Chương 10: Chương 10

Tống Nhất tỏ vẻ ngây thơ hỏi: “Trường tiểu học tu tiên là nơi như thế nào? Cháu phải làm gì ạ?”
Tống Nhất tỏ vẻ ngây thơ hỏi: “Trường tiểu học tu tiên là nơi như thế nào? Cháu phải làm gì ạ?”
“Trường tiểu học tu tiên chính là nơi để rất nhiều người tầm tuổi như cháu học tập tri thức, bước vào tu tiên.

Cháu còn nhỏ, chỉ cần học tập thật giỏi là được rồi.”
“Dạy tu tiên? Đó chẳng phải là chuyện sau khi gia nhập tông môn hay sao?”
“Gia nhập tông môn? Trẻ con trước hết không cần phải nghĩ nhiều như vậy đâu, bây giờ cứ tận hưởng cuộc sống học sinh của cháu thật tốt đi, sau này đi làm rồi sẽ không nhẹ nhàng như vậy nữa.

Đợi cháu chuẩn bị đi làm rồi mới cân nhắc nên đến tông môn nào.” Trương Hiên đáp.
Tống Nhất có thể nghe hiểu sơ sơ, nhưng sau đó lại càng hoang mang hơn.
Cô phải đi đến trường tiểu học tu tiên này để tận mắt nhìn, xem rốt cuộc nó là đầm rồng hang hổ gì.
Bọn họ lại dẫn cô lên xe linh năng lần nữa, nhưng không phải loại xe linh năng công cộng quét đại ở trên đường, mà là pháp khí dùng chung của Cục Cảnh sát.

Sau khi lên xe, Tống Nhất không lên tiếng nữa, bắt đầu nghiên cứu lệnh bài thân phận trong tay.
Phần thông tin cá nhân thì không có gì để nghiên cứu, nhìn thấy mục “Linh võng”, cô dứt khoát ấn mở.
Sau đó, trước mặt cô xuất hiện rất nhiều bóng mờ.
“Tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, thành tâm tìm kiếm đạo lữ, phương thức liên lạc: XXX”
“Trò chơi di động nổi tiếng nhất giới tu tiên đột kích, đăng ký xong lập tức thăng lên Kim Đan, Nguyên Anh, không cần nạp tiền vẫn có thể chơi trò chơi!”
“…”
Tống Nhất biết đây là một loại tin nhắn, dù sao trước đây cô cũng thường hay dùng ngọc giản truyền tin, cô hiểu nguyên lý này.
Cô chỉ không ngờ rằng, một người có thân phân trắng xóa như cô mà lại đột nhiên nhận được nhiều tin nhắn như vậy.
Nhưng xem một lát, Tống Nhất đã hiểu đại khái, những tin tức này không phải nhắn riêng cho cô, mà là kiểu như những tin tức trong màn hình trên các tòa nhà lúc nãy, đều là để cho tất cả mọi người cùng xem.
Trương Hiên thấy mặt cô bé hơi ngơ ra, bèn vội vàng lúng túng chỉnh thành chế độ thanh thiếu niên cho cô, những quảng cáo lung tung lập tức biến mất hết, khôi phục giao diện sạch sẽ.
“Vừa rồi quên thiết lập chế độ cho cháu, tuy linh võng rất hữu dụng nhưng tông môn của bọn họ lại mê tiền, quảng cáo gì cũng nhận.”
Tống Nhất trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn hỏi: “Ờm, thăng lên Kim Đan và Nguyên Anh trong phút chốc là thật ạ?”
Cô chỉ từng nghe nói đến mấy công pháp có thể thăng cảnh giới nhanh như vậy, đều bị cho rằng đó là công pháp “Tà ma ngoại đạo”, dù tu luyện cũng sẽ không công khai.

Cho dù bản chất có giả dối đến mấy, bề ngoài cũng nên giữ gìn cái gọi là công bằng và trật tự.
Nhưng nơi này lại trực tiếp phô bày loại công pháp kỳ dị này, còn trở thành “Nổi tiếng nhất giới tu tiên”, nơi này, e rằng còn đáng sợ hơn cô tưởng.
“Ha ha, đó là trò chơi thôi, vừa nghe là biết trò chơi di động nạp tiền do Linh Du Tông phát hành.

Tống Nhất, sau khi tới trường phải học cho giỏi nhé, chỉ thỉnh thoảng chơi game thôi, tuyệt đối không được chơi đến mê muội.

Vì trò chơi này mà có người đã tiêu hết toàn bộ tài sản, còn nợ ở bên ngoài nữa.”
Tống Nhất lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, cũng may tình hình không bết bát như cô tưởng.
Chắc hẳn trò chơi này là một thứ tương tự như ảo cảnh, khiến người ta tưởng rằng bản thân có thể tu luyện phi thăng như mong muốn.

Nếu như không thể nhìn thấu ảo cảnh thì sẽ tự đắm chìm trong đó.
Tống Nhất không sợ ảo cảnh, từng có vô số ảo cảnh bị cô phá tan nhưng cô cũng không thể thiếu cảnh giác.

Nghe giọng điệu này, chắc hẳn nó là một ảo cảnh rất ghê gớm.
Giao diện sạch sẽ rất thích hợp để kiểm tra thông tin, Tống Nhất đã nhanh chóng nắm được phương pháp chính xác để sử dụng linh võng.