Chương 3: Sự ngang tàng của Huyết Mạch Chí Tôn

“Cút”

Sở Kiếm Thu lạnh lùng quát.

Những người đứng ở bên cạnh vội vàng đỡ Sở Hà, xám xịt rời đi

Trước khi rời đi, Sở Hà oán hận liếc Sở Kiếm Thu, nhưng hắn ta cũng không dám nói thêm lời vô nghĩa nào. Hiện tại hân ta không phải là đối thủ của Sở Kiếm Thu, nếu như chọc giận Sở Kiếm Thu thì sẽ không có kết cục tốt đẹp.

Khi Sở Hà và đám người kia rời khỏi phòng của Sở Kiếm Thu, ở hành lang của một căn nhà xa xa, một thiếu niên mặc y phục màu xanh lặng lẽ nhìn cảnh tượng này, lông mày khẽ nhíu lại

Sở Kiếm Thu nhìn đám người Sở Hà rời đi rồi rơi vào trầm tư.

Mặc dù hôm nay đánh bại được Sở Hà, Sở Kiếm Thu cũng không mấy vui vẻ, một tên hề không có gì đáng sợ, phiền phức chính là ở phía sau.

Tuy Sở Hà bị hẳn đánh bại, nhưng hẳn cũng đoán ra được nội tình, có lẽ dòng dõi của Đại trưởng lão sẽ sớm làm loạn, với tu vi hiện tại của hẳn thì chưa đủ để đối phó với những khó. khăn sắp tới.

Cần phải nhanh chóng nâng cao tu vi của bản thân mới được!

Trong lòng Sở Kiếm Thu âm thầm quyết định.

Hắn siết chặt nắm đấm, cảm nhận sức mạnh đáng sở đang ấn giấu trong cơ thế, nghĩ tới cảnh tượng Sở Hà vừa bị đánh bại, Sở Kiếm Thu cảm nhận sâu sắc được loại sức mạnh đáng sợ này.

Sở Kiếm Thu tạm thời bỏ qua những tin tức đổ đồn vào đầu mình, những tin tức đó quá lớn, nếu như phải sảp xếp lại từ đầu, sợ rằng mười ngày nửa tháng cũng không thể sắp xếp được toàn bộ,

Nhưng với tình huống hiện tại đang phải đối mặt, Sở Kiếm Thu hoàn toàn không có đủ thời gian để từ từ giải quyết

Nếu không có đủ khả năng tự bảo vệ mình, e rắng sau này. Sở gia sẽ không còn chỗ đứng cho riêng mình, thậm chí còn có thế gặp nguy hiếm đến tính mạng,

Nếu như bản thân thật sự biến thành một kẻ vô dụng cũng không sao, Đại trưởng lão cũng sẽ lười tranh cãi quá nhiều với kẻ vô dụng, có lẽ còn có thể giữ lại được một mạng.

Nhưng tụ vi hiện tại của hắn đã giảm, Đại trưởng lão sẽ không bao giờ để hẳn có cơ hội vùng dậy nữa, nếu không sẽ làm gián đoạn kế hoạch chiếm vị trí gia chủ của lão ta, vì thế nhất định sẽ tìm mọi cách để giết hắn.

Cách duy nhất đế bảo vệ bản thân chính là cải thiện thực. lực của bản thân càng sớm càng tốt

Hỗn Độn Thiên Đế Quyết rõ ràng là chỗ dựa đắc lực để nâng cao thực lực của mình.

Vừa rồi hẳn đã thông qua tu luyện Hỗn Độn Thiên Đế Quyết để thức tỉnh Huyết Mạch Chí Tôn hỗn độn, hẳn còn chưa kịp nghiên cứu kỹ công pháp này thì đã bị Sở Hà cắt ngang.

Hỗn Độn Thiên Đế Quyết là một công pháp được tạo ra bởi một vị đại năng thời viễn cố, người đã đạt được một số cảm. ngộ sâu sắc trong khi quan sát khai thiên lập địa và sự tiến hóa của vạn vật từ thời kỳ hỗn độn, từ đó ngô ra con đường hỗn độn rồi khai sáng công pháp.

