Editor: Mướp
Hẹn hò…
Khúc Úy không bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày Thẩm Dung Dữ mời cô chân thành như vậy.
Mãi đến thứ bảy, khi đứng trước gương Khúc Úy vẫn có cảm giác không thực.
Chiếc váy dài màu xanh ngọc cô vừa mua làm nổi bật làn da trắng như tuyết, nom rất thanh lịch.
Trước đây cô không quan tâm nhiều đến vấn đề ăn mặc, một chiếc áo phông thường có thể mặc được bốn, năm năm, bây giờ cô càng ngày càng chú ý đến việc ăn mặc.
Đang xuất thần thì điện thoại chợt reo lên.
Khúc Úy bắt máy, nghe giọng nói vui vẻ của Thẩm Dung Dữ: “Anh đang dưới lầu, em sắp xuống chưa?”
Khúc Úy nhẹ nhàng dạ một tiếng, tựa như tiếng nỉ non của đôi tình nhân.
Trong giây phút ấy, cô chợt nhận ra cảm giác yêu đương.
Đó là cảm giác cô chưa từng trải qua suốt 24 năm qua.
Khi bước ra khỏi hành lang, Khúc Úy cố ý giảm tốc độ, cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, vừa hay Thẩm Dung Dữ bắt gặp bóng dáng cô xuất hiện qua chiếc cửa sổ Land Rover đang mở.
Anh chỉ nhìn cô và mỉm cười.
Trong giây lát, dường như ánh nắng đều trở nên ảm đạm đi, trong mắt cô chỉ còn lại gương mặt rạng rỡ của anh.
Thẩm Dung Dữ ân cần xuống xe, chạy sang bên phía ghế phụ giúp cô mở cửa, còn làm động tác “mời” rất chững chạc đàng hoàng.
Khúc Úy bật cười, ngồi lên xe hỏi anh: “Anh muốn dẫn em đi đâu?”
“Đi công viên trò chơi nhé?”
Khúc Úy: “…”
Thẩm Dung Dữ thấy Khúc Úy im lặng nên có hơi thấp thỏm, trước đây anh qua lại với rất nhiều phụ nữ nhưng những người kia không thể được gọi là bạn gái, cho nên chuyện hẹn hò này anh chưa bao giờ hứng thú.
“Sao thế? Em không muốn đi à?”
Khúc Úy lắc đầu với vẻ mặt ảm đạm: “Không có, chỉ là nếu em nói em chưa từng đến đó anh có tin không?”
Kỳ thật cô là người không có tuổi thơ, cô nhớ khi còn nhỏ, vé vào công viên giải trí ở quê là 5 tệ một vé, nhưng mẹ cô chỉ đưa Khúc Gia đi, cô chưa bao giờ đến đó dù chỉ một lần.
Đối với Khúc Úy khi đó, vòng đu quay ngựa gỗ là thứ chỉ có thể được nhìn thấy trên TV.
Sau này, khi đã trưởng thành rồi lại không muốn đi nữa.
Có lẽ cô cũng đã là một thiếu nữ với trái tim mềm yếu nhưng không ai từng cố gắng trân trọng nó nên trái tim đó dần trở nên cứng rắn và lạnh lùng.
Lúc đầu Thẩm Dung Dữ có hơi giật mình nhưng nghĩ đến gia đình dị dạng của cô cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Anh khởi động xe và cười toe: “Chưa từng đến đó càng tốt, hôm nay anh đưa em đi chơi thỏa thích.”
Vào lúc này, trong lòng Thẩm Dung Dữ hiện lên một ý niệm vô cùng mãnh liệt, anh muốn đối xử tốt hơn với cô.
Bởi vì cuộc sống của cô trước đây thực sự rất u ám.
Cả ngày hôm nay ở trong công viên giải trí, bọn họ la hét điên cuồng trên tàu lượn siêu tốc, cười đùa rạng rỡ khi chơi ô tô điện, rồi selfie với cây kem trên vòng quay ngựa gỗ…
Công viên giải trí cuối tuần có rất nhiều trẻ con, trong môi trường như vậy con người dường như cũng trở nên ngây thơ theo, chơi đùa giống như những đứa trẻ không còn chút hình tượng nào.
