Ở bìa rừng, có một thiếu niên đang đứng, tay cầm một thanh kiếm dài, đôi mắt nhắm chặt lại. Bỗng tên thiếu niên mở mắt ra sau đó hét lớn:
“Liên Hoàn Trảm.”
“Bạo.”
Thiếu niên vung kiếm chém liên tiếp vào một cái cây to trước mặt hắn. Sau hàng chục nhát chém, hắn thu kiếm lại rồi hít một hơi thật sâu. Sau đó đứng nhìn cái cây.
“Crắc… Ầm…”
Vài giây sau, thân cây lìa gốc đổ xuống tìm đến mặt đất. Âm thanh tiếng đỗ ngã vang dội khắp rừng khiến chim chóc bay tán loạn. Tên thiếu niên nhìn cái cây bị mình đốn hạ dễ dàng liền cười lớn:
“Ha ha, quả không uổng khi bỏ điểm khoái lạc ra mua chiêu này.”
…
Quay lại một ngày trước, cái ngày mà Khải Minh bị ba tên côn đồ đánh bầm dập, te tua.
“Hiện tại sinh lực của ngươi đang ở dưới 20, mau điều trị.” Hệ thống thông báo với Khải Minh.
“Hmmm, điều trị?… A!”
Khải Minh la lên như nhớ ra cái gì đó. Hắn lập tức đưa tay vào Túi không gian đang đeo phía sau hông. Khải Minh lấy ra vài viên Thuốc trị thương sơ cấp nhận được từ hệ thống sau đó cho vào mồm.
“Hồi 10 sinh lực.”
“Hồi 10 sinh lực.”
…
Khải Minh ngốn hết số thuốc hiện có mới hồi phục đủ số điểm sinh lực. Hiện tại cảm giác đau đớn của hắn đã biến mất. Các vết thương cũng có dấu hiệu dần tan biến.
“Hmmm, thuốc gì bá đạo vậy.”
Khải Minh trầm trồ khi thấy công dụng của loại thuốc này. Khi vết thương đã tan biến hết, hắn liền xách mông quay về Lệ Xuân Viện. Trên đường vừa đi hắn vừa lên kế hoạch tập luyện cho bản thân.
Tối hôm đó, Khải Minh gồng hết sức bình sinh chịch Đào để hồi phục lượng hồn lực vừa tiêu hao sáng này. Ngoài ra còn để kiếm thêm điểm khoái lạc. Hắn cũng mua cho mình thêm một thanh kiếm, cùng với hai kĩ năng Liên Hoàn Trảm và Bạo.
Kiếm mẻ: Thanh kiếm bị mẻ, dài 1m. Sát thương: 50 – 60.
Liên Hoàn Trảm (Lv1): Chém liên tiếp 10 nhát. Mỗi nhát tiêu hao 30 hồn lực.
Bạo (Lv1): Tăng 15% sát thương.
“Hệ thống, làm sao để nâng thông số của ta.” Khải Minh thắc mắc hỏi. Hiện tại hắn đang ở trong không gian hệ thống.
“Ngươi chỉ cần nghĩ “bảng thông số”, sau đó nhấn vào thông số muốn nâng. Rồi nâng cấp thôi.”
“Bảng thông số.” Khải Minh làm theo lời hệ thống.
Ngay lập tức hiện ra trước mặt hắn một bảng 3D, ở trên đó có chứa tất cả thông số của hắn như sức tấn công, độ bền, sức chịu đựng, trí lực, may mắn, tốc độ…
“Hmmm được rồi để nâng thử vài cái.”
…
Sáng sớm hôm sau, Khải Minh mang theo thanh kiếm vừa mua trong cửa hàng tiến vào rừng Ám Dạ luyện tập. Hắn cũng chả biết phải luyện tập như thế nào cho đúng nên lúc đầu chỉ là thử mấy chiêu mới mua thôi.
…
“Ầm…”
Lại thêm một cái cây xấu số bị Khải Minh đốn ngã. Hắn ngã lưng xuống một gốc cây gần đó nghỉ một tí. Bất ngờ, một giọng nói từ xa vang đến:
“Có thằng cưa trộm gỗ kìa, bắt nó mau.”
“Ặc.”
