Chương 11: Thăm dò

Sở Kiếm Thu lập tức cảnh giác, đã khuya vậy rồi, còn ai lại tới chỗ ở của hắn, hơn nữa còn lén la lén lút như vậy chứ?

Ở thời kỳ đặc biệt này, Sở Kiếm Thu không dám lơ là cảnh giác xung quanh.

CạchI

Cửa kêu khẽ một tiếng, cửa sổ bị từ từ đẩy ra, một bóng người áo đen bịt mặt lặng lẽ lẻn vào phòng.

Bóng người này vừa lọt được vào phòng lập tức nhận ra một luồng gió mạnh ập tới người mình, không khỏi giật mình, nghiêng người tránh né nhưng vì vội vàng nên vẫn bị đánh trúng vào vai, đau túa mồ hôi lạnh.

Ngay khi bóng người vừa lẻn vào phòng, Sở Kiếm Thu lập tức tấn công, hắn không hề khách sáo chút nào với hạng người lén lút này.

Hai người đánh nhau trong căn phòng chật hẹp. Tu vi của đối phương là Luyện Thể tầng tám, Sở Kiếm Thu

không khỏi giật mình, nếu hắn chưa đột phá lên Luyện Thể tầng sáu thì có lẽ sẽ không phải là đối thủ của kẻ này.

Đối phương cũng rất bất ngờ về thực lực của Sở Kiếm Thu, cứ tưởng tu vi của Sở Kiếm Thu chỉ là Luyện Thể tầng bốn, không ngờ đã là Luyện Thể tầng sáu rồi, quả là giỏi giấu giếm.

Điều buồn bực hơn nữa là, dường như tu vi Luyện Thể tầng tám của hẳn ta không hề có chút lợi thế nào so với Luyện Thể tầng sáu của Sở Kiếm Thu.

Hai người chiến đấu kịch liệt trong căn phòng nhỏ, bộ bàn ghế vừa mới thay lại bị đánh gãy năm ngổn ngang.

Sau nửa canh giờ, bóng người che mặt mặc áo đen bị đánh thổ huyết, nhếch nhác bỏ chạy, còn phòng của Sở Kiếm Thu thì gần như bị đập nát hết.

Sở Kiếm Thu nhìn theo bóng người bỏ chạy đó, hắn không đuổi theo, ánh mắt lóe lên đôi chút khó hiểu.

Trong trận chiến vừa rồi, hắn chưa dốc hết toàn lực, vẫn còn chừa lại đôi phần, nếu như hắn bộc lộ hết toàn lực thì e là đối phương sẽ không thể chạy khỏi đây.

Sở Kiếm Thu không có hứng thú lấy mạng đối phương, dù sao cũng phải giữ mạng hắn ta lại để hắn ta còn về báo tin cho người đứng sau biết được thực lực của hẳn.

Sau trận chiến vừa rồi, Sở Kiếm Thu đã hiểu sơ bộ về thực lực hiện tại của bản thân, hẳn có thể dễ dàng đối phó với Luyện Thể tầng tám, nếu giao thủ với Luyện Thể tầng chín bình thường thì hẳn là cũng có thể cố gäng giành chiến thẳng, nhưng nếu đối đầu với Sở Hàn thì không hề có chút hy vọng thẳng nào cả.

Trước khi hắn bị phế, Sở Hàn là cao thủ số một của Sở gia trong thế hệ trẻ chỉ xếp sau hẳn, mặc dù thiên phú của Sở Hàn không băng hắn nhưng hắn sẽ không xem thường đối thủ này.

Sau khi người áo đen bịt mặt rời khỏi chỗ của Sở Kiếm Thu, những ánh mắt rình mò xung quanh cũng rút lui.

“Lão Ngũ, ngươi nghĩ tiểu tử này đang chơi trò gì vậy? Sao.

càng ngày ta càng không hiểu nổi. Rốt cuộc là tu vi của hän đã giảm mạnh rồi hay chỉ là giả vờ thôi?” Một lão già áo xám nói chuyện với lão già áo xanh đứng bên cạnh, hai người đứng trên nóc nhà, quan sát chỗ ở của Sở Kiếm Thu từ đằng xa, đương nhiên bọn họ cũng đã nhìn thấy cảnh Sở Kiếm Thu đánh nhau với tên áo đen bịt mặt đó.

Ông già áo xanh im lặng không nói gì. Nếu như hiện tại vẫn còn có ai nghĩ rằng Sở Kiếm Thu là một phế nhân đan điền vỡ vụn thì đúng là đầu óc có vấn đề.

Một người đan điền vỡ vụn, không có chút tu vi nào liệu có thể đánh cho một võ giả Luyện Thể tầng tám chạy trối chết hay không?

Thế nhưng, hiện tại bọn họ không dám chắc rốt cuộc tu vi của Sở Kiếm Thu có sụt giảm hay không.

Lúc Sở Kiếm Thu mới vừa được đưa về, ai cũng nói hắn đã tàn phế rồi. Thế nhưng sau đó, đầu tiên là hắn đánh bại Sở Hà, sau đó lại đánh bại Sở Giao Nguyệt, Liễu Cao Dương, giờ ngay cả một võ giả Luyện Thể tầng tám cũng thua hẳn.