Chợt Khúc Úy cảm thấy như tìm lại được niềm vui đã đánh mất thuở thơ ấu.
Sau khi chơi hết trò này đến trò khác thì trời đã nhá nhem.
Thẩm Dung Dữ và Khúc Úy tựa lưng vào hàng rào ven hồ trong công viên để nghỉ ngơi.
Bầu trời tĩnh mịch xanh đen và ánh đèn rực rỡ của vòng đu quay hòa quyện với nhau chiếu xuống mặt sông, từ xa nhìn lại như một bức tranh sơn dầu tuyệt đẹp.
“Chúng ta đi ngồi cái đó đi.” Thẩm Dung Dữ đột nhiên nói.
Khúc Úy nhìn vòng đu quay trên cao ở phía xa đang từ từ vẽ thành một vòng cung tuyệt đẹp trên bầu trời rồi khẽ gật đầu.
Lúc đến chỗ bán vé thì cũng sắp đến giờ đóng cửa, trời bắt đầu mưa nên chỉ có vài người đến chơi vòng đu quay, không cần phải xếp hàng.
Sau khi ngồi lên vòng đu quay, Khúc Úy ngồi đối diện với Thẩm Dung Dữ, hai mắt chăm chú nhìn ra ngoài.
Bên ngoài cửa sổ là cảnh thành phố về đêm tuyệt đẹp, ánh đèn lung linh kỳ ảo, đẹp không sao tả xiết. Vì trời đang mưa nên cảnh đẹp mờ ảo hơn, Khúc Úy đặc biệt thích ngắm cảnh từ trên cao, ở trên cao dường như tâm trạng của cô trở nên cởi mở hơn.
Thẩm Dung Dữ nhìn bộ dạng nghiêm túc của cô không khỏi bật cười.
Thực ra Khúc Úy rất dễ lấy lòng, cũng rất dễ thỏa mãn.
Ánh đèn neon của vòng đu quay cao chọc trời chiếu vào khuôn mặt cô, khiến vẻ đẹp của cô trở nên mộng mơ hơn.
Thẩm Dung Dữ nhìn ngây người, cô thực sự rất đẹp, đẹp đến mức khiến anh mất hồn.
Một tia ham muốn từ từ dâng lên từ bụng dưới, Thẩm Dung Dữ lúng túng cảm nhận sự kỳ lạ dưới háng…
Chỉ là đang ở trên không trung, lại còn là không gian kín, có thể…
Thẩm Dung Dữ khẽ mỉm cười, đôi mắt hiện lên vẻ khôn khéo.
“Sang bên này ngồi đi em.” Anh vỗ vỗ vào bên cạnh nói với Khúc Úy.
Khúc Úy tỉnh táo lại, khẽ mỉm cười, thành thật mà nói Thẩm Dung Dữ đôi khi cũng dính người như một đứa trẻ, nhưng cũng có chút đáng yêu. Cô đứng dậy chuẩn bị ngồi cạnh anh, vậy mà anh còn nhanh hơn, chỉ một động tác khiến cô ngồi lên đùi của mình.
Cùng lúc đó, đôi môi ấm áp dán lên cổ của cô, anh nhẹ giọng hỏi: “Thích không?”
Hô hấp Khúc Úy ngưng lại, sau đó mới từ từ gật đầu: “Rất đẹp.”
Nói chung cô vẫn cảm thấy hình như không phải anh đang hỏi cái này.
Bàn tay to lớn của Thẩm Dung Dữ luồn lách từ bắp đùi vào bên trong, anh không ngừng vuốt ve qua lại.
Khúc Úy khẽ nhích người: “Đừng làm vậy, người khác…sẽ thấy.”
