Chương 7: Chim Khôn Chọn Cành Mà Đậu

Nghe lời Ngô Đạo Tử, lúc này Chu Lục Lục mới thật sự hoang mang ra mặt.

[U là trời? Chuyện gì vậy? Sao ta lại trở thành đệ tử của Tông chủ Huyền Phù tông rồi?]
[Đệ tử của ông ấy không phải là Tô Ngọc Như sao?]
[Tình huống gì thế này? Bị bắt thế vai tạm thời à?]
Chu Lục Lục sợ nói sai điều gì sẽ khiến những người này giết mình nên chỉ dám nói thầm trong lòng.

Thấy Ngô Đạo Tử thật sự đã thu nhận đệ tử, ánh mắt Tô Ngọc Như lóe lên vẻ không cam lòng.

Nàng ta nhìn chằm chằm vào Chu Lục Lục, đôi mắt hằn học.

Cảm nhận được ánh mắt sát khí từ Tô Ngọc Như, trong lòng Chu Lục Lục hơi sợ hãi.

[Ôi mẹ ơi! Ngại… ngại quá, xin lỗi vì đã cướp mất sư phụ của cô.

]
Tô Ngọc Như hít một hơi thật sâu, ngăn cơn tức giận trong lòng.

“Nếu Tông chủ Huyền Phù tông đã tìm được ái đồ thì ta sẽ không quấy rầy nữa.


Tô Ngọc Như nói, đoạn liếc nhìn Chu Lục Lục đầy thâm ý rồi đi đến bên cạnh Tông chủ Long Tự Hồng của Tiên Kiếm tông.

“Long Tông chủ, Tiên Kiếm tông là đệ nhất đại tông môn ở đại lục Hiên Viên, trước đây tiểu nữ cho rằng thiên phú của mình không đủ nên không chọn Tiên Kiếm tông trước, mong Tông chủ không trách.


Nói rồi nàng ta quỳ xuống trước mặt Long Tự Hồng, Tông chủ Tiên Kiếm tông.

Tuy trong lòng hơi khó chịu, nhưng nhìn thấy Tô Ngọc Như cuối cùng vẫn chọn tông môn của mình, Long Tự Hồng vẫn mỉm cười thoải mái.

“Chim khôn chọn cành mà đậu, con còn trẻ, chọn nhầm cũng là điều bình thường.

Từ nay về sau, con sẽ là đệ tử thân truyền của Long Tự Hồng ta, con còn có ba vị sư huynh nữa, vi sư sẽ đưa con về gặp mặt sau.


Nghe vậy, Tô Ngọc Như liền thi lễ với Long Tự Hồng.

“Tô Ngọc Như bái kiến sư tôn.


“Tốt lắm, đứng lên đi! Đây là quà gặp mặt của vi sư, con cầm lấy.

” Long Tự Hồng lấy ra một chiếc hộp nhỏ từ nhẫn trữ vật của mình, đưa cho Tô Ngọc Như.

Tô Ngọc Như mở ra, bên trong là một chiếc nhẫn.

“Đây là nhẫn trữ vật, bên trong có không gian trữ vật một ngàn trượng vuông, con chỉ cần đưa linh lực vào là có thể sử dụng.


Đám người hóng hớt xung quanh nhìn thấy Long Tự Hồng mới đầu đã cho nhẫn trữ vật thì đều ghen tỵ vô cùng.

“Oa! Long Tông chủ hào phóng quá, mới đầu đã cho nhẫn trữ vật rồi, phải biết nhẫn trữ vật chỉ có nhân tài cấp Trưởng lão mới có thể sở hữu đấy.


“Cứu ta với, ta khóc muốn chết luôn, mới đầu đã cho nhẫn trữ vật rồi, ta cũng muốn làm đệ tử của Long Tông chủ!”
“Hu hu hu, phải làm sao để trở thành đệ tử của Long Tông chủ đây?”
“Long Tông chủ nhìn ta này, linh căn của ta là Thủy linh căn, cũng có họ hàng với Băng linh căn đấy, có thể nhận ta làm đệ tử không? Nếu không được thì vào Tiên Kiếm tông thôi cũng được!”
“Đừng nói nhảm, Long Tông chủ nhìn ta đi, tuy thiên phú của ta chẳng ra gì nhưng ta không biết xấu hổ đâu!”