Nghe thấy tiếng hệ thống báo hoàn thành nhiệm vụ, đã gửi phần thưởng, trong lòng Trần Đạo Huyền không khỏi phấn khích.
[Phần thưởng tân thủ x1, phần thưởng thu đồ đệ x1, đã được đặt vào không gian hệ thống.]
[Hệ thống mở khoá một số quyền hạn mới.]
Trần Đạo Huyền không chần chừ, lập tức thầm nói trong lòng trước: “Mở phần thưởng!”
[Đinh, mở phần thưởng tân thủ.]
[Nhận được phần thưởng: Hồng Mông xích (bảo vật công đức), Thiên Linh căn trà Ngộ Đạo, 1000 điểm tích luỹ.]
[Đinh, mở phần thưởng thu đồ đệ.] . Truyện Gia Đấu
[Nhận được phần thưởng: Một lọ Tẩy Tuỷ Đan (cấp thần thoại), Hỗn độn Thiên Ma Quyết (cấp thần thoại), 1000 điểm tích luỹ.]
[Phần thưởng đã được đặt vào không gian hệ thống.]
Khi một loạt thông báo của hệ thống vang lên, Trần Đạo Huyền cảm thấy bản thân hơi lâng lâng.
Chỉ cần nhìn vào những bảo vật kia đều là cấp thần thoại, còn có cả bảo vật công đức trong truyền thuyết với cả Thiên Linh căn trà Ngộ Đạo kia, e rằng chỉ mấy cái đấy thôi đã đủ để trở thành sự tồn tại mạnh nhất trong thế giới này rồi.
Vung tay một cái, bảo vật công đức Hồng Mông xích xuất hiện trong tay hắn.
Thân xích màu vàng đen, bên trên có khắc hai từ Hồng Mông, Trần Đạo Huyền tiện tay cầm lên múa may hai cái, hai tia khí màu vàng đen lập tức gào thét lao ra!
“Rầm!”
Một ngọn núi lớn cách đấy mấy chục dặm lại bị khí vàng đen đánh sập!
“Đáng sợ quá, rốt cuộc sư tôn có cảnh giới gì vậy!?”
“Chỉ tiện tay làm một việc thôi mà đã có thể khiến núi lớn cách đấy mấy chục dặm sụp đổ, con chưa từng nhìn thấy thủ đoạn này bao giờ, chỉ sợ đến cả Tịch Diệt Cảnh đại năng cũng không thể làm được như này nữa.”
Lãnh Yên Nhiên cung kính đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh này, trên trán không khỏi đồ mồ hôi lạnh.
Nhưng lại thấy hơi phấn khích, không ngờ hôm nay lại trong cái rủi có cái may, vậy mà lại bái được sư tôn mạnh như thế!
Nói đến đấy, thật ra phải cảm ơn ba sát thủ kia.
“Cũng không tệ lắm, dùng khá thuận tay.”
“Đáng tiếc…”
Sau khi Trần Đạo Huyền khẽ gật đầu, hắn lại thở dài lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ bảo vật lợi hại như vậy, chỉ tiếc hắn ra khỏi phạm vi Thần Điện là sẽ khó sử dụng được.
Vừa nãy tiện tay múa may hai cái, Trần Đạo Huyền nhận ra sau khi khí vàng đen lướt ra khỏi biên giới Thần Điện, uy lực đã lập tức yếu đi gấp vạn lần, hơn nữa khoảng cách càng xa thì uy lực càng giảm nhanh hơn, nếu không thì sao chỉ làm nổ một ngọn núi lớn được?
Xem ra dù hắn vô địch trong khu vực này, đòn tấn công phát động ra bên ngoài cũng sẽ bị giảm sút đi rất nhiều.
Nếu không, Trần Đạo Huyền dự định sau này không ra khỏi phạm vi Thần Điện, nếu có kẻ địch thì cùng lắm cách gi ết chết là được!
Nhưng lời này lọt vào tai Lãnh Yên Nhiên bên cạnh lại khiến cô càng ngạc nhiên hơn.
Uy lực kh ủng bố vậy mà sư tôn vẫn chưa hài lòng sao?
Xích kia có phẩm giai cô chưa từng thấy bao giờ, có nói là Tiên Khí cũng không quá!
Rốt cuộc cô đã bái vào môn hạ của sư tôn đáng sợ nào vậy!
Hơn nữa nhìn sư tôn cũng rất trẻ, có lẽ là sử dụng đan dược hoặc công pháp đặc biệt để giữ lại ngoại hình lúc còn trẻ, thiết nghĩ với thực lực như vậy, dù có là lão thần tiên sống mấy nghìn năm cũng không có gì bất ngờ!
“Quyển Hỗn độn Thiên Ma Quyết kia hình như không phải cho ta tu luyện đúng không?”
“Nhưng Tẩy Tuỷ Đan này thì có thể ăn thử một viên…”
Sau khi Trần Đạo Huyền thí nghiệm Hồng Mông xích xong, hắn vung tay thu lại vào không gian hệ thống, lấy phần thưởng bình Tẩy Tuỷ Đan ra.
“Bình ngọc này là pháp bảo cấp bậc gì thế!?”
