Dịch Phong lắc đầu rồi cầm mấy loại trái cây đem ra con sông gần đó rửa sạch, ngồi huýt sáo thì lúc sau tiểu Giáp (con xuyên sơn giáp) đi đến gần trên mồm là một mảnh vải hồng dúi dúi vào chân hắn, Dịch Phong cầm lên ngửi rồi hoảng lên.
-Là nội y nữ nhân, tiểu Giáp, ngươi lấy nó ở đâu?
Tiểu Giáp chậm rãi đi trước dẫn đường đến một bụi rậm cách chỗ hắn không xa, ở đấy xuất hiện tiếng hát trong trẻo của nữ nhân. Dịch Phong khẽ tách đám bụi rậm, một cảnh tưởng làm hắn phải há hốc mồm, Hoa Ngọc Khanh đang lõa thể tắm dưới sông.
Mái tóc dài của nàng buông xuống, bờ vai trắng trẻo mềm mại thanh khiết, làn da đó dường như muốn làm cho những mỹ nhân 0trong thiên hạ phải ghen tị.
Nàng nhẹ nhàng vốc nước lên, nhẹ nhàng để làn nước chảy khắp ngọc thể. Khi đôi tay nàng đưa lên ngọc nhũ kiêu hãnh của nàng liền đập vào mắt của Dịch Phong, hạt anh đào màu phấn hồng khiến cho khí huyết của hắn sôi sục.
Mặc dù hắn đã thấy ngọc nhũ của nàng trong đêm qua nhưng chỉ trong màn đêm khó có thể hình dung được, và bây giờ hắn đang được chiêm ngưỡng tận mắt.
Hoa Ngọc Khanh tắm rửa xong, đi lên bờ, lại thêm cảnh phun trào, mỗi bước di chuyển là cặp ngực bự lại nung nẩy theo nhịp chân thon dài trơn mị trắng bóc, lại nhìn phía dưới thấp thoáng hắn thấy được khe rãnh hồng hào lúc ẩn lúc hiện.
-Cực phẩm.
Dịch Phong lúc này chỉ có thể nói ra hai từ thể hiện vẻ tuyệt sắc của nàng. Tiểu Giáp cắn vào ống quần ra hiệu gọi nhưng Dịch Phong cứ mẩn mê nhìn liền cuộn tròn người lăn vào chân hắn, chả biết lăn thế nào làm gãy một cành cây gây ra tiếng động. Hoa Ngọc Khanh cảm biến được, nhanh xoay người mặc tạm y phục để che mấy phần nhạy cảm, nàng sợ rằng lại gặp mấy tên dâm tặc, cái thân thể này chỉ được một người được phép nhìn.
Dịch Phong cuống cuồng ôm lấy tiểu Giáp chạy đi nhưng không kịp, hữa thủ Hoa Ngọc Khanh tụ hàn băng chân khí đánh thẳng về phía bụi rậm đông cứng cả một đoạn dài.
Nàng phi người đến chỗ bụi rậm nhận ra Dịch Phong và tiểu Giáp bị đông cứng và sau đó “Chát” hai tiếng nghe chan chát.
——————————————-
Hai người ngồi đối diện nhưng chả ai nhìn ai, Hoa Ngọc Khanh hậm hực cầm quả táo cắn như thể chưa bao giờ được cắn vậy, nàng tức vì hành động Dịch Phong như thể một tên dâm tặc vậy. Còn về phía Dịch Phong thì hai tay ôm má đỏ rực hằn năm ngón tay thon dài, tiểu Giáp thì không biết mình đã gây chuyện vẫn ngon lành ăn.
-Ta tưởng nàng đi rồi.
Vẫn không trả lời, Hoa Ngọc Khanh mặt cau có đứng dậy đi ra chỗ khác bỏ lại Dịch Phong ngẩn ra, hắn thầm nghĩ phụ nữ đúng là khó hiểu nhưng may thay khi ở Vô Ưu Cốc hắn đã được lão già kia dạy vài mánh với phụ nữ và bây giờ là dịp để sử dụng.
Ra con sông, hắn thấy nàng cầm mấy viên đá ném lia lịa xuống sông trên miệng xinh thì đang mắng hắn đủ điều. Dịch Phong thân pháp di chuyển không gây ra tiếng động nhanh chóng đến sau lưng nàng và ôm vòng eo nhỏ đó.
Bị bất ngờ, Hoa Ngọc Khanh định xoay người tung chưởng nhưng thấy Dịch Phong, nàng lại thôi cứ mặc hắn ôm nàng tận hưởng cái mùi thơm quyến rũ.
