Chương 14: Chương 14: Nhập môn

Quế Phong sơn là một trong tam đại kỳ sơn của Trấn Cửu Đức, chia làm ba ngọn núi cao thấp khác nhau, ngọn cao nhất tên gọi là Triêu Dương phong quanh năm ẩn hiện trong mây mù. Cả tòa núi được bao phủ bằng một đại trận lớn, khiến cho người phàm không thể tìm thấy đường lên núi. Tuy nhiên đối với tu tiên giả chỉ cần vận một chút tiên lực lên đôi mắt là có thể tìm được. Hôm nay tại tiếp dẫn đường của Phong Hỏa môn vô cùng tấp nập, rất nhiều tu tiên giả cấp thấp đang tụ tập, họ không quản ngại đường xá xa xôi đến đây chính là muốn ghi danh để được vào Phong Hỏa môn làm đệ tử.

Ở một góc phía đông của sân trống một giọng nói vang lên:

– Dương huynh chúng ta cũng vào ghi danh thôi.

Hắn nhìn cảnh tượng phía trước Tiếp dẫn đường rồi gật đầu:

– Đúng vậy..

Hai người vừa rồi chính là Dương Thanh và một tên tu tiên giả mà hắn gặp trên đường đi đến Quế Phong sơn. Khi đó hắn vừa đặt chân tới đây còn đang chưa biết tìm Phong Hỏa môn ở đâu thì hắn gặp một tốp khoảng năm sáu tu tiên giả đi vào trong núi, hắn cũng vội vã đi theo, trên đường đi hắn còn gặp rất nhiều tu tiên giả khác, hỏi ra hắn mới biết họ đều là đến Phong Hỏa môn ghi danh xin làm đệ tử, trong lúc nói chuyện hắn liền kết bạn với một vị tu tiên giả Luyện Khí tầng 6 tên là Đồng Mã Kỳ, cùng nhau đi đến đây. Hắn vừa tiến vào xếp hàng vừa nói với Đồng Mã Kỳ:

– Đồng huynh, huynh xem liệu chúng ta có may mắn được nhận vào không.

Đồng Mã Kỳ cười khẩy có vẻ rất khinh thường:

– Dương huynh, ta vừa xem qua ở đây toàn là cảnh giới thấp hơn chúng ta rất nhiều, ta thấy khả năng của chúng ta lớn lắm.

– Ta cũng mong như vậy.

Vừa lúc đó thì vị chấp sự hô lên:

– Dương Thanh

Đồng Mã Kỳ vội nói:

– Gọi đến huynh kìa

Hắn vội vã ứng tiếng rồi đi lên phía trước vị chấp sự này có cảnh giới Luyện Khí kì tầng mười đỉnh phong chỉ còn một chút nữa là tiến vào Trúc Cơ. Vị này đánh giá hắn rồi nói,:

– Luyện Khí tầng sáu rồi, rất khá, vậy ngươi thử biểu diễn một chút cho ta xem.

Dương Thanh gật đầu rồi giơ tay ra trong nháy mắt trên tay hắn xuất hiện một quả cầu lửa, lại một cái nháy mắt nữa quả cầu lửa biến thành một thanh hỏa đao toả ra sức nóng kinh người. Vị chấp sự gật đầu hài lòng:

– Vận dụng Ngũ hành linh khí khá lắm, thông qua, nhà ngươi hãy đợi ở ngồi điện kia chờ buổi tuyển chọn kết thúc sẽ có người dẫn đi an bài cho.

Tim hắn nhảy lên một nhịp vì sung sướng; vậy là hắn đã thành đệ tử của Phong Hỏa môn. Từ đây con đường tu tiên của hắn có cơ may rồi. Hắn vội vã cúi người nói:

– Đa tạ chấp sự

Hắn quay lại giơ ngón cái lên với Đồng Mã Kỳ rồi bước sang một bên đi về phía tòa điện trước mặt. Một lát hắn thấy Đồng Mã Kỳ cũng tươi cười đi đến chỗ hắn,

– Thông qua rồi hả.

Hắn lên tiếng hỏi.

– Qua rồi. Ta đã bảo là đơn giản mà

Đồng Mã Kỳ trả lời hắn.

