Chương 17: Hiểu lầm – Misunderstand

Tuy thắng nhưng lại gặp vận xấu,

Kiếm khách trọng thương, nạn phủ đầu,

Bên kia “Thế giới” có ai thấu?

Định mệnh thay đổi, biết về đâu?

***

Trong cuộc sống, ai cũng từng ít nhất một lần bị hiểu lầm. Lúc đó, cho dù ta có cố gắng thanh minh đi thế nào chăng nữa thì kết quả hiện tại vẫn chả thay đổi gì. Phải mất một đoạn thời gian sau, mọi thứ mới rõ ràng, hiểu lầm được xóa bỏ.

Tuy vậy, tồn tại những hiểu lầm tốn quá nhiều thời gian mà chưa thế giải quyết. Có người thì lựa chọn cam chịu, mặc kệ tới đâu thì tới, có người thì quyết tâm tìm minh chứng cho bằng được… Và dù chúng ta chọn con đường nào thì chung quy cũng là để tâm hồn thanh thản mà thôi…

***

Trái Đất…

Đại học Oxford là một viện đại học nghiên cứu liên hợp ở Oxford, Anh. Mặc dù ngày thành lập chưa được xác định, đã có bằng chứng cho thấy việc giảng dạy diễn ra từ tận năm 1096. Đây là viện đại học lâu đời nhất trong thế giới nói tiếng Anh và là nơi lâu đời thứ hai đang còn hoạt động.

Có một bí mật vốn chôn dấu từ lâu, trường này cùng với Đại học Cambidge là hai địa điểm đào tạo lớn cho những người có khả năng điều khiển các nguyên tố: đất, nước, gió, lửa… mà thường được gọi là pháp sư, tu sĩ, phù thủy… Họ cũng hoạt động ngầm giống như RDISP nhưng do có trước nên tách biệt, thiên về “xa xưa, huyền ảo, pháp thuật…”, còn RDISP thì xen lẫn cả khoa học, công nghệ hiện đại. Tuy nhiên, theo xu hướng phát triển chung, họ cũng dần tiếp nhận các thứ này.

Trong một thư viện…

Bốn sinh viên gồm ba nam, một nữ đang đọc sách, đồng thời trò chuyện với nhau rất vui vẻ. Ai nấy đều đẹp trai, xinh gái, đặc biệt là mỗi người đều sở hữu mái tóc có màu đặc trưng: Đỏ, xanh lam, đen, nâu.

Bíp, bíp…

Âm thanh báo hiệu bất chợt từ đồng hồ vang lên, họ liền mau chóng thoát khỏi tầm nhìn chung quanh, di chuyển tới vị trí bí mật…

***

Thang máy mở ra, một đại sảnh hình tròn nguy nga, rộng lớn, xây dựng theo lối kiến trúc Châu Âu thời trung cổ xuất hiện. Nội thất được soi sáng bởi các cửa sổ xung quanh và nằm phía trên đại sảnh. Tường điêu khắc đầy những bức vẽ: Đấng Sáng Tạo, Sứ đồ, Thiên thần chiến đấu với Ác quỷ…

Những cây cột khổng lồ bằng đá hoa cương cũng được chạm trổ tinh vi, đỡ lấy phần mái vòm mà khảm tranh đá tả cảnh Đấng Sáng Tạo – một vị được bao trùm bởi ánh sáng, có hình dạng nhân loại – đương giảng đạo cho vạn vật. Bên cạnh mỗi cột có một bức tượng tu sĩ cao mấy mét, nhìn sống động như thật, nhất là đôi mắt có hồn, tưởng chừng ta đang đối mặt với người đó khi nhìn vào.

Chính giữa đại sảnh là đài nước 5 tầng, cao tương đương tượng đá, đang phun những tia nước lấp lánh. Ngạc nhiên là nước chẳng hề bắn ra ngoài, các giọt nước tự động bay trở lại đấy. Đài nước còn tỏa ra vầng hào quang xanh biếc, nhìn thực lộng lẫy.

Sinh viên tóc đỏ bước vào đầu tiên, mồm miệng nhanh nhảu hỏi ngay người duy nhất trong đại sảnh, ngữ khí vồ vập, có phần nóng nảy:

– Lại bọn quỷ xuất hiện à ông? Chúng ở đâu vậy ông?

Người đàn ông đứng cạnh đài nước mặc chiếc áo choàng màu nâu đỏ, tuổi tác khoảng chừng trên dưới 60, mái tóc bạc nửa, khuôn mặt tuy có nhiều nếp nhăn nhưng vẫn rất hồng hào, khỏe mạnh. Đặc biệt, ánh mắt thâm thúy của ông khẽ nhìn thôi cũng cho thấy kinh nghiệm trải qua vô cùng phong phú.

