*Nghề nghiệp: tộc trưởng Lâm gia,Địa Mạch tông sư,Trận Pháp tông sư, Điêu Khắc tông sư,Đan Đạo tông sư, Đúc Khí tông sư.
*Công pháp: THIÊN LÔI TRẤN NGỤC QUYẾT ( tầng 2).
<code> Cửu Chuyển Qui Nhất quyết ( nhất chuyển).
</code>
– Để chuẩn bị lần lịch này ca phải làm xong biện pháp bảo hiểm cái đã!
Hệ thống sử dụng công năng quay thưởng.
– ding, kí chủ có 2 lần quay miễn phí, quay 2 lần sơ hay 1 lần trung.
– Hể! quay thưởng mà cũng có phân cấp bậc à! Cái này mới đấy! Để xem hiện nay thực lực của ca cũng tương đối có thể tự bảo mệnh, nhưng thế gian nguy hiểm phòng trước còn hơn không, mở ra cho ca, quay thưởng trung cấp!
– ding, chúc mừng kí chủ nhận được* Ẩn Nặc Sáo Trang* ( thiên giai cơ cấp): ẩn hình trạng thái và khí tức hoàn toàn dưới Tạo Hóa không thể phát hiện, chúc phúc tăng cường 20% tốc độ di chuyển và giác quan ( lưu ý không được vận bất kì chân khí gì trong trạng thái ẩn nặc).
– Tê, thần may mắn lại miển cười với ca, há há há, bố chấp cả nhà chúc mày rượt bố!
Lâm Thần bàn giao công việc và trận bàn* “ Bát Hoang Cấm Lực trận “* cho phụ thân, cũng lấy ra gia huy chi chủ cho Lâm Phi tích huyết nhận chủ, chỉ cần trong gia tộc có xảy ra cớ sự liền thông tri cho hắn. Lại nói sau 1 khoảng thời gian bế quan, Lâm Phi đã hoàn toàn bình phục hơn nữa còn tăng tiến tu vi đến Hóa Đạo khí 3 tinh đỉnh, với thực lực hiện tại có thể bảo vệ được Ô Lam thành.
………….
* U Minh Sâm Lâm* là 1 mảnh địa họa phúc tương cùng, diện tích vô cung rộng lớn chiếm 1/5 cả Đông Vực, tại đây có rất nhiều dong binh, tán tu hay con cháu thế gia ra vào lịch luyện. Phụ cận U Minh Sâm Lâm, những khách điếm mọc lên san sát nhau làm thành 1 cái trấn nhỏ gọi U Minh Nhai, khánh quan đa phần là võ giả thám hiểm và dong binh, có thể treo nhiệm vụ thuê 1 đoàn đội dong binh theo hộ tống với điều kiện là có đủ linh thạch. Mặc dù đây chỉ là 1 thị trấn bất nhập lưu, nhưng người ở đây đa phần là võ giả nên chỉ dung linh thạch làm tiền tệ thông hành.
Tại 1 cái khách điếm, 1 thanh niên vận trên bộ y phục lam sắc tay chân đều có hộ oản trông rất giống như 1 vị thiếu gia đi lịch luyện. Thanh niên này là Lâm Thần chứ ai, đây là lần đầu tiên hắn đi xa nhà kể từ khi xuyên không, cảm giác mạo hiểm ăn vào trong máu từ bé nên hắn cực kì háo hức.
– Vị thiếu gia này xin hỏi ngài cần dùng gì ạ! – tiểu nhị quán 1 bộ nịch nọt.
– Cho 1 bình trà ngon nhất! À, cộng thêm giới thiệu cho ta 1 người có thể cung cấp thông tin về U MInh Sâm lâm!
– A thiếu gia, ngài tìm đúng người rồi, khách điếm chúng tôi nhưn là mỗi ngày dong binh đến rất đông, thông tin cũng là rõ ràng, chỉ có điều….. – hắn chà xát tay.
Lâm Thần tất nhiêu hiểu quy củ, thông tin cũng là hàng hóa muốn biết thông tin tự nhiên cần tiền đến ra mà trao đổi. Lâm Thần tiện tay lấy ra 1 viên Thượng phẩm linh thạch vướt lên bàn, bất ngờ dọa cho tiểu nhị sợ té đái – ngươi nha 1 cái đại thổ hào, ra tay liền là thượng phẩm linh thạch, phải biết 1 viên thượng phẩm = 100 trung phẩm = 1000 viên hạ phảm, mặc dù giá trao đổi như thế nhưng thượng phẩm linh thạch cũng tương đối là quý hơn so với 1000 hạ phẩm -, hành động của Lâm Thần cũng đưa tới nhiều ánh mắt trong quán, họ nhìn chằm chằm Lâm Thần như 1 con dê béo.