Dịch Phong một tay ôm eo tay còn lại chậm chậm mò xuống nơi rãnh khe sờ mó, nhận thấy bàn tay tác quái Hoa Ngọc Khanh mở miệng thì bị cái miệng Dịch Phong tập kích bất ngờ, hôn ngấu nghiến lên đôi môi hồng nhuận nhỏ nhắn, Hoa Ngọc Khanh chống cự nhưng chỉ là tượng trưng, Dịch Phong thấy nàng không ý kiến nhẹ nhàng dùng lưỡi tách hàm răng vật cản cuối cùng, hai cái lưỡi nóng bỏng cuốn miết lấy nhau, hắn mút mạnh lấy đôi môi đào. Hai tay ôm chặt lấy tấm lưng như thể muốn nàng là một phần của mình.
Tách ra một hồi để lấy hơi, hai người tiếp tục lại áp miệng vào nhau ngấu nghiến nhau. Hoa Ngọc Khanh giờ đã động xuân tình,, song thủ hắn như bắt đầu triển khai lên xuống nhẹ nhàng đi xuống vùng eo nàng rồi cũng cảm nhận được sự đàn hồi từ cặp tuyết đồn đầy màu mỡ.
Nàng bỗng đẩy nhẹ hắn ra, nhanh nhẹn cởi áo váy, lộ ra thân hình hoàn mỹ gợi cảm, nhìn được ánh mắt đầy tán thưởng của tình lang, Hoa Ngọc Khanh như uống mật ngọt, ưỡn lên bộ ngực bự mặc cho Dịch Phong xoa nắn bú liếm.
-Thiếp đẹp chứ?
-Nàng đẹp lắm.
-Thiếp là của chàng mong chàng đừng bỏ rơi thiếp
Hoa Ngọc Khanh lí nhí nói trong khi chôn mặt vào cặp song nhũ cực phẩm. Dịch Phong gật đầu.
-Ta sẽ không bao giờ có ý nghĩ bỏ rơi nàng.
Hắn vòng đôi tay kéo sát người nàng vào lòng,cái miệng hắn lại hôn lấy cái miệng nhỏ nhắn của nàng. Hoa Ngọc Khanh giờ chỉ biết rên rỉ hưởng ứng đáp lại.
Bế xốc nàng hắn tìm đến một thảm cỏ xanh đặt nàng xuống, một tay nắm lấy một ngọc phong nhào nặn, nhũ hoa bị hắn kẹp vào trong giữa ngón tay.Thật nhanh, cặp nhũ hoa tròn hồng đã đứng thẳng lên.
Nhìn thân thể mỹ miều đó, hắn thấy thật may mắn. Lớp mảng cỏ đen, Dịch Phong vùi đầu xuống liếm láp, cái lưỡi như con rắn sục sạo tiến vào bên trong quấy phá khiến nàng phải cong người lên để hưởng thụ cũng như muốn lưỡi Dịch Phong tiến sâu hơn rất nhanh nàng đã ra khí đầu tiên.
Khuôn mặt đỏ ửng cùng hơi thở hổn hển, hắn phải ăn nàng ngay chứ không thể chịu được nữa rồi. Hắn lôi dương căn đã cứng ngoắc chà nhẹ cửa âm đ*o làm Hoa Ngọc Khanh có chút sợ hãi.
-Đừng lo ta sẽ rất nhẹ nhàng
Hoa Ngọc Khanh gật đầu nhẹ, trước sau gì cũng cho hắn chi bằng bây luôn đỡ phải lằng nhằng.
Dịch Phong bắt đầu mạnh bạo chà xát tại âm đ*o ẩm ướt kia. Từ đầu khấc truyền đến một tư vị rất mỹ diệu khó thể tả được. Nắm chặt cặp mông, hắn nhắm thật chuẩn đâm lút cán. Cú đâm phá tan màng trinh mỏng manh, cảm giác thật phê làm hắn muốn rên thành tiếng nhưng lại nghe được tiếng thống khổ khó chịu của Hoa Ngọc Khanh.
Chỉ thấy nàng sắc mặt trắng bệch, trong khóe mắt có một giọt lệ xoay chuyển sắp chảy ra. Dịch Phong cẩn thận nhẹ nhàng truyền vào người dòng chân khí để giảm bớt cái đau cho nàng.
Dần dần, hắn cảm thấy thông đạo ấm áp trở nên ẩm ướt, Hoa Ngọc Khanh toàn thân đỏ hồng đã bắt đầu động tình. Sau khi trải qua cơn đau ban đầu, nàng bắt đầu phối hợp chuyển động, hiển nhiên đã tìm thấy được cảm giác khoan khoái.
Trải qua một tiếng sau Dịch Phong ở phía hông di chuyển rất nhanh báo hiệu hắn sắp ra rồi mà phía dưới Hoa Ngọc Khanh điên cuồng rên lớn vì sướng. Thêm năm nhịp Dịch Phong cắm mạnh vào âm đ*o xuất ra tinh khí đổ đầy trong người nàng và Hoa Ngọc Khanh cũng vậy toàn thân run lên, kêu một tiếng không kìm được tiết thân.