– Haha, thôi được rồi hôm nay Nguyệt ta cáo từ tại đây.
Phong Quyết nói:
– Đi sớm thế sao không ở lại uống thêm vài chung với huynh đệ sao
Nguyệt trả lời:
– Ừm, ta phải về để tìm người rồi, lần sau đi.
Trường Phi nói:
– Được rồi, ngươi có việc thì đi đi, lần tới huynh đệ ta phải phạt ngươi say chết thì thôi, hahaha!
Nguyệt lắc đầu nói:
– Tha ta đi, thôi cáo từ lần sau gặp.
Phong Quyết nói:
– Không tiễn, lần sau ngươi mà trốn ta sẽ cho người truy tung ra ngươi, rồi phạt cho ngươi uống tới chết thì thôi, đi đi.
Nguyệt nói:
– Rồi rồi, ta đi đây, hẹn gặp lại.
Nói rồi hắn phi thân lên bay đi theo hướng trở về Kim Ô Thành khiến hai nàng Thanh Dung và Thiên Tuyết cảm thấy không vui, vì còn muốn hỏi hắn thêm nhiều thứ nữa mà hai nàng không biết, sau đó cả hai cùng với mọi người tạm biệt rồi lấy ra pháp bảo phi hành của mình đi theo hướng Kim Ô Thành trở về, một lúc sau cả bốn tên thái tử cũng điều dùng pháp bảo phi hành để trở về hoàng cung Viễn Thanh Đế Quốc, còn đám người ở lại điều hẹn nhau gặp lại rồi cũng trở về chỗ của mình, sau hai tuần trà thì hắn về tới Kim Ô Thành theo sau là Thanh Dung và Thiên Tuyết cùng cả đám công tử tiểu thư kia, sau khi đáp xuống hắn lập tức trở lại khách điếm để nghỉ ngơi,
Sáng hôm sau, cả hai đang ngồi trong khách điếm ăn điểm tâm.
Vu Hạ Uyên hỏi hắn:
– Tối qua ngươi đi dự sinh thần biểu muội như thế nào rồi.
Hắn cười nói:
– Xem ra cô hay tò mò về chuyện của người khác quá nhỉ, chắc là biết chuyện gì đấy mới bị truy sát đây mà.
Cô trừng mắt với hắn:
– Hừ, không thích nói thì thôi, còn gây sự với ta coi chừng ta đánh chết ngươi.
Hắn đột nhiên áp sát mặt đối diện với cô nói:
– Ồ tỷ xem lại mình bây giờ có thể giết ta hay sao.
Cô đỏ mặt hốt hoản đẩy hắn ra nói giọng gấp gáp:
– Ngươi, ngươi làm gì thế hả.
Hắn cười gian:
– Ngồi đây hơi tối nên ta muốn nhìn rõ khuôn mặt xinh đẹp của tỷ tỷ chút thôi, làm gì lại sợ thế kia chứ ta có ăn thịt tỷ đâu, hehe.
Cô tức giận nói:
– Tránh xa ta ra, tên háo sắc.
Hắn vô tội nói:
– Này ta háo sắc lúc nào kia chứ, đúng là thích vu oan cho người tốt mà.
Cô tức giận nghiến răng nói lại:
– Không háo sắc vậy hành động vừa rồi của ngươi là gì.
Hắn thản nhiên nói:
– Ta nói rồi chỉ là trời hơi tối áp sát lại nhìn tỷ cho rõ chút thôi a.
Cô tức nghẹn không nói được lời nào, thời gian một tuần trà về sau cả hai ăn uống rồi chuẩn bị mọi thứ để tiếp tục lên đường, cả hai lúc đầu điều thống nhất đi nhanh ngày nào xong sớm ngày đó nên cả hai chỉ nghỉ lại một đêm rồi tiếp tục lên đường đi tìm Vu Hạ Tiên Tử, sao khi chuẩn bị xong mọi thứ cả hai khởi hành đi đến ngoài thành lúc chuẩn bị gọi ra Bạch Nguyệt thì nghe có người gọi giữ lại.
Người kia nói:
– Huynh đi sớm thế sao?, sao không ở lại thêm vài ngày hay còn tức giận vì chuyện đêm qua sao?.
Hắn quay lại nhìn rồi nói:
– Ra là Thiên Tuyết tiểu thư cùng các vị tiểu thư sao, ta còn công sự tại thân làm xong sớm ta được nghỉ ngơi sớm a, còn chuyện tối qua ta không để trong lòng đâu tiểu thư cũng đừng để ý làm gì cho mệt, thôi tạm biệt mọi người.
Thiên Tuyết hỏi hắn:
– Sao khi xong công việc huynh có định trỏ lại hay không.
Hắn cười đáp:
– Không, ta phải làm lễ rồi còn phải đến đế đô để bái kiến hoàng đế bệ hạ nữa cha ta là thành chủ ta là nhất nam nên phải làm thủ tục kế thừa nữa, haizz, giờ xem ra lại phải tăng tốc lên rồi.