Chương 14: Yuuki Haku

“…” Đôi mắt màu xanh lam khẽ liếc nhìn về cây cầu khổng lồ đang ẩn nấp trong sương mù, Naruto nhẹ nhàng cúi đầu bộ dạng lâm vào suy ngẫm. Đến cuối cùng, hắn thở ra một hơi rồi xoay người rời đi. Phương hướng thẳng hướng căn nhà Tazuna mà đi tới.

“Ngoan ngoãn theo chúng ta đi nếu không…” Ở thời điểm tiếp cận nhà Tazuna, thanh âm bên trong làm Naruto dừng bước. Đôi mắt hắn nheo lại thật sâu, rét lạnh thoáng qua khoé mắt của mình một chút. Hắn từ từ áp sát trong căn phòng, đôi mắt hấp hé quan sát tất cả. Xem ra ma trảo Gatou đã vươn tới tận nơi này.

“Ta và các ngươi đi nhưng các ngươi cần buông tha con ta.” Nhìn Inari đang sợ hãi ở cửa thang lầu, Tsunami lo lắng vội vã nói.

“Ân, một cái con tin đủ rồi, thằng nhóc kia phỏng chừng cũng không gì dùng.” Một nam nhân dưới ba mươi tuổi mở miệng nói. Hắn có da trắng sáng với mái tóc hơi xanh trắng và đôi mắt đen nhỏ. Dưới mắt có vết xăm vạch xuống. Trên đầu đội một cái mũ màu tím và hơi dài ở phần chóp. Bên ngoài mặc một chiếc áo khoác màu xanh với nhiều túi và gắn thanh kiếm katana bên hồng

“Ân, đi thôi.” Một nam nhân cũng cùng độ tuổi đó dẫn theo Tsunami đi ra ngoài. Hắn có tầm vóc cao, đeo một miếng che mắt trên mắt phải mà cái miếng che mắt lại có ba dây nối một xuống tai phải, một thẳng lên huyệt thái dương trái và một vắt ngang qua mũi kéo xuống má trái. Trên lông mày bên trái có một vết sẹo khá dữ tợn. Điểm đặc biệt của hắn đó chính là những vết săm kỳ quái kéo dài từ tay bên phải sang lưng và kéo tới tận tay trái. Bên ngoài mặc kimono nhưng để áo tụt xuống để ngực trần. Quanh hông quấn thắt lưng bằng vải trắng và kèm theo một thanh kiếm dài.

Xem ra hai người này chính là người cầm đầu đoàn người tấn công bắt cóc gia đình Tazuna ý định dùng họ để uy hiếp Tazuna. Naruto lập tức lấp lên trên cây cùng lúc hai tay Naruto lập tức kết ấn trực tiếp xuất hiện hai ảnh phân thân đứng ở bên cạnh hắn. Chỉ chờ thời cơ… Cả hai ảnh phân thân lập tức nhảy xuống phía dưới mặt đất sau đó phóng về phía trước.

Phanh, phanh… Hai ảnh phân thân lập tức tiếp cận áp sát đánh đổ hai tên samurai đang cánh giữ Tsunami. Cả hai tên samurai lê dài trên mặt đất. Một người trong đó kéo tay Tsunami đem nàng phòng hộ ở phía sau. Một người thì lập tức đường vòng hướng về phía nhà đem đám người Gatou bọc lại đảm bảo họ không có thời cơ bắt cóc con tìn.

Đám samurai còn chưa có hồi thần thì Naruto đã hành động. Theo sau đó chính là hai tay Naruto phát ra ánh sáng màu xanh, đôi tay vũ động. Chakra nhận theo đó bắn về phía đám người samurai. Tiếng hét thảm vang lên liên hồi. Máu tươi bắn tung toé khắp nơi vấy đỏ cả một mảnh đất.

