Chương 11: Vạn Năm Tây Hải Mở Đường- Âm Nhơn Cung Tiễn Thượng Nhân Qua Bờ

Đi dọc thây sông Thương lên phía thượng nguồn tìm đường sang sông, trên đường đi phàm trần vì trư tinh ban cho danh tự là Sơ Không.

Đơn giản phàm trần ở hiện thực có xem phim bảy kiếp may mắn, trong phim nhân vật chiến thần Sơ Không Đế Quân rơi xuống phàm trần làm heo.

Hắn đặt cho trư tinh mỹ danh Sơ Không cảm thấy rất là an ổn.

Vốn có thể thuê lái đò từ miếu hà bá băng qua sông mất ba ngày, nhưng phàm trần muối cưỡi heo lên thượng nguồn sông Thương tản bộ.

Mấy ngày nay nước sông chảy xiết, ngư dân không dám ra khơi, mà bản thân phàm trần cũng không gấp gáp, đi khoảng 5 dặm lên thượng nguồn phàm trần dừng chân ngồi nghĩ ngơi, Vũ Ca đi tìm đồ ăn, lúc này trời cũng bước vào giờ thìn tức 9 giờ sáng.Phàm trần ngồi tĩnh tọa sát bên mé sông.

Bỗng tâm thức mái động, phàm trần mở mắt thấy phía trước mặt một lão giả râu dài tóc đen huyền tay cầm gậy gỗ đang cúi người hành lễ.

Chưa kịp hỏi lão giả liền nói: Khởi bẩm thần nhân, tiểu thần là thổ địa vùng này do mấy ngày trước bị tà vật truy sát mà trốn chạy, mấy nay cảm thấy không có động tĩnh nên tìm đường về miếu mới biết nhờ công đức thần nhân xua đuổi tà ma, lão thần đến đây cảm tạ.

Phàm trần đáp lời.

Thổ địa công đã quá lời, kẻ hạ dân ăn ngay nói thật, chẳng qua đi dạo non sông mượn miếu thờ thần hà bá đem ít lời đạo đức nói ra.Lúc này phàm trần mới hỏi thăm thổ địa công cách qua sông, thổ địa công bảo mấy ngày nay Thương Hải sóng to, nơi này vốn xa xưa là âm mộ chôn thân một đời đại đế nhân tộc, sau thương hải tan điền dâu bể mới hóa thành sông Thương như hiện tại, nếu thần nhân không gấp có thể đợi năm hoặc mười hôm Thương Hải ngừng sóng nhờ khách lái đò chở sang sông.Nghĩ cũng không có chuyện gì làm, phàm trần cho thổ địa công cáo lui rồi đợi Vũ Ca về tới dặn dò bảo Vũ Ca tìm trái cây , tìm vài thanh củi.Đợi đến buổi tối cạnh sông Thương lúc này phàm trần đốt lửa sai Vũ Ca đốt ba thanh củi cắm thẳng tấp xuống đất như ba cây nhang, bên trái bày hoa quả bên phải bày ba bát nước,chính giữa để cá nướng, phàm trần ngồi phía sau trước mặt bày trí như mâm cúng.

Dặn dò khô liên y đứng bên phải, hà ma trưởng lão đứng bên trái, vũ ca cùng trư tinh đứng phía sau.

Phàm trần muốn lập đàn siêu độ thứ ở dưới Thương hải.

Buổi sáng nghe thổ địa công nói trước kia nơi đây vốn là âm mộ của đại đế viễn cổ nhân tộc nên phàm trần muốn làm một số việc mà không ai dám làm ở thời đại nàyNgồi xếp bằng trước mâm cúng bày dưới đất, do không có nhang nên hắn mới sai Vũ Ca cắm ba thanh củi làm ba cây nhang.

Lúc này phàm trần tâm thành chấp hai tai trước ngực, miệng trì niệm Tế Độ Linh Kinh, một bài kinh siêu độ tà ma quỷ vật mà trong kinh có đoạn “Này là hỡi âm linh, thuở tại thế ngồi ngôi cữu ngũ, ba ngàn cung phi, hậu cung giai lệ.

Sống vui vầy chẳng kể sự chi, bỗng đau thương thác xuống vô nghì.

Bỏ xác phàm thành âm Quỷ Đế.Quỷ Đế có thiêng nghe lời Thầy nguyện.

Hồn ở sông biển hay thác đất liền.

