~”

Cả khoảng sân rộng trước cửa đại điện, một loạt tiếng kinh ngạc vang lên. Dù là ai cũng thật không ngờ sẽ có kết quả như vậy. Một võ giả Hậu Thiên tầng thứ chín, vậy mà ngay cả một chiêu còn chưa tung ra, đã bị đối phương bẻ gãy ngón tay, bổ một chưởng bất tỉnh. Hơn nữa người này lại chỉ có tu vi Hậu Thiên tầng thứ sáu.

Hứa Tử Yên vẫn cứ biểu hiện rất trầm tĩnh, cất bước đạp lên trên người Hứa Hướng Tiền đang bất tỉnh trên mặt đất, chậm rãi đi ra ngoài, theo sát phía sau sau là ba mươi mấy tân đệ tử. Những đệ tử cũ kia kinh ngạc nhìn Hứa Tử Yên, ánh mắt đầy vẻ không thể tin. Ở trên lầu các cách đó không xa, mấy vị lão sư đồng loạt hít vào một luồng hơi lạnh, ánh mắt đều tập trung trên người Dân Ca. Mặt già của Dân Ca đỏ lên, làm bộ như không thấy ánh mắt của bọn họ, nhìn lại Hứa Tử Yên ở dưới lầu, trong lòng cũng khiếp sợ không thôi.

“Để cho ta tới thử nghiệm đi!”

Một giọng nói thanh lệ vang lên, Hứa Tử Yên ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một nữ tử bước ra từ trong hàng ngũ đệ tử cũ, không tính là xinh đẹp, nhưng giữa hai đầu lông mày tràn ngập vẻ kiên nghị quả cảm. Đứng ở giữa đường, ngăn cản phương hướng rời đi của Hứa Tử Yên, giọng nói lanh lảnh cất lên: “Hứa Hoa Linh, Hậu Thiên tầng thứ chín.”

Hứa Tử Yên vừa từ tốn đi tới phía trước, vừa nhẹ giọng nói: “Lại là một Hậu Thiên tầng thứ chín, ngươi đừng nói ngươi cũng ở ngoại đường mười năm rồi đấy chứ.”

Hứa Hoa Linh không bị lời nói của Hứa Tử Yên chọc giận, ngược lại cười nhạt nói: “Ngươi khỏi cần cố ý chọc giận ta, không sai, ta đã ở ngoại đường mười năm. Nhưng ngươi cho rằng ngươi có thể trong vòng mười năm đột phá đến Luyện Khí kỳ, tiến vào nội đường hay sao?”

“Ta có thể!” Hứa Tử Yên bình thản gật đầu đáp.

“Ngươi!”

Cho dù Hứa Hoa Linh đã làm tốt công tác chuẩn bị, nhưng vẫn bị lời nói của Hứa Tử Yên chọc tức đến thiếu chút nhảy dựng lên. Có điều nàng ta lập tức nhanh chóng tỉnh táo lại, hít sâu một hơi, kiềm chế cơn phẫn nộ trong lòng, thoáng chốc khôi phục sự bình tĩnh. Ánh mắt càng thêm lạnh băng, chỉ còn chờ Hứa Tử Yên đi đến trước mặt mình, liền đánh bại Hứa Tử Yên. Lại thật không ngờ Hứa Tử Yên nói tiếp một câu, khiến tâm tình nàng ta rất vất vả mới bình tĩnh lại sôi trào lần nữa.

“Ta biết ngươi không tin, nhưng lời ta nói là thật.” Hứa Tử Yên nói như thế.

Có vết xe đổ của Hứa Hướng Tiền, Hứa Hoa Linh vẫn cố kiềm chế cơn phẫn nộ trong lòng, dùng tốc độ nhanh nhất khôi phục sự bình tĩnh. Nhưng ở trong lòng nàng ta, đã nổi lên sát ý, nàng ta hôm nay đã hạ xuống quyết tâm muốn diệt sát Hứa Tử Yên tại nơi này.

Hứa Tử Yên cũng cảm giác được sát ý từ trong ánh mắt Hứa Hoa Linh, trong lòng không khỏi than nhẹ. Muốn yên lặng tu luyện sao lại khó vậy chứ.

Lúc này Hứa Hoa Linh lao tới trước mặt Hứa Tử Yên, Hứa Hoa Linh đã không muốn nghe Hứa Tử Yên nói thêm lời nào, hơn nữa trong lòng cũng biết Hứa Tử Yên nói lời gì cũng không làm bản thân vui nổi. Lập tức không hề khách khí, thân hình khẽ động, công kích tựa như mưa rền gió dữ.

Hứa Tử Yên cũng đã làm tốt công tác chuẩn bị từ lâu, tuy rằng ngoài mặt không chút gợn sóng sợ hãi, nhưng trong lòng đã sớm đề cao cảnh giác. Vừa thấy Hứa Hoa Linh động thủ, bản thân cũng lập tức hành động.

Một đợt giao thủ này, Hứa Tử Yên liền cảm giác đến áp lực. Một cao thủ Hậu Thiên tầng thứ chín, hơn nữa không giữ lại chút nào, một cao thủ Hậu Thiên tầng thứ chín cực kỳ nghiêm túc ra tay, điều này làm cho Hứa Tử Yên cảm nhận được áp lực rất lớn. Tuy rằng dựa vào năng lực mình vừa mới thấu hiểu đạo lý, lại dựa vào tu vi chân thật Luyện Khí kỳ của mình, có thể lập tức nhìn ra sơ hở của đối phương. Nhưng mình áp chế tu vi xuống Hậu Thiên tầng thứ sáu, lại không đủ để nắm bắt một điểm sơ hở trôi qua tức thì này, nên không khỏi bắt đầu luống cuống tay chân.

