Chương 22

Sở Thiên Lê tương đối hài lòng: “Như vậy là đủ rồi, nhận thức của chúng ta không giống nhau, có thể như thế này đã là rất tốt rồi.”

Đàm Mộ Tinh khẽ thở phào một hơi: “Tốt quá rồi, tớ còn sợ cậu tức giận…”

Đàm Mộ Tinh sợ đắc tội Sở Thiên Lê, dù sao thì vừa nãy cô phản ứng khá lớn, trông như rất để ý chuyện này.

Sở Thiên Lê bình tĩnh lắc đầu: “Sẽ không, cho dù cậu không tin thì tớ cũng sẽ không tức giận, cậu đã là một trong những người có độ tiếp nhận cao nhất mà tớ đã từng gặp rồi.”

Mặc dù thực lực chiêm tinh của cô lúc trước đã có thể nói là hàng đầu rồi, nhưng số lần bị coi là kẻ lừa đảo vẫn nhiều như cũ, vô số người đều nhìn chằm chằm vào mỗi lần dự đoán của cô, chỉ trông chờ có một ngày cô bói sai để phá vỡ kỷ lục thần thoại bất bại của mình.

Trong đám người này cũng có người cùng là nhà chiêm tinh, có nhân sĩ nghiên cứu về số mệnh khác, cũng có người bình thường chỉ đơn giản là không tin vào huyền học.

Con người đều có điều sợ hãi với những thứ chưa biết, không có cách nào tiếp nhận sự tồn tại vượt qua sự hiểu biết của chính mình.

Giọng điệu của Sở Thiên Lê rất thờ ơ, thế nhưng Đàm Mộ Tinh lại cảm nhận được sự cô đơn bên trong đó, trái tim đột nhiên bị giọng điệu thản nhiên của cô đ.â.m chọc vào.

Đàm Mộ Tinh vội vàng đổi chủ đề, ấm áp nói: “Nhưng cậu thế mà còn biết xem triết Mác, tớ tưởng là cậu chỉ có hứng thú với các vì sao thôi.”

Sở Thiên Lê: “À, đây là cơ chế phòng vệ do mình tự đặt ra.”

Đàm Mộ Tinh sửng sốt: “Đây là có ý gì?”

Sở Thiên Lê dừng lại mấy giây, cô cân nhắc chọn lời định giải thích: “Tượng trưng thần bí và có tranh cãi nhất trong chiêm tinh học chính là giao điểm của mặt trăng, trong đó giao điểm Nam đại biểu cho quá khứ, cũng là thứ mà chúng ta giỏi nhất, theo như gen học thì gọi là di truyền, có người gọi là nghiệp lực, nó sẽ khiến chúng ta dựa vào bản năng để đưa ra lựa chọn…” (1)

“Giao điểm Nam là lĩnh vực mà chúng ta cố chấp, quả thật là tớ rất có thiên phú trong phương diện chiêm tinh, thậm chí còn cảm thấy quen thuộc và thoải mái, đây là điều mà giao điểm Nam nói cho chúng ta, nhưng ở sâu bên trong đó cũng sẽ không có chút tiến bộ nào, giống như nói giao điểm Nam cũng có ý “rút lui” như vậy, cũng là chạy trốn lúc gặp phải khó khăn.”

Làm những chuyện thuộc sở trường của mình sẽ rất thoải mái, đồng thời cũng đại biểu cho việc tiến bộ khó có bước tiến mới.

Sở Thiên Lê đã từng nhìn thấy vô số tử vi, tất nhiên cũng từng nghiên cứu về chính mình, thậm chí là khởi điểm mà cô học chiêm tinh.

Tử vi của mỗi người đều là độc nhất vô nhị, nó cho thấy ưu điểm và khuyết điểm của người này.

Sở Thiên Lê cụp mắt nói: “Tớ biết đọc triết Mác là một loại cơ chế tự bảo vệ, dùng để khắc phục sức ảnh hưởng quán tính của giao điểm Nam, con người chỉ có bản năng không đắm chìm trong nguyên thủy mới có thể đạt được tương lai tiềm năng phát triển, mà trưởng thành, thay đổi, tiến hóa mới là nòng cốt của chiêm tinh.”

Sở Thiên Lê thành cũng nhờ chiêm tinh, bại cũng do chiêm tinh, thỉnh thoảng cô cũng phải rút lui điều này cũng là theo như tinh đồ nói.

Đàm Mộ Tinh cái hiểu cái không: “Nếu như cậu không có cơ chế tự bảo vệ thì sẽ thế nào?”