Khải Minh quay đầu lại thì thấy có hai người đàn ông đang chạy đến chỗ mình. Có vẻ họ là kiểm lâm ở khu vực này. Hắn sau khi soi thông tin liền biết được hai ông này đều là Hồn Sĩ tầng 10.
“Không phải đâu, nghe ta giải thích đã.” Hắn cố giải thích nhưng hai người này chả có vẻ gì quan tâm. Mà có giải thích cũng vậy, rõ ràng hắn là người làm sai mà.
“Ặc, đành chạy thôi.”
Khải Minh phóng thẳng vào rừng, hai tên kiểm lâm cũng đuổi theo. Hai tên này là Hồn Sĩ tầng 10, hơn hắn một bậc. Vì thế nên muốn chạy khỏi cũng hơi bị khó a.
“Gia Tốc.” Khải Minh dù đã tăng tốc độ nhưng vẫn không thoát khỏi sự đeo bám quyết liệt của hai người này.
“Đứng lại!!” Hai tên kiểm lâm càng ngày càng rút ngắn khoảng cách với hắn.
“Hệ thống, có kĩ năng nào giúp ta chạy thoát không?”
“A di đà phật. Ngươi đã làm chuyện sai trái, không lo sám hối mà còn muốn trốn tránh ư.”
“Ặc, hệ thống, ngươi…”
“Nếu muốn thoát thì hãy mua Đặng Gia Bộ Pháp.” Hệ thống tuy nói vậy nhưng vẫn đưa ra lời khuyên cho hắn. Chắc lúc nãy hệ thống chỉ muốn trêu hắn mà thôi.
“Đặng Gia Bộ Pháp?” Khi thấy Khải Minh thắc mắc, hệ thống ngay lập tức đưa thông tin vào não hắn.
Đặng Gia Bộ Pháp: Bộ pháp của Đặng gia tộc. Tuy khó học nhưng vô cùng lợi hại. Khi sử dụng giúp bạn bốc như mới, lướt nhẹ như bay. Ngoài ra còn tốn ít hồn lực. Giá: 7000 điểm khoái lạc.
“Nghe hay đó. Mà sao đắt thế. Hệ thống, ngươi thương tình giảm giá cho ta được không.” Khải Minh trả giá với hệ thống và sau đó chỉ nhận được sự im lặng.
Hai tên kiểm lâm ngày càng sát nút với Khải Minh. Nếu cứ như vậy chẳng bao lâu nữa hắn sẽ bị tóm gọn.
“Thôi được rồi, ta mua, ta mua.”
“Xác nhận mua Đặng Gia Bộ Pháp. Tốn 10000 điểm khoái lạc.”
“Ặc, sao lại là 10000?”
“Giá cả thị trường lên xuống thất thường mà bạn trẻ.” Hệ thống bình thản trả lời. Khải Minh càng ngày càng nhận rõ bản chất gian thương của hệ thống, lần này là lộ mặt luôn.
Đang định phàn nàn thì bỗng luồng thông tin về kĩ năng ùa vào não hắn. Ngay lập tức Khải Minh lĩnh hội được Đặng Gia Bộ Pháp, việc mà người ta phải bỏ công tận vài năm mới làm được.
“Xài luôn cho nóng… Đặng Gia Bộ Pháp.”
Khải Minh đạp mạnh chân xuống đất đưa cơ thể lên cao. Rồi hắn đáp lên trên một cành cây, sau đó lại chuyền sang cành cây khác. Cứ thế hắn chạy thẳng vào sâu trong rừng bỏ lại hai tên kiểm lâm đứng ngơ ngác. Hai tên này không đuổi theo không đơn giản vì chúng không bắt kịp hắn mà nguyên nhân chính là…
“Tên đó đi vào khu vực cấm rồi, đừng đuổi theo nữa.”
…
Nhẹ nhàng đáp xuống đất, Khải Minh quay đầu lại đắc chí cười: “Bộ pháp này quả là lợi hại, cắt đuôi được bọn chúng rồi…Cơ mà ta đi cũng hơi bị xa rồi.”
Lúc nãy hắn chỉ biết cắm đầu chạy mà không để ý gì xung quanh. Hiện tại hắn đang ở trong khu vực cấm. Nơi đây thường xuyên xuất hiện ma thú. Đa phần đều là các ma thú hung dữ, chuyên tấn công con người.
