Méo… Con mèo nhỏ nhắn đáng thương có khuôn mặt giống một con hổ con bị nữ nhân béo tốt ôm vào trong lòng. Con mắt bị ma sát trông đến vô cùng đáng thương. Nữ nhân cưng chiều đến mặt con mèo biến dạng, vừa nói nữ nhân này vừa ma xát con mèo vừa cười: “Tora cứng bé nhỏ làm ta lo lắng muốn chết đi được!”
Bộ dạng thảm thương còn mèo làm cho mấy đứa nhóc đó đứng chân chân ở nơi đó thầm nghĩ: “Thảo nào con mèo chạy trốn cũng phải!”
Hokage đệ tam rít lấy một hơi thuốc phát ra phù phù khói trắng. Trong tay hắn cầm một tờ giấy đưa lên, vẻ mặt có chút lãnh đạm: “Ừm! Đội 7 của Kakashi, nhiệm vụ của các cậu tiếp theo đó chính là chăm trẻ giúp một ông bố và đi lấy hàng ở làng bên và giúp họ đào khoai.”
“Ngài Đệ Tam!” Đột nhiên Naruto lên tiếng đáng ngắt lời Hokage đệ tam. Naruto bình tĩnh tiếp tục nói: “Chúng em đã làm nhiệm vụ cấp D này được một thời gian. Sự phối hợp của đội đã tốt hơn trước. Hơn nữa, ngài Đệ Tam hẳn rõ thực lực đội bảy cao hơn so với đội khác. Thế nên, theo lý chúng em cũng có thể tiếp nhiệm vụ cao cấp hơn một chút!”
“Đừng có nói những điều ngu ngốc như vậy!” Ngồi bên cạnh Hokage đệ tam lập tức vỗ bản đứng lên: “Mặc dù tổ đội thứ bảy bọn em so với đội khác có mạnh hơn thật nhưng các em mới là Genin mà thôi. Mọi người đều phải bắt đầu bằng những nhiệmh vụ đơn giản rồi mới tăng cấp hiểu chưa hả!?”
“Thầy Iruka, theo em biết được thì nhiệm vụ cấp bậc phân chia từ thấp đên cao là D, C, B và A. Một số nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm còn được đưa vào cấp S.” Naruto khoanh tay trước ngực, một tay sờ cằm theo thói quen. Giọng nói hắn cũng trở nên bình tĩnh và lạnh lùng: “Genin có thể nhận nhiệm vụ là D và C, Chuunin có thể nhận được C và B, Jounin có thể nhận nhiệm vụ A có khi làm nhiệm vụ S. Dựa vào tổ đội thứ bảy có một Jounin là thầy Hatake Kakashi hơn nữa với thực lực tổ đội em hoàn toàn có thể nhận nhiệm vụ cấp C mà không cần phải lo lắng. Trong ghi chép thì nhiệm vụ cấp C bao gồm một số nhiệm vụ bảo vệ, hộ tống hoặc hái thuốc ở những địa hình nguy hiểm… Nếu như có gặp nguy hiểm cũng chỉ là sơn tặc hoặc lưu manh người bình thường mà thôi. Nếu như gặp phải nhiệm vụ có ninja đó là thuộc về cấp B trở nên. Em nói đúng chứ, thầy Iruka!?”
“Cái này!?” Hokage đệ tam trầm ngâm một chút sau đó xoay qua nhìn về phía Iruka thấy được Iruka cũng rơi vào trầm mặc. Đến cuối cùng, Hokage đệ tam đành gật đầu nói: “Được rồi, nếu như các em muốn như vậy!? Ta sẽ giao cho các em một nhiệm vụ cấp C.” Hai tay đặt ở trước cằm, Sarutobi Hiruzen vừa cắn tẩu thuốc vừa nói: “Một nhiệm vụ bảo vệ một người quan trọng. Giờ ta sẽ giới thiệu ông ấy cho các em. Các em hãy chờ một lát…”
“này… mời vào!”
