– Các em tập trung lại nè. Cũng sắp hết tiết học rồi, cô phổ biến luôn nội dung cuối nhé! (Sumire).
– Dạ! (lớp).
– Bây giờ cô sẽ chia các em thành từng cặp để thì đấu với nhau cho đến khi tìm được người giỏi nhất. (Sumire).
Yuu có vẻ thích thú lắm.
– Thú vị rồi đây. (Yuu).
Yukihoshi lo lắng.
– Liệu mình có thắng nổi mấy bạn ấy không. (Yukihoshi).
Yumiko vui vẻ nói.
– Không sao đâu. Mình biết cậu làm được mà. Cố lên nhé! (Yumiko).
– Cảm ơn cậu. (Yukihoshi).
– Chúng ta bắt đầu thôi các em! (Sumire).
– Dạ! (lớp).
Mọi người bắt đầu bước vào những trận chiến của riêng mình, áp dụng những kiến thức đã học vào thực chiến, thật khó để cho nó hoàn thiện, cái kiến thức áp dụng vô thực chiến không mấy là bao, chủ yếu ở trong sách vở, hay cùng lắm là ở trong trí nhớ, chứ lấy cái đó làm lệnh cho cơ thể hoạt động thì không mấy ai làm được cả, chỉ có những cá nhân xuất sắc, hay thiên tài mới có thể làm được thôi. Các cặp đấu bắt đầu phân thắng bại, có những trận rất căng thẳng, hấp dẫn, nhưng cũng có những trận chả khác gì trò giải trí cho mọi người, hời hợt, không có tâm. Những trận đấu đó thường diễn ra rất nhanh hoặc rất lâu do kéo dài thời gian, đùa giỡn trong lúc chiến đấu. Các trận cứ liên tiếp diễn ra, cuối cùng trận tứ kết cũng bắt đầu.
Trận của Yumiko và Yukihoshi.
Yukihoshi cúi đầu.
– Mong được cậu chỉ giáo! (Yukihoshi).
Yumiko bối rối.
– Không…!!! Không…!!! Mình nói câu đó mới phải! (Yumiko).
Cô Sumire đứng giữa hai người họ.
– Hành lễ…!!! (Sumire).
…
– Trận đấu bắt đầu…!!! (Sumire).
Trận đấu được bắt đầu, cả hai thủ thế và người tấn công trước là Yumiko.
– Tớ lên đây. (Yumiko).
Yumiko lùi chân trái về phía sau, hai tay đưa lên tầm mặt, đạp mạnh xuống đất và lao về phía trước, cô ấy nắm chặt bàn tay mình lại tung một đòn hết sức về hướng chính diện. Yukihoshi đưa hai tay chắn trước mặt và đỡ đòn tấn công đó. Nhưng vì đòn tấn công đó khá mạnh nên cậu ta bị đẩy lùi một chút về phía sau, sức ép hình thành, biến đổi cả một bầu không khí xung quanh, cả mặt đất phía sau cậu ta cũng vậy, cây cối rung chuyển, cứ như vừa có một cơn bão quét qua đây vậy. Cô ấy tiếp tục lùi chân phải về sau, chân trái đạp mạnh xuống đất, nhảy lên một khoảng ngắn, xoay người sang trái và dùng chân phải để tấn công. Yukihoshi thấy vậy liền đưa hay tay lên tầm mặt để đỡ đòn tấn công đó. Yumiko lui chân phải về một khoảng ngắn trước khi chạm vào cậu ta, lợi dụng lực xoay người và sức mạnh của cơ, thực hiện cùng lúc, gây gấp đôi sát thương. Một áp lực cực lớn, cậu ta bị thổi bay. Cậu ta từ từ đứng dậy và phủi cát bụi dính ở trên đồng phục, vào thế thủ, cậu ta chỉ đứng đó, không có ý định tấn công.
– Mình cứ tưởng con gái mềm yếu lắm chứ… Ai dè… (Yukihoshi).