Vị tu sĩ ôn tồn nói, giọng điệu chậm rãi, từ tốn, mang tới cảm giác gần gũi, ấm áp, dễ tin tưởng:

– Bình tĩnh nào! Ta đã nhắc bao lần là cháu phải luôn giữ tỉnh táo, tự kiềm chế cảm xúc thì mới có thể suy xét kĩ càng và rõ ràng vấn đề cơ mà?

– Hì hì! Cháu xin lỗi.

Anh chàng ngượng ngùng, gãi đầu cười trừ, tiếp tục đáp lời:

– Nhưng cũng nhờ thế mà cháu đã đột phá sức mạnh còn gì?

– Nền tảng chưa vững chắc thì con đường phát triển sẽ không ổn định. Rồi, nói nhiều chỉ khiến câu chuyện dài hơn thôi. Hiện tượng dị thường xảy ra ở khu rừng Puzzlewood. Các cháu hãy đến đấy điều tra xem.

– Vâng! Chúng ta xuất phát nào!

Sinh viên tóc đỏ dẫn đầu cả nhóm khởi hành…

***

Hơn một tiếng trước…

Thân xác trong hình dạng Orc của Yurnero trôi nổi trong không gian vô định, tối tăm. Anh vẫn còn thở mà sắp khí cùng lực kiệt bởi vết thương đầy mình, máu me be bét. Tay phải tới bả vai hoàn toàn biến mất, tay trái đứt còn một đoạn lủng lẳng, trước ngực là một lỗ thủng lớn, mơ hồ nhìn thấy cả phổi đang hô hấp lẫn tim đập yếu ớt… Vô danh Kiếm cũng chẳng thấy đâu…

Đôi mắt kia khó nhọc mở ra, cố gắng quan sát xung quanh mà chỉ toàn bóng tối. Tuyệt chiêu Omnislash muốn thi triển cần phải tập trung toàn bộ lực lượng, trí tuệ, ý chí, tâm can, sở học võ nghệ, kiếm thuật… hiện có đến mức tận cùng.

Vì thế, tuy nó cực mạnh nhưng gần như rút sạch toàn bộ sức lực sau mỗi lần xuất chiêu, chỉ có thể sử dụng khi biết chắc chắn “nhất kích tất sát” (một đòn lấy mạng, ngôn ngữ game thủ gọi là ONE HIT). Bây giờ bản thân chàng kiếm khách lại phải chịu thêm ảnh hưởng của năng lượng hủy diệt khi Azgalor tự bạo nên tình trạng vô cùng nguy kịch

Sở dĩ ngay từ đầu Yurnero lép vế vì anh cần 3 ngày hồi phục mới có thể dùng tiếp chiêu thức. Lúc mới sáng tạo Omnislash, Yurnero mất tận một tháng để sức khỏe trở lại như cũ. Dần dần, theo tố chất thân thể tăng lên, thời gian ngắn nhất là như hiện giờ.

[“Cooldown skill lâu vậy hả?!? o.O”].

Lại nói, chàng kiếm khách sở hữu sức mạnh thể chất đáng kinh ngạc. Những chất độc, đòn tấn công vật lý lẫn phép thuật thông thường, cấp thấp đều chỉ như muỗi đốt inox, không đáng gãi ngứa, còn tầm trung trở lên thì may ra tạo được thương tổn nhưng khả năng phục hồi cũng vô cùng mạnh mẽ! Có thể coi như mình đồng da sắt, đao thương bất nhập, bách độc bất xâm hay kêu hơn nữa là Bất Tử Ma Thân! Nhờ đó, khi dính đòn hiểm độc của tên Azgalor, thân thể anh không tan thành tro bụi như hắn tưởng.

Không khí cạn dần, Yurnero mơ màng, anh thấy người cha uy phong đang dạy kiếm thuật, người mẹ hiền từ gọi cả gia đình ăn cơm, người em gấu trúc hơi chút ngô nghê chơi trốn tìm, người con gái yêu thương nắm tay bên cạnh…

“Cuối cùng cũng được gặp mọi người…”…

Nụ cười hiếm hoi có phần mãn nguyện trên khuôn mặt kia xuất hiện sau bao tháng năm đau khổ…

Tuy nhiên, có lẽ số mệnh của chàng kiếm khách vẫn chưa tận khi bỗng dưng, một điểm sáng trước mặt lóe lên, mở rộng ra thành vòng xoáy, hút anh vào.

