Chương 7: Vụ Mua Bán Này Không Lỗ Nha!

“Hệ thống, ngươi nói xem, ta làm sao để có được thêm Tri Thức Vị Thần đây?” Một bên thay bộ quần áo đi học, Điền Lâm vừa hỏi xem hệ thống.

Cứ đùa, một điểm Tri Thức Vị Thần này mà hệ thống nói chính là toàn bộ tri thức của hắn kiếp trước ah!

Phải biết rằng kiếp trước của hắn thế nhưng nằm trong top 5 người thông minh nhất thế giới!

Mà trong năm người, ai mà không có thành tựu nổi danh?

Theo như suy đoán từng chút một của hắn, nếu như đạt trong đủ 100 điểm Tri Thức Vị Thần, còn có thể nhìn qua một lần không quên, một lần liền hiểu.

Đánh một cái ví dụ đơn giản, trong những bộ truyện tu chân, có một số loại công pháp đỉnh phong thiên địa xem mãi không thấu.

Thế nhưng tròn điểm Tri Thức thì thế nào?

Chính là liếc qua cũng rõ đại đạo ah!

Thế nhưng, lời hệ thống đáp lại khiến cho hắn muốn sụp đổ: “Phải hoàn thành nhiệm vụ ẩn, không còn cách khác.”

Điền Lâm: “…”

Không ổn nha, là nhiệm ẩn đó!

“Hệ thống tốt, hệ thống đẹp, ngươi có thể hay không cho ta biết một chút mấy cái nhiệm vụ ẩn ah?” Điền Lâm bung một tràng nịnh nọt cho tên hệ thống chết tiệt này, thế nhưng hắn lại éo thèm đếm xỉa.

“Trước hết, hệ thống chỉ làm theo lập trình, nên không có tâm tính, bởi vậy ký chủ khen hệ thống tốt là xạo, thứ hai, hệ thống không có hình dạng cụ thể, nên ký chủ khen hệ thống đẹp cũng là xạo nốt, mà thứ ba, đã là nhiệm vụ ẩn thì không thể nào cho biết.” Hệ thống không nói thì thôi, một khi hắn đã buông lời thì chính là một tràng nghe mãi không hết: “Cho nên ký chủ không cần phải nịnh nọt hệ thống làm gì, hãy tự đi mà sống tốt lo.”

Điền Lâm: “…”

Ngươi nói nhiều quá bị chập mạch à?! Hãy tự đi mà sống tốt lo là cái gì? Phải là hãy tự lo mà sống tốt đi ah!

Ca thật sự muốn chửi thề lắm rồi!

Con mẹ nó, nhiệm vụ ẩn thì cho biết rõ là nhiệm vụ gì, mà còn muốn người ta hoàn thành mới nhận được!

Bằng không ngươi nói thẳng là không cho luôn đi!

Hừ hừ hai tiếng, ca không có muốn phí sức nói chuyện với ngươi!

Chứ nói chuyện nhiều quá với ngươi, ngươi lại chập mạch nổ trong đầu ca thì biết làm sao? Có phải hay không lần nữa đi chầu ông bà ah!

Mở cửa phòng bước ra, thế nhưng đập vào mắt hắn chính là lão cha đang đứng đời ngoài cửa.

Điền Minh Sinh thấy Điền Lâm bước ra, cười nói: “Tiểu Lâm, còn thật sự không còn ngốc nữa sao? Thế ta hỏi con, bản tuyên ngôn độc lập đầu tiên của nước ta là bản gì? Do ai đọc lên.”

Cha đang muốn thử nghiệm con đúng không? Để con trả lời cho cha sợ luôn ah!

Thế nhưng lời vừa đến miệng lại phải nuốt vào.

Ca nhớ nguyên bản bản tuyên ngôn độc lập đầu tiên là Nam Quốc Sơn Hà ah, còn là do Lý Thường Kiệt đọc lên. Thế nhưng cái hệ thống này biến đổi ngược lại hoàn toàn như thế, có phải hay không cũng theo đó đổi luôn đi rồi?

“Hệ thống chỉ đổi trong khoảng 100 năm gần đây mà thôi, còn về phía trước vẫn nguyên như cũ.” Thanh âm máy móc của hệ thống vang lên.

Điền Lâm nghe thế liền đáp: “E hèm, cha ah, người đang khinh thường con sao, để con nói nha, bản tuyên ngôn độc lập của nước ta là Nam Quốc Sơn Hà, do Lý Thường Kiệt lãnh đạo, đó là lúc chống quân Tống, tại bến sông Như Nguyệt.”

Hệ thống: “Chúc mừng ký chủ nhận được +99 điểm khiếp sợ đến từ Điền Minh Sinh.”

Hắc hắc, cha à, ngươi sợ con chưa?

“Con thật sự là con của ta sao?” Điền Minh Sinh nói đến hai tay đều có chút run rẫy, khóe mắt rưng rưng.

Điền Lâm nghe vậy giật mình, chẳng lẽ người biết con xuyên không đoạt xá mà tới sao?

Không thể ah!

“Đúng vậy mà.” Điền Lâm ủy khuất nói.

“Thật sự tốt quá!” Điền Minh Sinh kích động ôm chặt Điền Lâm khiến hắn cảm thấy có chút ngạt thở.

Năm phút sau… vẫn chưa buông.

Mười phút sau… vẫn chưa buông.

Một tiếng sau… con mẹ nó vẫn chưa buông.

“Cha ah, con… trễ giờ rồi.” Điền Lâm khó khăn nói ra, con mẹ nó, người ôm con gì tới tận một tiếng lận ah? Nhiều người không biết còn tưởng hai cha con mình là hai thằng ngày đang ân ân tình ái nha!

