Chương 11: Thượng nhân cảnh giới. Bậc 1: Chojin. Hồi kết của trận đấu

Yukihoshi đứng tấn và đặt bàn tay xuống đất.

– Thượng nhân cảnh giới… Bậc 1: Chojin. (Yukihoshi).

Lượng khí nóng tỏa ra từ người Yukihoshi bắt đầu giảm xuống và dần đều đặn hơn.

Cậu ta thủ thế, đưa tay về sau.

– Shogekiha… (sóng xung kích) (Yukihoshi).

Lòng bàn tay nắm chặt, tung một đòn cực mạnh về phía trước.

– Pisutoru…!!! (súng lục) (Yukihoshi).

Đòn đánh tạo ra một luồng khí màu trắng bạc bay thẳng về hướng của Tatsumi với tốc độ cực cao, đốt cháy mọi thứ mà nó vô tình chạm phải trên đường bay.

Tatsumi bất ngờ và nhanh chóng né đòn tấn công đó nhưng không kịp nữa rồi.

– Cái gì! (Tatsumi).

Luồng khí tiếp xúc với cơ thể Tatsumi tạo ra một vụ nổ thổi bay tất cả mọi thứ từ trung tâm, tạo ra một vết lõm lớn trên mặt đất, Tatsumi bị thổi bay.

Tatsumi từ từ đứng dậy và nhìn chăm chú vào mu bàn tay của mình.

– Hơi nước? (Tatsumi).

Cậu ta đã nhận ra rằng Yukihoshi đã tăng nhịp đập của tim và hơi thở của cậu ta lên nhiều lần, bằng cách đó sự trao đổi chất trong cơ thể sẽ tăng làm cho các vết thương trên cơ thể hồi phục nhanh hơn bình thường, tốc độ, sức mạnh sẽ gia tăng đáng kể. Nhưng cơ thể sẽ không ngừng thoát hơi nước, hao hụt năng lượng, nhiệt độ cơ thể tăng, tuổi thọ giảm, tim và thanh mạch sẽ chịu áp lực cực lớn.

Tatsumi vẫn thắc mắc mắc nếu làm vậy thì sau một giây đầu tiên cậu ta sẽ bị vỡ tim mà chết nhưng cơ thể đó vẫn chưa có dấu hiệu khác lạ nào cả.

“Để tao xem mày chịu được bao lâu.” (Tatsumi).

Chiêu Shogekiha (sóng xung kích).

– Tung một đòn hết sức và kìm nén lại, không khí xung quanh sẽ theo quán tính mà tiếp tục di chuyển.

– Phóng lượng lớn hơi nước và làm nóng luồng khí đó.

– Bắn ra một luồng khí nóng bay với tốc độ cao.

Yukihoshi lùi chân phải về sau, đạp mạnh lao tới trước.

– Ugoku…!!! (di chuyển) (Yukihoshi).

Chớp mắt cậu đã di chuyển tới trước mặt Tatsumi, lòng bàn tay nắm chặt, đấm thẳng về phía trước, đòn đánh nhanh tới nỗi tạo ra một tia sáng màu trắng xuyên qua người Tatsumi, cậu ta gục ngã.

Yukihoshi nắm lấy tóc Tatsumi, đưa lên cao, xoay người và tung cước.

Tatsumi đưa hai tay lên cao và chặn được đòn đá đó, bắt chân đối phương, nắm chặt, đập mạnh cơ thể Yukihoshi xuống đất.

Tatsumi duỗi thẳng bàn tay, sử dụng nó như một con dao đâm xuyên qua người đối thủ, đòn tấn công tạo ra một lỗ lớn trước ngực Yukihoshi, máu chảy không ngừng.

– Chậc! Không trúng tim hắn. (Tatsumi).

Tatsumi cầm lấy đầu cậu ta và lên gối, sau đó nắm chặt rồi ấn mạnh xuống đất kéo cậu ta một đoạn dài, mặt cậu ta ma sát với mặt đất khiến da bắt đầu rách ra, máu chảy không ngừng, in thành vết lớn trên mặt đất, kéo được một lúc, cậu ta nhấc đầu Yukihoshi lên cao rồi đập mạnh vào tường. Bức tường bắt đầu nứt vỡ và đổ sập xuống cơ thể cậu ta. Tatsumi bắt đầu thấm mệt.

– Kết thúc chưa? (Tatsumi).

Lượng khí nóng cực lớn tỏa ra từ người Yukihoshi thổi bay mọi thứ ở gần, các mảnh vỡ của bức tường và cả Tatsumi nữa.

Yukihoshi từ từ đứng dậy, lượng khí nóng giảm đi, tất cả vết thương trên cơ thể phục hồi hoàn toàn.

Cậu ta thủ thế và lao tới Tatsumi, hạ thấp người xuống, tung cước từ dưới lên đá Tatsumi bay lên không trung. Trước khi cậu ta kịp hình dung chuyện gì đang xảy ra, Yukihoshi chớp mắt đã xuất hiện phía trên cậu ta, lộn nhiều vòng về phía trước đạp mạnh đầu Tatsumi xuống đất, đòn đánh tạo ra một tia sáng màu trắng bạc hướng từ trên xuống, chạm vào mặt đất khiến nó biến dạng, lún xuống, nứt vỡ và bị phá hủy.

