Chương 4: Ngươi Bị Thương Chạy Làm Gì

Mèo đen không phản ứng, Dung Chân liền đưa tay ra, đầu ngón tay lóe sáng màu trắng nhạt, đây là thuật chữa trị cơ bản nhất, có thể chữa lành vết thương và hồi phục thể lực.

Dưới ánh sáng trắng bao phủ, mí mắt con mèo giật giật, bộ ria mép thon dài cũng run rẩy.

Dung Chân cảm thấy nó giống như con mèo vừa trải qua phẫu thuật triệt sản, đang chờ thuốc tê hết tác dụng.

Cuối cùng, mèo đen cũng mở mắt, đôi đồng tử màu vàng hổ phách sáng rực, long lanh như những viên bảo thạch thượng hạng.

Dung Chân giật mình trước ánh mắt của nó, lùi lại nửa bước, ánh mắt con mèo này quá mức linh động, hệt như con người.

Mèo đen đứng dậy, dáng vẻ đầy cảnh giác, dường như không thân thiện lắm, thân hình thoắt một cái định bỏ chạy.

Kết quả, vừa chạy được hai bước, nó đã loạng choạng, ngã nhào khỏi bàn.

May mà lúc này, một đôi tay mềm mại kịp thời đỡ lấy nó.

Dung Chân lại ôm mèo đen vào lòng:

“Ngươi hình như bị thương, chạy gì chứ?”

Mèo đen nhìn chằm chằm nàng, ánh mắt sáng quắc, lần này, Dung Chân nhìn rõ ràng ánh mắt của nó.

Đôi đồng tử màu vàng hổ phách xinh đẹp ấy ẩn chứa vẻ lạnh lùng, bình tĩnh đến mức lãnh đạm, xen lẫn chút tà khí, hoàn toàn không giống động vật.

Lúc này, mèo đen nằm gọn trong lòng nàng, mềm oặt, không chút sức lực.

Nàng đặt mèo đen xuống nệm, vuốt ve bộ lông mềm mại, nhân tiện đưa tay nhéo nhẹ cái mông của nó.

Lông mèo dựng đứng lên, nhưng nó lại không còn sức phản kháng.

Dung Chân xoa đầu nó:

“Ta đi nấu chút gì bổ cho ngươi, không biết ngươi bị thương gì, chắc là cơ thể suy nhược lắm.

Nàng đi đến bếp, nhóm lửa, chọn lựa dược liệu trên giá.

Dung Chân vẫn chưa có Linh thú khế ước, giờ nhìn thấy con mèo đen này, trong lòng nàng bỗng nảy sinh ý nghĩ.

Linh thú trong Tu chân giới đa phần đều sống rất thọ, Dung Chân đến thế giới này chưa lâu, Linh thú ký khế ước với tu sĩ sẽ tuyệt đối trung thành, nếu chủ nhân chết đi, chúng sẽ vô cùng đau buồn, thậm chí ảnh hưởng đến tu vi.

Lúc nãy chữa thương cho mèo đen, nàng cảm nhận được linh lực của nó rất yếu ớt, cộng thêm ngoại hình bình thường, Dung Chân đoán nó chỉ là Tiểu Linh thú tu vi thấp kém, có khi còn kém hơn cả nàng.

Đây chính là đối tượng Linh thú lý tưởng mà Dung Chân mong muốn, nàng rất thích mèo, thu nhận con mèo đen này làm Linh thú khế ước, sau này có thể tha hồ mà nựng nịu.

Nghĩ đến đây, Dung Chân vui vẻ ngân nga khúc nhạc, bắt tay vào sắc thuốc.