Chương 3: Vô Mục Pháp 2

Bốn người vừa đi vừa trò chuyện, về tới địa phương náo nhiệt.

Mấy vị bộ khoái cầm đao đứng tại cách đó không xa, bọn hắn thấy thi thể đã xử lý xong xuôi, gật đầu cùng Nhậm Thanh rồi liền ly khai.

Bộ khoái tại trong nha môn thì chủ yếu phụ trách tuần tra, không cần tiếp xúc thi thể chết thảm, cho nên được rất nhiều hỏa công hâm mộ.

Nhưng nha dịch là thế hệ tương truyền, bình thường là do bậc cha chú truyền cho trưởng tử, chức trách là không thể tuỳ tiện sửa đổi.

Giống như Nhậm Thanh kỳ thật đến từ thôn trang ở ngoài trăm dặm bên ngoài Tam Tương thành, tên là Bát Tự thôn.

Nguyên bản hắn còn một cái huynh trưởng, sau khi kế thừa chức vị của phụ thân qua đời, nhưng mà không làm được nửa năm thì cũng qua đời theo.

Không có biện pháp nào khác, Nhậm Thanh đời trước không có khả năng từ bỏ chức vị truyền đời này, đành phải tiến đến nha môn Tam Tương thành để đưa tin, vậy là không lâu sau hắn cũng nối gót vào nghề.

Hiện tại nhà thôn trong Bát Tự chỉ còn mẫu thân cùng muội muội của cơ thể này, mỗi tháng Nhậm Thanh cũng sẽ gửi tiền bạc về phụng dưỡng.

Nhậm Thanh hiện tại đối với cái này không có ấn tượng gì, nhưng theo những lời từ miệng tiểu Vũ trong biết được đại khái, lại tăng thêm cơ hội gặp mặt không nhiều, cho nên cũng không lo lắng bị nhận ra.

Bốn người đi qua khu thành tây, đi tới trung ương Tam Tương thành, chỗ nha môn.

Cửa chính to lớn, trên cửa treo chính là bảng hiệu ” huyện thự Tam Tương “, có nha dịch không ngừng ra vào bên trong.

Một thành trấn này có mấy trăm vạn người, cho nên quy mô của nha môn đã viễn siêu tưởng tượng.

Chỉ là diện tích đã ước chừng hơn vạn mét vuông, trong đó sắp đặt 254 gian phòng ốc, từ cửa lớn chia làm bốn phía đông tây nam bắc, khu vực cũng phân chia thành bốn khối.

Từng cái khu vực cũng chia ra từng vị trí, ngày thường sẽ ít tiếp xúc với nhau.

Lính cai ngục đường, bộ khoái đường, hỏa công đường, tạo lệ đường, nhà tù, trù viện, chỗ ở tri huyện, Tiên Phật từ, công thẩm đường, luyện võ trường,.

.

.

Làm nha dịch khu thành tây, Nhậm Thanh chỉ có thể đi ở cửa lớn phía tây, cho nên đến nay cũng chưa tiếp xúc với khu vực khác.

“Cuối cùng đã tới.

.

.

“Tiểu Vũ vuốt vuốt cổ tay, trên mặt lộ ra một chút mệt mỏi.

Thi thể sau khi chết thì nặng như đá tảng, dù là bốn người thay nhau vận chuyển cũng bị mệt quá sức, chớ nói chi là còn có những đồ vật khác.

Anh em nhà họ Lý cho dù không có lời oán giận, nhưng mà biểu lộ cũng buông lỏng theo.

“Đi thôi.

“Nhậm Thanh bất đắc dĩ thở dài, thủ hạ chỉ có ngần ấy người, cho nên phải làm rất nhiều việc nặng.

Sau khi tiến vào nha môn thì có thể thấy được rất nhiều biển chỉ báo, rất nhiều chú thích để tránh đi lạc.

Đi qua một con đường nhỏ, liền đạt tới hỏa công đường.