“E hèm!” Điền Minh Sinh buông Điền Lâm ra, hắng giọng một tiếng: “Tại cha vui mừng quá ấy mà, hay là để con nghỉ học buổi sáng này đi, chiều nay hãy lại đi.”

“Vâng!” Điền Lâm liền đáp ứng một cái, hiện giờ vẫn chưa quen thuộc lắm cái thế giới này ah!

Thế nhưng ai ngờ, cha hắn lôi hắn xuống phòng khách nói chuyện tới tận 3 tiếng đồng hồ!

Nếu không có nhờ bà dì bên Kỳ Hoa quốc mới về, có lẽ còn không cho hắn đi học buổi chiều luôn ah!

Trong căn phòng của mình, Điền Lâm nhìn nhìn đồng hồ trên tay, cũng chỉ mới 11h, còn hai tiếng nữa lận ah!

Tiếp tục tìm hiểu hệ thống!

“Đúng rồi ah hệ thống, đẳng cấp dị năng làm thế nào phân chia ah? Ta cũng chưa rõ.” Điền Lâm câu thông cùng hệ thống mà hỏi.

Hệ thống: “Hiện tại hệ thống còn chưa có thông tin này, mời ký chủ mua gói dữ liệu trị giá 2000 điểm khiếp sợ.”

Điền Lâm: “…”

Gian thương ah con mẹ nó!

Cũng may hôm nay cha hắn hiện tận hơn 1 ngàn điểm khiếp sợ!

Quyết mua ah!

Đó chính là cái lãnh khốc của nhà giàu nha!

“Mua thành công.” Thanh âm hệ thống đáp: “Ký chủ nhận được một gói dữ liệu thông tin dị năng giả, đồng thời nhận được một gói quà Nhiệm Vụ Ẩn – Lần Đầu Tiên Mua Gói Dữ Liệu.”

Điền Lâm: “…”

Vụ mua bán này không lỗ nha!

Hệ thống: “Hệ thống đang cập nhật dữ liệu, nhân lúc này ký chủ có muốn mở gói quà hay không?”

“Mở!” Con mẹ nó là quà từ Nhiệm Vụ Ẩn ah, cái này chính là có tỷ lệ chưa bên trong Tri Thức Vị Thần đó!

“Mở gói quà thành công…”

“Chúc mừng ký chủ nhận được +1 Tri Thức Vị Thần.”

“Chúc mừng ký chủ nhận được 2 viên ngọc tấn cấp dị năng Lôi hệ.”

“Chúc mừng ký chủ nhận được sách kỹ năng Lôi hệ – Lôi Oanh.”

“Chúc mừng ký chủ nhận được +7 chỉ số khỏe mạnh.”

“Chúc mừng ký chủ nhận được +4 chỉ số tốc độ.”

“Thông báo gói dữ liệu cấp nhật thành công, thông tin: Dị năng giả phân cấp đẳng cấp theo từ 1 đến 10, có một số dị năng giả trời sinh hai hệ, hay còn là 3 hệ, cũng có dị năng giả cả đời chỉ có 1 hệ. Cách phân đẳng cấp dị năng chính là xét theo cấp độ dị năng đầu tiên mà người đó đạt được. Đánh một cái ví dụ, nếu dị năng đầu tiên của ký chủ đạt cấp 5 mà dị năng thứ hai chỉ có cấp 2, thì cấp bậc dị năng giả của ký chủ là cấp năm, dị năng thứ hai chỉ để bổ trợ.”

“Hơn nữa, dị năng đầu là dị năng chủ chốt, dị năng phía sau chỉ để bổ trợ, ví dụ, dị năng đầu của ký chủ là Lôi hệ cấp năm, phía sau là Hỏa hệ cấp hai, thì sẽ chiến thắng người có Hỏa hệ cấp năm, phía sau là Lôi hệ cấp hai. Bởi vì uy năng của Lôi hệ mạnh hơn Hỏa hệ rất nhiều.”

“Tổng số loại dị năng trên thế giới chính là 893 loại dị năng.”

“Xin hỏi ký chủ có muốn phục dụng hai viên tấn cấp dị năng Lôi hệ không?”

“Có.” Điền Lâm trả lời.

“Sau đây là thông tin của ký chủ.”

Danh tính: Điền Lâm

Tuổi: 16

Chức nghiệp: Học sinh THPT

Chỉ số: Sức mạnh: 40. Tốc độ: 41. Phản ứng: 52. Khỏe mạnh: 46. Năng lực tình dục: 32. Nhan sắc: 42. Chú thích: Người bình thường tất cả tối đa là 100.

Tri Thức Vị Thần: 2/100.

Điểm khiếp sợ: 1923 điểm

Dị năng giả: Cấp 2.

Dị năng:

“Hệ thống, giới thiệu về Lôi Oanh cho ta đi.” Điền Lâm lên tiếng.

“Lôi Oanh là kỹ năng sử dụng Lôi hệ huyễn hóa thành một loại thủ ấn, trợ lực cho sức mạnh của bàn tay, một cú đánh có thể khiến cho thiên địa run rẫy, mặt đất nút ra, bầu trời tan vỡ, cấp độ dị năng càng cao, uy lực của Lôi Oanh càng lớn.” Hệ thống đáp.

Sau khi xem xét xong tất cả, thời gian cũng đã tới 12h30, lại lần nữa thay đồ xách cặp bước ra.

Cầu mong lần này thuận buồm xuôi gió đến trường ah!

Ca cũng không phải loại người bá mà biết tiết chế, đã bá là bung ah!

Hôm nay ca phải cho toàn trường biết, ca không phải một tên thiểu năng, mà là một đại thiên tài!

Bình luận viên đâu nào!!! Mau vào bình luận cho ta đi!!!