Đại năng tồn tại trước khi khai thiên lập địa chính là thần ma viễn cổ trước khi thời kỳ hỗn độn mở ra, Sở Kiếm Thu không thể tưởng tượng được sự tôn tại này đáng sợ đến mức. nào,

Công pháp được tạo ra bởi những thứ ở cấp độ này không. biết cao cấp hơn bao nhiêu lần so với công pháp mà hẳn đã từng tu luyện trước đây. Sở Kiếm Thu đã cảm nhận được sự, khúng khiếp của công pháp này khi thức tỉnh Huyết Mạch Chí Tôn hỗn độn thông qua việc tu luyện công pháp này.

Sở Kiếm Thu không lãng phí thời gian, tiếp tục tu luyện Hôn Độn Thiên Đế Quyết

Khi Sở Kiếm Thu kích hoạt tâm pháp Hôn Độn Thiên Đế Quyết, linh khí xung quanh giống như điên cưồng cuộn trào mãnh liệt mà tới, mạnh mẽ tràn vào thân thể Sở Kiếm Thụ, khí tức của Sở Kiếm Thu được kéo lên với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Một lúc lâu sau, Sở Kiếm Thu mở mắt ra, trong ánh mắt tràn ngập dao động.

Một canh giờ tu luyện này, hẳn đã hoàn toàn củng cố được. tu vi của mình ở Luyện Thế tầng thứ ba. Trước đó bởi vì hấp. thụ những kim quang kia mà tu vi của hẳn trong nháy mắt tăng lên tầng thứ ba thì cũng thôi đi, nhưng hiện tại hẳn lại tu luyện thuần túy bãng cách hấp thụ linh khí của trời đất.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, e răng nhiều nhất là nửa năm mới có thể khôi phục lại được tu vi trước đây.

Hỗn Độn Thiên Đế Quyết thực sự quá kh ủng bố.

Nhưng trong hoàn cảnh hiện tại, hẳn không thể đợi đến nửa năm sau, nếu như không có kỳ ngộ này thì cũng không sao, nhưng vì được ông trời thương xót nên phải tranh đấu vì bản thân một lần.

Sở Kiếm Thụ lấy ra một viên Thối Thể Đan uống vào, tốc độ tụ luyện Hôn Độn Thiên Đế Quyết tuy răng kh ủng bố, nhưng vẫn chưa đủ!

Sau khi tiên dược được nuốt xuống bụng, chỉ trong chốc lát, hiệu lực của dược lan tràn trong bụng hán, linh lực dâng trào khắp cơ thể.

Sau một nén nhang, Sở Kiếm Thu đã sử dụng dược lực của Thối Thế Đan này cho mình sử dụng.

Trong lòng Sở Kiếm Thu mừng rỡ, sự bá đạo và cường đại của Huyết Mạch Chí Tôn hỗn độn thực sự khiến hẳn không ngừng ngạc nhiên.

Trước đây, muốn tự mình luyện chế ra Thối Thể Đan ít nhất cần một ngày, muốn tiêu hóa và hấp thụ hoàn toàn thì phải mất năm ngày.

Vì mỗi loại đan dược đều chứa tạp chất nên khi hấp thụ dược lực cũng cần phải dành thời gian đế loại bỏ tạp chất.

Trước đây, hăn không thể uống quá ba viên Thối Thể Đan trong một tháng, nếu không thì tốc độ tích tụ tạp chất sẽ vượt quá tốc độ đào thải, như vậy sẽ gây tổn hại đến thân thể.

Nhưng hiện tại!

Sở Kiếm Thu siết chặt nắm đấm, chỉ cần vài hơi thở là có thể luyện hóa được Thổi Thế Đan, chỉ cần một nén nhang là có thế hấp thu hết dược lực, loại tốc độ này so với trước đây nhanh hơn rất nhiều lần, tạp chất trong đan dược này trong nháy mắt bị lực lượng trong huyết mạch tiêu tan.