Bịch…

Yurnero rơi xuống một khu rừng xanh tươi, cánh cổng không gian xẹt xẹt những tia điện lưu và biến mất. Anh chỉ kịp tung ra phép thuật trị thương rồi triệt để lâm vào hôn mê.

Healing Ward (Trì Dũ Khu – Chiyu Ku) là phép thuật trị liệu được tạo ra bởi chiếc “cột gỗ” kia, thực chất là pháp bảo có tên Linh Hỏa Cổ Mộc Trụ (Ancient Wooden Pillar of the Spirit Fire – Rei Hi no Koki no Hashira) vốn làm từ một nhánh rễ của Cây Thế Giới và Hỏa Linh (Fire Spirit – Hi no Rei – Linh hồn Lửa) thu được sau khi tiêu diệt một tên Nguyên tố Lửa (Fire Element – Hi no Genso).

Pháp bảo màu nâu sẫm, dài khoảng hơn 2m, chỗ nào cũng thấy hoa văn kì lạ đang phát sáng, phần đầu là những mặt nạ dữ tợn, trên đỉnh có hỏa diễm sắc vàng cam đang cháy. Xung quanh “ngọn lửa” là những đồ hình khó hiểu cùng màu, chậm rãi xoay tròn.

Linh Hỏa Cổ Mộc Trụ lơ lửng trên người Yurnero, tỏa ra vầng hào quang màu hoàng kim, bao phủ chàng kiếm khách Thiên địa nguyên khí mờ ảo đổ về theo dạng lốc xoáy, hình thành vùng bán quang cầu có đường kính 10m, làm khung cảnh đôi phần rực rỡ.

Thương thế của Yurnero được chữa trị một cách thần kì. Xương, da thịt, cánh tay… bắt đầu sinh trưởng trở lại. Tốc độ khôi phục rất nhanh, cực đáng vui mừng. Cùng lúc là hình dáng Orc cũng dần biến về nhân dạng trước kia.

[“Yeah! May mắn mỉm cười, chưa “lên bảng đếm số” ^O^”].

***

Thời điểm chàng kiếm khách xuyên không là vài tuần trước đại biến động của Trái Đất. Lúc đó, chính phủ các nước còn chưa biết gì. Cuộc sống người dân vẫn diễn ra bình thường, đi làm, học tập, vui chơi…

Những cuộc tập trận quy mô lớn nhỏ luôn được nói trên báo chí, truyền hình. Các cường quốc này đều muốn “quảng cáo” tiềm lực lẫn sức mạnh quân sự, quốc phòng, nào hay thế giới sắp thay đổi.

Vèo, vèo…

Từng chiếc phi cơ thế hệ mới nhất lại bắt đầu bay thử nghiệm. Chúng là thành quả nghiên cứu, áp dụng những công nghệ vượt bậc từ dữ liệu do tin tặc vô danh cung cấp. Không chỉ riêng lĩnh vực máy bay chiến đấu, cả xe tăng và vũ khí đều được phát triển. Dù còn tồn tại nghi ngờ nhưng kết quả đã đạt cực kì khả quan.

– Chào em trai! Cảm giác lần bốn lái như thế nào? Ha ha – Phi công tên Jack vừa cười vừa điện đàm.

– Luôn luôn tuyệt vời! Các hệ thống hoạt động vô cùng ổn định, phản hồi mau chóng, chính xác, mang lại sự tự tin cho bản thân. Tốc độ thì nhanh khỏi phải bàn, xứng đáng danh xưng “Chúa Tể Bầu Trời”! Ha ha ha. Anh thì sao?

Người em Joe trả lời liên lạc, cùng lúc đó là máy bay lao vọt đi trên nền trời xanh thẳm, để lại làn khói trắng xóa, cỡ đó phải gấp hai lần tốc độ âm thanh.

– He he, em mà đối đầu với anh thì chỉ có nước tháo chạy thôi. “Sát Thủ Không Trung” này quả thật siêu phàm.

Jack đáp rồi nhấn vào một cái nút trên tay điều khiển. Tức thì phi cơ mờ đi và hoàn toàn biến mất chỉ sau ba giây…

***

Rừng Puzzlewood có diện tích rộng hơn 14 mẫu đất, gợi lên những hình ảnh cổ xưa, màu nhiệm, mang bầu không khí khác hẳn các nơi từng biết. Nó được coi là một khu rừng mê cung ở nước Anh bởi sự mê hoặc hấp dẫn với các con đường đá quanh co bao phủ đầy rong rêu, rễ xoắn của cây thủy tùng đẹp kì lạ hay những cây cầu tựa như chốn tiên cảnh.