Hơn nữa, trong những lân giao chiến này, tu vi mà Sở Kiếm Thu bộc lộ lại lần lượt là Luyện Thể tầng ba, Luyện Thể tầng bốn và Luyện Thể tầng sáu.

Điều này khiến những người đứng xem cực kỳ bối rối, nhất thời không dám chắc về tình hình của Sở Kiếm Thu, không biết rốt cuộc tu vi của Sở Kiếm Thu còn lại bao nhiêu, hay là vốn không hề bị tụt cảnh giới.

Bọn họ không hề nghĩ tới chuyện tu vi này là Sở Kiếm Thu bắt đầu lại từ con số không, từng bước tu luyện lại từ đầu. Theo bọn họ nghĩ, chỉ mới mấy ngày đã đột phá lên Luyện Thể tầng sáu là chuyện bất khả thi.

Nếu như toàn bộ chuyện này chỉ là thủ đoạn của Sở Kiếm Thu thì thật kinh khủng.

Một võ giả trẻ tuổi đã lên tới cảnh giới Chân Khí lại có tâm tư đáng sợ như vậy, khiến những người muốn đứng về phe đối địch với hắn đều phải cân nhắc thật cẩn thận rốt cuộc có nên chống lại hắn hay không.

Bởi vì một khi chọn sai phe, hậu quả sẽ khôn lường.

“Thế nào?” Thiếu niên áo xanh nhìn người áo đen bịt mặt bị trọng thương trước mặt, nhíu mày, khẽ hỏi.

Người áo đen bịt mặt thuật lại một lượt những gì vừa xảy ra.

Thiếu niên áo xanh nghe xong, trầm ngâm một lúc lâu, cuối cùng thở dài.

Sau khi Sở Kiếm Thu liên tiếp đánh bại Sở Giao Nguyệt và Liễu Cao Dương, trong lòng hắn ta mơ hồ cảm thấy không vững dạ, vì những biểu hiện liên tiếp của Sở Kiếm Thu khiến người ta không thăm dò rõ được nông sâu thế nào.

Hản đánh bại Sở Giao Nguyệt và Liễu Cao Dương thật sự quá dễ dàng, đều chỉ một quyền là xong, hai người này hoàn toàn không thăm dò được thực lực chân chính của Sở Kiếm Thu.

Để thực sự thăm dò rõ thực lực của Sở Kiếm Thu, chuẩn bị cho trận đấu trong tộc năm ngày tới, thiếu niên áo xanh phái thị vệ bên cạnh mình đi dò xét thử.

Theo như người áo đen bịt mặt miêu tả thì mặc dù lúc Sở Kiếm Thu đánh bại Sở Giao Nguyệt và Liễu Cao Dương còn ẩn giấu rất nhiều thực lực nhưng tu vi thực sự đã giảm mạnh, không còn là cảnh giới Chân Khí như trước đây nữa.

Với tình hình giao thủ của Sở Kiếm Thu với người áo đen bịt mặt thì thực lực hiện tại của Sở Kiếm Thu không yếu nhưng còn lâu mới là đối thủ của hắn ta.

Hắn ta đánh bại người áo đen bịt mặt không cần tới ba chiêu, còn Sở Kiếm Thu lại phải đánh mất nửa canh giờ.

Mặc dù Sở Kiếm Thu dùng tu vi Luyện Thể tầng sáu đánh bại được võ giả Luyện Thể tầng tám, thực lực chiến đấu vượt cấp như vậy rất ấn tượng nhưng suy cho cùng, thực lực này vẫn quá thấp, hoàn toàn không đủ sức gây uy hiếp.

Khóe môi thiếu niên áo xanh nở nụ cười ngạo nghễ, đắc ý, năm ngày nữa, vị trí thiếu chủ Sở gia sẽ đổi chủ.

Hản ta đã bị Sở Kiếm Thu đè đầu mười mấy năm, từ nay, cuối cùng cũng đã tới lượt hắn ta nở mày nở mặt rồi.

Thiếu niên áo xanh hoàn toàn không sợ Sở Kiếm Thu sẽ bắt kịp được mình. Với tình cảnh hiện tại của Sở Kiếm Thu, chỉ cần hẳn thua một lần thì sẽ không có đường lui nào nữa.

Sáng hôm sau, Sở Kiếm Thu cầm linh phù đã làm trước đó tới Linh Phù các.

Lần này hắn tới Linh Phù các được tiếp đãi nhiệt tình hơn nhiều, dù sao hiện tại hắn cũng được coi là người của Linh Phù các, hơn nữa hẳn còn là phù sư nhất phẩm được Linh Phù các công nhận.

Ở đại lục Thiên Võ, bất kể phù sư đi tới đâu cũng đều được. các thế lực tôn kính.

Sau khi được đệ tử chấp sự thông báo, Lương Cửu Sơn đích thân đi ra tiếp Sở Kiếm Thu, bố trí cho hẳn quầy hàng tốt nhất, hơn nữa còn miễn phí tiền thuê quầy lần này cho hẳn.

Hiện tại Sở Kiếm Thu nghèo rớt mùng tơi, tiết kiệm được đồng nào hay đồng ấy, Linh Phù các nhiệt tình như vậy, đương nhiên hắn không đời nào chối từ.