Lý Bát Dạ thở dài, hắn toàn nói sự thật thôi mà không ai tin hết vậy. Nhìn căn nhà hoang tàn, sắp sụp đổ, Lý Bát Dạ quyết định quét dọn, lau chùi, sửa sang luôn toàn bộ ngọn núi, tiện cho việc dẫn gái về.
Khi hắn hoàn thành mọi việc một cách tương đối, tòa Cô Phong bị bỏ hoang này mới ở tạm được.
Lý Bát Dạ làm việc gì cũng đều cẩn thận, chậm mà chắc. Từ cái giường, cái bàn cái ghế đều được xếp cẩn thận, để sau này, các nàng tiện đu bám khi xếp hình.
Nhìn những ngọn núi bên trong Tẩy Nhan Cổ Phải phía xa, Lý Bát Dạ chợt chìm sâu vào trầm mặc.
Trải qua bao cố gắng, hắn cuối cùng đã đoạt lại được thân thể của mình, hồn phách cũng thoát khỏi khống chế của lão già trong Tiên Ma Động. Thời gian trôi qua gấp gáp không một chút tiếc thương, bao nhiêu nữ nhân từng là người yêu, bạn chịc của hắn, như Băng Vũ muội muội, Hồng Thiên nha đầu, Minh Nhân tiên tử,… cuối cùng cũng xa rời hắn.
Tại thời điểm xa xôi trong thế giới kia, hắn chỉ là một công nhân làm thuê rất bình thường, vì tự sát mà tiến vào Tiên Ma Động, để rồi hồn phách bị giam cầm trong Âm Nha, cứ thế sống từ đời này qua đời khác. Lúc đó Lý Bát Dạ thật hoảng sợ, làm Âm Nha hắn không phản kháng được, chỉ đành đi theo lộ tuyến mà Tiên Ma Động lập ra, giống như bảy bò từng đi. Hắn bay không ngừng nghỉ giữa trời đất, vào Táng Địa, vượt Cựu Thổ, xuyên qua Cửu Giới… và cuối cũng vẫn bị bức quay trở lại Tiên Ma Động.
Ngàn vạn năm qua, gặp biết bao nhiêu mỹ nữ, chỉ có thể nhìn mà không thể ăn, Lý Bát Dạ rất thống khổ. Hắn luôn cố gắng nhẫn nhịn trước bao nhiêu dụ hoặc, khiến chịch tâm của hắn được gột rửa đến mức vô cùng kiên định. Nhớ lại những ngày còn là con quạ, có những lần hắn ngụp lặn trong vếu và bím. Những ngày đó, Lý Bát Dạ luôn bị dục hoả thiêu đốt. Có hôm, mấy bé thần nữ thánh nữ nghiền quá, chuyên lôi hắn ra mà thủ dâm, khiến bộ lông đen mượt của Lý Bát Dạ lúc nào cũng ướt nhẹp, mỗi ngày phải rỉa vài tiếng mới khô được.
Từ đó, Lý Bát Dạ tuyệt không cam lòng trở thành một con búp bê tình dục, nên đã vạch ra một kế hoạch vô cùng to lớn, muốn chặt đứt mọi cấm chế cũng như lộ tuyến bên trong hồn phách của hắn. Vì muốn thoát khỏi Âm Nha, muốn đoạt lại thân thể của mình, vì có thể được xếp hình. Lý Bát Dạ lần lượt dẫn dắt chỉ bảo cho nhiều thiếu nữ có tiềm lực bước vào con đường tu đạo, thậm chí còn hỗ trợ những người ưu tú nhất tiến lên con đường vô địch gánh lấy thiên mệnh. Nhưng hôm nay khi Lý Bát Dạ đã trở lại thân thể cũ của mình, một lần nữa làm người, thì bao cố nhân xa xưa đã rời hắn mà đi. Lý Bát Dạ khe khẽ thở dài rồi nhanh chóng hít thở thật sâu để ổn định lại tâm tình, một ngày nào đó hắn sẽ đi tìm các nàng.
….
Tin tức Lý Bát Dạ trở thành thủ tịch đại đệ tử của Tẩy Nhan Cổ phái nhanh chóng truyền ra khắp nơi. Khiến đám đệ tử ăn mừng rầm rộ, ngay cả đám trưởng lão cũng tỏ ra vui vẻ.
