Chương 16: Lời nói thật

“Thanh âm vẫn còn bên tai” gặp phải một kẻ cứng đầu không sợ trời không sợ đất.
Tất cả ban giám khảo không hẹn mà gặp đều có suy nghĩ như vậy.
Ai cũng không nghĩ tới, một nhạc sĩ hậu bối nho nhỏ, trước kia vẫn luôn làm việc sau hậu trường, thiếu danh tiếng và độ nhận diện, lại dám ở trước ống kính không thu liễm tính tình cùng sự sắc bén của mình.
Tại hiện trường ghi hình không thể sử dụng điện thoại di động, bởi vậy trong mắt không ít người ở hiện trường, Lâm Việt Nhiên vẻn vẹn chỉ là một người hoàn toàn mới vừa vặn may mắn ra mắt nhờ giải thưởng Kim Âm, chỉ là một Omega có gương mặt xinh đẹp và chút tài văn chương mà muốn chuyển từ phía sau hậu trường lộ diện trước công chúng.
Bọn họ không biết Lâm Việt Nhiên lại là ông chủ đứng sau Sơn Thủy Studio, là trụ cột của phòng làm việc luôn hành sự khiêm tốn có danh tiếng tốt trong ngành.
Đợi đến phân đoạn của các khách mời □□, ống kính di chuyển đến các vị khách mời đã trình diễn xong.
MC Tô Duyệt bắt đầu đưa ra gợi ý, “Cuối cùng cũng đến phân đoạn được yêu thích nhất, nghe xong bài hát của khách mời đá quán, mọi người có thể bày tỏ ý kiến của mình. Ai đến trước?”
Mấy vị khách mời nhìn nhau một cái, vẫn là Lâm Nhan lớn tuổi nhất trong chương trình cầm micro lên, “Cậu mang đến cho tôi một cảm giác rất khác, rất mong chờ vào tương lai có cơ hội cùng cậu đứng trên một sân khấu.”
Lâm Việt Nhiên hơi gật đầu, “Vinh hạnh của tôi.”
“Còn tôi nữa!” Quách Viễn ở một bên cũng vẫy tay, “Đạo diễn, trong tiết mục này chúng ta có thể tổ chức thi đấu đồng đội không? Tôi muốn cùng Lâm Việt Nhiên lập một đội, sân khấu nhất định phải thật bùng nổ.”
Lý Lệnh An “Ai” một tiếng, “Các ngươi không nên khi dễ tôi nói chậm chứ, cũng phải để lại cho tôi một vị trí.”
Ba ca sĩ có quan hệ cạnh tranh với Lâm Việt Nhiên, cùng có địa vị quan trọng trong làng nhạc trong nước, ở các độ tuổi khác nhau và đều có các tác phẩm tiêu biểu lại đồng thời ném cành ô liu với Lâm Việt Nhiên, đây là hướng đi thần kỳ gì?
Nhất là khán giả trong trường quay vừa trải qua một màn rối loạn của ban giám khảo, giờ phút này kịch bản giương cung bạt kiếm đột nhiên chuyển sang phong cách hài hòa, đằm thắm của gió xuân khiến họ nhất thời không kịp phản ứng.
Vẻ mặt của những vị giám khảo khác không nói cũng tự cảm thấy đau, huống chi hai người vừa rồi còn làm ầm ĩ lên, muốn tìm một cái lỗ trên mặt đất mà chui vào.
Mọi người khó hiểu, thập phần khó hiểu.
【Chờ đã, tôi đã bỏ lỡ cái gì sao?】
【Mấy vị đại lão này… Các kỳ trước đó cũng không có trường hợp này. 】
【Ai có thể không thích omega xinh đẹp? Vẫn là một omega cay và đẹp như vậy! 】
【Có người mặt đau quá đi ha ha ha ha ha】
【Đây mới thật sự là cao thủ xem cửa*! Người làm nghệ thuật đều có chút kiêu ngạo, lần đầu tiên gặp mặt đã có thái độ như vậy, là bị chinh phục rồi đi? 】
【Các cậu mau xem đi, Lâm Việt Nhiên chớp chớp mắt thật đáng yêu a! 】
*Raw 内行看门道, câu hoàn chỉnh là 内行看门道, 外行看热闹 (Trong nghề nhìn ô cửa, ngoài nghề xem náo nhiệt), có nghĩa là những chuyên gia có kiến ​​thức có thể nhìn thấu bản chất, trong khi những người bình thường chỉ có thể nhìn thấy bề mặt.
