Những người dân xung quanh không ngừng bàn tán xì xào, không nghĩ tới đệ nhất mỹ nữ lại là loại hạ đẳng như vậy!
Ngồi trên lầu Bạch Tố Tố khuôn mặt vặn vẹo, gần như là nổi gân máu lên nhưng vẫn cố gắng nhẫn nhịn vì nếu như nàng đi xuống, không những bị tổn hại thanh danh mà còn bị Hồng Liên đánh cho một trận.
Thiên tài là thế nhưng Hồng Liên tu vi cao hơn nàng rất nhiều, nàng sao có thể đấu lại.
Nhưng ngồi mãi trên này thì cũng đâu thể lấy lại được thanh danh.
Nếu như con ả đó vẫn ở dưới thì chắc ngày mai sẽ rất nhiều lời đồn đoán về nàng.
Trong khi đó, Hồng Liên ở dưới lầu vẫn rất hùng hổ “Sao nào? Không dám xuống đây mặt đối mặt sao? Hay là bị ta nói trúng tim đen rồi?” gương mặt nàng ta càng lúc càng vui vẻ.
Bạch Dạ ở một bên âm thầm đánh giá, cô gái này đúng là thú vị!
“Có chuyện gì vậy?” một giọng nói nam từ xa vang đến.
Tất cả mọi người đều tập trung vào hướng đó, sau một hồi nhìn thì mới lập tức sợ hãi quỳ xuống.
“Tham kiến Thái tử điện hạ!”
Người đến không ai khác chính là Thái tử Nam Cung Dực, người có hôn ước với Bạch Dạ.
Ở trên lầu Bạch Tố Tố khi nghe đến tên hắn thì thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ nhìn xuống quan sát, quả nhiên là điện hạ.
Nha hoàn không suy nghĩ nhiều, biết được lúc này nên làm gì, vội vàng chạy đến chỗ Nam Cung Dực dập đầu hét lớn “Mong Thái tử làm chủ cho tiểu thư của nô tỳ!”
Hồng Liên đứng ở một bên, tự suy đoán được rằng Bạch Tố Tố nhất định sẽ nhờ cậy đến Thái tử.
Đúng là xui xẻo mà!!!
“Tố Tố bị ai bắt nạt sao?”
Nha hoàn vừa khóc vừa nói “Thưa điện hạ, Hồng đại tiểu thư đã bôi nhọ xúc phạm thanh danh của tiểu thư.
Ngài ấy nói tiểu thư là “kĩ nữ” giật hôn phu của tỷ tỷ mình….”
Nói đến đây cả Thái tử và Bạch Tố Tố đều chột dạ, mà Bạch Dạ và Hồng Liên đều phải phì cười trước sự ngu ngốc của nha hoàn này.
“Còn nữa….” nha hoàn chưa kịp nói thì đã bị Thái tử ngắt lời, “Được rồi, được rồi, ta đã hiểu.” nếu như cô ta nói thêm chắc sẽ không còn gì mất.
Hắn nhìn về phía Hồng Liên đang vô cùng bình thản hỏi “Hồng đại tiểu thư, như vậy là sao?”
Nhưng Hồng Liên lại giống như vô tội đáp “Ủa, ta nói không đúng sao? Ai chẳng biết ngài là có hôn ước với Bạch đại tiểu thư, mà nha hoàn của cô ta lại nói ngài có hôn ước với Bạch nhị tiểu thư, vậy không phải là cô ta quyến rũ ngài chẳng lẽ là do ngài tự muốn?”
Phải công nhận, kĩ năng nói móc của Hồng Liên vô cùng đẳng cấp.
Nói như vậy thì nếu như Thái tử chối bỏ thì người hứng chịu tiếng xấu chính là Bạch Tố Tố, mà ngược lại Thái tử thừa nhận thì chẳng khác nào không coi hoàng đế ra gì và ngầm khẳng định hắn là “tra nam”.
Bị nói trúng tim đen Thái tử không biết nên nói gì hơn.
Lúc này Bạch Tố Tố mới từ trên lầu đi xuống, nàng ta giống như một con thỏ yếu ớt đáng thương cần được người khác che chở.
Bộ dạng của ả ta chỉ càng chọc tức Hồng Liên thêm mà thôi.
“Thái tử điện hạ!” giọng nói hơi nhỏ nhẹ, khiến cho nam nhân nghe thấy thì chỉ muốn xiêu lòng “Nha hoàn của ta quản giáo không nghiêm nên lỡ lời, ta sẽ mang về dạy dỗ cẩn thận!” tình hình bây giờ bắt buộc phải đổ hết tội lên nha hoàn thì may ra còn có thể thoát được.
Nam Cung Dực thấy vậy chỉ nhẹ nhàng nói “Được rồi, ta không trách nàng!” đang lúc Bạch Tố Tố muốn nhân cơ hội này chuồn đi thì Hồng Liên lại đứng ra ngăn cản “Ta có nói cho cô đi sao?”
Hành động này của Hồng Liên khiến Nam Cung Dực tức giận “Hồng đại tiều thư đây là có ý gì?” nhưng điều này không khiến nàng sợ hãi, ngược lại còn mạnh miệng “Chuyện của ta và Bạch nhị tiểu thư còn chưa giải quyết xong, mong Thái tử điện hạ không nhúng tay vào!”
Nam Cung Dực cứng đờ người “Nàng ấy đã làm gì chứ? Cô cũng đừng quá đáng!”
“Ha! Ta quá đáng.
Vậy điện hạ thử hỏi xem cô ta đã làm gì mà khiến cho ta tức giận như vậy?”
Nhìn bộ dáng giả vờ đáng thương của Bạch Tố Tố, Hồng Liên liền nói “Nàng ta đi nói xấu ta với vị hôn phu của ta, khiến chàng ấy có cái nhìn không tốt về bổn tiểu thư.
Điện hạ, ngài nghĩ ta nên tính như thế nào với cô ta đây?”
Nam Cung Dực vẫn không tim điều này.
Nhưng hiện giờ hắn ta không dám làm bất kì điều gì tới Hồng Liên cả.
Vì cho dù là Thái tử hắn cũng không dám động tới, Hồng Liên chính là nữ nhi được sủng ái nhất của Thừa tướng.
Mà Thừa tướng lại chính là vị quan được phụ hoàng kính trọng nhất nên hắn cũng phải nhường ba phần.
Địa vị của Hồng Liên căn bản hắn không thể đụng tới được.
Nhìn đôi gian phu *** phụ trước mặt, Hồng Liên nở nụ cười khinh bỉ “Mà thôi, ta cũng biết tính cô ta từ lâu lắm rồi.
Cũng không biết cô ta làm vậy là có mục đích gì, nhưng ta đoán chắc cũng là muốn một chân đạp hai thuyền.
Loại “kĩ nữ” như vậy, ta không thèm chấp.” Hồng Liên tính xoay người rời đi nhưng đồng thời cũng để lại một câu “Thái tử, ta khuyên ngài một câu, cẩn thận nhé, không lại bị cho đội cái nón xanh.
Hahaha!”
Những người dân xung quanh đó cũng nhiều người bật cười nhưng không dám cười quá lớn.
Bộ mặt thật của Bạch Tố Tố bị phơi bày trước mặt bàn dân thiên hạ, vụ này quả nhiên hot.
Thái tử giận dữ rống lên “Biến hết đi!”.