Vài tháng trước, nội bộ Cửu Thánh Yêu Môn truyền ra tin tức bí mật: Chỉ cần vị hôn phu của công chúa bọn họ xuất hiện, liền bị làm thịt ngay. Cho tới hiện tại, mới hơn hai tháng, đã có năm thủ tịch đại đệ tử của Tẩy Nhan Cổ Phái bị ám sát, bốn tên không rõ tung tích,…
Nên không ai dám nhận chức thủ tịch đại đệ tử vào người. Có Lý Bát Dạ đi chết thay, tất nhiên họ vui mừng rồi.
……
Lý Bát Dạ ở trên ngọn Cô Phong, chờ đợi từng ngày để gặp cô nàng Lý Sương Nhan.
Ba ngày sau, Nam Hoài Nhân tới thăm.
– Sư huynh, trưởng lão gọi ngươi đến tổ điện.
Nam Hoài Nhân vội nói với Lý Bát Dạ.
– Chuyện gì?
Lý Bát Dạ nhìn thoáng qua thần thái của Nam Hoài Nhân, giả bộ hỏi.
Trong lòng Nam Hoài Nhân có quỷ, bị Lý Bát Dạ nhìn chằm chằm, hắn hơi mất tự nhiên, nói ra:
– Không dối gạt sư huynh, Cửu Thánh Yêu Môn gửi tin tới.
Nói đến đây, hắn khẽ liếc Lý Bát Dạ một cái rồi nói tiếp:
-Nghe nói, vị hôn thê của sư huynh muốn khảo hạch sư huynh.
Lý Bát Dạ chợt nhớ lại một ít ký ức xa xưa, khi nghe nhắc tới cái tên này.
Nam Hoài Nhân lại tưởng Lý Bát Dạ không biết Cửu Thánh Yêu Môn, sợ hắn không đi, Nam Hoài Nhân vội vàng nói:
-Cửu Thánh Yêu Môn là một môn phái lớn có tiếng tăm lừng lẫy tại Trung Đại Vực, bọn họ chấp chưởng Cổ Ngưu cương quốc, phong hầu phong vương. Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta và Cửu Thánh Yêu Môn có quan hệ mật thiết từ xa xưa. Tổ sư của Cửu Thánh Yêu Môn là Cửu Thánh Đại Hiền từng là đệ nhất chiến tướng dưới trướng của Tổ sư Minh Nhân Tiên đế của chúng ta, vị này đã từng theo Tổ sư quét ngang Cửu Giới. Lúc Tẩy Nhan Cổ Phái đang chấp chưởng Cổ quốc, Cửu Thánh Yêu Môn còn phải đến triều bái chúng ta.
– Ta biết rồi.
Lý Bát Dạ ung dung cười khẽ. Hắn biết rõ về Cửu Thánh Yêu Môn, cũng đã từng gặp Cửu Thánh Đại Hiền.
Vào thời gian đầu của thời đại Chư đế, hắn đã chỉ dẫn cho thiếu nữ – Minh Nhân tu đạo, cũng vì Minh Nhân thích chơi chim, mà Lý Bát Dạ hao tốn không biết bao nhiêu mưu mô, tâm huyết, cuối cùng mới hàng phục được lão gà trống Cửu Thánh Đại Hiền này, bắt lão yêu làm người hộ đạo cho cô nàng Minh Nhân kia.
– Vị hôn thê ta là nữ?
Lý Bát Dạ hỏi Nam Hoài Nhân. Hắn muốn biết vị hôn thê có phải Lý Sương Nhan hay không.
Nam Hoài Nhân trả lời:
– Nghe nói, đã lâu lắm rồi giữa Tẩy Nhan Cổ Phái và Cửu Thánh Yêu Môn không có quan hệ thông gia. Ở kiếp này, truyền nhân của bọn họ lại đúng là một nữ đệ tử.
Hắn ngừng trong giây lát liếc nhìn thái độ của Lý Thất Dạ rồi nói tiếp:
-Đệ nghe nói, truyền nhân Lý Sương Nhan của Cửu Thánh Yêu Môn hiện nay chính là Hoàng thể trời sinh.
Nghe Nam Hoài Nhân kể chuyện, Lý Bát Dạ thở phào một hơi, đúng là muội ấy rồi. Hắn cũng giống bảy bò, không bở vì xuyên không mà bị thay đổi.
Khi còn là công nhân nghèo, Lý Bát Dạ rất thèm thuồng đám thị nữ của bảy đĩ. Nay có cơ hội liền ăn hết ah.
Lý Bát Dạ đâu biết, bởi vì xuyên không nên có một số thứ thay đổi, như trước hắn, Cửu Thánh Yêu Môn từng khảo nghiệm bốn tên. Mà bốn tên đó, một đi không trở vễ, chắc chắn bị làm thịt ở đó.