“Anh Naruto…” Inari vội vã từ ngoài chạy ra thấp giọng kêu lên. Tuy nhiên khi thằng nhóc nhìn thấy cảnh trước mặt thì giật mình dừng bước chân sau đó ngã ngồi trên mặt đất. Con mắt thằng nhóc mở to hết sức nhìn về phía cảnh tượng đám samurai nằm la liệt dưới mặt đất và không có tên nào còn có hơi thở.

“Bảo vệ tốt mẹ ngươi là được.” Nhìn lướt qua Inari, Naruto ném xuống này một câu rội vội vã hướng về phía cây cầu lớn mà đi.

“Đáng giận!” Lúc này, đôi mắt màu đỏ của Uchiha Sasuke với một bên một câu ngọc, một bên hai câu ngọc nhìn chân chân cảnh tượng trước mắt. Trên người hắn đã cắm mấy cây châm dài, máu tươi từ đỏ chảy dài ra phía ngoài. Bốn bề là những tấm gương băng hình chữ nhật. Một người đeo chiếc mặt nạ đang cầm trong tay một đám phi châm đứng ở trong gương.

“Hừ!” Theo Sasuke hừ nhẹ thanh thì trên người cậu lại nhiều mấy cái châm dài.

“Sasuke!” Ở cách đó không xa bảo hộ Tazuna, Sakura biểu hiện ra đầy lo lắng cùng sợ hãi kêu lên.

“Xem ra vẫn còn kịp!” Naruto thấy vậy thoáng thở ra một hơi thật dài. Thân mình theo đó nhảy thẳng về phía khu vực bên trong khối băng. Bàn tay bao bọc chakra xanh lam vươn tay quét quang đem đám phi châm đánh bay.

“Naruto!” Cô nhóc Sakura đang hộ vệ Tazuna vui vẻ hô lên tiếng. Ở nàng xem ra chỉ cần có Naruto xuất hiện, hai người cùng nhau hợp tác như vậy ổn thắng. Đến đây, cô nàng khẽ thở ra một hơi dài.

“Đáng giận! Ngươi như thế nào vào được.” Cùng Sakura bất đồng, Sasuke thấp giọng nói.

Naruto bình thản đáp lại: “Là đối phương cố ý để cho ta vào!”

“Ngươi…” Nghe được lời này, Sasuke trợn tròn mắt ngay sau đó lớn tiếng quát lớn: “Ngu ngốc! Ngươi có biết đây là một cái bẫy hay không? Đối phương cố tình để ngươi tiến vào bên ngoài. Ngươi chẳng lẽ không biết ở bên ngoài đem băng phá vỡ!?”

Naruto không để ý đến Sasuke chỉ nhìn những tấm gương băng bốn phía, mà Sasuke cũng phát hiện vốn dĩ thường thường công kích cũng dừng. Vậy mà hắn còn chưa có hồi hồn thì theo sau đó phi châm lại một lần nữa vung lên bắn về phía Narute. Thế nhưng Naruto phản ứng cực nhanh đưa lên thanh kunai liên tục đón đỡ.

“Keng keng ken.g..”

“Naruto, chúng ta cứ như vậy không phải là cách hay! Chúng ta sẽ bị đối phương háo chết. Bây giờ, chúng ta cần thiết đem những tấm gương băng này phá huỷ lao ra bên ngoài!” Sasuke vừa đón đỡ phi châm vừa quay đầu nhìn về phía Naruto hô lớn.

“Ngươi nghĩ nhiều rồi Sasuke!” Hai tay Naruto lập tức đặt trên ngực kết ấn. Giọng nói mang theo giễu cợt nói: “Sasuke, để cho ngươi thấy thành quá luyện tập thời gian gần đây của ta. Một thứ ta tình cờ tìm ra. Ảnh phân thân…”

Bùm, bùm… tiếng khói nổ vang lên liên hồi. Ảnh phân thân được tạo ra được rất nhiều nhưng cũng không thiếu ảnh phân thân bị phi châm bắn nổ. Tuy nhiên Naruto vẫn chẳng quan tâm điều ấy vì chakra hắn rất nhiều.

