Nhưng mãi sau này cô mới hiểu ra Tiêu Nghiễn Chi là một người lạnh lùng vô tình.
Mới ngoảnh đầu anh đã có người tình mới.
Cô gái nhỏ ấy mềm mại, yếu đuối giống hệt như cô của ngày xưa.
Thì ra anh thích sự thuần khiết.
Rồi sau đó cô đã tận mắt chứng kiến anh đứng dưới cơn mưa bão, van xin nhưng không nhận được chút động lòng nào từ cô. Cô quay đầu bước đi, nép mình dưới chiếc ô mà người đàn ông khác.
“Ai mà chẳng thích những người vừa ngoan ngoãn vừa thuần khiết, tôi cũng thế.”