Sau khi Lãnh Yên Nhiên nhìn thấy bình ngọc Tẩy Tuỷ Đan, hai mắt bỗng nhiên trợn tròn, cảm nhận khí tức thoang thoảng đang toả ra, còn tưởng sư tôn lại muốn thí nghiệm một loại pháp bảo y như Tiên Khí lúc nãy!
Nhưng khi Trần Đạo Huyền mở nắp bình, một mùi đan dược nồng nặc bay ra, chỉ ngửi mùi thôi Lãnh Yên Nhiên đã mơ hồ cảm thấy bản thân có dấu hiệu đột phá!
Pháp bảo có thể sánh ngang với Tiên Khí lại chỉ là bình đựng đan dược!?
Vậy đan dược trong đấy phải là sự tồn tại như thế nào đây!
Trong một quãng thời gian ngắn ngủi, Lãnh Yên Nhiên không biết bản thân đã ngạc nhiên biết bao nhiêu lần.
Trong ánh mắt thẫn thờ của cô, chỉ thấy Trần Đạo Huyền đổ một viên đan dược trong bình ra, tiện tay bỏ vào miệng giống như đang ăn kẹo đậu.
“Rắc, rắc…”
“Ăn cũng ngon đấy chứ, nhưng hình như không có tác dụng gì!”
Sau khi ăn Tẩy Tuỷ Đan xong, Trần Đạo Huyền chờ một lúc lại phát hiện không có bất cứ hiệu quả nào, hoàn toàn giống như đang ăn một viên kẹo đậu.
Mà nguyên nhân lại là vì hắn đang ở trong phạm vi của Thần Điện Thiên Đạo, đây là phạm vi hắn làm chủ cho nên thể chất đã đạt đến mức Hồng Mông Tiên Thiên Đạo Thể, sao Tẩy Tuỷ Đan có tác dụng được?
“Ừ… Thưởng cho con, có lẽ sẽ giúp được con gì đấy.”
Hắn lập tức tiện tay ném bình ngọc kia về phía Lãnh Yên Nhân đang ngơ ra vì bất ngờ.
“Hả!?”
“Bảo vật bậc này, đệ tử xấu hổ không dám nhận!”
Lãnh Yên Nhiên hoảng sợ, vội vàng đỡ lấy bình ngọc trong không trung, cẩn thận cầm trong tay, cúi người muốn trả lại.
“Không sao, chỉ một lọ Tẩy Tuỷ Đan thôi mà, đã bái vào môn hạ của vi sư rồi thì cứ cầm đi.”
Trần Đao Huyền khẽ cười, Lãnh Yên Nhiên chưa kịp nói thêm, hắn đã vung tay lấy ra một quyển công pháp đen nhánh, toả ra khí tức hỗn độn.
“Cuốn Hỗn độn Thiên Ma Quyết này rất hợp với con, sau này con tu luyện công pháp này đi.”
Trong lúc nói, hắn lại vứt như vứt rác về hướng Lãnh Yên Nhiên.
Lãnh Yên Nhiên vội vàng đón lấy công pháp, vốn định từ chối, dù sao thì cũng vừa mới bái sư mà đã nhận nhiều ơn huệ như vậy, cô thật sự cảm thấy hổ thẹn.
Nhưng khoảng khắc chạm vào công pháp, Lãnh Yên Nhiên lập tức sững sờ.
Cuối cùng đôi mắt cũng dính chặt vào công pháp, giống như công pháp này được làm riêng cho cô, nếu bỏ lỡ cơ hội lần này thì có lẽ sẽ là một sự tiếc nuối không bao giờ có thể bù đắp được!
“Đệ tử… Đệ tử bái tạ sư tôn!”
Lãnh Yên Nhiên do dự một lúc, sau đó nhận lấy công pháp, bái tạ hắn rồi không nhịn được ngồi khoanh chân đọc.
Thấy thế Trần Đạo Huyền cũng không để ý mà kiểm tra thông tin của Lãnh Yên Nhiên trong hệ thống.
[Đại đệ tử: Lãnh Yên Nhiên.]
[Chủng tộc: Ma tộc.]
[Thể chất đặc biệt: Tiên Thiên Mị cốt.]
[Công pháp đang tu: Ma La thánh điển (địa giai hạ phẩm)]
[Thiên tư: Thánh giai.]
[Cảnh giới: Ngự Không Cảnh Tứ Trọng.]
Trần Đạo Huyền nhìn thông tin âm thầm chậc lưỡi, Ma tộc, Tiên Thiên Mị cốt, quả nhiên là Mị ma, bảo sao dáng người với vẻ ngoài lại không có chỗ nào để chê, hơn nữa bởi vì có Mị cốt nên có sự hấp dẫn rất lớn đối với người khác phái!
Khụ khụ, đương nhiên, thu đồ đệ mà, quan trọng nhất vẫn là thiên tư, dáng người với vẻ ngoài gì đấy hoàn toàn không quan…. Vẫn rất quan trọng!
Lúc Trần Đạo Huyền đang cúi đầu nhìn chằm chằm quan sát cô, Lãnh Yên Nhiên cũng thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu lên.
Hai người nhìn nhau, bỗng dưng bầu không khí có hơi kỳ quái.
“Sư tôn người…”