Chương 12: Bán phù

Sở Kiếm Thu mới vừa bày hàng xong, lập tức có người tới.

“Sở công tử, cuối cùng cũng chờ được ngươi rồi!” Một người vui mừng kêu lên.

Sở Kiếm Thu ngước mắt lên nhìn thì thấy là người đàn ông. tên là Triệu Thành hôm qua hỏi mua phù của hắn.

“Phù tăng lực này của Sở công tử bao nhiêu tiền một cái thế?” Triệu Thành nóng ruột hỏi ngay. Hôm qua, Sở Kiếm Thu nhận được Thối Thể Đan của Thường Cao Thần xong lập tức đi ngay, hắn ta không kịp làm gì.

Hôm qua, hắn ta đã chờ ở Linh Phù các cả ngày mà vẫn không thấy Sở Kiếm Thu quay lại, hôm nay, hẳn ta định tới thử vận may lần cuối, không ngờ lại gặp được.

Phù lục có thể tăng cường gấp đôi sức mạnh có lẽ sẽ quyết định vấn đề sinh tử tồn vong của hắn ta, sao hắn ta có thể không sốt ruột cho được.

Sở Kiếm Thu sững sờ, hắn vội vàng đi bán phù nhưng chưa nghĩ xem sẽ bán giá bao nhiêu.

Sở Kiếm Thu trầm ngâm một lúc, sau chuyện ngày hôm qua, Sở Kiếm Thu không còn mù tịt về giới phù trận ở quận Thiên Thủy như trước đây nữa.

Linh phù có phù đảm thượng phẩm là linh phù có phẩm chất tốt nhất ở quận Thiên Thủy, thông thường phù sư chỉ luyện chế được linh phù có phù đảm hạ phẩm, chỉ một vài người làm được phù đảm trung phẩm.

Hiện tại, giá thị trường của phù tăng lực là mười linh thạch một tờ nhưng đó chỉ là linh phù cấp một phù đảm hạ phẩm, tăng được hai, ba phần mười sức mạnh, hoàn toàn không bằng phù tăng lực gấp đôi sức mạnh của hẳn.

“Ba mươi linh thạch nhất phẩm, có thể trả băng Thối Thể Đan!” Sở Kiếm Thu thử ra giá, lúc nói ra mức giá này, trong lòng hẳn cũng hơi chột dạ, dù sao giá này cũng gấp ba lần giá phù tăng lực trên thị trường.

Ở thế giới võ giả, các giao dịch đều dùng linh thạch làm tiền tệ, trong mắt võ giả, vàng bạc trần tục chẳng khác gì phế liệu, hoàn toàn không có giá trị gì.

Chỉ có linh thạch mới là đồng tiền mạnh của thế giới võ giả.

Linh thạch là một loại khoáng thạch có chứa linh khí dồi dào, vừa có thể dùng để tu luyện, tăng nhanh tốc độ tu luyện, vừa có thể dùng để làm nguồn năng lượng khởi động pháp. bảo.

Ở thế giới võ giả, linh thạch có rất nhiều ứng dụng, luyện đan luyện khí, chế phù bày trận, rất nhiều chuyện không thể thiếu linh thạch.

Căn cứ nồng độ linh khí, linh thạch được chia từ nhất phẩm tới cửu phẩm.

Linh thạch và Thối Thể Đan có thể hối đoái với tỉ lệ 1:1, một khối linh thạch đổi một viên Thối Thể Đan.

Tuy vàng bạc trần tục không có giá trị gì với võ giả nhưng nếu bắt buộc phải so sánh thì một khối linh thạch tương đương với một ngàn lượng bạc trắng ở trần thế.

Triệu Thành nghe vậy thì mừng lắm, hắn ta lập tức móc ra sáu mươi khối linh thạch không chút do dự, mua ngay hai tờ phù tăng lực.

Đây là phù tăng lực có thể tăng cường gấp đôi sức mạnh, vào lúc quan trọng, nó sẽ là thứ giúp hắn ta giữ được mạng sống. Trong lúc giao chiến với kẻ địch, nếu như sức mạnh đột nhiên tăng gấp đôi, chắc chắn đối thủ sẽ giật mình, không thể ngờ được.

Mặc dù ngoài mặt hắn ta vẫn bình tĩnh nhưng thực ra trong lòng luôn nơm nớp lo sợ. Hiện tại, ở thành Thiên Thủy chỉ có một mình Sở Kiếm Thu luyện chế được phù tăng lực tăng cường gấp đôi sức mạnh, cho dù Sở Kiếm Thu có ra mức giá trên trời, hắn ta cũng vẫn phải cắn răng mua chúng.

Không ngờ Sở Kiếm Thu lại đưa ra một mức giá nhân từ như vậy.

Sở Kiếm Thu thấy Triệu Thành mua nhanh gọn như thế, ánh mắt không khỏi lộ vẻ ngờ vực, chẳng lẽ hắn đã ra giá thấp quá chăng?

Thế nhưng cũng không sao, một tờ phù tăng lực bán được. ba mươi khối linh thạch, đây đã là điều nằm ngoài dự tính của hắn rồi. Phí chế tạo chiếc phù này tốn chưa tới nửa khối linh thạch, chuyến này hẳn đã kiếm hời gấp mấy lần rồi.