“Gì thế!?” Cánh cửa vừa mở ra thì một lão già bước vào bên trong. Lão già có mái tóc màu xám, bộ râu lớn và mắt màu đen đeo một cái gọng kính. Hắn mặc bộ dạng cực kỳ cũ kỹ với chiếc khăn quàng cổ và một cái dây cột ở trên đầu. Trong tay thì vân vê chai rượu khá lớn và cả người sặc mùi rượu, ở xa như vậy Naruto vẫn ngửi thấy được. Lão già lên tiếng lãnh đạm hỏi: “Một đám nhóc con…”
“Ông chính là chủ nhiệm vụ lần này sao?” Naruto lạnh nhạt lên tiếng hỏi. Thấy được lão nhân không có trả lời mà im lặng thừa nhận mà lẳng lặng nhìn hắn, Naruto tiếp tục nói: “Mặc dù ông là cố chủ nhưng xin hãy tôn trọng chúng tối. Mặc dù chúng tôi nhỏ tuổi nhưng cũng là Genin trước sự kiểm tra của làng Lá. Với lại, trong đội tôi có thầy giáo là một Jounin. Điều đó còn chưa đủ cho một nhiệm vụ cấp C sao? nếu như ông không hài lòng hoặc nghi ngờ về chúng tôi chẳng khác nào nghi ngờ làng Lá, nghi ngờ làng Lá một trong làng mạnh nhất ở năm cường quốc. Nếu vậy, ông có thể không tiếp nhiệm vụ ở nơi này! Nhưng tôi tin tưởng, với mức thù lao đưa ra cấp C đó, không có nơi nào đưa cho ông hậu đãi hơn nơi này đâu, cố chủ nhiệm vụ cấp C…”
Giọng nói Naruto tràn ngập lãnh đạm và sắc bén nói khiến cho lão nhân không khỏi cứng miệng lại. Vẻ mặt lão nhân biến thành khó chịu lên tiếng hỏi: “Đây là thái độ ninja làng Lá sao!?”
“Ngài Tazuna, xin tin tưởng ninja làng Lá chúng tôi!” Hokage đệ tam không tức giận mà mỉm cười gật đầu.
“Được rồi!” Lão nhân tên Tazuna chảy mồ hôi hột trên trán bất đắc dĩ quay ra nhìn về phía đám nhóc: “Ta là kĩ sư xây cầu Tazuna. Ta hy vọng các cậu có thể bảo vệ hộ tống ta bình an về làng để hoàn thành cây cầu đang xây dựng dang dở!”
“Ông nội, mau đến quyết đấu đi!” Bất chợt một âm thanh cắt đứt lời nói từ miệng lão già Tazuna. Từ phái ngoại đột ngột vọt vào một cậu nhóc bé nhỏ. Cậu nhóc sở hữu mái tóc nhọn màu nâu cùng đôi mắt đen. Cậu cũng có vết nứt nhỏ ở răng. Bên ngoài mặc áo vàng in biểu tượng làng Lá màu đỏ, quần ngắn xám, và chiếc khăn choàng cổ dài. Khi lần đầu xuất hiện, nhân vật này đội chiếc mũ mang khuôn mặt nhăn nhó màu cam ở bên phải, vòng tròn đỏ ở bên trái, cùng lỗ trên đỉnh mũ để tóc chỉa ra ngoài.
Rầm!
Thật sự là bi kịch khi mà cậu nhóc chạy quá nhanh vấp phải chiếc khăn choàng dài mà ngã xấp mặt. Tình cảnh này thực sự làm cho Naruto không còn gì để nói. Vậy mà để che dấu đi sự xấu hổ khi mà thằng nhóc vấp phải khăn choàng, nó lập tức lấy cớ: “Đáng giận! Là bẫy rập, nhất định là bẫy rập, là tên chết tiệt nào ở chỗ này phóng bẫy rập! Đau đau đau đau..”
