Chương 4: Nam Thần Kinh Tự Bế 3

Lăng Cẩm Dục, ngồi im ngoan ngoãn để cho Huyên Huyên cắt tóc cạo râu cho mình. Trong đầu không khỏi suy nghĩ trách cứ mẹ mình.

Sao lại đi tìm cái loại bác sĩ này, vừa bạo lực, lại không biết xấu hổ. Tiết Tháo là gì?

Rất nhanh Cô xử lý sạch sẽ lông lá, tóc tai râu ria cho Lăng Cẩm Dục. Lúc này cả gương mặt đẹp trai của hắn lộ ra.

Mặt phi thường tinh xảo, mày kiếm, mũi thẳng cao, hắn có nước da trắng, có thể ở trong phòng tối đã lâu. Nên nước da của hắn trắng bệch, không chút huyết sắc nào!

Lăng Cẩm Dục thấy cô đờ người , lúc này không hiểu hắn lấy đâu tự tin mà châm chọc cô.

” C…ô… Cô có phải là đang mê luyến trước sắc đẹp của tôi. Tôi khuyên cô nhanh chóng cất suy nghĩ đó ở trong lòng.

” Tôi sẽ không thích một ác nữ, vô liêm sĩ không tiết tháo như cô.

Bấy giờ Huyên Huyên mới Hồi thần. Chanh chua đáp trả lại, không ngại mà thọc cho hắn thêm một dao.

” Tôi không tiết Tháo thì đã làm sao? Tôi chỉ đang suy nghĩ, khi tắm cho Lăng Thiếu phải tốn mấy chai dầu thơm đây?

” Lăng thiếu… Anh rất thối… Phi thường thối. Tôi không chịu được.

Lăng Cẩm Dục bị trói trên ghế, tức giận tới sinh khí, cả mặt đỏ hồng… Lắp bắp.

” Cô… C….ô cô dám nói tôi thối.

Huyên Huyên không thèm trả lời hắn. Mà vác ngược Lăng Cẩm Dục Vào nhà tắm, xác định là từ tay tắm cho hắn.

” Cô…c… Ởi.. Cởi trói ra.. Tôi tự mình tắm được “: sắc mặt Hắn tái xanh rồi chuyển đen.

Lần đầu tiên trong đời hắn, gặp nữ nhân mạnh bạo như vậy.

” Tôi sợ, Lăng Thiếu tắm không sạch, vẫn nên tôi tắm cho. Bất Quá cái súng của Lăng Thiếu đâu có dùng được nên tôi thập phần yên tâm.

Lăng Cẩm Dục, bị nói đến điểm hắn xấu hổ nhất, từ vụ bạo hành đó xác định tiểu đệ của hắn không ngóc đầu lên được. Cũng vì lí do này, mà hắn tự bế bản thân, rất sợ đàn ông.

Huyên Huyên tắm cho hắn, còn không quên nghịch tiểu đệ của hắn. Xem xét tiểu đệ này vì sao lại không ngẩng đầu lên được.? Nhìn thương tiếc , chỉ có một nhúm ra nhăn nheo.

Lăng Cẩm Dục Nghiến răng nghiến lợi “: Cô.. Là đang làm cái gì ? Buông nó ra.

Trong người Lăng Cẩm Dục ngứa ngáy, tê tê có dòng điện chạy khắp cơ thể. Mỗi khi cô sờ lên tiểu đệ của hắn.

Nhưng bất quá, chỉ là khó chịu trong người, còn Tiểu đệ vẫn ngoan ngoãn cúi đầu. Không thềm cương lên một chút nào!

” Chậc~~ Xác định là hỏng thật rồi, Lăng Thiếu yên tâm tôi có cách giúp nó uy dũng lại nha.

” Lăng Cẩm Dục đỏ mặt “: T… A.. Ta bị điên mới tin cô.. ” Hừ ”

” Oh” Không thì thôi. Tôi cũng không phải thánh mẫu, lòng tốt không rộng mở bao la.

Tắm rửa cho hắn xong, cô thay cho hắn một bộ đồ sạch sẽ. Không quên cởi trói cho hắn.

Xong rồi cô quay lưng rời đi .còn không quên bồi cho hắn một câu quan tâm “: Tới bữa ăn, tôi sẽ mang cơm tới cho Lăng Thiếu.

” Tắm rửa sạch sẽ rồi, Thỉnh Lăng Thiếu đừng ngịch bẩn.. Lớn rồi hiểu chưa.?

” Cô lăn… Đi.. Tôi không phải con nít lên ba?

” Ồh tự hiểu rõ là hành vi tốt. Tiếp tục phát huy.

Huyên Huyên hài lòng rời đi. Bước đầu như vậy coi như là tiến xa. Tắm rửa cắt tóc tỉa lông sạch sẽ cho hắn rồi. Ngày mai lại tính tiếp.

” Ta thắc mắc, nguyện vọng của hắn là gì nha?

[…] ký chủ hỏi ta… Không bằng cô đi hỏi nam chủ đi?

” Bây giờ ta mới hiểu Hệ Thống mi rất vô dụng. Không biết gì ngoài bạch bạch.

[…] “…” Ta không chấp Ký chủ. Cô nhanh ghi nhớ đơn thuốc phục hồi tiểu đệ của nam chủ lại, sau này cho nam chủ Dùng.

[…] lấy lại phong thái đàn ông.

” Sao mi không nói thẳng ra là để vắt cạn hắn đi.

[…]Ừ! Ký chủ thật thẳng thắn bổn Hệ Thống thích!

“…”

Huyên Huyên, báo cáo mọi hoạt động của Lăng Cẩm Dục cho Lăng phu nhân nghe.

Lăng phu Nhân, nghe thấy con trai bà đã chịu tắm rửa, cắt tóc tai. Thì bà cho rằng Huyên Huyên có năng lực.

Tin tưởng cô sẽ giúp được con trai bà trở lại trạng thái như thời xưa . Lăng phu nhân cảm ơn Huyên Huyên rốt rít, còn không quên đưa cho cô một cái đại hồng bao.