“Soạt.”
“Ai đó?” Khải Minh giương kiếm lên thủ thế khi nghe thấy tiếng động ở bụi rậm gần đó. Từ trong bụi rậm, một bóng đen bất ngờ xuất hiện.
“Một con heo rừng sao?” Hắn vừa dứt lời thì thông tin của con heo được đưa vào não hắn.
Tên: Heo rừng.
Tuổi: 3.
Sinh lực: 1500.
Hồn Lực: 98/10000.
Cảnh giới: Cấp 1 sơ kỳ.
“Là ma thú sao?”
Ở Lam Tinh Cầu, con người không phải là sinh vật duy nhất biết tu luyện và sử dụng hồn lực. Còn có ma thú và các chủng tộc khác như tinh linh, cự nhân, yêu tinh, thú nhân… Con người cùng các chủng tộc khác đều có hình dạng và cấu trúc linh hồn khá giống nhau. Nhưng ma thú thì lại khác hoàn toàn. Vì thế không thể sử dụng chung cảnh giới để đo lường cho chúng. Bởi vậy nên người ta phân cấp ma thú thành 12 cấp độ. Mỗi cấp lại phân thành sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đỉnh phong.
Con heo rừng kia hiện đang ở cấp 1 sơ kỳ, tương đương với Hồn Sĩ tầng 1. So với Khải Minh thì nó còn thua xa. Nhưng đó là so về linh hồn. Còn về thể chất thì ma thú luôn trội hơn con người. Con heo rừng kia cũng không phải ngoại lệ.
“Khịt…khịt.” Heo rừng trừng mắt nhìn Khải Minh, nó hơi cúi đầu xuống, đưa cặp răng nanh nhọn hoắt chỉa vào hắn. Có vẻ nó đang có ý định tấn công.
“Nên đánh hay chạy bây giờ hệ thống?”
“Méo biết.”
“Ặc. Ngươi thật là…”
Hắn chưa kịp nó hết câu thì con heo rừng đã xông tới tấn công.
“Hừ, chơi luôn.” Khải Minh cũng xông tới đối đầu. Khi cả hai chỉ còn cách nhau một bước chân, hắn liền dẫm mạnh chân xuống đất đưa cơ thể lên cao, sau đó xoay người nằm ngang trên không trung. Tay hắn nắm chặt kiếm rồi ra sức chém mạnh vào lưng con ma thú.
Da của ma thú heo rừng này khá dày nên vết cắt của hắn không được sâu cho lắm, tuy vậy cũng đủ gây một chút đau đớn cho nó.
“Écccc…” Con heo la lên vì đau. Nó xoay người lại đâm đầu thẳng đến Khải Minh, có vẻ như muốn trả thù. Khải Minh lần này bình tĩnh đứng im một chỗ đợi con heo rừng tiến sát lại mình.
“Chính là lúc này!” Hắn xoay người sang một bên né tránh đòn của con heo rừng. Sau đó vung kiếm thật mạnh vào gáy con ma thú.
“Bạo.”
Khác hắn với cú chém hồi nãy, lần này thanh kiếm dễ dàng đi qua lớp da của con ma thú sau đó cắt bay đầu nó. Máu phụt ra tứ tung dính đầy lên áo hắn.
“Hmmm, cũng dễ quá nhỉ.” Khải Minh lấy một chiếc khăn lau vết máu dính lên người. Bỗng hắn lại nghe tiếng động đằng sau lưng. Quay lại thì thấy… cả một đàn heo rừng đang trừng mắt nhìn hắn. Con nào con nấy đều hung tợn.
“Ực, hôm nay có tụi mày đi đóng phim hay sao mà nhiều thế này.”
Bỗng Khải Minh nghĩ ra một điều gì đó. Nếu đây là phim hoạt hình thì có lẽ sẽ có một cái bóng đèn sáng ở trên đầu hắn.
“A! Luyện tập. Phải rồi. Để có kinh nghiệm chiến đấu thì không phải đây là cách luyện tập hay nhất sao.”
“Cách gì?” Hệ thống bất ngờ lên tiếng hỏi.
“Khà khà, farm quái.”
Nói rồi Khải Minh lao thẳng vào bầy heo rừng hung tợn.