“Cái kia, thiếu gia Konohamaru ngươi không có chuyện đi? Còn có bổ sung một câu, trên mặt đất cũng không có bẫy rập.” Một người thanh niên có mái tóc đen và đôi mắt màu nâu và luôn xuất hiện với chiếc kính mát như một thương hiệu của mình. Thông thường anh được nhìn thấy trong các bộ trang phục tiêu chuẩn ninja Konoha nhưng không mặc chiếc áo khoác bên ngoài. Hắn cũng đeo băng bảo vệ trán như một chiếc khăn trùm đầu. Khi nâng mắt kính, hắn khẽ liếc về phía Naruto… Ở sau lớp kính ấy, Naruto cảm nhận được sự chán ghét của đối phương.
Thấy Naruto quay đầu nhìn bằng ánh mắt đạm mạc kia, người thanh niên hơi sửng sốt một chút. Bất quá ngay sau đó phục hồi tinh thần lại đối với cậu nhóc Konohamaru còn đang ngồi ăn vạ trên đất nói: “Thiếu gia Konohamaru, hiện tại là thời gian tu luyện, ngươi lại như thế nào lại tới nữa.”
“Đương nhiên là tới khiêu chiến ông nội! Đúng rồi ta là tới khiêu chiến ông nội, tiếp chiêu đi, ông nội. Ta nhất định sẽ trở thành Hokage Đệ Ngũ.” Nói một nửa, thằng nhóc Konohamaru giống như nhớ tới mục đích của chính mình, hét lớn xông lên đi.
“Thằng nhóc này là cháu ngài Hokage Đệ Tam sao?” Tazuna thầm nghĩ đồng thời đưa tay lên lau trên trán mồ hôi: “Thật là một thằng nhóc nghịch ngợm!”
Đột nhiên bị một bàn tay tóm lấy, thằng nhóc lập tức dãy dụa liên hồi. Thằng nhóc thấy được người bắt mình là một tên thanh niên tóc trắng thì giận dữ hét lên: “Buông ta ra!”
“Ai thật là…” Hokage đệ tam nhìn thằng nhóc đang dãy dụa trong tay Kakashi, hắn đưa tay lên vỗ nhẹ vào mặt mình một cái.
“Buông ta ra, tên độc nhãn long chết tiết!” Konohamaru không rõ ràng lắm trên tay hắn chính là ai vì thằng nhóc trên cơ bản mỗi ngày đều ở lêu lổng, làm một ít sự tình lung tung rối loạn.
Bị mằng mình thành độc nhãn long, Kakashi trực tiếp buông tay làm cho thằng nhóc ngã phịch xuống đất. Dường như cảm nhận được đau đớn, thằng nhóc liên tục gào lên đau đớn. Người thanh niên tóc đen ở bên cạnh thấy vậy khó chịu phản bác: “Kakashi, ngươi làm như vậy có quá đáng lắm hay không?”
“Ân” Kakashi nhàn nhạt quay ra nhìn về phía người thanh niên. Rồi kế tiếp quay ra nhìn về phía ba học sinh của mình nói: “Các em nội có một giờ chuẩn bị. Sau một giờ, tất cả tập trung tại cổng làng tiếp nhận nhiệm vụ hộ tống ông Tazuna trở về Ba Quốc.”
Ba người nhìn về phía nhau rồi gật đầu. Naruto mở miệng lên tiếng nói: “Nhiệm vụ lần này là nhiệm vụ đầu tiên của chúng ta ở cấp C. Thế nên tôi nghĩ chúng ta trở về chuẩn bị kỹ một chút. Cần mang theo thứ đều mang theo, thứ không cần thiết để lại.” Vừa nói xong hắn thuấn thân rời đi.
“Nói như không nói!” Sakura khinh bỉ thầm nghĩ trong lòng. Tuy nhiên cô nàng rất nhanh quay ra nhìn về phía thằng nhóc đẹp trai tóc đen mà cười như hoa: “Sasuke. Đây là nhiệm vụ đầu tiền của chúng ta….”
Vụt!
Thân hình Sasuke cũng theo đó nhanh chóng rời đi để lại cô nhóc chết đứng ở tại chỗ. Bàn tay đưa lên không trung như quơ nắm lấy cái gì sau đó bàn tay thả xuống, đầu cũng theo đó gục xuống.