Puzzlewood đã thu hút tiểu thuyết gia người Anh, John Ronald Reuel Tolkien, kích thích trí tưởng tượng của ông, tạo nguồn cảm hứng dạt dào để viết nên tác phẩm “Chúa tể của những chiếc nhẫn” nổi tiếng.

Đây cũng chính là nơi Yurnero trị thương. Lúc này, anh đã hoàn toàn bình phục. Tia nắng xuyên qua từng kẽ lá, chiếu tới mặt, đem lại cảm giác chói mắt, nhiều giọt nước mát lạnh từ đâu bắn vào nữa.

Yurnero tỉnh dậy, cả cơ thể vẫn còn hơi đau nhức, thấy mình đang ở trong một khu rừng kì lạ, bên cạnh có dòng suối róc rách chảy.

Cố nhớ lại trận chiến vừa qua, chàng kiếm khách thở phào:

– Đại nạn không chết, thật là may mắn! Tạ ơn những người thân linh thiêng trên cao đã phù hộ.

Yurnero nắm tay phải để trước trái tim, nhắm mắt lại, dành một phút tưởng niệm cho thân nhân quá cố. Nỗi đau vẫn còn dai dẳng nhưng nếu đã thoát chết, anh sẽ tiếp tục hành trình trừ gian diệt bạo, tru tà trảm ác của mình, mang đến niềm hi vọng cho những kẻ khốn khổ.

Tuy nhiên, Yurnero chẳng biết rằng bản thân đã tới một thế giới vô cùng mới lạ, bất ngờ, thú vị và không kém phần nguy hiểm.

“Ồ! Ai đó đang tới, 4 người ư?”

Yurnero nhíu mày, dễ dàng phát hiện vì là cao thủ đỉnh cấp. Các giác quan của anh đều được rèn luyện tới mức siêu phàm, chỉ cần một tiếng động nhỏ, một mùi hương… hay đơn giản là một điểm chú ý nhằm vào Yurnero thì đều khó thoát khỏi nhận thức của anh.

Yurnero giơ tay phải, một luồng sáng kim sắc lóe lên, Vô Danh Kiếm liền xuất hiện, uy phong lẫm liệt. Hóa ra thanh kiếm vẫn luôn bên cạnh anh, ý niệm khẽ động là nó sẵn sàng cho chiến đấu.

Xoạt, xoạt… Vù, vù…

Bốn nhân vật nọ chẳng mấy chốc đứng trước mặt Yurnero. Người khác có lẽ không thấy diện mạo của họ nhưng anh chỉ liếc mắt liền nhận ra nhóm này gồm 3 nam, 1 nữ, đều tuổi thanh niên đôi mươi, rất là trẻ!

Họ mặc trang phục trùm đầu sắc trắng xám. Trước ngực áo bên trái có biểu tượng hình thánh giá màu bạch ngọc, hai bên là đôi cánh thiên sứ trắng muốt, ở giữa là hình giọt nước xanh biếc. Đằng sau mỗi trang phục là một hình tròn với bên trong là biểu tượng và màu riêng: Nâu – Đất núi và cây, Xanh lam – Giọt nước và sóng, Đỏ – Ngọn lửa và mặt trời, Trắng xanh – Gió bão và lốc xoáy.

Yurnero mở lời, giọng điệu trầm tĩnh:

– Các ngươi là như thế nào? Định làm gì? Tấn công ta ư?

– Hỏi nhiều vô ích. Quỷ dữ! Hãy cút về địa ngục!

Một người lên tiếng, kèm theo đó là hỏa cầu từ đôi tay phóng tới. Mấy người còn lại chỉ kịp kêu “Khoan” thì hai quả cầu lửa đã mau chóng bay đến mục tiêu với tốc độ rất nhanh, tương đương đạn bắn ra từ súng lục.

Ầm, ầm…

Uy lực của phép thuật không tới nỗi tệ, nó bao trùm toàn thân “con quỷ”. Tuy nhiên, khi khói lửa qua đi Yurnero vẫn đứng yên tại chỗ, chả hề hấn gì. Anh thản nhiên nói bằng vẻ không bằng lòng:

– Chút chiêu thức cỏn con đấy chẳng ảnh hưởng tới ta đâu, dừng lại thì tốt hơn. Ta không muốn làm ai bị thương.

Vừa xuyên việt xong, dù mới hồi phục sau trận tử chiến nhưng quả thực đòn đánh kia chẳng làm nổi trò trống gì ngoài việc mang lại chút hơi ấm đối với thân thể gần như bất hoại của chàng kiếm khách. Nhưng mà đầu đuôi sự việc chưa rõ ràng mà bản thân đã bị gã pháp sư ném phép thuật vào thì dù ai cũng cảm thấy khó chịu, phẫn nộ, thậm chí là lao lên đánh nhau luôn.