Như vậy có nghĩa là sau này hẳn có thể uống đan dược liền tục mà không phải lo lảng về bất kỳ tác dụng phụ nào.

Sở Kiếm Thu lấy ra một nảm lớn Thối Thể Đan, uống từng viên một như ăn thạch đậu.

Mà cũng do hắn là thiếu chủ của Sở gia mới có thể giàu có và nhiều tài nguyên như vậy, mỗi viên Thối Thế Đan này đều có giá trị xa xỉ.

Dược lực cuồn cuộn lan tỏa khắp cơ thể, khí tức của Sở Kiếm Thu tăng lên với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.

Nhưng khi đang uống, Sở Kiếm Thu phát hiện có điều gì đó không ổn.

Từ Luyện Thể tầng ba đến Luyện Thể tầng bốn, năm viên Thối Thể Đan cũng đủ để đột phá, nhưng hiện tại hãn đã uống mười lăm viên Thối Thể Đan, mặc dù Sở Kiếm Thu cảm thấy thực lực của mình đã tăng lên rất nhiều, nhưng hẳn vẫn còn rất xa mới có thế đột phá, Luyện Thế tầng bốn còn rất xa

Đan điền giống như một cái hố không đáy nuốt chửng một lượng lớn linh khí, dù có căn nuốt bao nhiêu cũng không thể

lấp đầy được.

Sở Kiếm Thu nghiến răng nghiến lợi, lấy ra Thối Thể Đan, tiếp tục nuốt xuống

Đợi đến khi nuốt năm mươi viên Thối Thể Đan.

Âm một tiếng, cuối cùng hẳn đột phá đến Luyện Thể tầng bốn.

Tuy nhiên, sắc mặt Sở Kiếm Thu đã tối sâm lại, hai tay run tẩy.

Năm mươi viên Thối Thể Đan, chết tiệt, đây thực sự là một ẻ cần nuốt đan dược!

Năm mươi viên Thối Thể Đan, đây là toàn bộ số tiền đan dược tích góp hiện tại của Sở Kiếm Thu!

Chỉ là đột phá Luyện Thế tầng bốn mà đã cần đến năm mươi viên Thối Thể Đan, Sở Kiếm Thu không dám tưởng tượng sau này sẽ tu luyện như thế nào, chỉ cần nghĩ đến những đan dược cần dùng cũng khiến người ta tuyệt vọng.

Đoán chừng hần đầu tư toàn bộ nguồn lực của Sở gia vào bản thân mình, cũng sẽ không thể duy trì được mức tiêu hao của mình.

Nhưng sức mạnh có được từ năm mươi viên Thối Thế Đan này.

Sở Kiếm Thu năm chặt nắm đấm, đấm về phía trước mặt hắn.

Âm! Sức mạnh cường đại phá vỡ sóng không khí cưồn cuộn tràn vào, đập nát bàn ghế trong phòng.

Cảm nhận được sức mạnh cường đại dâng trào trong cơ. thể, Sở Kiếm Thu đoán mình mạnh hơn nhiều so với các võ giả Luyện Thế tầng sáu thông thường vào thời điểm này và có thế cạnh tranh với các võ giả Luyện Thế tầng bảy.

Sở Kiếm Thu năm chặt nằm đấm đứng dậy, lại nhìn thấy Nhập Họa từ bên ngoài đi vào.

Hai mắt tiểu nha đầu đỏ hoe, nửa má sưng tấy, tuy cố ý’ trang điểm nhưng Sở Kiếm Thu vẫn có thể nhìn thấy dấu tay rõ ràng trên đó.

“Thiếu gia, ta mang cho ngài một ít thuốc chữa bệnh!”

Tiểu nha đầu lấy ra một chiếc bình sứ nhỏ rồi gượng cười

Khi Sở Kiếm Thu nhìn thấy bộ dạng của Nhập Họa, không cần suy nghĩ cũng biết chuyện gì đã xảy ra. Chỉ là tiểu nha đâu này từ trước đến nay rất mạnh mẽ, cho dù ở ngoài chịu ấm ức, nhưng sợ hãn sẽ lo lầng nên nàng cũng sẽ không bao giờ chủ động nói ra, đều sẽ âm thầm chịu đựng một mình.