– A, vị đại gia này, thật thất kính! Ngài cần biết vấn đề gì,chỉ cần A Đạt ta biết tất ngài sẽ rõ ràng! – hắn mừng đến không kịp thở, 1 tháng làm nhiều lắm chí có 50 viên hạ phẩm, giờ đây cả 1 viên thượng phẩm đập vào mặt bảo sao không thay đổi thái độ.
Thật tình Lâm Thần cũng không muốn gây chú ý như vậy, nhưng khổ nỗi hắn Đằng Long Hóa Vụ Đàn chỉ cho ra thượng phẩm với cực phẩm a! Một kiểu đại gia thiếu tiền lẻ điển hình, nếu để người khác biết tuyệt sẽ mắng hắn vô sỉ.
– Được rồi, những cái sự kiện lớn trong 1 tháng đổ lại đi! Hơn nữa nếu có thông tin về địa phương có Thiên Địa áp súc càng tốt!
– Đại gia, cả tháng gần nay chỉ có 2 sự kiện lớn thôi. Một là Huyết Lang binh đoàn vừa bị diệt, hai là có người vô tình đi vào vùng cuối của rìa ngoài Sâm Lâm phát hiện Tiên Liên hồ!
– ồ! Cái tin đầu thì khỏi đi, nói về tin tức thứ 2 xem nào! – vừa nghe tới Tiên Liên hồ, Lâm Thần nội tâm không khỏi nhảy lên. Truyền thừa Đan đạo tông sư nên Lâm Thần biết Tiên Liên hồ sẽ có Tiên Liên chi Tâm, vừa vặn là 1 thành phần chủ yếu của Thiên Địa Chi Lực Đan, đây là đan dược thuộc vào hàng Huyền giai đỉnh có công năng tăng cường thiên địa áp súc cường hóa “ Bản mệnh chi lực “, với những ai đã có “ bản mệnh chi lực” cũng có thể khiến cho tăng giai thú hồn lên 1 tiểu giai vị.
– Đại gia thật ra 7 hôm trước có người phát hiện Tiên Liên hồ nhưng trong hồ có Yêu thú tứ giai đỉnh nên tạm thời còn chưa có đắc thủ, tin tức không may bị lộ ra ngoài làm rất nhiều người muốn tiến vào đoạt bảo. Đặc biệt là gần đây có trưởng lão Kiền Khôn phái dẫn đệ tử tiến vào, nghe nói còn có cả Mục Sư dong binh đoàn cũng đã tham gia!
– Kiền Khôn phái? Ha, trái đất thật là tròn nha, khi không lại đụng đến, đúng là sự tình bất ngờ mà! Được rồi tiểu nhị tốt lắm thưởng cho ngươi! – Lâm Thần thảy 1 viên Thượng phẩm linh thạc cho hắn! – À, mà khoan đã đi đâu để tìm địa đồ!
– A cảm ơn đại gia! Địa đồ thì đại gia chỉ cần đi đến Dong Binh Công hội mua sẽ có!
– Tốt! Dẫn đường! – Lâm Thần tức khắc đứng dậy kéo theo tiểu nhị rời đi thì…..
Một đại hán trọc đầu bước tới chắn ngang, sau lưng hắn là 2 tên trông nhỏ con hơn trông cũng khá hung dữ. Lâm Thần ngược lại không lấy làm bất ngờ, hắn mà yên bình rời khỏi mới là kì quái, lướt qua 1 lươt, kĩ năng [ Quan sát ] tự khởi động! Lâm Thần nở 1 nụ cười, ngươi nha chỉ có Tinh khí sơ kì mà đòi chặn đường lão tử, đáng buồn, đi ăn cướp mà không coi ngày.
Lâm Thần ra vẻ sợ sệt, một bộ tay che ngực, lắp bắp hỏi:
– Các… các ngươi tính làm gì ta, ta liền la lên đấy!
Tên đầu trọc: “……………………………. “
Côn đồ A: “…. “
Côn đồ B: “… “
Tiểu nhị: “… “
Mợ nó, ngươi nha, nam nhi ra đường liền sợ bị cướp sắc sao?
Tên đầu trọc bị bất ngờ đến há hốc miệng, nhưng rồi lại cười gượng.
– Vị tiểu ca này, ta thấy ngươi có vẻ đang tìm mua địa đồ đến Tiên Liên hồ đúng không? Ta đây vừa vặn có 1 bảng, ngươi muốn thì ta bán cho.
