Tấn Vương Tiêu Dịch, tính tình gàn dở tàn nhẫn, hắn không có chút cảm giác nào từ eo trở xuống, hoàn toàn không hứng thú với nữ nhân.
Tất cả mọi người đều cười nhạo bảo Tô Mị điên rồi…
Chỉ có mỗi Tiêu Dịch biết bản thân hắn đã bị nhập ma.
Tô Mị là bí mật mà hắn cất giấu ở nơi sâu thẳm nhất của trái tim, nhung nhớ đến tận xương tủy nhưng không cách nào thể hiện ra được.
Nàng khóc, hắn đau nhói, nàng cười, ngực hắn càng đau hơn.
Tiêu Dịch chẳng bao giờ nghĩ rằng nàng sẽ nằm trên đầu gối hắn, bàn tay trắng nõn khẽ vuốt ve, nhẹ giọng thì thầm: “Phu quân, chàng đồng ý với Mị Nhi…”
Tất cả, dù cho trọn đời.
…
Tô Mị cho rằng mình có thể nhận được chút thương xót từ Tiêu Dịch vì vẻ ngoài giống với bạch nguyệt quang của hắn.
Nàng dốc hết sức bắt chước bạch nguyệt quang trong lời đồn đó, mãi cho đến khi nàng vô tình nhìn thấy bức họa của người ấy.
Tiêu Dịch: Khụ, trẫm vẽ đẹp không?
Tô Mị không nói chuyện, nàng xoay người ôm chặt lấy hắn.
Nỗi đau đã từng giấu kín nay bỗng hóa thành mật ngọt.
Đại tiểu thư tâm cơ quyến rũ & Công tử nhạy cảm ngạo mạn có bệnh