Tâm nguyện Thầy truyền độ cho Quỷ Đế.

Không mượn lực mượn thế.

Mà xét ở đạo tâm.

Trải qua bao phen làm nên tam nguyện.

Không ngừng tu luyện dù đủ hiểm nguy.

Thật sự lâm ly nhưng không hề nản.

Nay mời Quỷ Đế thức tỉnh linh khai.

Xin ngài về ngay để mà an ổn.Bằng như tam nguyện làm nên chuyện minh lương.

Dẫu trong kiếp sống Thầy tội lỗi trăm đường.

Phút này đây thắp lên đèn đạo đức.

Nguyện cho Quỷ Đế an ổn đạo tâm.

Hồn minh Quỷ Đế cao thâm.

Tự do tự tại chọn cảnh miền đi tới..”Trãi qua một canh giờ trì niệm tế độ linh kinh lúc này phàm trần thấm mệt mới kêu mọi người nướng cá lại mời thổ địa công ra dùng bữa.Ăn uống no nê mọi người chìm vào giấc ngủ.

Nữa đêm canh ba dị tượng sông thương xuất hiện làm mọi người tĩnh giấc.

Đối diện phía trước mặt phàm trần nằm nghĩ sóng gào cuồng cuộn vẹt ra hai bên thành một con đường dài thẳng tắp, sao trên bầu trời xếp thành hàng như chiếu sáng con đường dưới lòng sông thương như muốn mời khách nhân qua bờ kia tôn quý, tiếng sóng gào làm mọi người tĩnh giấc, phàm trần mừng rỡ vì trước mặt sóng vẹt hai bên tạo con đường, lão thổ địa nghe động tịnh từ trong miếu phía sau cánh rừng cũng chạy tới, thấy viễn cảnh trước mắt thổ địa công không khỏi sửng sốt, kỳ tích vạn năm chưa thấy.

Phàm trần lên lưng heo cáo biệt thổ địa công sao đó cùng Vũ Ca, Khô Liên Y, Hà Ma trưởng lão đi theo con đường mở ra qua sông.Lúc này trên Thượng Giới Thần Tôn Cửu Kiếp đan cùng Lão Tổ Bàn Dương Tử đánh cờ, thần niệm chợt động biết rõ Tây Hải hạ giới âm mộ đại đế mở đường rẽ sóng.

Thần niệm Thần Tôn lại nhìn xuống hạ giới thấy rõ mồn một, một người, một heo, một gấu, hai quỷ đi trên đường lớn sóng vẹt qua sông.

Lúc này Thần Tôn Cửu Kiếp mới kinh ngạc hỏi Lão Tổ Bàn Dương Tử.

Chẳng hay hạ giới có chuyện gì mà Tây Hải khai đạo lộ.

Lão Tổ Bàn Dương Tử bấm tay rồi nói.

Quả là bất khả tư nghì, chuyện vạn năm chưa gặp, lúc nảy lão phu chỉ thấy người cưỡi trên lưng heo cúng bái cầu nguyện mà thoáng chốc Tây Hải mở đường.

Lại tính toán thiên số thì thấy người này không vào nhân quả không cần thần đạo không mong quả vị, không ước vọng thành ma, chỉ sống bình phàm, thật lấy làm kỳ lạ.Thần tôn Cửu Kiếp tức là Thiên Tôn cai quản Thần Tộc, người ngồi đối diện đánh cờ với thần tôn là người tồn tại đầu tiên khi hành tinh này được tạo lập.

Được xưng tụng là Lão Tổ Thần Tộc.Nghe chính miệng Lão Tổ nói Thần Tôn cũng lấy làm hiếu kỳ, nhìn không ra cảnh giới người này, là phàm nhân mà không phải phàm nhân, thế gian đúng là không thiếu chuyện lạ kỳ.Lúc này Lão Tổ Bàn Dương Tử mới dùng thần niệm hóa thành một tôn thân đứng chặn trước con đường mà phàm trần đang đi qua, đang cưỡi heo vui vẻ tay cầm ngọn đuốc, mắt thấy phía trước có một lão giả tóc bạc tầm bảy mươi tuổi đứng đợi mình ở giữa sông, phàm trần vẫn lấy làm bình thường, khi Sơ Không chở phàm trần đến gần lão giả, phàm trần lên tiếng trước thể hiện kẻ dưới cung kính người trên.Tiện dân mượn đường sang sông, chẳng hay lão bá có việc chi.