Trên sân khấu, Lâm Việt Nhiên cảm thấy buồn cười, anh đều chuẩn bị tốt làm tấm bia bị nhắm tới, không nghĩ tới hướng đi câu chuyện lại là như vậy.
“Vừa vặn đủ ấm.” Kiều Thanh Viễn đưa sữa cho Lâm Việt Nhiên, “Một hồi nữa sẽ bị nguội lạnh.”
Kiều Thanh Viễn nhìn Lâm Việt Nhiên tự tin hào phóng trên TV, nói: “Người có mắt đều sẽ thấy anh tài giỏi.”
Hắn lặp đi lặp lại một lần nữa, “Anh rất giỏi.”
Trên người Lâm Việt Nhiên khoác chăn, phía sau dựa vào bả vai Kiều Thanh Viễn, nghe những lời này của hắn nhịn không được cọ cọ trong lòng Kiều Thanh Viễn, “Tiểu hài tử, miệng ngọt như vậy sao?”
Kiều Thanh Viễn nhíu mày, “Đó là sự thật hiển nhiên, anh chính là thực sự rất giỏi.”
Trong lòng Lâm Việt Nhiên ngọt ngào, “Tối nay anh uống không phải sữa, là mật ong đúng không?”
Kiều Thanh Viễn nhìn về phía anh, “Hửm?”
Lâm Việt Nhiên giơ tay nhẹ nhàng nhéo vành tai Kiều Thanh Viễn, “Mấy tháng trước không phải vẫn giống cái tủ lạnh nhỏ sao? Sao những ngày này lại ngọt ngào như vậy?”
Lâm Việt Nhiên nhìn ánh mắt Kiều Thanh Viễn, cảm thán nói: “Đột nhiên không muốn em ngọt ngào với người khác như vậy.”
Kiều Thanh Viễn trầm giọng cam đoan: “Chỉ ngọt ngào với anh.”
Lâm Việt Nhiên “Nga” một tiếng, “Anh sẽ nhớ kỹ.”
Sau hai giờ, các kênh bỏ phiếu trực tuyến đóng cửa.
Lâm Việt Nhiên là tuyển thủ đá quán, là khách mời cuối cùng lên sân khấu. Cho nên sau khi thời gian bỏ phiếu cho Lâm Việt Nhiên hết, công tác thống kê thời gian thực trên trang hiển thị thành tích của tất cả khách mời trong kỳ này.
Lâm Việt Nhiên cũng như dự liệu đá quán thành công, ca sĩ võng hồng duy nhất trong chương trình xếp hạng cuối cùng nên không thể thăng cấp.
“Lưu ca vừa gửi tin nhắn, ba ngày sau tổ chương trình sẽ đến quay phim.”
Lâm Việt Nhiên đột nhiên nhớ tới, hỏi Kiều Thanh Viễn, “Em muốn xuất hiện không?”
Lần quay chụp tiếp theo là ba ngày sau, sau đó bắt đầu cuộc sống sinh hoạt 48 tiếng, sau khi kết thúc buổi quay chụp chính là kỳ phá quán tiếp theo sẽ bắt đầu. Nếu như Kiều Thanh Viễn không quay, vậy hắn sẽ phải ít nhất hai ngày liên tiếp không gặp được Lâm Việt Nhiên, đây cũng không phải là Kiều Thanh Viễn muốn thấy.
“Hoặc là…” Lâm Việt Nhiên suy tư nói: “Đến lúc đó em ở nhà, nhưng cố gắng tránh quay phim, anh bảo Lưu ca nói chuyện trước với tổ chương trình một chút, không cần chụp em, được không?”
Kiều Thanh Viễn hỏi: “Anh không vui sao?”
Lâm Việt Nhiên trêu chọc hắn, “Tại sao anh lại không vui? Kim ốc tàng kiều không tốt sao?”
Kiều Thanh Viễn buồn bực cười một tiếng, “Được.”
