Chương 10

Đại trưởng lão: “!!!”

Thẩm Dao Chu lập tức quyết định: “Lục thúc, sau này xin chỉ giáo thêm.”

Ôi xin lỗi thầy, là hắn cho ta quá nhiều!

Lý thị trơ mắt nhìn hai vị đại lão tranh giành trước mặt Thẩm Dao Chu, ghen tị đến nỗi mắt muốn nhỏ máu.

Nàng ta nằm mơ cũng muốn quay lại nội viện làm thiếu phu nhân nhị phòng, nhưng lại không thể thực hiện được, Thẩm Dao Chu dựa vào đâu!

Nàng ta không biết vừa rồi bên trong đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ đúng như Thẩm Dao Chu nói, nàng là y tu, có thể chữa khỏi cho lục công tử? Nếu không thì làm sao giải thích được hai vị đại lão lại coi trọng như vậy, không, thái độ này có thể nói là nịnh nọt rồi.

Nghĩ đến đây, sắc mặt Lý thị trắng bệch.

Trước kia nàng ta thấy Thẩm Dao Chu tu vi thấp, không có tác dụng gì nên đối xử với nàng rất tệ, dạo trước còn cùng trượng phu lén lút bán nàng cho người khác làm lô đỉnh.

Bây giờ nàng đang có uy thế, sao có thể tha cho mình.

Lý thị càng nghĩ càng sợ, cuối cùng cắn răng quyết định ra tay trước, nàng ta hét lớn: “Đó không phải Dao Chu nhà ta, là yêu quái đoạt xá!”

Hiện trường lập tức im phăng phắc.

Thẩm Dao Chu dừng động tác ăn, nàng không đi tìm Lý thị gây phiền phức, tự Lý thị lại đưa tới tận cửa.

Thẩm Túy An nheo mắt: “Đây là ai?”

Thẩm Dao Chu: “Đại tẩu của ta.”

Sau đó Lý thị bị đưa vào Trừng Giới Đường.

Lý thị tức giận liếc nhìn Thẩm Dao Chu, run rẩy nói: “Dao Chu tính tình nhu nhược, ngày thường ngay cả nói chuyện lớn tiếng với người khác cũng không dám, hơn nữa nàng sinh ra ngũ linh căn, đến nay vẫn chưa thể đột phá luyện khí tầng hai, những người hàng xóm của chúng ta đều có thể chứng minh.”

Đại trưởng lão phái người đi hỏi, người ở An Nghi Hạng cũng chứng minh lời của Lý thị.

Lý thị vì thế càng thêm tự tin, tiếp tục nói: “Vài ngày trước nàng đột nhiên thay đổi tính tình, so với trước kia giống như biến thành một người khác, còn biết những thứ thần thần quỷ quỷ này, nhất định là bị yêu ma quỷ quái nào đó đoạt xá, đáng thương cho cô em chồng của ta, mới vừa cập kê đang độ tuổi thanh xuân, vậy mà lại mất mạng! “

Nàng ta khóc lóc kể lể, diễn xuất rất tốt, cộng thêm việc Thẩm Dao Chu làm quá mức kinh thiên động địa, không ít người tin lời nàng ta, nghi ngờ nhìn Thẩm Dao Chu.

Nhưng Thẩm Dao Chu lại rất bình tĩnh: “Ngày thường ngươi ra oai với ta, không đánh thì mắng, nếu ta không giả vờ nhu nhược một chút, còn có thể sống đến bây giờ sao?”

Lý thị hoảng loạn: “Ngươi nói bậy.”

Thẩm Dao Chu cười: “Có nói bậy hay không, mời đại trưởng lão hỏi những người hàng xóm xung quanh là biết.”

Những lời này không cần hỏi, đã có phụ nhân từ lâu không ưa Lý thị nói ra những việc làm xấu xa của nàng ta, thay Thẩm Dao Chu chứng minh.

Thẩm Dao Chu không đợi Lý thị phản bác, lại tiếp tục nói: “Ngươi nói ta thay đổi tính tình? Đúng vậy, bất kỳ ai biết được ca ca và đại tẩu của mình bán mình làm lô đỉnh cũng không thể nhẫn nhịn được nữa.”

Lời này vừa nói ra, hiện trường đã một mảnh xôn xao.

Lý thị vội vàng giải thích: “Không phải, ngươi vu khống ta!”

Thẩm Dao Chu cười nhẹ: “Vậy ngươi giải thích xem, tu vi của ngươi bình thường, lại không cần ra ngoài lịch luyện, theo lý mà nói sẽ không có nhiều tài nguyên, sao lại tích tụ được nhiều đan độc như vậy?”

Mặt Lý thị lập tức trắng bệch, môi mấp máy nhưng lại không thể nói nên lời.