Lão giả cười đáp, muốn hỏi vài câu có chi không phải mong các hạ lượng thứ, phàm trần vui vẻ đáp, đại bá quá lời, xin cứ hỏiLão giả mở miệng nói: “xưa nay trời đất mở mang,làm gì có chuyện đi ngang giữa dòng”Lập tức nước hai bên sông càng ngày càng thu hẹp, mọi người khiếp kinh, nhưng phàm trần vẫn bình tâm từ tốn trả lời.

Đơn giản hắn thích đối đáp nghiêm túc.

Phàm trần vẫn ngồi trên lưng heo, miệng đối đáp: bẫm lão nhân!” Bởi rằng trời đất công tâm, người mà công chính thiện tâm mở đường.

Biết rằng nghịch chuyển âm dương, càn khôn dời đổi do đường nơi tâm”.

Sở dĩ thương hải mở đường là do kẻ hèn lòng thành vạn đại, chỉ muốn qua đường không mộng gió sương.Lão giả mỉm cười, lập tức nước hai bên sông lại mở ra rộng hơn.

Lão giả lại hỏi:” sao không làm thần?”.

Phàm trần đáp: “bởi thân còn tục còn trần, ham ăn mê ngủ ái ân chưa rời”Lão giả lại hỏi: “Sao không làm quỷ?”.

Phàm trần đáp:” bởi rằng đạo đức chưa thông, trần hồng chưa tỏ nên không cầu gì”Lão giả lại hỏi: “Chẳng lẽ mãi trầm luân?”Phàm trần đáp: “Sống thời bình dị an thân- chết thì tự tại nguyên chân tự về!”Lão giả biến mất, mọi người cũng không biết chuyện gì xảy ra, mà phàm trần không đợi mọi người đi lâu vì từ bờ bên đây qua bờ bên kia mất ba ngày, do Sông Thương là một đại hải lớn nhất thế giới này, mà trước giờ chưa có dị tượng mở đường.

Lập tức phàm trần miệng niệm chân ngôn”Chí tâm phục mệnhTản Viên Quốc Chủ Thần MinhDi sơn bạt thụ tàn hình lấp sông”, ngay lập tức mọi người qua được bờ bên kia trong nhất niệm.Vũ Ca cảm thấy đời này theo Chủ nhân là một vinh hạnh to lớn.

Khô Liên Y cùng Hà Ma không khỏi ngạc nhiên vì bản thân phàm trần cho bọn họ quá nhiều kỳ tíchMà bản thân phàm trần biết sở dĩ Tây Hải sông Thương mở đường là do tâm lực hắn trì niệm tế độ linh kinh siêu độ tất cả oán linh trong âm mộ đại đế viễn cổ làm cho thập nhị âm linh cảm động mở ra dị tượng vạn năm khó cầu để cung tiển thần nhânMàn đối đáp giữa phàm nhân cưỡi heo và Lão Tổ Bàn Dương Tử đều được Thần Tôn Cửu Kiếp chứng kiến.Khi Lão Tổ thu thần niệm Thần Tôn liền hỏi: Người này thế nào? Lão Tổ đáp: ngay cả lão cũng không nhìn thấu, nhưng lời y nói ra không giả dối, chân thật tuyệt đối.

Đạo tâm người này vững như bàn thạch, đúng là hiếm gặp.Thần tôn cảm thấy thú vị bèn cùng Lão Tổ đề thơ.

Lão Tổ cười đáp, mời Thần Tôn ngài nói trước! Thần Tôn liền nói:” Vạn năm tây hải mở đường”Lão Tổ đối thơ tiếp:”Kỳ nhân cưỡi lợn qua bờ sông Thương”Thần tôn đối tiếp:”Tâm phàm mà định tỏ tường “Lão Tổ đáp:” Đối thơ cùng lão vượt đường mây xanh”Thần tôn cười bảo để ta làm nốt hai câu cuối”Kia kìa tráng chí hùng anhKìa anh cưỡi lợn dạo quanh phàm trần”Lão Tổ lại nói chưa cuối đâu để lão làm tiếp”Phàm trần chẳng phải phàm trầnDạo trong thiên địa cứu gần độ xa”Lão Tổ cùng Thần Tôn cười sảng khoái nào biết đâu lời bọn họ nói ra cũng vô tình thêu gấm dệt hoa lên thiên đạo, ngày sau lại có việc thú vị để nhìn..