Tu vi còn cao hơn một bậc so với Kiếm chủ Lưu Phong đời trước.
Vì vậy, các đại tông môn đều tỏ ra hết sức tôn trọng, rất nề mặt mũi đối với vị tân Kiếm Chủ Hồi Tuyết Giang Ly này.
Ai lại không kính phục kẻ mạnh?
Cho dù kẻ mạnh này vẫn chưa trưởng thành.
Ta cười lạnh một tiếng.
Có thanh kiếm Hồi Tuyết trong tay thì đã sao?
Kiếm chủ Hồi Tuyết nếu thành tài sẽ thống trị Cửu Châu Phong Vân, đi đến chỗ nào người người đều phải cúi đầu nghe theo.
Nếu không thành tài thì chỉ là phàm thai ăn lộc, dù có may mắn của trời đất, cuối cùng vẫn chẳng thể kế thừa uy lực của thần kiếm.
Ta không quan tâm đến những kiếm chủ khác, Kiếm Chủ Hồi kiếm Hồi Tuyết Giang Ly này, ta nhất định phải cho nàng ta chết từ trong trứng nước!
Trước khi âm thanh kéo dài của chín chuông Hỗn Độn trôi qua, một tiếng đàn tỳ bà vang dội vọt thẳng lên bầu trời.
Con phượng hoàng kim sắc kéo Loan Gia đột nhiên nghiêng người.
Chim Hồng Loan lao vào đám đông đang xem đại điển, lảo đảo ngã trái đạp phải giống như say rượu.
Trong lúc hỗn loạn tưng bừng, phượng hoàng Kim Sí từ trên không trung cắm đầu rơi thẳng xuống,
Xe Bát Bảo mang theo Giang Ly rơi thẳng xuống đất.
Nàng ta kêu lên một tiếng kinh hãi, muốn ngự thần kiếm bay ra.
Nhưng lại quên mất rằng hôm nay Kiếm Tông vì muốn diễu võ dương oai trước mặt có tông môn khác, cố ý đặt pháp trận cấm đằng vân.
Tu vi của nàng ta chưa đạt tới cảnh giới Hóa Thần, cho dù có cầm được kiếm Hồi Tuyết trong tay cũng không thể ngự thần kiếm bay lên.
Chỉ có thể nhảy ra khỏi xe, lăn lộn trên mặt đất mấy vòng vô cùng chật vật.
Y phục lộn xộn, mái tóc bị lệch một nửa.
Châu ngọc trang trí đầy đầu nằm rải rác khắp mặt đất, bị đám đông hoảng loạn giẫm đạp lung tung.
“To gan! Kẻ nào dám làm càn trước mặt Kiếm Tông chúng ta?”
Không hổ là cao thủ đệ nhất Lục Địa Cửu Châu.
Chỉ một tiếng hét giận dữ cũng có thể khiến người ta cảm nhận được chân khí cuồn cuộn.
Tiếng bước chân vội vã càng lúc càng gần.
Ta nhếch khóe môi, cầm thanh kiếm rỉ trong tay hung hăng chém xuống.
Một hàn quang lạnh thấu xương lóe lên, theo sau là một tiếng rắc.
Tấm bia đá ngàn năm tượng trưng cho mặt mũi của Kiếm Tông, đã vỡ thành hai nửa trong ánh mắt khiếp sợ của tất cả mọi người.
Nửa mảnh trên từ từ trượt xuống theo vết chém, tới điểm cực hạn thì đột ngột sụp đổ ầm vang, bụi mù tung tóe khắp mặt đất.
Ta che mũi lại một cước giẫm lên bia đá.