Chương 19: Đấu giá bắt đầu (trung)

Cuối cùng đôi Hắc Bạch Song Ngư kia được một tài phiệt ở lầu ba mạnh tay ra giá 5 Tiên Thiên Linh Thạch ẵm về. Tuy nói 500 Hậu Thiên Ngọc có thể so sánh với 5 Tiên Thiên Linh Thạch, nhưng nếu một người được chọn giữa hai thứ, hắn sẽ chọn 5 Tiên Thiên Linh Thạch, bởi vì lực lượng chứa bên trong mang chất lượng cao hơn 500 viên Hậu Thiên Ngọc về mặt bản chất. Vì vậy, một khi có người đã ra giá Tiên Thiên Linh Thạch, những người chỉ có Hậu Thiên Ngọc hoàn toàn không dám cạnh tranh quá nhiều, trừ khi họ dám vung tay ném ra đại lượng Hậu Thiên Ngọc.

Sau khi Hắc Bạch Song Ngư được chuyển vào trong, món hàng đấu giá thứ ba được nhân viên công bố:

– Tiếp theo sẽ là một món hàng đã lâu rồi chưa có xuất hiện qua, Bách Ngư Đường hy vọng sẽ làm các vị hài lòng…

Nói xong, trên miệng nhân viên đấu giá treo một nụ cười kỳ lạ, mấy phần tự tin, mấy phần gian thương.

Dạ Vô Song đang ngồi nhắm mắt, giao hết thảy nhiệm vụ kêu giá hoặc bỏ lượt cho Hương Hương, thì chợt cảm thấy khí tức thú vị xuất hiện từ bên dưới bể kính, xem ra là một loại cá quý hiếm có thể khiến nàng có chút hứng thú.

Quả thật, loại cá đấu giá thứ ba vừa ló đầu ra khỏi cánh cổng nhỏ, toàn bộ lầu hai cùng một phần của lầu ba đều ồn ào nghị luận. Hương Hương ghé mắt nhìn đầu đại ngư đang bơi lội bên trong bể kính, hỏi Dạ Vô Song:

– Vô Song tỷ tỷ, kia là Kim Linh Ngư sao?

Dạ Vô Song cười, gật đầu với nàng. Vừa lúc đó, bên ngoài cũng nghe tiếng nhân viên chủ trì đấu giá thông báo:

– Kính mới các vị đánh giá đầu Kim Linh Ngư cực kỳ quý hiếm này. Bổn đường đã phải bỏ ra hơn bốn tháng truy tìm, tốn kém trặm vạn kim tệ mới có thể bắt nó về mà không làm hỏng “hải linh lực” trên người nó. Đối với loại linh ngư vô cùng hiếm gặp này, Bách Ngư Đường ra giá khởi điểm là 10 Tiên Thiên Linh Thạch!

Giá khởi điểm vừa rớt xuống, toàn bộ lầu hai đều im bặt, không một ai dám lên tiếng, tuy nhiên ai cũng dán ánh mắt nóng rực lên đầu đại ngư toàn thân phát ra ánh sáng màu hoàng kim rực rỡ, từng cái vảy đều tỏa ra kim quang hấp dẫn linh hồn người nhìn. Đây là một loài đại ngư chỉ sống ở biển sâu, tuy không hung dữ, nhưng thân thể cực kỳ cường đại, có thể dùng một cái vẫy đuôi mà đánh vỡ cả tảng đá. Nên biết, dưới đáy biển còn có áp suất nước, rất khó có thể tạo ra lực lượng cường đại, nhưng Kim Linh Ngư lại có thể làm được.

Đột nhiên Dạ Vô Song cầm lấy viên Truyền Âm Thạch mà nói:

– Ba mươi Tiên Thiên Linh Thạch.

Bên dưới, nhân viên đấu giá rùng mình một cái, gắng gượng mà cười:

– Ba, ba mươi Tiên Thiên Linh Thạch!

Lầu hai đồng thanh hít vào một ngụm lãnh khí: ạch, quả là dân lầu ba có khác nha, kêu giá một lần chính là gấp ba lần giá gốc, cái này cũng không phải đậu đen rau muống gì, mà là Tiên Thiên Linh Thạch a…

– Ba mươi Tiên Thiên Linh Thạch lần một!

Thời điểm nghe thấy câu này của nhân viên chủ trì, người trong Bách Ngư Đường mới giật mình tỉnh sốc, lập tức có người dùng Truyền Âm Thạch kêu giá:

– Ba mươi hai Tiên Thiên Linh Thạch!

Lại có người khác tập tức gọi:

– Ba mươi ba Tiên Thiên Linh Thạch.

– Ba mươi bốn!

– Ba mươi lăm!

Dạ Vô Song thong thả cầm Truyền Âm Thạch lên gọi tiếp:

– Năm mươi.