Đột nhiên trong lòng bàn tay mỗi ảnh phân thân đều xuất hiện một quả cầu màu xanh sáng quay tròn ở mỗi bên tay. Sasuke nhìn về phía cảnh này thì kinh ngạc thầm nghĩ: “Đó là thứ gì!”

“Lên!” Naruto hét lên một tiếng. Đám ảnh phân thân lấy số lượng khổng lồ bắn về phía những tấm gương. Ngươi này biến mất, người kia tiến lên giống như một bầy kiến giết không bao giờ hết. Chúng điên cuồng lao về phía những tấm gương.

Người đeo mặt nạ thầm nghĩ một tiếng: “Không ổn, mình cần phải…” Tuy nhiên một ảnh phân thân đã tiếp cận hắn trực tiếp ẩn thẳng một quả cầu xanh về phía tấm gương. Thân thể người đeo mặt nạ theo đó cũng bị đánh bay ra ngoài. Ảnh phân thân thừa thế truy kích tung ra một cú đấm thẳng mặt của người đeo mặt nạ.

Phanh!

Mặt nạ vỡ nát, thân thể tên ninja cũng theo đó bắn về phía xa. Bàn chân lê dài trên mặt đất. Đám ảnh phân thân lập tức truy ngưng không bỏ. Trong tay mỗi người đều xuất hiện một quả cầu xanh. Chúng chẳng khác nào một đám châu chấu phóng về phía người ninja kia. Đôi mắt Sasuke trợn tròn nhìn về phía cảnh này kinh hô: “Đây… đây chính là thứ mà Naruto nói!”. Vậy mà Sasuke chưa kịp kinh ngạc thì đám ảnh phân thân lập tức dừng lại. Tất cả đều va đập vào nhau phát ra từng tiếng nổ liên hồi và biến thành khói trắng.

Naruto trợn to mắt nhìn về phía trước, thân mình hắn vọt tới sau đó đứng khựng lại đương trường. Hắn thấy được khuôn mặt xinh đẹp này thì lên tiếng nói: “Ngươi… tại sao lại là ngươi? Ngươi làm việc dưới trướng Zabuza!?” Bàn tay Naruto siết chặt lại.

“Thế nào? Ngươi không giết ta sao!?” Người ninja xinh đẹp này đột nhiên lên tiếng hỏi. Ánh mắt hắn đã giống như một người mất đi linh hồn: “Ngươi không nên phạm phải sai lầm như vậy. Sai lầm lớn nhất đó chính là không giết kẻ thù vì lòng thương hại và tha thứ chúng để chúng rời đi!”

“Tại sao lại là Zabuza!?” Naruto giận dữ nắm lại tay mở miệng nói: “Hắn không đáng để ngươi làm như vậy!?”

Lúc này, Sasuke chạy tới thấy được cảnh này lập tức liền hỏi: “Naruto, cậu quen biết người này!?”

Naruto không có trả lời Sasuke mà tiếp tục nghe được ninja xinh đẹp nói: “Ngươi có đôi mắt giống như ta trước đây. Ta thấy được nỗi đau của sự cô đơn trong mắt ngươi. Ta cũng từng như vậy trước đây khi mình gặp phải anh Zabuza!”

“Đó là lý do ngươi bán mạng cho Zabuza!?” Naruto nắm lại nắm đấm, trên tay chakra đã bao trùm biến thành màu xanh phát ra ánh sáng nhè nhẹ.

“Anh Zabuza, anh ấy không cần những kẻ vô dụng và anh ấy là lẽ sống của ta!” Trên mặt ninja xinh đẹp xuất hiện một nụ cười cực kỳ thê lương và buồn bã. Hắn tiếp tục kể câu chuyện của mình: “Tôi từng có những người thực sự quan tâm đến tôi đó là cha và mẹ. Tôi được sinh ra ở một ngôi làng nhỏ đầy tuyết của làng Sương Mù. Tôi rất hạnh phúc vì cha mẹ tôi là những người rất tốt nhưng…”

“Khi tôi lớn lên và nhận biết được thế giới thì chuyện đó đã xảy ra!” Ninja xinh đẹp dùng tay lau đi vết máu trên miệng mình tiếp tục nói: “Nhưng biến cố đã xảy ra! Cha tôi đã giết chết mẹ tôi và ông đã cố gắng giết tôi!”