Dẫu vậy, Yurnero là người có trái tim nhân hậu, rộng lượng và giàu lòng vị tha nên chả chấp nhặt làm gì, nhất là với đám thanh thiếu niên máu nóng. Thực tế thì anh đã nhận thấy nhóm pháp sư không mang ác ý khi đến đây, hình như là họ đi điều tra việc nào đó, có lẽ là liên quan tới mình. Dù sao bản thân trước đây cũng gặp nhiều chuyện tương tự như này, kiểu dạng đội chấp pháp tới kiểm tra những kẻ di chuyển từ vùng nọ sang vùng kia.

Về phần thanh niên pháp sư phóng hỏa cầu, Yurnero còn cảm nhận được chiến ý hừng hực như lửa cháy của cậu ta ngoài sự dè chừng, nghi ngờ, đề phòng… giống đồng đội.

“Ờ ha, mình cũng như thế nếu gặp đối thủ mạnh mẽ” – anh nghĩ thầm.

Lại nói, chàng kiếm khách sở hữu năng lực cảm nhận sự hiện diện của mọi loại cảm xúc trong vòng bán kính 2km, bao gồm tình cảm, tâm trạng và ảnh hưởng của chúng, của bản thân, con người, động vật và các sinh vật khác, qua đó nhận biết sự có mặt bằng cách cảm nhận cảm xúc của họ. Khả năng này xuất hiện sau trận chiến sinh tử lần đầu tiên với kẻ thù sát hại cha mẹ.

Nếu đặt ở RDISP, nó được gọi là siêu năng lực Phát hiện Cảm xúc (Emotion Detection – Kanjou Kenshutsu).

– Mà thôi! Nếu các cô cậu đã muốn chiến đấu thì ta sẵn sàng chỉ giáo. Cứ việc dùng toàn lực nhưng nhớ là đừng kêu la khóc lóc nhá? Ha ha.

Yurnero cười ha hả, thu Vô danh Kiếm về, dù gì cũng là dạy bảo người trẻ tuổi, hơn nữa là họ yếu hơn mình rất nhiều nên đương nhiên không cần vũ khí.

– Mọi người cùng xông lên, tên này mạnh mẽ đấy!

Pháp sư hệ hỏa (Fire Mage – Ka Houshi) kêu gọi.

– Vậy xin được thỉnh giáo!

Pháp sư hệ phong (Wind Mage – Kaze Houshi) chắp tay làm động tác chào lễ. Ba người còn lại thấy thế cũng bắt chước theo. Tất nhiên là thanh niên pháp sư hệ hỏa xông lên đầu tiên.

Mỗi vị pháp sư sử dụng một trong bốn nguyên tố mà tương ứng với biểu tượng sau lưng: Thổ (Earth – Tsuchi – Đất), Thủy (Water – Mizu – Nước), Phong (Wind – Kaze – Gió), Hỏa (Fire – Ka – Lửa).

Pháp sư hệ hỏa nhanh chóng tiếp cận đối thủ, hai tay không ngừng phóng ra quả cầu lửa, tốc độ 0.5 giây/phát. Những tiếng ầm ầm vang vọng nhưng xem ra chiêu thức chỉ có tác dụng làm màu, quấy nhiễu mục tiêu. Tuy nhiên, cậu ta đã giơ tay làm dấu hiệu cho đồng đội ở sau.

Trong nhóm, pháp sư hệ thổ (Earth Mage – Tsuchi Houshi) mang nhiệm vụ phòng ngự, giảm tốc, giam giữ đối thủ là chính. Dù vậy, không thể phủ nhận khả năng tấn công của cậu.

Thổ Lao! (Earth Prison – Tsuchirou no Jutsu).

Hai tay pháp sư hệ thổ chạm xuống đất, bốn bức tường lập tức dựng lên chung quanh Yurnero và hàng loạt các mũi nhọn cứng như sắt thép đâm ra. Nhưng chúng khó mà làm tổn thương chàng kiếm khách, dễ dàng bị chấn tan khi chạm vào thân thể anh.

Ầm…

Nhà ngục đất nổ tung, bụi bay tứ phía, Yurnero vẫn đứng đó với nụ cười tươi rói trên môi. Nhưng vừa xuất hiện, hai lưỡi đao lửa nóng rực hình bán nguyệt đan chéo thành chữ X lao như tên bắn, chém tới trước ngực. Anh nhẹ nhàng lách sang trái tránh thoát, đồng thời khẽ phẩy tay phải, đánh bật nó trước sự kinh ngạc của đối phương.