Yumiko lùi chân phải về, đạp mạnh xuống đất, lao tới tấn công cậu ta, sử dụng chân trái làm chân trụ, chân phải đưa lên cao, xoay người sang bên trái, đá theo hình vòng cung tấn công vào vùng eo của đối thủ. Yukihoshi đưa gối lên cao và đỡ được đòn tấn công đó. Yumiko vẫn chưa dừng lại ở đó, cô ấy rút chân phải về làm chân trụ, gối trái đưa lên cao, xoay người và đạp mạnh chân phải xuống đất và bay lên không trung, tung đòn vào khu vực phía trên của đối thủ và tiếp đất. Lực đòn đá khá mạnh khiến cậu bị cuốn theo nó và bị mất thăng bằng. Cậu ta đứng dậy và tiếp tục cuộc chiến, nhưng cậu ta chỉ đứng đó và đỡ các đòn tấn công của đối thủ, không tránh né, không phản công hay làm bất cứ điều gì bất thường trước những đợt tấn công của Yumiko, cậu ta sử dụng hoàn toàn những đòn thế trong thời gian tập luyện trước đó, tất cả, chỉ đỡ mà thôi. Được một lúc thì cậu ta mỉm cười, có vẻ như cậu ta đang thăm dò đối thủ chăng, hay cậu ta chỉ đang kéo dài thời gian, hoặc đơn giản chỉ là sự tôn trọng đối với đối thủ mặc dù đã nắm chắc phần thắng. Trận đấu này người khác nhìn vô có vẻ như Yumiko đang nắm thế thượng phong nhưng cô ấy đã sớm nhìn ra sự cách biệt quá lớn rồi.
– Chúng ta kết thúc thôi! (Yukihoshi).
– Ừm! (Yumiko).
Cậu ta bắt đầu vào thế tấn công, chân phải lùi về sau, đạp mạnh xuống đất.
– Ugoku (đi chuyển)…!!! (Yukihoshi).
Cậu ta chớp mắt đã di chuyển tới trước mặt của Yumiko.
Yumiko lùi lại.
– Nhanh quá… (Yumiko).
…
Chiêu thức của Yukihoshi: Ugoku (di chuyển).
– Ưu điểm: Di chuyển cực nhanh trong một khoảng cách nhất định.
– Nguyên lý: sử dụng lực của cổ chân để di chuyển.
– Nhược điểm:
…
Cậu ta di chuyển xung quanh Yumiko, không ai có thể nhìn được cách cậu ta di chuyển cả, nó diễn ra quá nhanh, mọi người chỉ nhìn thấy cậu ta khi cậu ta di chuyển xong.
Cô Sumire tỏ vẻ thích thú.
– Ái chà. Tuyệt kỹ tự sáng chế à. Thú vị đó! (Sumire).
Cả lớp trầm trồ.
– Tuyệt thật. (lớp).
– Không ngờ tên cúp học đó lại có tuyệt kỹ. (lớp).
“Hèn chi. Lúc tập luyện mình thấy có gì đó lạ lạ. Cậu ta toàn tập những bài có liên quan đến cổ chân.” (Yumiko).
Cậu ta di chuyển ra sau lưng Yumiko nhưng cô ấy đã đoán được.
– Ở đây! (Yumiko).
Cậu ta bất ngờ.
– Cái gì…!!! (Yukihoshi).
Cậu ta nhanh chóng di chuyển và tránh né đòn tấn công đó nhưng lần này.
– Suýt nữa thì tiêu. (Yukihoshi).
Cậu ta trông lạ lắm, tỏ vẻ đau đớn và không thể đứng vững được nữa.
– Cái gì thế này! Chân mình… Đau quá…!!! Tới giới hạn rồi sao? (Yukihoshi).
– Đúng rồi. Có vẻ như lúc nãy mình di chuyển hơi vội và không đúng tư thế nó ảnh hưởng ít nhiều tới chân mình rồi. (Yukihoshi).
– Nhưng không sao. Có vẻ không nặng lắm. Kết thúc nhanh thôi. (Yukihoshi).
– Tớ tới đây! (Yumiko).
Cô ấy lao tới tấn công Yukihoshi.
– Ugoku (di chuyển)! (Yukihoshi).
Yukihoshi di chuyển ra sau lưng Yumiko, cậu ta đặt tay lên đầu cô ấy và vui vẻ nói.
– Mình thắng rồi nhé! (Yukihoshi).
Yumiko xúc động.
– Cảm ơn cậu! (Yumiko).
Cậu ta tỏ vẻ bối rối.
– Hả…!!! Hả…!!! Tại sao lại cảm ơn tớ! (Yukihoshi).
– Cảm ơn cậu nhiều lắm! (Yumiko).
– Không có gì. Cậu tuyệt lắm Yumiko. (Yukihoshi).
– Trận đấu kết thúc…!!! Phần thắng thuộc về Yukihoshi…!!! (Sumire).
– Hoan hô…!!! (lớp).
– Tuyệt vời…!!! (lớp).
– Trận đấu hay thật. (lớp).
– Yukihoshi…!!! (Yumiko).
– Có chuyện gì vậy? (Yukihoshi).
– Cái chiêu thức đó. À… Thì… Khi nào rảnh cậu chỉ tớ nhé! (Yumiko).
– Tất nhiên rồi! Khi nào rảnh cứ qua nhà tớ! (Yukihoshi).
– Ừm! (Yumiko).
Trận đấu kết thúc dưới sự reo hò của mọi người.