“Cái gì!?” Con mắt Naruto mở hết cỡ, vẻ mặt giật mình và kinh hãi.

“Làng Sương Mù đã từng có một cuộc đại chiến và huyết kế giới hạn bị căm ghét!” Giọng nói trầm trầm từ ninja trước mặt phát ra: “Vì những khả năng đặc biệt đó mà những gia tộc có huyết kế giới hạn được sử dụng như những vũ khí trong các cuộc chiến. Kết quả những gia tộc đó trở thành nguyên nhân sự bất hạnh và chiến tranh. Sau chiến tranh, những gia tộc đó đã phải che dấu đi sức mạnh của mình nếu không họ rất có thể bị giết chết.”

“Mẹ tôi từng là người sử hữu huyết kế giới hạn này. Trong một lần vô tình tôi cũng phát hiện được khả năng của mình và đã bị bà đánh…” Giọng nói ninja biến thành buồn bã: “Không biết thế nào cha tôi phát hiện điều này và cha tôi đã giết chết mẹ tôi. Lúc đó tôi quá sợ hãi và khi mình tỉnh dậy thì tôi phát hiện được mình đã giết chết chính cha ruột mình bằng huyết kế giới hạn của tôi.”

“Trong giây phút đó… tôi đã nghĩ mình không nên tồn tại trên thế giới này!” Ninja buồn bã tiếp tục câu chuyện: “Đó cũng là lúc tôi nhận ra một điều đau đớn nhất. Trên thế giới này, tôi chỉ là một thứ bỏ đi mà thôi! Lúc tôi tuyệt vọng nhất đó là lúc tôi gặp được Zabuza và anh ấy đã nói rằng tôi mang dòng máu bị nguyền rủa và anh ấy cần tôi.” Đến lúc này, ninja đã chảy nước mắt: “Tôi đã rất vui!” Vừa nói đến đây ánh mắt hắn cũng biến thành kiên định: “Thế nên Naruto hãy giết tôi đi!”

“Tốt!” Naruto cầm trong tay đã biến thành lưỡi đao chakra. Hắn đi về phía ninja xinh đẹp đưa tay đao lên hướng về phía ninja. Sasuke có chút chần chờ nhưng sau đó im lặng xuống phía dưới. Đôi mắt ninja xinh đẹp đã nhắm mắt lại chờ đợi cái chết.

Bang!

Ninja xinh đẹp chỉ cảm giác được một cảm giác choáng váng. Hắn trực tiếp ngã phịch xuống phía dưới. Sasuke kinh ngạc hô lên: “Naruto…” Tuy nhiên Naruto chẳng nói chuyện mà im lặng đưa hai tay lên. Chakra như cuồng phong mãnh liệt tụ trong tay Naruto. Đôi mắt rét lạnh nhìn về phía trước.

Ở phía xa, trên cơ thể Zabuza xuấtb hiện đầy những con chó. Tất cả chúng đều ngoạm lên người Zabuza đem Zabuza cố định không có cách nào di chuyển được một chút nào. Hatake Kakashi lạnh lùng lên tiếng nói: “Đến đây là kết thúc rồi, Zabuza!”. Hai tay Kakashi liên tục kết ấn sau đó tay trái cầm lấy tay phải của mình.

“Chi, chi, chi….” Bên tay phải Kakashi bắt đầu xuất hiện lôi điện màu trắng lượn lờ. Nó giống như hàng trăm, hàng nghìn con chim cũng cất cao tiếng hót. Bàn chân đạp mạnh lên trên mặt đất, Kakashi dùng bàn tay phát ra lôi điện lập loé trực tiếp chọc thẳng vào trong ngực của Zabuza.