Bán Nguyệt Hỏa Nhận (Half Moon Fire Blade – Hangetsu Kajin) bay ra, chặt đứt thân cây to cỡ hai người trưởng thành ôm và tiêu tán, cái cây đổ rầm, vết chém để lại chỗ cháy xém đen xì.

Vút, vút, vút…

Thủy Tiễn! (Water Arrow – Suisen).

Cùng lúc với luồng tấn công chớp nhoáng, pháp sư hệ thủy (Water Mage – Mizu Houshi) liền sử dụng nguyên tố hệ thủy và hơi nước trong không khí để ngưng tụ một loạt các mũi tên.

Chúng ánh lên màu xanh da trời, theo cái phất tay của cô phóng tới đối thủ như mưa, khoảng cách trên trăm mét chỉ ngắn ngủi trong chớp mắt mà đành “ngậm ngùi” dừng lại khi chạm thân thể Yurnero rồi tan ra.

Những mũi thủy tiễn của pháp sư hệ thủy có sức xuyên phá rất mạnh, có thể đục thủng tấm thép dày 10cm. Tuy vậy, cô vẫn chưa thể vượt qua phòng ngự đối phương.

Long Quyển Phong Cước! (Tornado Kick – Tatsumaki Kyaku).

Đồng thời khi đó, Pháp sư hệ phong vòng ra phía sau chàng kiếm khách và ra tay, phi thân bật nhảy lên ngang tầm mắt, chân phải đá tới, đồng thời vận sức khiến cơ thể xoay tròn ngược kim đồng hồ theo chiều tấn công.

Lực lượng nguyên tố hệ phong trong người lẫn chung quanh được dẫn dắt vào chiêu thức, gió bị hút về, hình thành vòng xoáy cỡ nhỏ. Lúc quan sát thì chỉ thấy một chiếc vòi rồng gào thét bay đến mục tiêu.

Thời cơ lựa chọn xuất thủ của pháp sư hệ phong rất chuẩn xác, ngay khi đối phương đánh bay đòn của đồng bạn, chứng tỏ bọn họ phối hợp vô cùng ăn ý.

Yurnero xoay mình, đối diện luồng kình phong hình lốc xoáy đột ngột ập đến mà chả chớp mắt. Anh tức khắc dùng cước đối cước, đẩy lùi người kia rất đơn giản.

“Nhanh, chuẩn, mạnh!”

Pháp sư hệ phong thầm kinh khiếp. Tốc độ chiêu thức của bản thân ngang đạn bắn từ súng AK, lại còn ở khoảng cách chưa tới 10m, vậy mà khả năng phản xạ của đối thủ, độ chính xác lẫn sức mạnh từ cú đá nhìn nhẹ hều kia dễ dàng phá bỏ.

Vụt, vụt..

Địa Thương! (Earth Spear – Tsuchi no Yari)

Các mũi thương bằng đất mọc lên ngay dưới chân chàng kiếm khách, tua tủa như gai nhím, muốn đâm thủng cơ thể anh. Tuy thế, Yurnero khẽ giậm chân trái xuống, một làn sóng xung kích lan tỏa, đánh tan chúng về nguyên tố hệ thổ, hóa giải chiêu tấn công không mấy khó khăn.

Pháp sư hệ phong tiếp tục cận chiến bằng những đòn thế khác nhau. Chân chưa tới thì gió đã đến trước. Cước pháp mạnh mẽ, nhanh nhẹn, dứt khoát, lúc thì nhẹ nhàng, uyển chuyển, dĩ nhu chế cương, làm Yurnero thầm khen trong lòng.

Binh…

Quyền cước va chạm, một người bay ngược trở về. Ngay lập tức, pháp sư hệ phong vung tay phóng ra 6 lưỡi đao gió hình bán nguyệt trong lúc bị đầy lùi.

Phong Nhận Bạo Tạc! (Wind Blade Explosion – Fuujin no Bakuhatsu).

Tên như ý nghĩa, những đạo phong nhận này không những cắt xé được mục tiêu mà còn có khả năng phát nổ, gây ra sát thương lần hai, khiến cho uy lực ít nhất gấp đôi so với chiêu Phong Nhận bình thường.