“Triệu Thành, không phải ngươi nói hôm nay sẽ lên đài đấu võ quyết một trận sống mái với ta hay sao? Sao lại núp trong Linh Phù các làm rùa rụt cổ như vậy!” Lúc này, bên ngoài bỗng vang lên tiếng quát to.

Triệu Thành nghe thấy tiếng quát ấy, sắc mặt lập tức sa sầm, hắn ta sải bước đi ra ngoài.

Sở Kiếm Thu tò mò thắc mắc không biết vì chuyện gì mà người đàn ông này lại hẹn quyết một trận sống mái với người khác.

Trong cửa hàng Vạn Võ cấm đánh nhau, ngoại trừ một chõ, đó chính là đài đấu võ.

Võ giả phát sinh mâu thuẫn, xung đột với nhau là chuyện thường xuyên xảy ra, ở đài đấu võ của cửa hàng Vạn Võ, ngày. nào cũng có người đánh nhau nhưng ít khi có ai quyết một trận sống mái.

Một khi quyết đấu sinh tử ở đài đấu võ thì cuối cùng chỉ có thể có một người được bước xuống khỏi đài đấu võ, không đánh tới chết không thôi.

Mặc dù Sở Kiếm Thu tò mò nhưng hẳn không định tới xem. Hiện tại, không có chuyện gì quan trọng bằng kiếm tiền.

Thế nhưng sau đó, mặc dù Sở Kiếm Thu vẫn lục tục bán được mấy tờ linh phù nhưng lượng tiêu thụ không mấy lý tưởng, mấu chốt là vẫn không có mấy người tin tưởng phù tăng lực của Sở Kiếm Thu có thể tăng cường gấp đôi sức mạnh.

Những người mua linh phù của hẳn hầu hết là người hôm qua đã nhìn thấy kết quả trên dụng cụ đo phù.

Sở Kiếm Thu không khỏi phiền lòng, tình hình mua bán thế này thật không ổn, cứ đà này thì một ngày hắn chẳng bán được mấy tờ linh phù, trong khi hẳn lại không có nhiều thời gian.

Sau một canh giờ, tình hình buôn bán linh phù của Sở Kiếm Thu vẫn vô cùng ảm đảm, ngay khi hắn đang định bỏ cuộc, bán hết những linh phù này cho Linh Phù các với giá sỉ thì bỗng nhiên một đám đông hò reo ầm ï chạy từ bên ngoài Vào.

“Sở công tử đâu?”

“Ta muốn mua phù tăng lực, phù tăng lực có thể tăng cường gấp đôi sức mạnh!”

“Nhìn kìa, Sở công tử ở đó, mau lên!”

Những người đó vừa hò hét vừa đua nhau chạy tới chỗ Sở Kiếm Thu.

“Sở công tử, ta muốn mua ba tờ phù tăng lực!” “Ta mua năm cái!” “Chết tiệt, không được chen lấn, ông đây tới trước!”

“Ôi chao, ngươi đẩy đi, đẩy nữa xem, ảnh hưởng ông đây mua phù, ông đây quyết đấu sinh tử với ngươi!”

Sở Kiếm Thu nhất thời không khỏi ngẩn người trước cảnh này, chuyện gì thế này? Vừa rồi chuyện buôn bán còn ảm đạm, không người hỏi thăm, sao bỗng dưng có nhiều người muốn mua phù vậy?

Sở Kiếm Thu không bị chuyện làm ăn tốt đẹp làm mụ mị cả đầu óc, cũng không vội vã bán phù kiếm tiền, trước hết hẳn muốn biết rõ chuyện này là sao, nếu như là do có người giăng bẫy hại hẳn thì đúng là phiền phức.

Sau một hồi nghe ngóng, Sở Kiếm Thu mới hiểu ra chuyện này là thế nào.

Hóa ra là có một người săn yêu tên là Triệu Thành đánh chết tên ác bá Phạm Hoàn trên đài đấu võ, người săn yêu này là đội trưởng của một đội săn yêu, trong dãy núi yêu thú, đội của Triệu Thành từng nhiều lần bị đội săn yêu do Phạm Hoàn làm thủ lĩnh ức hiếp.

Phạm Hoàn có tiếng xấu trong giới săn yêu, từng nhiều lần ăn cướp thành quả của những người săn yêu khác.

Trong lần săn yêu trước, Phạm Hoàn hại của Triệu Thành suýt chút nữa thì chết hết, chỉ còn sót lại vài người thoát ra được khỏi dãy núi yêu thú, nên hai người kết thù sinh tử.

Để báo thù cho các huynh đệ đã mất của mình, trong cơn nóng giận, Triệu Thành đã hẹn quyết đấu sinh tử với Phạm Hoàn ở đài đấu võ.

‘Thế nhưng, không ai xem trọng Triệu Thành, Phạm Hoàn là cao thủ nổi tiếng trong giới săn yêu người người đều biết, tu vi lên tới Luyện Thể tầng tám đỉnh phong, một võ giả Luyện Thể tầng tám trung kỳ như Triệu Thành sao có thể là đối thủ.