Trải qua cửu tửu nhất sinh xuyên qua thời đại đến nơi này, được nghĩa phụ cứu sống, còn chưa kịp báo đáp ân tình thì nghĩa phụ hắn biến mất. Yến Trang suy yếu, nhỏ bé, muốn vực dậy trở thành Đại Yến Trang thì đúng Yến Thập Tam không làm được.
Yến Trang hiện tại không có bất kì một cái Tổ Uẩn nào, mặc dù chiếm được một đỉnh núi, nhưng dưới mặt đất lại chả có Bảo Tàng Huyết Tổ, Yến Thập Tam hắn cũng không có huyết tủy, nói cách khác, Yến Trang cần tiền để cải tổ, nhưng Yến Thập Tam lại không có tiền, cần người thì lại không có người, muốn Yến Trang trở nên cường đại, quả thật là khó như hái sao trên trời.
Ngày hôm sau, Yến Thập Tam dậy rất sớm, mang 300 lượng Hoàng Kim xuống Yến Thôn. Nói gì thì nói, Yến Thôn cũng có hơn 1000 con dân, đây cũng là đám con dân còn lại cuối cùng của Yến Trang. Cho dù thế nào đi chăng nữa, thì Yến Thập Tam vẫn muốn giữ lại bọn họ.
Vào thời điểm xuống núi, Yến Thập Tam đi ngang qua khu vực người sinh sống dưới chân núi thì thấy cửa phòng của Dịch tam thúc đóng chặt, hắn không khỏi lắc đầu thở dài, xem ra, Dịch tam thúc không có ở trong nhà rồi, không biết thúc ấy có lạc đường không nhỉ?
Vị Dịch tam thúc này, Yến Thập Tam cũng không rõ lai lịch lắm, bởi vì trước khi hắn đến đây, thì Dịch tam thúc đã ở nơi này rồi, theo lời mà Lâm quản gia nói thì Dịch tam thúc được nghĩa phụ hắn lưu lại, một mực sống dưới chân núi Yến Trang, ăn hàng ở không.
Mặc dù nghĩa phụ hắn hiện tại đã không còn ở đây nữa, nhưng mấy năm qua, hắn vẫn luôn nhờ Lâm quản gia chiếu cố Dịch tam thúc. Trên thực tế thì 2 3 năm qua, Yến Thập Tam cũng đi ra ngoài suốt, vì mục đích muốn tìm lại nghĩa phụ của hắn, cho nên hắn cũng không có trở lại đây thường xuyên lắm. Có thể nói, số lần mà Yến Thập Tam hắn bái kiến Dịch tam thúc có thể đếm trên đầu ngón tay, với lại, mỗi lần gặp Dịch tam thúc, thúc ấy đều không bao giờ mở miệng nói chuyện cả, Yến Thập Tam hoài nghi có khi nào thúc ấy là người câm hay không nhỉ?
Yến Thôn cách Yến Trang cũng không xa lắm, dưới núi cách Yến Trang không xa chính là một thôn trang, dựa theo Sơn Mạch Yến Trang, thì đây cũng là Yến Trang cuối cùng trong tất cả Yến Trang, suốt mấy năm qua, cũng chỉ có Yến Trang này là còn hơn 1000 người mà thôi, huyết khí của toàn bộ Yến Trang đều phụ thuộc vào nơi này, đối với Yến Thập Tam mà nói thì, nhiêu đây huyết khí, cũng chả thể giúp được bao nhiêu, nhưng mà thôi, có còn đỡ hơn không.
Yến Thập Tam tiến vào thôn trang, trực tiếp đi vào gặp trưởng thôn, lão cũng là tộc trưởng của thôn này.
Mặc dù gọi là Yến Thôn, nhưng cũng không hẳn tất cả mọi người đều là họ Yến cả, đám người này họ Chung, thôn này có hơn 1000 người, đều xuất thân từ gia tộc của bọn họ, nếu họ mà rời đi thì Yến Trang xem như xong, bởi vì cái thôn này chính là Yến Trang cuối cùng còn xót lại con dân.