“Sẽ không, anh sẽ cẩn thận…”
Cửa sổ của vòng đu quay trong suốt, lúc này trời mưa nặng hạt hơn, cửa sổ cũng bắt đầu mờ dần.
Thẩm Dung Dữ mạnh bạo hơn, thò tay vào dưới váy cô, gạt lớp quần lót mỏng sang một bên sau đó bắt đầu quấy phá môi âm hộ mỏng manh.
Chỗ đó vẫn còn khô ráo nhưng Thẩm Dung Dữ biết rõ, chỉ một lúc nữa thôi, âm hộ nhỏ nhạy cảm này sẽ bị trêu chọc đến mức chảy nước ròng ròng.
Bàn tay to lớn của anh kẹt ở chỗ bắp đùi của cô, anh dùng ngón giữa thon gầy ấn vào âm vật của cô.
Khúc Úy vô thức run rẩy: “Đừng…”
Thẩm Dung Dữ vòng tay qua eo cô, hai tay điên cuồng chơi đùa ở nơi riêng tư: “Thả lỏng…sẽ rất sung sướng…”
Anh hiểu rõ hoa hạch của Khúc Úy rất yếu ớt, anh muốn cô động tình, chỉ có lúc cô hưng phấn thì mới ngoan ngoãn, thế là anh nghiền ép âm vật của cô, càng ngày càng mãnh liệt hơn.
“A..haa…” Khúc Úy thấy vừa hơi khó chịu khi bị anh sờ…lại vừa dễ chịu.
Cô khẽ mở miệng, âm hộ mềm mại bị xoa hai lần đã bắt đầu co rút nhanh chóng, đồng thời không ngừng phun ra ái dịch.
“Bé yêu của anh thật mẫn cảm.” Thẩm Dung Dữ lè lưỡi liếm lấy vành tai hồng hào của cô, ngón giữa dính đầy d*m thủy đút vào âm đ*o không dịu dàng chút nào.
“Haa…”
Những hạt mưa dính trên kính chảy uốn lượn làm mờ đi ánh đèn neon của vòng đu quay, ánh sáng rực rỡ càng ngày càng mờ ảo.
Khúc Úy mềm nhũn dựa vào trong ngực Thẩm Dung Dữ, cảm nhận ngón tay của anh không ngừng khuếch trương trong cơ thể mình.
Chỉ một ngón tay sao có thể làm thỏa mãn được con mèo dâm đãng của cô, thế là Thẩm Dung Dữ đút thêm ngón thứ hai, thứ ba vào, anh đút vào cấp tốc, đâm thẳng vào khiến d*m thủy văng ra khắp nơi.
Trống rỗng quá, khó chịu quá, vì sao ba ngón tay vẫn còn chưa đủ….
Cô muốn…muốn gậy th*t khổng lồ của anh đâm vào…
“A…ha…không…đừng…”
“Sao lại đừng, có thoải mái không? Hửm?”
Khúc Úy ậm ừ: “Ngứa quá…”
“Bé ngoan, nói anh biết ngứa ở đâu?”
“Bên trong âm hộ…rất khó chịu…”
Thẩm Dung Dữ cười tà dâm, một tay kéo khóa quần rút dương v*t ra.
“Vậy để gậy th*t của anh gãi ngứa cho Úy Úy nhé…”
Lý trí của Khúc Úy muốn từ chối, nhưng cảm giác trống rỗng trong cơ thể càng ngày càng lớn, cuối cùng chôn vùi cả lý trí…
Thẩm Dung Dữ vịn eo Khúc Úy, hơi nâng cơ thể của cô lên một chút sau đó quy đầu nhắm ngay miệng âm hộ.
Anh nâng mông, sau đó chỉ nghe thấy tiếng ‘bạch’ trơn nhẵn ép mở môi âm hộ rồi đẩy vào trong âm hộ.
Âm đạo tràn ngập d*m thủy, trơn ướt cực kỳ, nhưng ngay khi dương v*t được đưa vào, mị thịt bắt đầu co bóp một cách nhạy cảm, kẹp dương v*t quá mức thoải mái.
