Chương 7: Đến vân lan thành

“Lộc cộc lộc cộc” Tiếng vó ngựa chậm rãi vang lên cùng với tiếng “Gra Gra” thúc dục khiến cho những người đi ven đường đều nhanh chóng nép vào lề để né tránh.

Lúc này đây, từ cổng thành lại xuất hiện ba thân ảnh cưỡi ngựa đi tới. Khiến cho những bách tính xung quanh đều không nhịn được mà nhìn thêm vài lần.

Người đang đi ở phía trước là một thiếu niên cưỡi bạch mã, người cũng vận một thân bạch y trắng xóa, khí chất cao quý ưu nhã hoàn toàn bộc lộ ra ngoài. Nhưng là, điều khiến những người xung quanh đều không khỏi tiếc nuối đó chính là, thiếu niên này cư nhiên lại là một cái người mù.

Chỉ thấy đôi mắt của hắn lúc này đang được một tấm vải trắng cho che lại chỉ lộ ra một đôi mày kiếm. Đầu đội ngọc quan, gương mặt góc cạnh như điêu khắc, kèm theo đó chính là làn da trắng bạch cùng với đôi môi đỏ như máu. Mặc dù không nhìn thấy được đôi mắt nhưng là ai cũng đều có thể đoán ra được, đây chính là một cái mỹ nam tử.

Mà phía sau hắn lúc này cũng đang đi theo hai cái thiếu niên người mặc hắc y cưỡi hai con ngựa màu nâu sẫm, hai người này có gương mặt giống nhau như đúc, có thể đoán ra được họ là một đôi song bào thai. Nhưng là, một cái thiếu niên lại có biểu cảm lạnh lùng không cảm xúc, một cái còn lại lại phảng phất như vô cùng tò mò mà hết nhìn đông lại nhìn tây.

“A Kỳ, đừng nhìn ngó xung quanh nữa.”

Nhìn thấy bộ dạng này của đệ đệ mình, Lãnh Hàn liền có chút nghiêm khắc mà nhíu mày, giọng nói mang theo uy nghiêm không thể cãi lại được.

“Bộ dạng như ông cụ non của ngươi là sao chứ. Không thấy công tử vẫn chưa nói gì hay sao?”

Nghe thấy lời răn dạy của Lãnh Hàn, Lãnh Kỳ liền có chút tiếc nuối mà thu hồi mắt lại, nhưng là cũng liền uất ức mà nhỏ giọng lẩm bẩm. Ca ca nhà y rõ ràng là không thương y a, nếu có được một phần tử tế ôn hòa của công tử là tốt rồi.

“Không sao đâu, cứ cho hắn nhìn ngắm thế giới bên ngoài đi. Dù sao từ nhỏ đến lớn hắn cũng chưa từng ra ngoài bao giờ.”

Nghe thấy cuộc đối thoại giữa hai huynh đệ bọn họ, Huyết Minh liền không chút để ý mà cười cười một tiếng.

Từ khi rời khỏi Diêm Sát trường, ba người bọn hắn đã đi suốt nửa tháng để đến Vân Lan thành. Trong thời gian này, bọn họ cũng xem như thuận buồm xuôi gió không gặp phải phiền phức hay trở ngại gì, một đường thuận lợi.

Trong nửa tháng này, Huyết Minh đã tu luyện lên đến Kiếm Tông cảnh tầng 5, còn ẩn ẩn có xu thế đột phá tầng 6. Vì vậy, hắn không thể không cảm khái việc nguyên tố tu luyện ở bên ngoài đúng là dày đặc hơn ở Yêu Thú Sâm Lâm không biết là bao nhiêu lần.

Không những thế, chỉ với số thời gian ngắn ngủi thế này, Huyết Minh cũng đã đem tất cả các loại vật phẩm có trong thương thành của hệ thống toàn bộ đều học thuộc hết, kể cả tên cũng như giới thiệu chi tiết của chúng.

Khi đó, hệ thống liền không tin tà mà thử kiểm tra Huyết Minh về công năng của vài món vật phẩm bất kỳ trong thương thành, nhưng là, hắn thật sự đều trả lời đúng hết hoàn toàn, ngay cả một chữ cũng đều không sai sót.

[ Ký chủ, trí nhớ của ngài làm sao lại tốt đến như vậy được a…] Mặc dù trôi qua đã lâu, nhưng hệ thống vẫn là không nhịn được mà hỏi. Phải biết số lượng vật phẩm có trong thương thành hệ thống dù không có trăm vạn cũng phải có chục vạn a.

Dưới thắc mắc của hệ thống, Huyết Minh cũng chỉ là nhàn nhạt trả lời một chút. Hắn thật sự là hoàn toàn không quan tâm đến việc nhỏ như thế này.