Mặc dù hai mắt của Chung trưởng thôn đã mờ nhưng thân thể của lão vẫn còn cường tráng lắm, sau khi mời Yến Thập Tam ngồi xuống, Chung trưởng thôn đánh lửa để châm thuốc hút, Yến Thập Tam cũng không dong dài, vào thẳng vấn đề.
Yến Thập Tam gật đầu nói:
Thứ mà tu sĩ tu luyện chính là huyết khí, huyết sinh tinh, tinh dưỡng khí, khí kết lại thành thần. Bất kì một môn phái nào cũng đều cần huyết khí cả, cho nên, môn phái càng nhiều con dân, thì huyết khí sẽ càng thịnh, thực lực càng cường đại, đệ tử tu luyện cũng dễ dàng hơn.
Các môn phái cường đại, dạng như những môn phái nhất lưu như Cổ Tông Bí Phái, Thánh Môn Hoàng Đình thì bọn họ không cần phải đi chiêu dân mà ngược lại nữa. Bọn họ thậm chí còn cầu xin để làm con dân của bọn họ, thậm chí các môn phái nhỏ khác còn chấp nhận thay đổi lề lối của mình để đầu nhập dựa hơi bọn họ, môn phái khác thì được, nhưng riêng Yến Trang thì không, Bảo Tàng Huyết Tổ không, Tổ Uẩn cũng không có thì bọn họ làm gì nhận. Muốn đầu quân làm con dân cho bọn chúng, đương nhiên là ngươi phải cho bọn chúng chỗ tốt gì đó thì bọn chúng mới cho sát nhập.
Ánh mắt của Yến Thập Tam ngưng tụ lại, nhìn vào Chung trưởng thôn mà nói:
Điền Phủ giáp sát Yến Trang, bọn chúng cũng giống với Yến Trang, cũng là một môn phái đang xuống dốc, bất quá, Điền Phủ so với Yến Trang thì có cường đại hơn một chút, lãnh thổ bọn chúng kéo dài 500 dặm, có 2 vạn con dân. Được tổ tiên để lại rất nhiều Bảo Tàng Huyết Tổ.
So với Yến Trang, thì Điền Phủ đúng là tốt hơn nhiều, dám dùng môn pháp nền móng để đánh đổi. Đổi lại là Yến Thập Tam thì hắn sẽ không bao giờ làm thế, chung quy thì nội tình của Điền Phủ sâu hơn Yến Trang nhiều.
Bất kì môn phái nào cũng bắt buộc con dân của mình sử dụng Dưỡng Khí Tâm Pháp, bởi vì loại công pháp này rất dễ tu luyện là một, không cần phải dốc sức cực khổ tu luyện là hai, chỉ cần mỗi ngày vận khí một lần là xong. Với lại, loại công pháp Dưỡng Khí Tâm Pháp này cũng giúp rất nhiều cho người tu luyện, không bệnh tật, sống lâu. Còn đối với môn phái mà nói thì cũng giúp ích rất nhiều, nhiều là đằng khác nữa, giúp huyết khí môn phái đó càng ngày càng thịnh vượng hơn, có thể làm tổ địa của mình ngày càng màu mỡ, Bảo Tàng Huyết Khí ngày càng nhiều. Có thể nói, Dưỡng Khí Tâm Pháp này đối với hai bên đều có lợi cả.
Về điểm này thì Yến Thập Tam chịu rồi, hắn không thể nào truyền Dưỡng Khí Tâm Pháp cho cha con Hà lão bọn hắn được, nếu hắn truyền cho cha con bọn chúng, thì khác nào cả Yến Trang này đều nằm dưới tầm kiểm soát của bọn chúng.
Yến Thập Tam không thể làm như Điền Phủ được. Không thể xuất ra quyển Dưỡng Khí Tâm Pháp để đánh đổi.
Hắn nhất định phải giữ bằng được hơn 1000 người này ở lại, nếu bọn họ rời đi, thì Yến Trang bọn hắn xem như xong đời, một sơn trang mà không có bất kì một con dân nào thì sẽ không thể nào có được huyết khí để dưỡng mảnh đất này, không những thế, nó còn ảnh hưởng đến việc tu luyện của hắn nữa.