“Ưm…ha…” Khúc Úy khẽ rên, cảm giác trống rỗng trong cơ thể biến mất ngay tức khắc, thay vào đó là cảm giác thỏa mãn cùng mãn nguyện.
“Con mèo của em thật tham lam…”
Thẩm Dung Dữ ôm Khúc Úy, đẩy toàn bộ dương v*t vào trong cô từ phía sau bằng một lực thật mạnh, dương v*t áp sát vào hành lang tử cung nhỏ hẹp của cô, anh không khỏi rên rỉ sung sướng…
Làm tình ở trên cao kích thích đến mức làm anh suýt bắn, động tác của anh hơi chậm lại, sau đó anh mới bắt đầu di chuyển từ từ, cơ thể Khúc Úy nhấp nhô theo từng động tác của anh.
“Ưm…a…” Cảm giác tê dại không ngừng xâm chiếm lấy cơ thể, sung sướng đến nỗi khiến người ta rên rỉ phóng đãng.
“Em có thích concu của anh không? Hả mèo nhỏ?” Anh thường thích vừa làm tình vừa dirty talk.
Anh vừa nói vừa dùng gậy th*t cứng rắn của mình chọc vào điểm mẫn cảm trong âm hộ, trứng dái trĩu nặng đập liên tiếp vào môi dưới mềm mọng của cô, mang lại cảm giác vừa đau vừa sướng.
“Thích…A…”
“Kích thì kẹp chặt nữa đi.”
Vì để tránh khoang vòng quay rung lắc, động tác của Thẩm Dung Dữ không quá nhanh, nhưng mỗi lần nhấp đều rất mạnh, tựa như máy đóng cọc liên tiếp tác động vào cơ thể mềm mại và mỏng manh của người phụ nữ.
Vòng quay chọc trời chuyển động chậm rãi, mà họ sắp lên đến đỉnh cao nhất, Thẩm Dung Dữ vừa hung ác ddijt cô vừa nói mấy lời không đứng đắn bên tai: “Chút nữa lên đỉnh cao nhất thì cũng là lúc em lên đỉnh…”
Mặt Khúc Úy ửng hồng vì bị đ*, cô mất hết sức lực, chỉ có thể phát ra những tiếng rên rỉ yếu ớt khiến người khác muốn phạm tội.
“Úy Úy, dù ở trên trời thì anh vẫn có thể đ* em…” Thẩm Dung Dữ ôm lấy eo của cô rồi đổi góc độ, anh vừa đưa dương v*t của mình vào, đồng thời dùng ngón tay xoa âm vật của cô để tăng thêm khoái cảm.
Kỹ thuật của anh rất xuất sắc, ngón tay và gậy th*t của anh duy trì cùng một tần suất như nhau, cộng thêm việc cùng lúc cắm đến điểm G mẫn cảm nhất của cô.
Bị đánh úp bởi hai loại kích thích làm Khúc Úy thực sự muốn thét lớn…Âm đạo co bóp nhát hơn, cô…có cảm giác muốn đi tiểu.
“Em muốn…muốn ra…A..a…a…”
Thẩm Dung Dữ biết cô sắp lên đỉnh, anh hung hăng ép dương v*t vào cái miệng dưới của cô, âm đ*o khít khao mút lấy dương v*t, anh đâm một sâu hai nông liên tiếp, đúng lúc này thấy Khúc Úy hơi hé miệng, ánh mắt mất đi tiêu điểm…
Một dòng nước nóng bỏng phun từ trong âm đ*o ra.
Choáng ngợp vì cao trào.
Thẩm Dung Dữ đắc ý mỉm cười, anh nhấp một đợt cuối cùng với dư vị lên đỉnh của cô, tinh dịch ấm nóng trắng đục tưới đầy vào cơ thể Khúc Úy.
Lúc này vòng đu quay vừa hay đang ở đỉnh cao nhất.
Cả thành phố im lặng chứng kiến cảnh làm tình đầy kích thích và hoang đường của hai người.