Chương 40

Rắn lớn đột nhiên quay đầu về phía Tống Đại, lộ ra hai chiếc răng nanh sắc bén.

Tống Đại đột nhiên phản ánh lại, nhưng muốn tránh đi đã không còn kịp rồi, mắt thấy cô sắp bị rắn lớn nuốt vào trong bụng, trong nguy cơ Tống Đại theo bản năng che bàn tay ở trước mắt, một lực lượng quen thuộc từ lòng bàn tay phun ra, trực tiếp chặt đứt đầu rắn lớn, rắn lớn thống khổ ngã xuống đất, còn đang không ngừng giãy giụa, ước chừng giấy giụa hai phút sau, thân thể nó hoàn toàn cứng ngắc.

Ngay khi Tống Đại không kịp nghĩ mà sợ chuẩn bị tiếp tục ứng phó với những con mãng xà khác, hai con mãng xà vốn đang công kích Cố Dực đột nhiên ngã xuống, thân thể nặng nề ngã trên mặt đất, dẫn tới một hồi râm rầm.

“Đây là xảy ra chuyện gì?” Cố Dực nhìn xuống, kinh hô: “Tống Đại cô mau đến xem.”

Mấy chục con rắn lớn khổng lồ bên ngoài tòa nhà uốn lượn mà lên chuẩn bị tấn công đột nhiên tựa như bị rút sạch linh hồn, vô lực rơi xuống trong nước, b.ắ.n lên bọt nước rất lớn, không nhúc nhích hoàn toàn c.h.ế.t đi.

“Bọn nó đây là đã chết? Thật tốt quá, chúng ta sống sót! Chúng ta sống sót!” Cố Dực vui vẻ hô to.

Mà Tống Đại sững sờ nhìn lòng bàn tay của mình, dị năng của cô đã trở lại?

Nhưng những rắn lớn này vì sao lại đột nhiên c.h.ế.t đi? Rõ ràng vừa rồi tiến công còn khí thế cường hãn như thế, vì sao? Hơn nữa những con gián kia vì sao cũng sẽ đột nhiên biến mất không thấy? Có phải vì sợ rắn không?

Tống Đại lại không chịu, ở trên mặt anh, trên trán, trên cằm đều hung hăng hôn một cái, cô vui vẻ, cô hiện tại quá vui vẻ, dị năng của cô đã trở lại, cô rốt cuộc không cần mỗi ngày lo lắng đề phòng, cô có thể bảo vệ Sở Cảnh Hòa tốt hơn, thay đổi vận mệnh của anh, lúc này đây ai cũng không g.i.ế.c được anh.

Sở Cảnh Hòa lấy khăn ướt lau khô m.á.u trên mặt cô, nhìn biểu tình dại ra của cô, thương tiếc sờ sờ: “Tiểu Đại, kết thúc rồi, chúng ta về nhà thôi.”

Lần này tới lượt Sở Cảnh Hòa ngây người, anh nhẹ nhàng nâng Tống Đại nhảy lên trên người mình, hai chân ôm eo mình, ánh mắt trong phút chốc luống cuống, vì Tống Đại đột nhiên chuyển biến cảm xúc, cũng vì một tiếng ông xã kia của cô, đây là lân đầu tiên anh nghe thấy cô lấy danh xưng chồng gọi anh ấy.

Cô hưng phấn nhảy ra khỏi người Sở Cảnh Hòa: “A a a Sở Cảnh Hòa, Sở Cảnh Hòa, ông xã thân yêu, mau để em hôn một cái.”

Tống Đại ngước mắt nhìn Sở Cảnh Hòa, tuy rằng trong lòng vẫn có rất nhiều nghi ngờ, nhưng dị năng của cô đã trở lại.

Rất lâu sau, anh lẩm bẩm nói: “Tiểu Đại, đừng hôn, trên mặt bẩn.” Cô có hơi không hiểu.

Tống Đại tựa đầu vào bồn tắm, nhớ tới lúc mình vừa thức tỉnh dị năng hệ phong.

*

Tống Đại ngâm mình trong bồn tắm lớn, thân thể được ngâm trong nước mát lạnh, mái tóc đen ướt sũng như tơ lụa thấm nước rủ xuống trước ngực, cô rửa sạch vết m.á.u trên người, đầu ngón tay chìm vào trong nước, nước trâm tĩnh chậm rãi bắt đâu chuyển động, ở lòng bàn tay của cô hình thành một vòng xoáy nước nho nhỏ.

Sở Cảnh Hòa bất đắc dĩ vuốt ve mái tóc dài của cô, cứ như vậy ôm Tống Đại về nhà, trong gió là giọng nói mềm mại của anh: “Vậy… Ít nhất chờ anh rửa sạch sẽ, được không?”

Tận thế nhiệt độ cao, cô và một đám người chen chúc trong nơi trú ẩn nho nhỏ, nhiệt độ nóng rực sắp làm hơi nước trong cơ thể cô bốc hơi, trong không khí không có một tia gió, chỉ có không khí d.a.o động giống như bị đun sôi cùng mùi mồ hôi thối rữa và mùi bệnh tật trên người những người xung quanh tản mát ra, không khí hít vào trong phổi đều là khí nóng.

Trong khoảng thời gian dày vò này, cô không lúc nào không ảo tưởng nếu có một làn gió mát mẻ, mang theo trong veo ướt át như nhánh cây gãy sau cơn mưa thổi vào thì tốt rồi, sau đó dị năng hệ phong ứng với sự chờ đợi của cô mà sinh ra.