Tên cầm đầu là một người nhìn còn rất trẻ, có vẻ cùng tuổi với Yến Thập Tam, đeo đai lưng bằng ngọc, hai mắt khinh thường, đi bên cạnh hắn là 4 người hầu và 1 người trung niên mặc cẩm y, nhìn bộ dáng gã, thì chắc không phải là người hầu của tên đó rồi.
“Điền đại thiếu gia!” Vừa nhìn thấy người trẻ tuổi này, ánh mắt Yến Thập Tam không khỏi ngưng tụ lại, 2 3 năm qua, hắn đã đi khắp nơi để tìm kiếm nghĩa phụ của mình, thế nên người này, hắn cũng đã từng gặp qua nên có biết. Yến Thập Tam chỉ liếc một cái là liền biết người đứng trước mặt mình là ai liền.
Chung lão nhìn Yến Thập Tam, bắc đắc dĩ thở dài lắc đầu đi ra. Đối với các môn phái lớn hay nhỏ, trong mắt bọn họ thì con dân đối với họ có cũng được, không có cũng không sao, có thì càng tốt, không có thì cũng không việc gì phải sợ. Nhưng riêng những phàm nhân như bọn họ thì lại là chuyện khác, bọn họ không thể nào bằng Tiên Nhân như họ được.
Yến Thập Tam có linh cảm không tốt, ánh mắt ngưng tụ lại nhìn Điền đại thiếu gia nói
“Hắc, có ý gì sao? Hắc hắc, nghĩa phụ của ngươi thì mất tích, Huyết Tàng Yến Trang ngươi cũng không còn, con dân cũng không! Mà ngươi, chẳng qua là 1 thằng con hoan từ đâu chui ra được nhận nuôi mà thôi, ngươi không có tư cách để thừa hưởng cái mảnh đất này, cho nên, từ giờ trở đi, những mảnh ruộng tốt của Yến Trang, đều thuộc về Điền gia ta” Điền đại thiếu gia cười lạnh nói.
Vừa nghe xong, nội tâm Yên Thập Tam đột nhiên tức giận, nhìn chằm chằm vào Điền đại thiếu gia, lạnh giọng nói:
“Hắc, ngươi quá đề cao mình rồi, cưỡng đoạt? Hắc, cần làm thế sao? Mấy việc như thế này đều phải cần môn phái lớn cho phép là được, cần gì phải cưỡng đoạt làm chi! Vị đại thúc này chính là Trương Tề, là đệ tử nội phái, lời thúc ấy nói chính là lời của môn phái thúc ấy.” Điền đại thiếu gia kiêu ngạo nói.
Người trung niên mặc cẩm y này kiêu ngạo liếc Yến Thập Tam nói:
Già Nhật Phái, môn phái nhất lưu, tại nơi này, có thể nói là thiên hạ vô địch, Yến Trang, Điền Phủ, thậm chí là cả Vân Sái Sơn đều thuộc một nhánh nhỏ thuộc Già Nhật Phái này.
Già Nhật Phái là một trong ba môn phái Thánh môn Hoàng Đình, Cổ Tông Bí Phái, có tiếng tăm lừng lãy, diện tích trăm vạn dặm, con dân ngàn vạn, như Yến Trang, Điền Phủ, Vân Sái Sơn mà chỉ là một trong những nhánh nhỏ của bọn họ thì đủ biết nội tình bọn họ thâm sâu cỡ nào rồi!
Đệ tử tục gia, hay nói cách khác là đệ tử ngoại môn, đối với quái vật khổng lồ như Già Nhật Phái thì nó chả là gì, nhưng đối với Yến Trang, Điền Phủ bọn họ, thì những người này đều là các đại nhân vật cả.
Ánh mắt Điền đại thiếu gia lạnh lẽo, nhìn hắn mà nói:
Bốn tên người hầu xông tới, vén ống tay áo lên, mặt lộ vẻ tàn nhẫn. Mà quan trọng hơn là cái tên đệ tử ngoại môn Già Nhật Phái ấy thì chỉ đứng 1 bên mà nhìn, không làm bất kì gì cả.