Chương 8: Người vô sĩ thường sống lâu a

Lăng Tiếu đi vào trong nhà đc nữ nhân kia hướng đẫn vào một căn phòng,vào phòng nhìn lướt qua xung quanh một hồi thấy 46 người đang đeo mặt nạ tất cả.ai cũng để trước người mình vài món đồ đây là trao đổi hội trước khi đấu giá bắt đầu biết đâu có món đồ mình không cần nhưng lại đổi đc thứ mình cần cũng có thể là thiếu tiền nên cầm ra trao đổi cũng ổn.

Lăng Tiếu đi đạo qua những món hàng trong phòng,Ngọc Hân thì cứ như cái đuôi theo sau hắn, hắn đang đi đột nhiên dừng lại trước quầy hàng của một ông lão đeo mặt nạ mèo tu vi tầng 3, tại sao hắn biết là ông lão tại vì tuy đeo mặt nạ nhưng râu trắng vẫn có thể thấy đc với lại bàn tay nhăn nheo rất dễ nhận biết đây là ông lão, quầy hàng của ông ta có một quyển sách cũ ở trên có ghi Phi Loạn Bộ nghe là biết một môn thân pháp thuật,Lăng Tiếu đang thiếu nhất đúng là cái này vì vậy hắn cầm lên hỏi”cái này giá bao nhiêu ta mua”

Ông lão nhìn thấy hắn mua quyển sách ấy nói”quyển sách này giá 1vạn nói trước quyển sách này do tổ tiên ta truyền xuống nhưng vạn năm nay chưa ai luyện đc có thể là tàn quyển”có thể thấy đc ông lão cũng là một người tốt bụng khi mà nhắc tới cái hại trong quyển sách

“”Cảm tạ nhắc nhở “

Nói xong Hắn giao 1vạn cho ông lão rồi cầm quyển sách bỏ vào túi ở hắn nghĩ có Bảo Hạp thì không có bí pháp nào hắn không học đc nghĩ vậy hắn tiếp tục đi tiếp.

Dạo một lúc có một lão giả đi tu vi Tụ Linh Cảnh tầng chín đi vào phòng nói “Đấu giá đã chuẩn bị xong mời các quý khách theo ta”nói xong đi vào hướng một căn phòng khác.

Tất cả mọi người trong phòng đứng lên đi theo lão giả cũng không có bất mãng gì về cách làm của hắc điếm có bất mãng thì cũng dấu trong bụng.

Vào phòng lão giả dẫn tới thì có ghế ngồi có một biển báo giá trên đó ghi số nữa.Lăng Tiếu ngồi xuống Ngọc Hân cũng ngồi ở ghế bên cạnh ở mỗi ghế có một chổ để trà hắn bưng ly trà lên nhăm nhê thưởng thức chờ xem thử có món gì vừa mắt sẽ đấu giá.

Trên đài bước lên một vị mỹ phụ bắt đầu luyên thuyên rồi đưa lên món đấu giá đầu tiên

Món đầu tiên là một bộ món linh khi dạnh chùy,hắn không có hứng thú ở hắn xem trong mắt là hắn đẹp trai nhất thế gian không thể nào dùng cái linh khí như vậy đc ở hắn suy nghĩ là một là đùng kiếm hai là dùng roi ba là dùng quạt mấy cái linh khí đấy mới hợp với hắn.(Main rắm thí ae biết rồi xin thông cảm cho em nó)

Tiếp theo có Tụ Linh đan,Hoá Độc đan,Bạo Phát đan……..vv

Linh khí móc câu,đao,cờ,……vvv

Rất nhiều các loại nhưng không loại nào làm hắn hứng thú,đan thì hắn nghĩ hắn luyện đc,linh khí thì lý do ở trên

Nhưng mà cũng không uổng hắn mong chờ vật phẩm tiếp theo là một thanh kiếm gọi là Hầu Kim Kiếm được làm từ một vật liệu vương hầu ở trong kim loại đó là cương thiết

Lần này Lăng Tiếu Bỏ ra thêm 2vạn mua thanh kiếm này thế là hắn lại trên bờ vực phá sản không khỏi thầm than kiếm tiền khó khăn mà tiêu tiền thì nhanh quá.(TG:hôm bữa còn kêu luyện đan kiếm tiền đễ a)

Vì hết tiền nên dù có cái gì quý giá hắn cũng mua không đc vì vậy dẫn Ngọc Hân đi về khách cư

Đi tới gần phố lớn đột nhiên hắn cảm thấy nguy hiểm hắn vòng eo kéo Ngọc Hân về đằng sau

Phanh chỗ bọn họ vừa mới đứng cắm ngay một mũi tên tạo thàng một lỗ lớn

Chưa kịp định hồn đột nhiên cảm thấy sau lưng nguy hiểm đẩy Ngọc Hân về phía trái hắn theo đà nghiêng qua bên phải một xíu

Xẹt một thanh kiếm trượt qua ngực hắn đâm trúng tay hắn,nhìn ra đằng sau thấy một tên áo đen đang cầm thanh kiếm dính máu hắn nói

nói”ngươi tên khốn này đánh lén thì cũng phải nói trước một tiếng ta né chứ đau chết ta rồi”

Ngọc Hân thấy hắn chảy máu lo lắng chay tới chỗ hắn vừa khóc vừa nói “ô ô chủ nhân có bị sao không ô ô chủ nhân chết nha hoàn làm sao bây giờ”

Lăng Tiếu nhìn nàng tức giận nói”ngươi đây là đang trù ta chết a, ta chỉ bị thương ngoài da thôi đấy”

Nàng thấy hắn không sao cũng ngừng khóc nói”chủ nhân còn sống tốt quá đúng là có câu người vô sĩ thì thường sống lâu nha”

Lăng Tiếu………..

Tên sát thủ……….

HCVVCH