Lâm Thần ngạc nhiên – kịch bản sai nha! Phải là ngươi chặn đường ta rồi ăn cướp xong bạ ca tẩn chứ!, nhưng rồi Lâm Thần lại lần nữa nghiêm túc.
– Thế người bán bao nhiêu?
– 10 viên linh thạch thượng phẩm thế nào!
– 10 viên? Sao ngươi không đi ăn cướp đi! Ta thân mang ra ngoài chỉ có hơn ngàn viên thôi! Đắt quá, đắt quá, bớt tí đi lão ca.
Tên đầu trọc nghe mà giật cả tim, mẹ nó ngươi nha đại phú hào có hơn ngàn viên mà cũng dám khai ra bộ không sợ bị cướp sao, 10 còn chê đắt.
– thôi được bớt cho ngươi, 5 viên thì thế nào!
– không được vẫn quá đắt!
– vị tiểu ca này, huynh đệ chúng tôi cũng cần cái ăn, 3 viên giá cuối thế nào!
Lâm Thần thật bị dọa cho mộng bức, sai, quá sai hoàn toàn không hợp lẽ thường ; chẳng lẽ ăn cướp thời nay đều văn minh thế sao, mặc dù biết 3 viên linh thạch cho 1 tấm địa đồ là quá đắt nhưng Lâm Thần thấy bọn họ thật thú vị nên đành cho vậy.
– Được, 3 viên, địa đồ đâu?
Tên đầu trọc lấy ra 1 tấm địa đồ cũ kĩ đưa cho Lâm Thần, Lâm Thần liền mở ra xem nhưng hắn vẫn chưa xác định được phương hướng. Thấy Lâm Thần lúng túng, hắn bèn chỉ rõ từng khu vực, hắn còn chỉ cho Lâm Thần con đường cần đi cặn kẽ. Lâm Thần móc ra 3 viên linh thạch thượng phẩm đưa hắn.
– Này khoan đã!
– Ồ cuối cùng cũng lộ mặt rồi sao? Nào cướp ca đi, cướp đi! – Lâm Thần làm bộ mặt thống khổ giang 2 tay,mắt nhắm, mặt ngửa lên trời.
– Khặc.. khặc.. Vị tiểu ca này vui tính thật! Ngươi nhưng là đưa dư rồi, ta bán là 3 viên trung phẩm linh thạch thôi!
– Hể???? – Lâm Thần há hốc, phun cả nước bọt.- thế người không cướp ta sao?
– Làm gì?
– Thì đúng ra người thấy ta trên mình mang nhiều linh thạch thượng phẩm như vậy phải ra tay cướp chứ!
– Ặc.. vị tiểu ca này hiểu lầm rồi! Trông huynh đệ chúng tôi dữ dẵn như thế nhưng chưa bao giờ làm chuyện cướp của giết người cả! Công việc của chúng tôi là tiến vào U Minh Sâm Lâm ghi nhớ vị trí, địa hình sau đó vẽ lại bán cho người cần mua! Nhưng vì để vẽ được địa đồ chúng tôi phải mạo hiểm, rất tốn công sức nên giá cả có chút đắt, thành ra thấy tiểu ca giàu có như thế nên huynh đệ tôi mới chào bán!
– Ặc.. ngại quá! Thì ra là vậy! Xin lỗi, xin lỗi đã hiểu lầm! – Lâm Thần mặt ngượng đỏ cả lên, tính định hôm nay trừ gian diệt bạo ai dè gặp người bán hàng, thật ông bà ta nói ứ có sai “ hành tẩu không coi ngày “.
– Không có gì, hề hề, huynh đệ chúng tôi cũng quen rồi!
– Thật ngại quá! Thôi lão ca cứ cầm đi không cần trả lại, ta nhưng là trả tiền mua tấm địa đồ này cộng với sự nhiệt tình hướng dẫn của ngươi!
– Thật sao? Ôi vị tiểu ca này thật rộng lượng, vậy huynh đệ tôi cảm tạ! Nếu tiểu ca có cần mua địa đồ cứ tìm chúng tôi, lên đường bình an!
– tên trọc cùng 2 huynh đệ hắn mừng rỡ rối rít cảm tạ rồi đi mất.
Lâm Thần bị bỏ lại đứng giữa đường, một mặt đen lại ngượng đỏ cả tai, hắn hậm hực sao không ai ra cướp dùm cái, Lâm Thần thở dài rầu rĩ.
– Haiz, nhân sinh a, muôn hình vạn trạng, thật không thể trông mặt mà bắt hình dong được! Phải chú ý, chú ý!
** ai đó đề cử truyện của tui 1 phát đi ***