Cuộc tuyển chọn diễn ra đến chiều thì kết thúc, trong số những người đến ghi danh thì chọn ra được hai mươi ba người, trong đó có mười một người Luyện Khí kì tầng 5, ba người tầng 6, bốn người tầng bẩy và năm người còn lại tầng 9. Lúc này vị chấp sự kia tập hợp bọn Dương Thanh lại và nói

– Trước hết nói để các ngươi biết ta tên là Trinh Sảng sau này các ngươi hãy gọi ta là Trinh chấp sự. Ta chịu trách nhiệm dẫn dẵn các ngươi bước đầu tại đây.

Hắn vừa dứt lời bọn Dương Thanh đã đồng loạt lên tiếng:

– Xin ra mắt Trịnh chấp sự.

Trịnh Sảng gật gù nói:

– Rất tốt. Để các ngươi hiểu thêm về môn phái sau đây ta sẽ giới thiệu qua một chút. Phong Hỏa môn của chúng ta chia ra tọa lạc trên ba ngọn núi lớn của Quế Phong Sơn bao gồm, Triêu Dương sơn, Nga Lạc sơn và Tuyết Linh sơn. Chưởng môn của Phong Hỏa môn hiện này là Hỏa Vân đạo trưởng Bùi Việt, lát nữa các ngươi sẽ được gặp.

Trinh chấp sự ngừng lại một lát rồi nói tiếp:

– Tuy môn phái của chúng ta bé nhỏ, nhưng cũng có môn quy bất kể kẻ nào làm trái môn quy đều bị trục xuất, bây giờ các người theo ta đi gặp môn chủ để người phân phó.

Dứt lời Trịnh chấp sự xoay lưng đi lên hướng về đỉnh Triêu Dương phong. Bọn Dương Thanh vừa đi theo lão vừa mở to mắt ra để nhìn ngắm xung quanh, hắn thầm nghĩ tuy rằng không bằng được Cô Sơn Tiên đảo, nhưng nơi đây cũng có thể coi là nơi tiên cảnh trần gian. Khắp nơi đều là hoa thơm cỏ lạ, lầu vàng gác ngọc. Sau khi đi qua một cây cầu lớn bắc qua một chiếc hồ rộng mệnh mông thì trước mặt bọn hắn hiện ra một tòa đại điện mái lợp ngói lưu ly, cột dát vàng vô cùng uy nghiêm, trong điện tại vị trí cao nhất có một lão đạo râu dài đến ngực mặc một bộ trường bào màu vàng đang ngôi bất động tại đó. Phía dưới lão bên trái là sáu vị mặc áo đỏ, bên phải lão là năm vị mặc áo trắng tất cả đều đang nhắm mắt dưỡng thần. Trịnh chấp sự đi đến cũng kính vái chào rồi thưa rằng:

– Khởi bẩm chương môn cùng các vị sư thúc sư bá, toàn bộ những người đủ điều kiện đều đưa đến đây rồi ạ.

Hắn ngước nhìn lên, toàn bộ mười hai vị ngồi trên kia đều đã đạt đến Trúc Cơ kỳ cảnh giới, thậm chí chưởng môn Bùi Việt đã tu luyện tới Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong. Chỉ còn một bước nữa là có thể, chân đạp Kết Đan dương danh tiên giới. Nhìn phong thái của Bùi Việt, lần đầu tiên Dương Thanh bị mê hoặc, hắn cũng ước ao có một ngày oai phong như vậy, nhưng rồi hắn lại lắc đầu, hắn tu tiên đâu phải vì mấy lý do đó. Hắn tu luyện cũng chỉ vì sớm ngàu gặp lại Thanh Hương mà thôi. Đang suy nghĩ miên man thì hắn nghe thấy Bùi Việt cất tiếng nói:

– Lần này các ngươi được bổn môn thu nhận làm đệ tử, sau này phải hết sức dốc lòng tu luyện, những khi bổn môn có việc cần thì các ngươi hãy ra sức còn lại thì các ngươi được tự do, chỉ phải làm một ít việc thường nhật cho môn phái, mỗi tháng bổn môn sẽ tuy vào mức độ đóng góp của các ngươi mà cấp cho các ngươi linh thạch và linh dược. Ai thể hiện tốt, sẽ được 12 người bọn ta xem xét thu làm đệ tử. Các ngươi ai có ý kiến gì không.

Tất cả đều đồng thanh:

– Xin nghe theo chưởng môn phân phó.

Bùi Việt hài lòng nỉm cười rồi lại nói:

– Sau đây các ngươi hãy theo Trịnh chấp sự đi nhận đồ và nơi ở. Mọi việc không rõ cứ tìm hắn thỉnh giáo.