Yurnero bị dính một phát đầu tiên vì không biết, mặc dù chưa trầy da nhưng đã thêm phần đánh giá tốt đối với pháp sư hệ phong. Tức thì, anh liền đáp trả bằng đòn thế y hệt. Hơn nữa, chiêu thức kia còn uy hiếp hơn mấy lần, pháp sư hệ phong phải khó khăn lắm mới tránh được mà vẫn bị một vết cắt nông ở vai. Cây rừng rung lên bần bật, cành lá rơi lả tả.

– Carlos, anh không sao chứ?

Vừa bắn vài mũi thủy tiễn, pháp sư hệ thủy tên Anna lo lắng hỏi thăm rồi tiến đến, hai tay đặt lên chỗ bị thương. Chùm sáng trắng thánh khiết hiện hữu, nhanh chóng làm máu ngừng chảy và liền lại thương tích. Mất vài giây, cả sẹo cũng biến mất. Thì ra cô là pháp sư song hệ nguyên tố Thủy và Quang (Light – Hikari – Ánh sáng). Năng lượng ánh sáng có tác dụng chữa lành hầu hết mọi thương tổn.

– Hì, cảm ơn em!

Nụ cười kết hợp khuôn mặt điển trai của Carlos khiến Anna thoáng thẹn thùng, đôi mắt đẹp nhìn sang hướng Jame và Henry vừa lùi về.

– Thật mạnh! – Carlos cảm thán.

– Phòng ngự của cơ thể quá “dày”. Thủy tiễn của Anna cũng chẳng để lại vết xước, nói chi xuyên thủng được. Mà xem chừng người này còn thong dong lắm! – Henry xoa cằm nhận xét, mặc dù cậu chả có râu.

– Anh ta còn chưa thèm sử dụng thanh kiếm lúc trước, không biết nó được giấu ở đâu rồi? – Anna lên tiếng, khuôn dung xinh xắn khẽ nhíu mày, càng tôn lên vẻ đẹp dịu dàng.

– Chậc! Có lẽ là lực công kích của chúng ta chưa đủ mạnh mẽ thôi. Ông anh kia đã kêu chúng ta bung hết sức đi mà. Những đối thủ trước đây cũng phải chịu thua đó thôi! – Jame tiếp lời, cổ vũ đồng đội.

Nói xong, thanh niên lại xông tới, tung ra mấy luồng đao lửa hình vòng tròn, không khí thoáng chốc vặn vẹo bởi sức nóng. Uy lực lẫn tốc độ gấp ba lúc trước, phỏng chừng Yurnero phải chịu thua. Chiêu thức lần này là bản nâng cấp, tên Mãn Nguyệt Hỏa Nhận (Full Moon Fire Blade – Mangetsu Kajin)

Ầm ầm…

Thấy đối phương đứng im tại chỗ hứng đòn, Jame cười đắc ý:

– Ha ha, biết sự lợi hại của ta chưa?

Nhưng khi hỏa diễm bao trùm qua đi, Yurnero vẫn sừng sững tại đó, khoang hai tay, nhắm mắt lắc đầu, tỏ vẻ giễu cợt:

– Quá yếu, quá yếu! Trình độ của cậu chưa bằng một góc những kẻ thù ta từng giao chiến.

– Tức thật! Mọi người tiếp tục nào! Xem ta đây!

Jame hô lên rồi vận dụng năng lượng khiến nguyên tố hệ hỏa trong cơ thể và môi trường tụ tập vào lòng bàn tay và xoay tròn. Nhiệt độ quanh cậu ta bỗng tăng lên đột ngột, đốt cháy mặt đất dưới chân. Mồ hôi trên trán rịn ra, chứng tỏ chiêu thức đang thi triển tốn khá nhiều sức lực, nhưng ánh mắt lại thể hiện sự tự tin chắc thắng.

Quả cầu nguyên tố trên tay Jame lóe sáng rồi kéo dài, tức thì một thanh đao lửa màu trắng xuất hiện, trông rất sống động nhưng nhiệt lượng đang tỏa ra của nó khiến không khí bị đốt nóng đến mức nhìn mơ hồ và cháy khét đã cho thấy sức mạnh không thể coi thường.

Miêu tả thì dài mà thời gian thanh đao xuất hiện chỉ tốn 1 giây đồng hồ!

Anna và Henry ngạc nhiên kêu lên:

– Đây là…

– Vũ khí Nguyên tố!

Carlos xác nhận. Cậu ta cũng phải bất ngờ và có phần ghen tỵ với tư chất thông minh của đồng đội.

Muốn ngưng tụ và phóng xuất loại vũ khí này, trước hết cần Hình thức hóa vũ khí (Formalization – Keishikika), tức là tạo hình được một loại vũ khí bằng năng lượng ma pháp.