Tatsumi từ từ đứng dậy, cậu ta bắt đầu cảm thấy choáng váng do đợt tấn công vừa rồi.

– Shogekiha… (sóng xung kích).

Yukihoshi lùi ra xa, đứng tấn và đấm liên tục về phía Tatsumi.

– Gatling gun…!!! (súng máy) (Yukihoshi).

Các đòn đánh cực nhanh tạo ra các tia sáng màu trắng bạc, cứ như một khẩu súng máy đang xả đạn ngoài chiến trường vậy. Các tia sáng giống như những viên đạn xuyên thủng người Tatsumi và đốt cháy tất cả những gì mà nó đi qua.

Tatsumi bắt đầu cảm thấy đau đớn sau đợt tấn công này, trên người cậu ta có cả tấn vết phỏng.

Yukihoshi lùi chân phải về sau, đạp mạnh, lao tới trước.

– Ugoku…!!! (di chuyển) (Yukihoshi).

Yukihoshi chớp mắt đã di chuyển tới trước mặt Tatsumi. Tatsumi bất ngờ.

– Cái gì! (Tatsumi).

– Shogekiha… (sóng xung kích) (Yukihoshi).

Cậu ta đưa hai tay ra sau, dồn một lực cực mạnh đánh vào người Tatsumi.

– Bazooka…!!! (Yukihoshi).

Hai luồng khí nóng phóng ra từ tay của Yukihoshi, tạo ra hai vết bỏng lớn trước ngực Tatsumi, đốt cháy nội tạng bên trong. Tatsumi gục ngã.

Cơ thể của Yukihoshi trở lại bình thường, cậu ta bắt đầu nôn ra máu, khuôn mặt trông nhợt nhạt, yếu ớt, hơi thở trở nên gấp gáp hơn.

– Thế giới này đang rất công bằng và cậu không cần phải thay đổi nó đâu. (Yukihoshi).

Tatsumi từ từ đứng dậy.

– Công bằng? (Tatsumi).

Một vết nứt lớn xuất hiện trên bầu trời.

– Cái gì chứ! (Yukihoshi).

Các vết nứt dần xuất hiện.

– Cơ thể mình… Không cử động được… (Yukihoshi).

Kết giới bị phá vỡ.

Mọi người trong lớp bất ngờ, hoảng loạn và chưa hình dung được chuyện gì đang xảy ra. Một luồng khí màu đỏ thẫm tỏa ra từ người Tatsumi, lan rộng khắp cả sân trường, Yukihoshi dần mất ý thức và bắt đầu gục ngã, cơ thể không ngừng run rẩy, sự sợ hãi tột độ quay trở lại, cậu ta chỉ nằm đó mà không thể làm điều gì cả.

– Nói câu đó không biết ngượng à? (Tatsumi).

– Mọi thứ tốt nhất không nên tồn tại. Tất cả, tất cả mọi thứ! (Tatsumi).

– Đúng rồi, mày là quý tộc mà. Lũ kenji chết tiệt! (Tatsumi).

– Tao thề sẽ giết tất cả lũ chúng mày, không chừa một đứa nào hết! Tao sẽ thanh lọc cái thế giới này. Chính chúng mày đã hủy hoại cuộc đời tao. Vì gia đình mày mà mẹ tao đã… (Tatsumi).

Cậu ta nói trong nước mắt.

– Vì mày mà gia đình tao đã… (Tatsumi).

– Chả lẽ cậu là cậu bé lúc đó. Không thể nào. (Yukihoshi).

Tao sẽ giết hết tất cả lũ chúng mày! (Tatsumi).

Từng người trong lớp gục ngã.

– Nó tính giết hết cả lớp này sao? Nếu cứ tiếp tục như thế tim của các em ấy sẽ ngừng đập mất. (Sumire).

Luồng khí màu đỏ bắt đầu hội tụ lại hình thành một thanh kiếm trên tay phải của Tatsumi. Cậu ta chậm rãi bước tới trước, từng bước đi khiến mặt đất phải rung chuyển.

– Đầu tiên sẽ là mày, chuẩn bị tinh thần đi. (Tatsumi).

Cậu ta đưa mũi kiếm về phía Yukihoshi, đạp mạnh chân xuống, lao tới trước. Bỗng nhiên thanh kiếm ấy vỡ ra và dần tan biến. Cô Sumire xuất hiện trước mặt cậu ta và chặn cậu ta lại.

– Tới đây được rồi đó. (Sumire).

– Xì…!!! (Tatsumi).

Cậu ta tỏ vẻ tức giận và quay lưng bước đi. Mọi người trong lớp bắt đầu tỉnh lại, họ vẫn chưa thoát khỏi cái nỗi sợ hãi này, khuôn mặt họ tỏ rõ điều đó, mặc dù đã kết thúc nhưng vết thương trong tâm trí khó mà lành lại được, không ngừng run rẩy vì sợ hãi. Cô giáo khuyên nên quên chuyện này đi và coi như nó không tồn tại, đối xử với Tatsumi như bình thường. Một số người đề nghị nên thông báo cho nhà trường, nhưng cô ấy khuyên là tốt nhất không làm vậy nếu không muốn chuyện này xấu hơn.

Cô Sumire tập trung lớp lại và kết thúc tiết học này như thường lệ.