“Hệ thống, ngươi nên nhớ rõ điều này một chút. Ta có thể đi đến hiện tại cũng không phải là do vận may hay nhờ bất kỳ kẻ nào khác, mà là nhờ vào chính bản thân mình.”

“Nếu ngay cả một việc ghi nhớ như thế này cũng không làm được, ta làm thế nào để tiếp tục sống sót xuống đây a?”

[……] Hệ thống không còn lời nào để nói tiếp.

Nhắc đến nửa tháng này, Huyết Minh lại không khỏi nhớ đến việc khi bản thân vừa rời khỏi Diêm Sát trường.

– ——————————

“Công tử, không dám giấu gì ngài, hai người chúng ta đều là kiếm tu có song nguyên tố hệ Thủy và hệ Bóng tối.”

Vừa bước chân khỏi Diêm Sát trường, Lãnh Hàn liền có chút kính cẩn mà cúi đầu nói. Vô cùng thành thật đem việc về huynh đệ bọn họ đều tường tận nói ra.

Bọn họ từ nhỏ đã là côi nhi bị Diêm Sát trường bắt về để bồi dưỡng thành tử sĩ trên đấu trường. Từ khi bọn họ hiểu chuyện thì đã sống ở đây, bọn họ không có tên, chỉ có số hiệu. Bọn họ không biết bản thân đến từ đâu, cũng như không biết cha mẹ của mình là ai.

Việc bọn họ cần làm đó là phải chiến đấu, chiến đấu để sống sót. Mà việc cả hai đều có song nguyên tố này, ngay cả chủ nhân của Diêm Sát trường cũng không biết được, đều bị huynh đệ bọn họ giấu giếm qua đi.

Nhưng là, Huyết Minh dường như cũng không có kinh ngạc như bọn họ đã nghĩ. Thay vào đó, hắn chỉ là thờ ơ mỉm cười một tiếng rồi cảm khái.

“Vậy à.”

Chỉ có hai từ vô cùng ngắn gọn, ngay cả giọng điệu cũng không phập phồng một chút nào, phảng phất như hắn đã biết trước việc này từ lâu.

Nhưng sự thật vốn dĩ chính là vậy a. Khi bọn họ đánh nhau với Kim Linh Thử, mặc dù chưa từng thi triển ra thủy nguyên tố nhưng Huyết Minh lại vô cùng nhạy bén mà phát hiện xung quanh bọn họ có một sợi thuỷ nguyên tố vô cùng nhỏ bé đang chậm rãi lưu động. Vì thế, hắn liền đã suy đoán được việc, bọn họ chính là kiếm tu song nguyên tố.

[……] Nó liền đã biết, ký chủ nhà nó làm sao bỗng dưng lại có thể có hứng thú với hai cái thiếu niên này a. Thì ra đã nhìn thấy được giá trị của người ta.

Chậm rãi kéo lên phần mũ trùm trên áo choàng, Huyết Minh mới tựa hồ có chút nhíu mày mà nhìn ma khí đang lưu động xung quanh người của Lãnh Hàn và Lãnh Kỳ. Nếu dùng bộ dạng này đi đến Vân Lan thành thì chắc chắn sẽ là một phương án vô cùng không khả thi.

Khác với Huyết Minh bởi vì người mang Ma cốt có thể thu hồi ma khí tỏa ra từ bản thân, Lãnh Hàn cùng Lãnh Kỳ căn bản là không thể làm được việc này.

Nhưng là, mặc dù có thể thu hồi ma khí nhưng tạo hình này của hắn căn bản là nhìn vô cùng dị dạng, nhất là đôi huyết đồng kia, căn bản là không phải nhân tộc có thể có được.

Vì vậy, Huyết Minh liền nhanh chóng mở ra thương thành của hệ thống. Tìm kiếm xem bên trong có thứ gì có thể giúp hắn được hay không. Cuối cùng, hắn cũng đã được như ý nguyện mà tìm được vật phẩm bản thân mong muốn.

[ Ma Khí Di Trú Phù: đem ma khí tỏa ra từ bản thân toàn bộ đều hút vào trong hộ phù.

Đánh giá: Pháp khí.

Điểm cảm xúc: 50.

*Lưu ý: hộ phù không được rời thân thể quá 3 bước chân, nếu không tác dụng sẽ biến mất.]

[ Hóa Nhân Đan: có thể đem ngoại hình giả mạo thành nhân tộc.

Đánh giá: Địa cấp Thượng phẩm.

Điểm cảm xúc: 60.

*Lưu ý: Uống vào loại đan này sẽ khiến đôi mắt từ bên ngoài nhìn vào giống như bị mù. Thời gian 1 năm lại phải sử dụng một lần. Khi sử dụng ma khí thì công dụng sẽ bị mất đi.]