Vũ khí đó sẽ thể hiện tính cách của chủ nhân. Đấy không phải là dựa vào người khác nhận xét mà chính mình phải hiểu dược nó. Ví dụ đao là bá đạo, dũng mãnh, kiếm là phóng khoáng, linh hoạt…

Hoàn thành bước trên, pháp sư sẽ sở hữu vũ khí phép thuật cấp độ một: Vũ khí Hình thức (Formal Weapon – Keishiki Buki).

Lúc này, nó vẫn là hỗn hợp của nhiều loại năng lượng ma pháp, dù rằng hệ nguyên tố của bản thân đang chiếm vai trò chính. Tuy thế, tính chất sắc bén, bền bỉ… đã hơn hẳn vũ khí bình thường.

Quá trình tiếp theo gọi là Nguyên tố hóa vũ khí (Elementalization – Gensoka), tức là tăng tổng lượng hệ nguyên tố của mình lên, bài trừ các nguyên tố vốn lẫn lộn kia, khiến nó trở nên tinh khiết, giống như tinh luyện kim loại vậy, loại bỏ những tạp chất dư thừa.

Vũ khí Nguyên tố (Elemental Weapon – Genso Buki) chính thức sinh ra khi mức nguyên tố chủ đạo đạt trên 50%. Lúc ấy, nó sẽ sở hữu những thuộc tính, hiệu quả tăng cường nhất định.

Thanh đao này được gọi là Bạch Hỏa Chiến Đao (White Fire Battle Sword – Byakka no Sendou), có tên Lê Minh (Dawnbringer – Reimei – Kẻ Mang Đến Bình Minh). Để tạo ra nó, Jame mất tận “bảy bảy bốn chín ngày” (?!?). Nhiệt độ phát ra của vũ khí lên tới gần 1200 độ C!

– Ha ha ha, ông anh thấy sợ chưa?

Anh chàng khoe khang, chống đao xuống, cười to đắc chí. Thực tế, cậu chỉ mất bảy ngày nhưng nói thời gian kia thì có vẻ ngầu hơn, vì vài lần xem phim chưởng Trung Quốc, nhân vật trong đấy toàn kêu thời gian rèn vũ khí như vậy và những người khác đều giật mình kinh hãi.

– Khá tốt! Nhưng đôi giày của cậu bị bốc lửa rồi kìa! – Yurnero đưa lời khen, đồng thời điểm tỉnh kẻ đang tự mãn.

– Khá tốt thôi á? Mà khoan… AAA… cháy!

Thanh niên Jame vội vàng nhảy nhót để dập tắt. Ba người bạn thì che mặt, đổ mồ hôi hột.

– Hì hì, chưa khống chế tốt. Được rồi, nói nhiều chỉ khiến câu chuyện dài hơn thôi! Anh em xông lên!

Jame cười gượng cho đỡ xấu hổ, xong kêu gọi đồng đội. Bản thân lại là kẻ đầu tiên xung phong.

– Cẩn thận nhé ông anh! – Cậu ta cảnh báo.

Bạch Hỏa Chiến Đao Lê Minh khiến cho Yurnero cảm thấy chút e ngại và nguy hiểm, nhưng cũng chỉ như vậy, chưa đáng để anh xuất kiếm. Tuy thế, chàng kiếm khách vẫn sử dụng khả năng khác đễ đỡ đòn.

Kiếm Khí! (Ki Sword – Kenki).

Yurnero giơ ngón trỏ phải, năng lượng trong cơ thể tuôn ra trên đó, cuốn lấy và bao bọc một nhánh cây, khiến nó có màu vàng kim rất nhạt. Bởi vì bản thân vừa mới hồi phục nên chỉ dùng một chút năng lượng đấy, nhưng như thế là thừa sức chiến đấu rồi.

Chàng kiếm khách nhìn những hậu bối lạ mặt đương chạy đến, trong ánh mắt cũng toát lên vẻ tán thưởng. Hi vọng sau trận đấu này, bọn họ sẽ trưởng thành hơn, góp phần vào sự nghiệp bảo vệ cuộc sống khỏi các thế lực xấu xa.

Diễn biến trận chiến tiếp theo sẽ như thế nào? Mời các bạn đón đọc những chương sau. 

***

May mắn thoát nạn, xuyên không,

Tỉnh dậy, sắp thấy bị công kích rồi,

Một hồi giải quyết lôi thôi,

Liệu rằng có rửa được trôi hiểu lầm?

Lạc mình ở giữa sơn lâm,

Pháp sư bốn vị “quan tâm” đủ đầy,

Chuyện chưa tỏ, đã ra tay

Diễn biến tiếp tục đổi thay thế nào?…