Vị trí hỏa công đường hơi vắng vẻ, xung quanh chỉ có vài cái giếng nước, chủ yếu là vì nơi đây thường xuyên khai lò đốt cháy, cho nên mới tận lực tránh xa nơi có người ở.

Khu tây của nha môn thì tổng cộng có ba khu hỏa công đường.

Mỗi hỏa công đường có mười hai căn phòng xếp song song dọc theo đường đi dành cho nhân viên ở, phần cuối chính là Đình Thi phòng, sau đó là hỏa lô.

Hỏa lô được đúc bằng sắt, ngoại hình giống như là cái hồ lô trống rỗng, thiết kế xảo diệu có thể thiêu đốt bảy tám cái canh giờ liên tục mà chỉ cần một lần cung cấp nguyên liệu là gỗ.

Nhưng mà chỗ hỏa công của đường Nhậm Thanh, thì đang có một nhóm bị điều ra ngoài để làm nhiệm vụ, hình như là có thôn trang nào đó nhiễm ôn dịch.

Anh em nhà họ Lý đem thi thể chưởng quỹ cửa hàng sách đưa đến đình thi phòng, bên trong còn có mười mấy bộ thi thể hỏa công, đều là mang theo nụ cười quỷ quyệt mà chết.

Hỏa lô có thể đốt ba bộ thi thể một lúc, nhưng gần đây chỉ có một người Nhậm Thanh làm việc, cho nên dẫn đến thi thể không kịp đốt cháy, hiện tại đã có chút mùi hôi.

Thi thể đưa vào chỉ có thể chờ đợi mấy ngày, nếu không xử lý sẽ bốc mùi.

“Các ngươi chuẩn bị khai lò, ta đi vào trong phòng nghỉ ngơi một một lát.

“Nhậm Thanh dặn dò ba người vài câu, sau đó liền quay trở về gian phòng của mình.

Anh em nhà họ Lý bắt đầu chuyển thi thể cùng củi đốt, tiểu Vũ thì đi tới phòng đếp lấy đồ ăn, dù sao thời gian đã đến buổi trưa.

Nhậm Thanh ngồi xếp bằng tại trên giường, kích hoạt tin tức và đồng thời nhắm mắt lại.

Hắn cảm nhận được tin tức « Vô Mục Pháp » bắt đầu giao hội, sau đó hòa hợp lại thành một điểm, tạo thành hạt giống hư ảo.

Ý thức đụng vào hạt giống, lập tức hạt giống mọc rễ nảy mầm.

Hạt giống mọc ra ba mảnh chồi non, hoa văn trên bề mặt lá cây giống như là một cái con mắt quỷ dị.

Ngay tại thời điểm Nhậm Thanh nghi hoặc không hiểu, trên chồi non xuất hiện tin tức, đồng thời còn mang theo chú giải.

【 Độc Giác Nhân: Nhìn thấu huyễn tượng 】【 Bách Nhãn Nhân: Chế tạo huyễn tượng 】【 Trọng Đồng: Liệu địch tại trước 】Hắn sửng sốt một chút, lập tức chú ý tới mỗi đoạn chữ nghĩa cũng đại biểu cho một mảnh lá non.

【 phải chăng lựa chọn chi nhánh Độc Giác, sẽ tiêu hao thọ nguyên 1 năm 】Nhậm Thanh lại thử phía xem hai lựa chọn khác, phát hiện Bách Nhãn cùng Độc Nhãn tiêu hao thọ nguyên là 1 năm, Trọng Đồng lại là 1 năm 6 tháng.

Hắn do dự một lát, liền lựa chọn huỷ bỏ tin tức.

« Vô Mục Pháp » vốn là cực kì quỷ dị, lựa chọn sai thì sợ rằng sẽ xuất hiện tình huống không thể khống chế.

Cho nên Nhậm Thanh tại trước khi không rõ ràng sức mạnh của hệ thống thì không thể tiêu tốn một năm thọ nguyên vào việc linh tinh.

Hắn lấy ra « Vô Mục Pháp » trong ngực nhìn một chút.

.