Chương 14: Một ngón tay điểm ra!

Lão già hừ lạnh một tiếng, rồi ngưng tụ linh lực trong lòng bàn tay, hóa thành móng vuốt sắc bén, hướng về phía Lãnh ‘Yên Nhiên mà tóm lấy!

Khi lòng bàn tay và ngón tay chạm vào nhau, Lãnh Yên Nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, rồi lui về phía sau mười thước mới hóa giải được luồng sức mạnh kial

Mà ông già kia dường như không hề hấn gì, vẫn đứng yên tại chỗ, nhưng ông ta lại giả bộ thản nhiên đưa hai tay ra sau lưng, để không ai chú ý đến lòng bàn tay đang run rẩy của ông ta.

“Chỉ là Thông Huyền Cảnh Nhị Trọng Thiên, lại có thể bộc phát ra uy lực công kích đáng sợ như vậy, con nhóc này rốt cuộc là thần thánh phương nào đây?”

“Nhưng cũng chỉ là trò muỗi thôi, thực lực từ Quy Khư Cảnh Thất Trọng Thiên trở xuống đối với lão phu đều không có cửa!”

Lão già trong lòng thầm kinh ngạc, nhưng ông ta vẫn tự tin như cũ, dựa vào thực lực của ông ta thì bắt được nữ nhân này cũng không vấn đề gì.

Những người xung quanh cũng ngạc nhiên mãi không thôi “Đây là cường giả Quy Khư Cảnh sao?”

“Ma lực dùng một ngón tay làm trọng thương Trương công tử đã không có tác dụng rồi!”

“Nhưng thực lực của Lãnh Yên Nhiên này làm ta có chút kinh ngạc nha, không ngờ cô ta lại đáng sợ như vậy!”

“Nếu để cô ta tu luyện thêm một thời gian nữa, chẳng phải cô ta có thể đánh bại Quy Khư Cảnh rồi sao, Lãnh gia sẽ hoàn toàn đè bẹp hai đại thế gia còn lại sao?”

Mọi người đang bàn tán xôn xao, ngay cả ba gia chủ cũng ngạc nhiên mãi không thôi, họ không ngờ Lãnh Yên Nhiên lại có thực lực như vậy.

Họ thậm chí còn cảm thấy thực lực hiện tại của Lãnh Yên Nhiên đã có thể đánh một trận với Thông Huyền Cảnh Cửu Trọng Thiên, thậm chí còn có thể chiếm thế thượng phong nữa!

Và tất cả những điều này hẳn đều đến từ ngón tay thần thông đáng sợ đói!

Nghĩ đến đây, ánh mắt của hai gia chủ kia nhìn Lãnh Chiến càng kiêng dè thêm mấy phần, nếu như Lãnh Chiến cũng có thể sử dụng thần thông đó, chẳng phải có thể dễ dàng giế t chết cả hai sao?

“Xem ngươi có thể chống đỡ được bao lâu!”

Không chút chậm trễ, ông già lại lần nữa nghiêng người lao lên tấn công Lãnh Yên Nhiên.

Lãnh Yên Nhiên cũng chỉ có thể liên tục sử dụng Thiên Ma Chỉ để đối phó, mặc dù khí hải của cô đã được Hỗn Độn Thiên Ma Quyết mở rộng gấp trăm lần, thế nhưng liên tục sử dụng Thiên Ma Chỉ thì vẫn tiêu hao linh lực quá nhiều!

Sau một thời gian, cô đã cảm thấy linh lực của mình có phần không đủ, càng ngày càng khó ứng phó!

Lão già cũng là càng đánh thì càng thấy sợ, ông ta vốn cho rằng loại thần thông này nhất định là sẽ khiến cho thần thông bảo mệnh bị tiêu hao không hề ít, dựa vào Thông Huyền Cảnh Nhị Trọng Thiên thì cô cũng chỉ có thể thi triển được 2, 3 lần là cực hạn rồi.

Nhưng Lãnh Yên Nhiên đã trọn vẹn điểm ra hơn mười lần, mà linh lực của cô vẫn chưa tiêu hao hết!

Làm sao mà không khiến người ta kinh ngạc được chứ!

Chỉ đáng tiếc, cuối cùng chênh lệch cảnh gi lớn. vẫn là quá

“Sao nào, linh lực dùng hết rồi sao? “Tiếp theo ta xem ngươi chống đỡ thế nào!”

Thấy Lãnh Yên Nhiên đã không còn ra tay, ông già cười khẩy và giơ tay ra tóm lấy cổ cô.

Nhưng vào lúc này, Lãnh Yên Nhiên lại thở dài một hơi.

Mọi người còn tưởng cô biết trước bi kịch mình sắp phải đối mặt nên thở dài.

Nhưng Lãnh Yên Nhiên lại lấy từ trong người mình ra một tấm ngọc phù và không chút do dự nghiền nát nó trước mặt lão già kia!

“Thật đáng tiếc, cuối cùng cũng phải dùng đến chiêu át chủ bài mà sư tôn đã cho ta…”

Lãnh Yên Nhiên lẩm bẩm nói một câu, rồi trước người cô bỗng xuất hiện một con thiên ma toàn thân tản ra tầng tầng sát khí, nhìn ông già với đôi mắt đỏ ngầu.

Một ngón tay điểm ra!

Ông già nhận ra có gì đó không ổn, muốn rút lui, nhưng dưới ánh mắt đỏ ngầu của thiên ma, ông ta cảm thấy như đang bị ai đó giữ chặt lại, không thể nhúc nhích được!

Chỉ có thể bất lực nhìn thiên ma chỉ ngón tay điểm vào. giữa lông mày!

Ngón tay vừa buông xuống, thiên ma tan biến mất như chưa từng tồn tại.

Nhưng mồ hôi lạnh trên trán tất cả mọi người như nhắc. nhở bọn họ, cảnh tượng vừa rồi là thật, khí tức kinh khủng kia đã khiến bọn họ run rẩy quỳ khụy xuống đất và hoàn toàn mất đi sự khống chế cơ thể!

Lại nhìn sang ông già kia, mọi người phát hiện ra ông ta vẫn đang đứng ngây người tại chỗ, nhưng đôi mắt đã hoàn toàn trống rỗng, giữa lông mày còn có một cái lỗ.

Sát khí từ miệng vết thương tràn ra, chỉ trong chốc lát, ông lão đã bị tà khí ăn mòn hoàn toàn và tan thành tro bụi!