Lúc ấy cô còn kỳ quái, vì sao khi thức tỉnh dị năng không gian, cô trải qua kỳ hôn mê một tháng, mà lúc thức tỉnh hệ dị năng phong lại không sao.

Về sau theo càng ngày càng nhiều dị năng giả thức tỉnh, cũng có không ít người là song hệ thậm chí đa hệ dị năng, cô mới hiểu được chỉ có khi thức tỉnh dị năng thứ nhất mới có thể trải qua kỳ hôn mê.

Tựa như dị năng đang thăm dò xem thân thể này có thể thừa nhận được cỗ lực lượng này hay không, thời hạn kỳ hôn mê không đồng nhất, có người hơn một tuần, phần lớn đều là nửa tháng, giống như Tống Đại hôn mê một tháng cực ít.

Nhưng chỉ cần có thể tỉnh lại từ trong hôn mê đã nói rõ dị năng thức tỉnh thành công, ngược lại chính là dị năng thức tỉnh thất bại.

Nhưng mà có một số người tuy rằng thức tỉnh thành công, nhưng sau khi thức tỉnh bởi vì thân thể suy yếu thiếu hụt không có người nuôi dưỡng bổ sung đồ ăn bị c.h.ế.t đói, hoặc là trong lúc hôn mê không có người bảo vệ thân thể, bị người phát rô hoặc là đại quân côn trùng biến dị lấy làm thức ăn ăn.

Nhưng chỉ cần lần đầu tiên thức tỉnh thành công, lúc lại thức tỉnh dị năng khác, sẽ không cần trải qua khảo nghiệm dài dằng dặc thống khổ.

Tận thế nhiệt độ cao là thời gian dị năng giả thức tỉnh dày đặc nhất, nếu như có xếp hạng cường độ dị năng mà nói, mạnh nhất tất nhiên là dị năng hệ ngũ đại nguyên tố kim mộc thủy hỏa thổ, tiếp theo dị năng hệ lôi điện có tính công kích cực mạnh như Cố Dực, tiếp theo là các loại dị năng hệ cường hóa, xếp hạng cuối cùng thì chính là dị năng hệ phong như Tống Đại.

Ở bên trong tận thế nhiệt độ cao, cô so ra kém dị năng giả hệ thủy, có thể cô đọng ra nước cung cấp nước uống không ô nhiễm cho người chung quanh; Ở phương diện lực công kích hệ phong lại càng bị dị năng giả khác treo lên đánh, tựa như dị năng hệ phong tự nhiên thấp hơn một bậc so với dị năng giả thuộc tính khác.

Mỗi một dị năng giả lúc vừa mới thức tỉnh dị năng, đều cần tốn hao thời gian rất dài mới có thể khống chế dị năng.

Cho đến nửa năm sau bọn họ khiếp sợ phát hiện Tống Đại trong nháy mắt kích thích bão táp hủy thiên diệt địa, lúc này các dị năng giả mới bừng tỉnh đại ngộ, dị năng không phân chia đẳng cấp, ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, hết thảy đều là hoa lý hồ tiêu.

Mái tóc hơi ẩm trên trán Sở Cảnh Hòa khẽ động, một làn gió tươi mát phất vào mặt, anh câm lấy tay Tống Đại dán ở trên mặt của mình, giọng nói trâm thấp: “Cảm nhận được, đây chính là một loại dị năng khác của em sao?”

Sở Cảnh Hòa đã sớm rửa sạch một thân vết m.á.u của mình chờ ở bên ngoài, anh thuần thục cầm khăn lông khô giúp cô lau tóc ướt, Tống Đại ngồi ở trên đùi anh, vươn lòng bàn tay đối mặt với mặt của anh: “Cảm nhận được không?” Mặc áo choàng tắm xong, Tống Đại vừa lau tóc vừa đi ra khỏi phòng tắm.

“Ừm”” Tống Đại gật đầu: “Chỉ là hiện tại nó vừa mới thức tỉnh, lực rất yếu, cần luyện tập nhiều.”

Mỗi khi người khác biết cô là dị năng hệ phong giả, đều sẽ lộ ra thân sắc khinh miệt, ai cũng có thể tới giãm cô hai cước, thậm chí còn đặt một ngoại hiệu cho cô, dị năng giả gân gà.

Kiếp trước khi Tống Đại vừa thức tỉnh hệ phong, cũng giống như bây giờ chỉ có thể tạo ra một luồng gió nhẹ, sau đó theo lực lượng của cô càng ngày càng mạnh, từ gió nhẹ biến thành gió mạnh rồi đến gió lốc, mà khi đó những dị năng giả hệ thủy, hệ hỏa khác chỉ vừa mới có trình độ tạo ra một quả cầu nước, cầu lửa, cô dựa vào lực lượng hình thành nghiền ép tuyệt đối.

“Luyện tập? Sẽ hao phí thể lực của em chứ?” Sở Cảnh Hòa hỏi.

“Chuyện này thì không, chỉ là sẽ hao tổn tinh thân lực, sẽ cảm thấy rất mệt mỏi.” Kiếp trước cô vì lấy tốc độ nhanh nhất tăng lên thực lực, luyện tập không ngày không đêm, thường xuyên mệt mỏi đến thần trí hoảng hốt sắp ngất đi, dùng châm đ.â.m chính mình tỉnh táo tiếp tục luyện.