“Sư phụ, ta bị gả đi, người có buồn không?”
“Đương nhiên có”
“Thật vậy sao?”.
Nàng vừa nói vừa bước đến ôm cổ sư phụ mình.
“Đương nhiên thật”.
Hắn ngoái cổ ra sau nhìn nàng, thật thà trả lời.
“Sư phụ, ta không muốn gả cho tên đó”
Nàng siết vòng tay, ôm chặt hơn cổ sư phụ mình, cố nhiên để tất cả ôn nhu tràn ngập lên người sư phụ.
“Ngươi không thích thì về nói với phụ thân ngươi, nói với ta làm gì”.
Hắn nhăn mặt, không phải vì chuyện đang nói, chủ yếu vì chống chế sự ôn nhu đang muốn lấn át tâm trí mình.
“Sư phụ, nhưng người ta muốn gả cho ngươi”.
Hơi thở của nàng thơm nức, nhè nhẹ luồng vào khoang mũi sư phụ, đây cố nhiên là có chủ ý, mỗi động tác đều muốn đưa người khác vào địa ngục.
“Mi, tên đệ tử thối, không biết tôn ti trật tự”.
Hắn nóng ran cả mặt, muốn vung mình đứng dậy nhưng bị nàng giữ chặt không buông.
“Đệ tử hư hỏng, chẳng phải đều do một tay sư phụ dạy cả sao”.