Phập!

Zabuza mở to mắt ra nhìn về phía cảnh này. Hắn thấy được bàn tay Kakashi rút ra khỏi ngực của mình. Máu đỏ tươi từ đó phún chảy ra phía ngoài. Thân thể Zabuza theo đó rơi phịch xuống phía dưới mặt đất. Trong khi ánh mắt hắn trước khi chết lại cố gắng nhìn về phía người thiếu niên tóc đen đang nằm trên mặt đất.

“Quả nhiên, Quỷ Nhân Zabuza cái quỷ gì! Uổng phí ta tiêu mất nhiều tiền, thật vô dụng!” Thanh âm thực kiêu ngạo vang lên, thanh âm này đánh vỡ làm cho Naruto ghé mắt nhìn về phía một nam nhân có thân hình thấp bé…

“Ngươi là Gatou…” Trầm thấp thanh âm từ Naruto trong miệng vang lên, âm thanh có chút lạnh lùng. Ám mắt mang theo rét lạnh nhìn về phía Gatou.

“Đúng thì lại như thế nào. Uy, các ngươi giết sạch người nơi này. Thời gian ba ngày, các ngươi tuỳ tiện đối với cái thị trấn này. Các ngươi muốn làm gì thì làm!” Ngón tay Gatou chỉ thẳng về phía đoàn người Naruto.

“Nga, thật vậy!? các huynh đệ giết bọn họ!!!” Đám giặc cỏ vây quanh Gatou lập tức hưng phấn hô lên, chúng hưng phấn múa may vũ khí trong tay lao về phía trước.

“Tốt…” Naruto hai tay ôm ngực trực tiếp hơi gật đầu vài cáo ngạo mạn nhìn về phía đám giặc cỏ. Đột nhiên hai tay hắn kết ấn với tốc độ cực nhanh. Tiếng nổ liên tục vang lên, một đám ảnh phân thân xuất hiện bên cạnh Naruto. Đám giặc cỏ nhìn về phía cảnh này thì hoảng hốt đáng tiếc đối với chúng muốn dừng tay đã muộn.

“A!” Từng tiếng kêu thảm thiết từ trong đàn giặc cỏ vang lên. Mỗi ảnh phân thân đều dùng trong tay thanh kunai đem đám giặc cỏ coi như cỏ dại mà dùng liềm cắt bỏ…..

“Oa!” Nhìn phía trước từng người từng người ngã xuống thành thi thể, Sakura nhịn không được phun ra. Gần trăm người, Gatou mang đến giặc cướp bị đôi tay Naruto tàn sát không có một cái sống sót, toàn bộ đã chết….

Gatou chỉ thấy được Naruto toàn thân sạch sẽ dẫm trên mặt đất chứa đầy máu đi về phía mình. Hắn lúc này đã trực tiếp ngã nhào xuống phía dưới mặt đất, thân thể cũng theo đó lùi về phía sau. Cả người hắn đã ướt đẫm mồ hôi, hắn cảm nhận được tử thần đang đến gần. Bản năng theo đó lui lại, bàn tay đưa lên ngăn cản: “Đừng… đừng giết ta… ta có rất nhiều tiền… rất nhiều tiền…”

Phanh!

Naruto trực tiếp dẫm lên trên ngực của Gatou khiến cho hắn phun ra một ngụm đàm. Bàn chân đặt trên ngực Gatou, Naruto cười lạnh nói: “Thế nào… muốn sống sao!?”

“Đại nhân… tất nhiên ta muốn sống… chỉ… chỉ cần ngài…” Gatou ấp a ấp úng vì quá sợ hãi mà lời nói trở nên ngắt quãng.

Lập tức Naruto cười lạnh lên tiếng cắt đứt lời Gatou nói: “Tốt…”