“Nhưng mà Nhập Họa vô dụng, chỉ có thế lấy được kim sang dược cấp thấp nhất”

Tiểu nha đầu cúi đầu xuống như chực khóc. Nếu không ép mình phải kìm lại, e rắng đã sớm khóc như mưa rồi.

‘Sở Kiếm Thu cầm lấy chiếc bình sứ nhỏ, đưa tay xoa đầu. Nhập Họa, nhẹ giọng nói: “Đừng bưồn, thiếu gia không sao đâut”

Cuối cùng Nhập Họa không thể chịu đựng được nữa, lao vào vòng tay của Sở Kiếm Thu khóc lớn.

Sở Kiếm Thu nhẹ nhàng ôm lấy thân thế mảnh dẻ của nàng, nhẹ nhàng an ủi nàng.

Khi Sở Kiếm Thu nhìn lọ kim sang dược kém chất lượng trong tay, cùng với tiểu nha đầu đang khóc trong lòng, ánh mắt trở nên lạnh lùng.

Những người này đúng là hiếp người quá đáng, một ngày nào đó hản sẽ khiến những người này trả hết những gì đã nợ hấn!

Tuy nhiên, Sở Kiếm Thu cũng không bị cơn tức giận ảnh hưởng đến lý trí, thực lực hiện tại của hẳn vẫn còn quá yếu, không thích hợp đối đầu trực diện với bọn họ, đành phải tạm thời chịu đựng thôi

Khi đủ mạnh, hẳn có thể đời lại từng khoản nợ này.

Sức mạnh, mọi thứ đều là sức mạnh!

“Nhập Họa, ngươi cứ ở yên trong nhà, đừng đi đâu cả!” Sở Kiếm Thu an ủi tiểu nha đầu, dặn dò rồi bước ra ngoài

“Thiếu gia, vết thương của ngài!” Nhập Họa lo lắng nói, thiếu gia bị trọng thương như vậy mà chạy ra ngoài chẳng phải càng nguy hiếm hơn sao?

“Không cần lo lắng, không sao đâu!”

Sở Kiếm Thu rời khỏi đại viện của phủ chủ, đi đến Đan Các.

Chỉ cần có đủ đan dược, tu vi có thể tăng lên nhanh chóng. “Ồ, đây không phải là thiếu gia Sở Kiếm Thu sao?”

Sở Kiếm Thu vừa bước vào Đan Các, một giọng nói giễu cợt từ bên cạnh truyền đến. Sở Kiếm Thu mặc kệ, tiếp tục đi vào trong.

“Ồ, Sở thiếu chủ phách lối thật đấy!”

Giọng nói vừa dứt, một bóng người màu tím dừng lại trước mặt hẳn.

Bóng dáng này là một thiếu nữ 15,16 tuổi, dung mạo xinh đẹp, nhưng lúc này trên mặt đều là vẻ giều cợt ngả ngớn khiến người ta thật khó chịu

“Sở Giao Nguyệt, ngươi muốn thế nào?” Sở Kiếm Thu cau mày, lạnh lùng nói

Nữ tử này ba năm trước đã đi theo hẳn như một cái đuôi, khi tu vi của mình trì trệ, nàng ta lập tức xa cách, Sở Kiếm Thu không có ấn tượng tốt với một nữ tử thích nịnh nọt như vậy.

“Ta không muốn làm gì cả, ta chỉ muốn biết vì sao một kẻ vô dụng với đan điền bị hỏng như ngươi lại đến Đan Các để làm cái gì. Bây giờ ngươi uống đan dược còn có ích gì sao? Đan dược này cho dù ném cho chó ăn nói không chừng còn có. thể nuôi thành một con linh thú, nhưng nếu nó rơi vào bụng ngươi thì hoàn toàn lãng phí rồi. Hahal”

Sở Giao Nguyệt vừa nói vừa cười khúc khích, những người xung quanh cũng cười lớn, tụ tập xung quanh như đang xem kịch vui.