– Ạch…

Người lầu hai suýt nữa tự sặc nước bọt mà chết. Bọn họ nghe âm thanh truyền ra từ viên Truyền Âm Thạch của nhân viên chủ trì đấu giá là giọng một nữ tử, vậy mà lại có tài lực kinh khủng như vậy; ai ai cũng tò mò không biết là tiểu thư đài các của danh gia vọng tộc nào, có phải là đến từ Trung Bộ hay không mà lại có thể tùy tiện ném ra Tiên Thiên Linh Thạch như vậy.

Nhưng bọn họ không biết một chuyện, đó là: nếu Dạ Vô Song thật sự muốn cầm Kim Linh Ngư đi thì cho dù là truyền nhân của Thiên Hải Hoàng Triều kinh thiên năm đó cũng cản không được, thậm chí còn phải cung cung kính kính dâng tặng cho nàng. Thế nhưng nàng lại không cưỡng bức mang Kim Linh Ngư đi, đó là bởi vì trong bóng tối của Tây Môn Thành còn có một thế lực cổ lão mà Dạ Vô Song có giao hảo, nàng cũng không muốn tùy tiện quậy phá lên đến trên đầu những người trong thế lực này,

Tuy nhiên, người lầu ba đều là những nhân vật có danh tiếng, không thể dễ dàng bỏ qua một đầu Kim Linh Ngư quý hiếm như vậy, toàn thân nó đều là bảo vật, một lạng thịt thôi cũng đủ để cho người ta làm giàu rồi. Không lâu sau, có một giọng nói già nua nãy giờ chưa từng xuất hiện vang lên:

– Năm mươi lăm Tiên Thiên Linh Thạch.

Lập tức, có những tiếng xì xào phát ra từ lầu hai:

– Uy, kia chẳng phải là giọng nói của Đại Ngọc Môn Trần trưởng lão sao?

– Đúng đúng, không ngờ lần đầu giá hôm nay lại có một trung cấp trưởng lão đến tham dự…

Hiện tại lầu hai đã hoàn toàn không có khả năng bon chen nữa; bọn họ cho dù là 5, 10 Tiên Thiên Linh Thạch cũng khó mà lấy ra nổi, huống hồ lên đến 50, 60 viên. Thời điểm giá cả nhảy lên tận trời như lúc này, lầu hai chính là nơi xôn xao xem trò vui nhất, lúc thì họ bàn tán thân phận người đấu giá, lúc thì hít hà sợ hãi tài lực của những đại thế lực lầu ba.

Bách Ngư Hội tổ chức đấu giá gần như mỗi ngày, những ai muốn mua được thủy hải sản thượng phẩm đều phải đi đến Bách Ngư Đường, bởi vì bọn họ nắm giữ phương thức đánh bắt rất ảo diệu, gần như bao giờ cũng được những mẻ chất lượng cao nhất. Tuy nhiên, bọn họ hiểu rất rõ cân bằng sinh thái dưới nước, sẽ không vì trục lợi mà làm tuyệt chủng bất cứ loài cá nào. Cái bọn họ theo đuổi là lợi ích lâu dài, vì vậy mà mới có thể loại đấu giá từng lô cá số lượng ít như thế này.

Những lô cá như vậy thông thường sẽ có quản sự của các đại thế lực lo liệu, nhưng hôm nay lại lòi ra một trung cấp trưởng lão đến từ Đại Ngọc Môn, điều này lập tức khiến “khán giả” lầu hai lập tức xôn xao nghị luận. Bọn họ đều ngầm hiểu là Bách Ngư Đường đã sớm thông tri cho Đại Ngọc Môn rằng hôm nay sẽ có đồ vật quý hiếm, vì vậy mà một vị cao tầng của Đại Ngọc Môn mới xuất hiện ở đây.

Tiếp theo, lại có giọng một nữ nhân trung niên:

– Năm mươi bảy Tiên Thiên Linh Thạch.

Sau đó liền có giọng nghị luận xì xào bên dưới:

– Ồ, chẳng phải là Hồ lão bản kia sao, xem ra các nhân vật lớn đều chuẩn bị vào cuộc rồi…

– Nhưng liệu Hồ lão bản có thể cùng với Đại Ngọc Môn cạnh tranh không?

– Ta nghĩ là có thể. Nàng là chủ nhân của rất nhiều cửa hiệu may mặc ở Tây Môn Thành, hàng hóa của nàng lại có chất lượng rất cao, rất được nhiều thế lực bên ngoài ưa chuộng a…

Giữa lúc mọi người đang bàn tán lý luận xem giữa Trần trưởng lão và Hồ lão bản thì ai sẽ mua được Kim Linh Ngư thì lại nghe giọng nói thánh thót động lòng người của nữ tử kia nhàn nhã vang lên:

– Một trăm Tiên Thiên Linh Thạch.

– Phốc!

Thật nhiều người sặc ngụm trà, liên tục ho khan; ngay cả nhân viên chủ trì đấu giá cũng muốn ngất xỉu