Lâm Việt Nhiên biết với mối quan hệ thực sự hiện tại của bọn họ, không thích hợp để Kiều Thanh Viễn xuất hiện. Mặc dù anh cũng rất muốn nhân cơ hội này tuyên bố chủ quyền, ràng buộc Kiều Thanh Viễn với mình.
Nhưng Lâm Việt Nhiên luyến tiếc, điều đó không công bằng với Kiều Thanh Viễn.

“Thanh âm vẫn còn bên tai” phát sóng, Lâm Việt Nhiên nhờ vào biểu hiện sân khấu sáng chói cùng trạng thái nhạy bén lạnh nhạt trong chương trình thành công lên hot, số lượng fan ít ỏi tăng từ 8 vạn lên 35 vạn. Mà ngay cả 8 vạn lúc đầu, cũng là chậm rãi tích lũy sau giải Kim Âm.
Bước đầu tiên chuyển mình từ hậu trường đến sân khấu, Lâm Việt Nhiên hiển nhiên đã thành công.
【Kỳ tiếp theo là khi nào thế? Tôi muốn xem câu chuyện đằng sau hậu trường! 】
【Đã chuẩn bị xong để phát lại cuộc sống của mỹ nhân rồi, số này ngàn lần vạn lần kéo dài một chút a! 】
Quá trình quay phim tiếp theo kéo dài 48 giờ trước khi bước vào kỳ tiếp theo của “Thanh âm vẫn còn bên tai” sẽ được biên tập thành một câu chuyện hậu trường đặc biệt trong giai đoạn sau và sẽ được tung ra sau khi chương trình hiện tại được phát sóng. Độ dài của mỗi câu chuyện hậu trường khác nhau, giới hạn trong khoảng 45-60 phút, sau mỗi lần phát sóng, ê-kíp chương trình cũng sẽ điều chỉnh thời lượng câu chuyện hậu trường của từng khách mời một cách hợp lý phù hợp với phản ứng của công chúng.
Ba ngày sau, tám giờ sáng, tổ chương trình đến nhà Lâm Việt Nhiên.
“Chào buổi sáng.” Lâm Việt Nhiên mặc áo len màu trắng và quần thể thao đứng ở phía sau cửa, chào hỏi tổ tiết mục.
Quay phim nhắc nhở anh, ” Hãy chào hỏi mọi người trước ống kính đi.”
Lâm Việt Nhiên gật đầu, “Xin chào mọi người, tôi là Lâm Việt Nhiên, cuộc thi tiếp theo tôi sẽ tiếp tục cố gắng hoàn thành thật tốt.”
Lâm Việt Nhiên không có gánh nặng gì, camera quay phim đi theo Lâm Việt Nhiên chụp trong phòng một vòng, những người khác cũng đều bố trí camera trong phòng rồi tiến vào trạng thái quay phim.
“Trong nhà chỉ có mình cậu sao? ” Ê-kíp chương trình hỏi.
Lâm Việt Nhiên lắc đầu, “Không phải.”
Vừa vặn Kiều Thanh Viễn từ ngoài cửa đi vào, một tay xách hộp đồ ăn sáng, một tay cầm một bó hoa cẩm tú cầu.
“Về rồi.” Lâm Việt Nhiên nhận bữa sáng, ngẩng đầu liền chạm đến ánh mắt mỉm cười của Kiều Thanh Viễn, “Hoa này tặng anh?”
Kiều Thanh Viễn gật đầu, “Gần đó mới mở một cửa hàng hoa, em từ bên ngoài nhìn thấy, nhưng còn chưa đến giờ mở cửa.”
Lâm Việt Nhiên hỏi hắn, “Vậy làm sao em mua được? Anh chàng đẹp trai, em là dựa vào khuôn mặt này sao?”
Kiều Thanh Viễn cúi đầu, nhẹ giọng nói: “Em nói với họ muốn mang những thứ mới mẻ nhất về nhà, tặng omega của em.”
Trái tim Lâm Việt Nhiên đập nhanh hơn, anh thích Kiều Thanh Viễn chiễm hữu như vậy.
Anh cầm bó cẩm tú cầu viền xanh, lỗ tai cùng hai má lại lộ ra màu đỏ ửng, so với hoa còn mê người hơn.
– ——————————–