Chưa đấu được vài hiệp, tình thế xấu của Hứa Tử Yên đã hoàn toàn lộ ra. Điều này làm cho người các phương đều xuất hiện từng biểu cảm khác nhau.

Những đệ tử cũ vừa rồi bị Hứa Tử Yên làm cho hoảng hốt mất sắc, trong lòng không chỉ kinh ngạc, mà còn tràn ngập phẫn nộ. Một tân đệ tử trước mặt phần đông đệ tử cũ bọn họ, không chỉ không cho bọn họ chút mặt mũi, hơn nữa còn hung hăng tát hai người bất tỉnh, càng quá quắt hơn là bẻ gãy ngón tay của một Hậu Thiên tầng thứ chín.

Cái bạt tai kia giống như tát vào mặt toàn bộ đệ tử cũ bọn họ, làm cho bọn họ biến sắc toàn tập, trong lòng tràn đầy xấu hổ và giận dữ. Hiện tại thấy Hứa Hoa Linh mới có mấy chiêu đã đánh lui Hứa Tử Yên, mắt thấy đã hoàn toàn áp chế đối phương, chiếm hết ưu thế, đoán chừng đánh thêm mấy chiêu nữa là có thể đánh bại Hứa Tử Yên, hơn nữa nhìn bộ dạng Hứa Hoa Linh, chẳng phải chỉ muốn đánh bại Hứa Tử Yên không thôi, mà sợ rằng muốn lấy tính mạng của Hứa Tử Yên. Một lát sau, từng đệ tử cũ đều như di chuyển được tảng đá đè nặng trong lòng, nỗi phiền muộn cũng quét sạch sành sanh, nhịn không được hưng phấn lớn tiếng hoan hô ầm ĩ.

Đồng thời, tân đệ tử ở phía sau Hứa Tử Yên cũng thấy được sát ý của Hứa Hoa Linh, mỗi một chiêu mỗi một thức đều sắc bén dị thường, khí thế sát phạt tung hoành lan tràn. Một đám không khỏi dâng lên sợ hãi, trong lòng bọn họ hiểu rõ, Hứa Tử Yên đã hoàn toàn chọc giận mấy đệ tử cũ, chỉ sợ sau khi Hứa Hoa Linh đánh chết Hứa Tử Yên, những đệ tử cũ đó càng sẽ không bỏ qua cho đám người bọn họ, nên đều không khỏi lo âu nhìn Hứa Tử Yên bên trong trận đấu. Thậm chí có một số người còn nghĩ rằng, Hứa Tử Yên ngươi bày đặt chứng tỏ năng lực cái gì? Chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng mình có thể chiến thắng đệ tử cũ Hậu Thiên tầng thứ chín? Ngươi chết chẳng sao, nhưng lại liên lụy đến chúng ta. Nghĩ đến đây, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Hứa Tử Yên không chỉ không chút cảm kích, ngược lại còn tràn ngập oán hận.

Trái lại mấy lão sư trên lầu các chẳng có ý nghĩ gì, bọn họ hiện tại chỉ là hết sức tò mò về Hứa Tử Yên, muốn xem thử Hứa Tử Yên ở dưới tình huống này sẽ xử lý thế nào. Vừa rồi nàng đứng trước gã đệ tử cũ Hậu Thiên tầng thứ tám kia, cũng là ban đầu vô cùng chật vật, giống như tình huống trước mắt. Nhưng cuối cùng dần dần đoạt lại ưu thế, dựa vào tu vi Hậu Thiên tầng thứ sáu của nàng vậy mà có thể đánh bất tỉnh đệ tử cũ Hậu Thiên tầng thứ tám kia, việc này không khỏi khiến cho mấy lão sư tràn ngập hứng thú với Hứa Tử Yên.

Bọn họ đều suy nghĩ, lần này Hứa Tử Yên chống lại một Hậu Thiên tầng thứ chín, hơn nữa là một người đánh nghiêm túc, không biết Hứa Tử Yên còn có thể giành được thắng lợi cuối cùng hay không.

“Dân Ca, huynh nói lần này Hứa Tử Yên kia có thể thắng hay không?”

“Ta thấy rằng, dù sao vẫn là một người cao hơn nàng đến tận ba tầng.” Dân Ca thoáng trầm tư chốc lát nói ra.

“Ta cũng thấy vậy, vừa rồi nàng hẳn đã phát huy siêu trình độ, mới có thể đánh bại một đệ tử Hậu Thiên tầng thứ tám, hiện tại lại là đệ tử Hậu Thiên tầng thứ chín cao hơn một cảnh giới, nha đầu kia rất khó giành được thắng lợi nữa.” Một người nói tiếp.

“Đúng vậy, huống chi nha đầu kia liên tục tác chiến, không có khả năng cung cấp nhiều chân khí như vậy cho nàng tiêu hao. Dù cho nàng có lĩnh ngộ hơn người về võ thuật, nhưng cảnh giới lại quá khác biệt, chân khí trong cơ thể vốn cũng không bằng đối phương, huống chi lại liên tục tác chiến. Bại là điều hiển nhiên.” Lại có người nói ra.

“Xem ra nha đầu Hứa Hoa Linh kia đã động sát ý, chỉ sợ nàng thật sự sẽ giết chết nha đầu kia.”

“Tiểu nha đầu kia là một nhân tài! Nếu cứ chết như vậy, là tổn thất của gia tộc!”

“Không bằng chúng ta đi xuống nhìn xem?”

“Được rồi, chúng ta xuống dưới xem thử.”

Vào lúc mấy lão sư chuẩn bị xuống lầu, trận đấu ở bên ngoài đại điện, đột nhiên truyền đến một trận kinh hô và hoan hô.